Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một xíu cảnh H và crop thôi hiuhiu
Mời thưởng thức

----------------------------

Hắn ta thấy Yoseob ngồi một mình liền tiến lại chào hỏi, người cụng ly người uống cạn, nhìn từng giọt từng giọt rượu chảy từ môi cậu xuống tới cổ thấm ướt áo làm cho hắn muốn đưa lưỡi liếm ngay. Khi Yoseob đã uống say bí tỉ, hắn mượn cớ nói đưa cậu về, nhưng thật ra là đưa vào khách sạn.

-----------------------------

Hai người vừa đi khỏi thì Junhyung cũng vừa chạy tới, anh tìm khắp bar cũng không thấy Yoseob đâu, anh liền hỏi nhân viên pha rượu thì biết Yoseob đã rời đi với một nam nhân lạ. Junhyung dùng thiết bị định vị lần tìm đến khách sạn, có linh cảm chẳng lành anh nhanh chóng tìm ngay lên phòng.

----------------------------

Hắn dìu Yoseob lên tới phòng, thẩy cậu lên giường không thương tiết, móc trong túi quần hắn ra một viên thuốc nhét vào miệng cậu rồi lấy nước cho cậu uống.

Không chần chừ, hắn cởi áo hắn ra rồi nhào tới như một con sói bắt được mồi, nằm đè lên người cậu. Dùng chiếc lưỡi dơ bẩn liếm quanh đôi môi anh đào ấy, liếm xuống cằm rồi từ từ di chuyển xuống cổ, nó có vị ngọt ngọt cay cay của rượu lúc nảy cậu làm đổ, hắn khoái chí cười như một tên điên rồi mở từng cúc áo của cậu, vùi đầu mút mát chiếc cổ và khuôn ngực trắng ngần đến đầy vết tích, làm như đó giờ chưa được ăn ngon vậy. ^^

-----------------------------

Junhyung dùng sức khóa cửa xông vào, thấy cảnh tượng trước mắt làm anh điên tiết lao tới vun thẳng nắm đấm vào mặt hắn, mỗi nắm đấm đều không nương tay, anh cứ đấm đấm đến khi hắn không còn sức chóng cự.

Thấy Yoseob nằm trên giường quằn quại kêu rên thảm thiết, anh đạp tên đó ra khỏi phòng, khóa chặt cửa lại rồi chạy tới giường xem cậu.

-Seobie, em có sao không? May quá, hắn chưa kịp làm gì em - Junhyung nóng lòng hỏi hang và kiểm tra người cậu

-Ư....ưm...khó chịu quá... ưm... ngứa, ngứa lắm...- Yoseob vừa rên rỉ tay vừa vấu chặt ga giường, người cậu như có hàng ngàn con kiến bu quanh cắn.

- Khốn nạn thật, tên biến thái đó dám dùng thuốc với em, anh tiết lúc nảy đã không giết chết hắn – Junhyung tức giận, nhìn Yoseob súyt xoa

Junhyung vô phòng tấm lấy khăn ấm định lau người cho cậu, ai ngờ vừa trở ra đã thấy đồ của ai nằm vương vải dưới chân giường, anh nhìn lên thì thấy Yoseob không mặc gì nằm quằn quại trên giường

-Yang Yoseob, sao em lại lột đồ ra hết vậy? Thiệt là khó coi mà, mau mặc đồ vô đi

-Ưm...ưm....nóng lắm, không mặc đâu – Mắt Yoseob nhắm nghiền, mặt thì nhăn nhó

-Anh không ngờ em dâm đảng đến vậy - Junhyung cố kiềm chế lau mặt cho cậu, lau cổ rồi tới ngực, lau sạch những gì lúc nảy tên kia đã chạm tới trên cơ thể cậu.

-Ư...giúp...giúp với... hít...hít - Yoseob giàn giụa nước mắt cầu xin, môi cắn chặt chịu đựng đến sắp chảy máu

Tâm can anh giờ đang kêu gàu, thương cậu lắm, sót cho cậu lắm. Anh rất muốn giúp cậu nhưng sợ khi cậu tỉnh dậy lại giận anh, cằn nhằn anh, nhưng nếu mà cứ nhìn thấy cậu như thế này thì anh sẽ đau lòng đến chết mất.

-Cho dù sáng mai em có giận anh đi nữa thì anh cũng phải làm, anh thương em Yoseob

Junhyung nâng cằm cậu nhẹ nhàng hôn lên đôi môi đỏ hồng do cậu cắn sắp chảy máu. Đưa chiếc lưỡi nhẹ nhàng càng quét khoang miệng cậu, mùi rượu nồng sặc vào cuốn mũi làm anh nhăn mặt.

Yoseob cảm nhận được mùi vị quen thuộc nên đã đáp trả lại nồng nhiệt. Đồ của anh cũng lần lượt đoàn tụ với đồ của cậu ở dưới sàn.

Anh đặt đôi môi trái tim ngọt ngào lên khắp cơ thể cậu. Anh luồng tay xuống dưới lần tìm "Seobie nhỏ" mà xoa xoa bóp bóp làm cậu thấy dễ chịu khẽ rên, tất cả hành động đều rất nhẹ nhàng chiều chuộng chứ không như cái tên thô bạo kia.

Anh chật vật đưa đẩy mãi mới có thể làm vừa lòng Seobie của anh. Cậu thì rất thoải mái, cứ rên rỉ hạnh phúc dưới thân anh mà không lo ngại. Anh nâng người cậu lên, thúc đẩy mạnh hơn. Cậu nhắm mắt ngước mặt lên trần nhà tận hưởng giây phút đê mê. Anh thì hít hà chiếc cổ và bờ vai thơm tho của cậu. Hai người lúc này như đang lơ lững trên thiên đường, chẳng còn biết trời trăng gì nữa.

Cậu rên rỉ càng lúc càng nhiều, hơi thở cũng không được ổn định. Tiếng rên cuối cùng xé tan màng đêm bao trùm và sự giá lạnh cô đơn. Một dòng tinh dịch trắng đục bắn ra chảy dài trên đùi anh và cậu. Đầu cậu gục vào vai anh, tay thì ôm cổ, như không muốn anh đi đâu.

Junhyung nhẹ nhàng đặt cậu xuống giường, anh chu đáo lau sạch tinh dịch cho cậu

-Ổn rồi, em yêu ngủ nhe – Junhyung ôm cậu vào lòng khẽ hôn lên trán cậu

-Hyungie à, hát em nghe đi – Yoseob miệng bất giác nói với giọng rất nhỏ

-Hát ư? – Junhyung bối rối nghĩ thầm "hát với bộ dạng này hả trời"

Và rồi anh cũng hát cho cậu nghe, giọng khàng khàng đặt trưng của anh không lẫn vào đâu được, giọng hát ấm áp truyền cảm làm cho cậu cảm thấy yên tâm mà ôm anh chìm vào giấc ngủ nhanh chóng.

------------------------------

-Aaaaaaaaaaaaa....... - tiếng la thất thanh như xé tan bình minh và màng sương mù dày bịt ở khách sạn.

-Mình đang ở đâu đây? Sao mình không mặt đồ mà đi ngủ vậy nè? – Yoseob cảm thấy hoang mang

-Ây yaa, nhứt đầu quá, tối qua đã xảy ra chuyện gì? Sao mình không nhớ gì hết? – Yoseob xoa xoa vầng thái dương

-Em thức rồi hả? – Junhyung từ ngoài bước vào, tay đẩy cái xe đồ ăn của khách sạn

-Hyungie, đây là đâu vậy? – Yoseob ngớ ngẩn hỏi

-Khách sạn chứ đâu, tối qua em không nhớ gì sao?

-Nhớ? Em không nhớ được gì hết á, đầu em đau như búa bổ - Yoseob nhăn mặt – Mà sao em lại không mặc đồ?

-Hê hê, là anh làm đó – Junhyung thản nhiên đặt từng dĩa thức ăn ra bàn rồi nói tiếp - Tối qua nếu anh không đến kịp chắc người mà em thấy bây giờ không phải là anh đâu

-Anh nói gì vậy? Em không hiểu gì hết? – Yoseob trợn mắt

-Em mau lại đây ăn đi rồi anh kể cho em nghe

-Nae – Yoseob nhanh chóng mặt đồ vô rồi lại ngồi ăn thảnh thơi nghe kể chuyện tâm lý hành động.

-À...thì ra là vậy? Anh nhân cơ hội lúc em đang ngấm thuốc rồi anh làm càng hả? Có phải vậy hông? – Yoseob đá chân anh

-Không, không, anh không dám bà xã đại nhân. Tại lúc đó tình hình cấp bách quá, anh chỉ muốn giúp em thôi mà, thấy em quằn quại như vậy thiệt là anh không cầm lòng nổi.

-Xì, lời đường mật toàn là những lời nói xạo – Yoseob chề môi rồi lại cậm cụi ăn ngon lành

Junhyung chồm qua lấy tay lau miếng sốt dính trên miệng cậu

-Anh dùng hành động là được chứ gì? – Junhyung cười tươi như hoa

-Mau ăn đi, nói nhiều quá – Yoseob phồng má, trong lòng đang rất hạnh phúc

Đối với người mà mình yêu thương trân trọng thì người ta mới có những hành động và cử chỉ ngọt ngào như vậy.

"You are my starlight"
"You are my everything"
"You stole my heart"

Cậu là người đặc biệt quan trọng đối với anh. Nếu mất cậu, anh sẽ rất buồn và đau khổ, là sự nuối tiếc theo anh đến suốt cuộc đời.

----------------End ----------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top