Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vì 2 fic Airplane và Dừng lại thôi sắp kết thúc nên mình sẽ thực hiện (Longfic_Yunchan)Mĩ nam ngư_Thái giám.Mọi người ủng hộ fic mới của mình về cặp quái vật song sinh nhé
Facebook:iKON fanfic VN

Dừng lại thôi_Thái giám

Chương 24:

Cầm gói quà trong tay,tôi phân vân không biết có nên mở hay không.Cuối cùng vẫn không thắng nổi sự tò mò trong lòng.

Bên trong là một quyển tiểu thuyết được trang trí rất đẹp và một bọc bưu kiện.Tôi cầm quyển sách lên,đây là cuốn sách mà tôi rất thích:Mây trời.Nhưng đã lâu lắm tôi không còn đọc nó nữa rồi.Bởi vì đây là quyển sách mà tôi viết nhiều năm trước,là con người tôi của những ngày đầu mới bước chân chập chững vào đời còn ngây ngô và đầy hi vọng vào cuộc sống.

Tôi mở trang sách đầu tiên ra.Đập vào mắt là dòng chữ được viết tay nắn nót:"Chúc mừng sinh nhật người bạn tốt nhất của tôi.Hãy quên hết những điều đã qua khiến anh tổn thương.Hãy quên sự tồn tại của em đi.Hãy mãi khỏe mạnh và hạnh phúc nhé.".Tôi chạm tay vào dòng chữ đã khô mực nhưng cảm giác như có hàng trăm cái gai đâm vào ngón tay tôi vậy.Tôi gấp sách lại,cất lên giá sách rồi quay lại mở tập bưu kiện.

Bên ngoài chỉ đề tên tôi và dòng chữ"Dịch vụ gửi thư đến tương lai",không có tên của người gửi.Bưu kiện được bọc năm lớp bảo quản rất kĩ,tôi kiên nhẫn mở từng lớp ra.Đến cuối cùng,bên trong có một bức thư đã cũ cùng với một chiếc hộp nhỏ.

Tôi mở thư ra,nhìn nét chữ rắn rỏi,hữu thần,trái tim tôi đau nhói.

"Ngày 22/4/2012

Gửi cục bông nhỏ lười biếng của tôi 4 năm sau

Chắc nãy giờ em buồn lắm nhỉ vì anh giả vờ là không may quên mất sinh nhật của em.Anh xin lỗi nha.Anh muốn dành cho em một món quà sinh nhật thật bất ngờ.

Em có nhìn thấy chiếc hộp nhỏ không nào?Mau mở ra đi,chắc em sẽ bất ngờ lắm đấy.

Em có nhớ cặp nhẫn đôi đầu tiên của chúng mình không?Nó chưa mất đâu,là anh đã cất giữ đến tận bây giờ đấy.Chắc khi mở ra e sẽ thấy bất ngờ lắm vì những vết han gỉ.Bé ngốc ạ,chỉ có đồ ngốc như em mới tin rằng đó là nhẫn bạc thôi.Khi đó anh chẳng có bao nhiêu tiền trong túi,tất cả tiền đều để đóng học và thuê nhà nên trong túi chỉ còn vài đồng bạc lẻ.Mà sinh nhật đầu tiên anh muốn dành cho em một bất ngờ thật lớn nên đành mua cặp nhẫn sắt này.Mặc dù bên ngoài rất giống bạc nhưng rồi một ngày nó sẽ han gỉ.Bởi vậy anh tự hứa với mình nhất định sẽ mua cho em một cặp nhẫn khác thật đẹp trước khi nó kịp han gỉ.Năm tiếp theo anh đã làm được,vào sinh nhật em anh đã mua được một cặp nhẫn bạc thật sự,đó là một cặp nhẫn đính hôn rất đẹp.Khi em đeo nó trên tay,em vẫn thường ngắm nghía cặp nhẫn cũ rồi mỉm cười hạnh phúc.Anh không muốn em buồn khi nhìn thấy nó dần dần han gỉ nên anh đã giấu đi khiến em tưởng là đã hậu đậu đánh mất.Khi ấy em khóc một trận như thác lũ khiến anh hoảng hốt dỗ dành,đành đồng ý cho em ăn những ba que kem lạnh.Sau đó em bị đau bụng khiến anh rất lo lắng,hối hận,tự nhủ lần sau không được mềm lòng,cho em ăn nhiều đồ lạnh như thế.

Hai năm sau,vào ngày sinh nhật em,anh lại được tự tay đeo lên tay em một chiếc nhẫn khác đẹp hơn,đó là nhẫn cưới của mình.Ngày hôm đó,khi được đặt bút kí tên lên "bản án tử hình của tình yêu" mà người ta nói,anh đã hạnh phúc đến không ngủ được,ôm em cười khúc khích cả đêm,hôm sau còn bị em cười cợt gọi là "anh yêu bị khùng".Nhưng anh thật sự rất hạnh phúc đến nỗi không thể giấu đi được niềm hạnh phúc ấy.

Những năm sau,mỗi lần sinh nhật em anh đều tỉ mỉ chuẩn bị quà cho em nhưng thật ra anh có một món quà đặc biệt muốn tặng em vào sinh nhật lần thứ 8 em ở bên cạnh anh.Đó là cặp nhẫn đầu tiên của mình.Khi em mở ra,nó đã không còn đẹp như lúc ban đầu nữa,nhất định có rất nhiều vết han gỉ giổng như những tổn thương,sóng gió mà chúng ta đã cùng nhau trải qua trong tám năm.Anh nhất định cũng không còn yêu em như những ngày đầu tiên nữa.Bởi vì anh nhất định yêu em hơn rất rất nhiều,nhiều đến nỗi mà chỉ anh tham lam ước muốn được ở bên em suốt đời và kiếp sau,kiếp sau nữa.Dù em có keo kiệt đến đâu thì cũng nhất định phải để cho anh hết cuộc đời này để yêu thương em nhé.Người anh yêu à,em có nguyện ý cùng anh đi đến kiếp sau nữa không?Chắc chắn là có phải không?Vì em cũng rất yêu anh mà.

Hì hì.Chắc bây giờ em nước mắt nước mũi tùm lum vì cảm động phải không?Đừng khóc nữa,anh sẽ đau lòng lắm đấy.

Chúc mừng sinh nhật em người anh yêu nhất và duy nhất.Em nhất định phải hạnh phúc bên anh đến cuối đời khi hai chúng ta già và chết đi nhé.

Từ Kim Han Bin của em"

Gấp lá thư lại,tôi run rẩy cầm chiếc hộp giấy lên mở ra,cầm chiếc nhẫn đã han gỉ hết đeo lên ngón tay mình.Nhưng dù tôi cố gắng thế nào thì chiếc nhẫn cũng không vừa nữa .Bởi vì tôi quá gầy,chiếc nhẫn chỉ có thể lỏng lẻo trên ngón tay áp út.Tôi ôm chiếc nhẫn và lá thư vào trong ngực,nước mắt không ngừng tuôn rơi.

"Em đã đồng ý,em đồng ý mà,để anh bên em cả kiếp sau và kiếp sau nữa.Chỉ sợ kiếp này không thể cùng nhau đi cuối cuộc đời."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top