Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Devil - Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

– Anh chỉ có thể nói là... nếu một ngày nào đó EunJi không ghen anh với ai nữa, thì anh sẽ tự giết chết mình. Bởi vì lúc đó, người thật sự quan trọng nhất của anh đã rời xa anh rồi_ Suho đang khấy tan bột sữa và nước thì ngừng lại. Còn Jiyeon nghe xong cũng từ từ đi lên lầu

9h30 tối

– Jiyeon ở đây chờ mình chút nhé, mình xuống dưới chút rồi lên _ Irene nói khi đang xem phim với Jiyeon

– Ừm_ Jiyeon vui vẻ đáp rồi nhìn Irene cùng Tiffany đi ra ngoài

Cùng lúc, Yoona và Taeyeon cũng ra ngoài. Họ đi ra khỏi nhà, vòng qua vườn hoa sân sau, đến một bồn hoa hồng đỏ rực, kẽ ấn ngón tay vào ngón tay tượng đá hình cô gái nhỏ, cùng lúc đó thì có một cánh cửa bí mật nằm trên đất bên hông bồn hoa mở ra, sâu bên dưới là tầng hầm đen tối thẳm.

Cả nhóm từ từ tiến vào, khi đã vào hết thì cánh cửa tự đóng lại. Họ đi sâu xuống dưới tới một căn phòng kín, ánh đèn hai bên lối chiếu rất sáng. Trong phòng chứa đầy các dụng cụ công nghệ, có cả nhiều thứ chưa xuất hiện ngoài thị trường. Bọn họ ngồi xuồng bốn chiếc ghế quanh một cái bàn tròn chất liệu thép.

Tiffany tháo sợi dây chuyền khi ở bar đã đưa vào ở giữa bàn. Giữa bàn có một chiếc máy đọc mật mã nhỏ, nhìn như không hoạt động. Sau khi Tiffany để mặt dây chuyền lên trên vị trí đọc, chiếc máy tự động nhập mật mã khắc chìm trên mặt dây chuyền rồi nháy lên 5 lần ánh sáng màu đỏ, trằng, xanh, tím và vàng.

Trước mặt bọn họ hiện lên một màn hình trong suốt, trên màn hình chỉ hiện lên một file dữ liệu mật chứa toàn bộ thông tin một người đàn ông

– H.A.T.E _ Yoona nhếch môi

– Tên điên rồ _ Irene lắc đầu

– Được rồi_ Taeyeon nhẹ nhàng ấn nút tắt màn hình trong suốt trên bàn thép

– Thật là tồi tệ. Không muốn thấy bất cứ thông báo gì về người đàn ông này nữa, hiểu chứ?_ Tiffany lạnh lùng đảo mắt nhìn ba người, thấy ba cô nàng gật đầu, khóe miệng mới nhếch lên một chút

Sau đó tất cả rời khỏi tầng hầm. Trong lúc họ đi ra  tại một căn phòng khác có một cuộc gọi:

"Họ bảo giết, có lẽ là nhắm đến người đó" .Cuộc gọi kết thúc, ngay khi cuộc gọi kết thúc, cánh cửa đẩy mạnh vào

Luhan nhẹ nhàng đỡ chủ nhân cuộc gọi đó đang hoảng hốt ngồi bệt trên sàn nhà đứng dậy, nhanh lẹ bỏ vào miệng người đó một viên thuốc không kịp trở mình. Đó chỉ là thuốc an thần

6h sáng

Tại một căn phòng trống, là tầng hầm. Nhưng đây không phải tầng hầm mà Tiffany đã vào trước đó. Thấp thoáng bóng dáng một con người nằm trên đất, rất lạnh lẽo, cơ thể không tự động có chút run run. Con người bị viên thuốc an thần làm ngất đó đã tỉnh dậy. Xung quanh hắn là bóng tối

– Tỉnh rồi à, PARK-JI-YEON _ Giọng Irene vang lên lạnh tanh

– IRENE _ Jiyeon bất ngờ

– Sao hả? Thấy bản thân mình diễn đã rất tốt, không ngờ tôi còn diễn tốt hơn đúng không?_ Irene mỉm cười ngồi chổm xuống bên cạnh Jiyeon_ Vai diễn nữ sinh yếu đuối, nhà nghèo, hiền lành cùng cô bạn mới là một đại tiểu thư ngốc ngếch, vẽ nên một tình bạn đẹp, đáng yêu bất chấp cái nhìn không tốt của mọi người xung quanh... Motif này cũ trích rồi người đẹp à

– Sao lại bảo là PARK JIYEON chứ, phải kêu là Kim NaEun chứ_ Tiffany cười kinh

– Phải nhỉ! Phải kêu là Kim Naeun chứ nhỉ_ Irene nhẹ nhàng nâng khuôn mặt Jiyeon lên. Cùng lúc này, khi nghe thấy tên Naeun, EunJi bỗng trở nên thất thần

– Đã bốn năm rồi, trước thì bán thông tin của tôi, bây giờ thì định làm nội gián phá kế hoạch của chúng tôi sao?_ Suho nhìn Jiyeon bằng ánh mắt lạnh lùng, giận dữ và thất vọng khiến Jiyeon đau nhói _ Thật sự sợ hãi

Gương mặt Jiyeon tối sầm lại, chẳng ai biết cô nghĩ gì và mắt cô đã ướt nhòe

– Xin lỗi _ Jiyeon nhìn sSuho rồi chợt rơi nước mắt

* HỒI ỨC *

4 năm trước, Naeun (Jiyeon) và Suho rất yêu nhau, khi ấy Suho 18 tuổi và Naeun thì 16 tuổi. Đó là mối tình đầu của cả hai, là mối tình khiến nhiều người ngưỡng mộ vì quá hạnh phúc và đáng yêu. Suho vừa đi học vừa làm việc cho D&W. Naeun là một cô học sinh dễ thương, đáng yêu được biết bao nhiêu người con trai thầm thương trọn nhớ

Một buổi tối tháng 7, D&W giao cho Suho một nhiệm vụ lớn đó là chuyển một số lượng vũ khí lớn qua bên Trung Quốc bằng đường biển.Khi quen nhau, Naeun đã vô tình biết được thân phận của Suho và anh cũng đã thừa nhận. Lúc chuyển chuyến hàng lên tàu, Naeun nhất quyết đòi đi theo anh, có lẽ vì nghĩ Naeun muốn ở bên mình nên anh không nghĩ ngợi nhiều mà chấp nhận để Naeun mạo hiểm cùng mình vượt biển. Khi chuyến tàu đi ra giữa biển khơi , đột nhiên nhận được báo cáo cảnh sát biển đang chặn ở phía trước . suho cho hạ tàu phụ xuống, khi biết cảnh sát biển nhận được tình báo, giăng lưới bắt cá, suho đành chỉ cho người xuống tàu thoát nạn, còn số hàng thì buộc không mang theo được, nên đã cho người cài thuốc nổ. Trong tình thế hỗn loạn đó, Naeun bất ngờ quay qua hỏi Suho, ánh mắt lộ ra tia khủng hoảng

       "Sao anh lại bỏ hết số hàng chứ, nó lên đến gần tỉ USD đó"_ Gương mặt Naeun hốt hoảng

Lúc này đột nhiên Suho phát hiện Naeun còn lo lắng, sợ hãi hơn cả anh. Sau khi cho tàu chở mọi người chạy khỏi cảnh sát biển, Suho cho quả bom trên tàu nổ để không còn chứng cứ, Naeun còn lo lắng và suy nghĩ đăm chiêu còn hơn những người khác trên thuyền, thậm chí có cả giận dữ nhìn về phía tàu cảnh sát biển đang chạy tới tàu lớn đang bốc cháy rồi chìm dần. Đột nhiên ai đó đánh cô bất tỉnh.

Không lâu sau, cô tỉnh dậy trong tình trạng tay chân bị trói chặt vào ghế, Suho và một số người ngồi trên ghế đối diện cô

       " Anh à, có chuyện gì thế? Sao lại trói em" _ Naeun cựa quậy nhưng sợi dây trói cô vào ghế quá chặt

      " Tôi yêu em nhưng tôi không ngu đến mức đó, tôi yêu em bằng cả trái tim nhưng tôi không yêu đến mù lòa, không thấy được ai muốn đâm tôi" _ Suho lắc đầu, ánh mắt đau lòng và buồn bã

     " Anh làm sao thế?" _Naeun tỏ ra bất ngờ trước câu nói của Suho

    "Thủ đoạn của em, tôi nhìn rõ. Em thật là ..." _ Suho nhìn Naeun, trong lòng đầy khổ sở

    "Cô phải chết" _ Một người đàn ông đứng kế Suho nói lạnh lùng

Sau đó, không một ánh mắt ân cần hay ánh mắt yêu ai đó, Suho nhìn Naeun chỉ còn lại sự vĩnh biệt. Anh hất nhẹ tay, lập tức hai người Tây cao to từ từ lôi cô đi khi cả hai chân hai tay trói chặt, cho vào một cái lồng sắt to

" Là em tự chọn con đường đó, tôi thành toàn cho em"_ Suho thì thầm

Lồng sắt từ từ hạ xuống và rồi chìm hẳn xuống nước. Sau đó lồng sắt từ từ chìm xuống đáy biển, không thể nổi trở lại, để lại mỗi cô gái nhỏ bé dần chìm trong nước. Từ đó, mọi người đều nghĩ rằng cô đã chết.

Còn về phần Suho, lúc đầu anh đã rất đau đớn, mất đi thứ quý giá nhất trong lòng là Kim NaEun, rất nhiều người đã nói rằng sau này Suho không thể cười tươi được nữa. Nhưng nửa năm sau, đã có một cô gái khuôn mặt nhỏ nhắn, xinh xắn xuất hiện trước anh, từng bước từng bước nói chữ "yêu" bị anh khinh khi và từng bước từng bước "Xin chào, ông xã!"

KẾT THÚC HỒI ỨC

–  Xin lỗi _ Jiyeon nhìn Suho rồi chợt rơi nước mắt

– Cô xin lỗi vì cái gì chứ?_ Irene nhìn Jiyeon một cách đáng sợ

– Xin lỗi... Xin lỗi vì chính em ngu ngốc _ Jiyeon lặng lẽ rớt nước mắt

– Cô chẳng bao giờ thông minh trong mắt chúng tôi cả _ Yoona nhìn Jiyeon đầy sự khinh bỉ

– Em không muốn làm vậy đâu. Bốn năm trước... Em xin lỗi_ Jiyeon vẫn chỉ nhìn về phía Suho nhưng anh chàng lúc này chỉ nhìn Eunji

– Buồn cười nhỉ_ Luhan dựa vào tường

– Tôi cho cô 2 lựa chọn: Một là kể hết toàn bộ mọi chuyện cả bốn năm trước và hiện tại. Hai là chết ngay-tức-thì_ Taeyeon nhấn mạnh từng chữ khiến Jiyeon lạnh sống lưng

– Vào bốn năm trước, em đã nhận được một lời uy hiếp. Nếu bản thân em không làm theo lời họ thì em sẽ phải chết. Em nghe theo lời một người đàn ông trong giang hồ nên đã tiếp cận anh Suho để làm nội gián. Họ kêu em làm theo lời họ. Nhưng lại không thể ngờ trong lúc đó, lại "phim giả tình thật" _ Jiyeon khóc rất nhiều_ Khi em bị dìm dưới biển, tàu của H.A.T.E đã cứu em thoát khỏi lồng sắt. Họ đã bắt nhốt em trong một căn phòng kín trong2 năm, họ cho ăn cho uống và cho em... ma túy.

Hai năm sau em được thả ra với điều kiện làm việc cho họ đó, sau đó em đã tìm anh, ngày em thả ra là ngày anh và cô ấy bước vào lễ đường làm đám cưới. Nhìn thấy anh mặc lễ phục tươi cười nói đùa cùng khách khứa, thấy bóng lưng cô ấy mặc váy cưới và được anh khen rất xinh đẹp, em lại ngu ngốc mà hận anh. Em đã được đào tạo để trở thành nội gián. Em đã giúp H.A.T.E đánh bại 5 công ty lớn và bây giờ, họ muốn triệt D&W... _ Jiyeon nghẹn ngào nói khóc

– Tại sao lúc đó cô lại bị uy hiếp, ai uy hiếp cô?_ Irene gằn giọng

– Mãi đến gần đây em mới biết lúc trước, cũng H.A.T.E đã uy hiếp em. Họ dùng 1 tên giang hồ để hại em. Tuần trước em thật sự đã định từ chối chúng, vì chúng mà em mất đi tình yêu duy nhất đời mình. Nhưng họ đã bắt cóc ba mẹ em rồi đe dọa cả ép buộc và em đã trở thành một con nghiện như thế này_ Jiyeon vẫn khóc, mắt cô bây giờ đã sưng húp lên

– Bố mẹ cô còn trong tay hắn?_ Wooyoung lạnh lùng

– Họ bị giết chết rồi_ Jiyeon lắc đầu_ Họ trốn đi nhưng bị chúng phát hiện nên đã bị giết rồi. Họ bắn vào lưng bố mẹ em hơn cả chục phát đạn

– Bây giờ làm gì với cô ta?_ Taeyeon quay qua nhìn Tiffany

– Từ từ đã, có lẽ cô đến giờ lên cơn nghiện rồi, nên cai chúng đi_ Tiffany nhìn Jiyeon đang khó chịu, biểu hiện của một người lên cơn nghiện hiện rõ trên mặt Jiyeon

– Có người?_ Chanyeol đột nhiên nghe thấy tiếng chân, chạy nhanh ra cửa thấy một gã đàn ông thân hình cao to. Nghe tiếng kêu hắn vội chạy đi nhưng bị Chanyeol bắt lại, dù hắn chống cự nhưng Chanyeol chỉ cần đánh vài đường, gã đàn ông ấy đã bị Chanyeol đánh no đòn

– Kim Yun, hắn là người của H.A.T.E_ Jiyeon nhìn hắn bằng ánh mắt hận thù

– Con điên kia, câm mồm cho tao_ Quản lí Kim trợn mắt hung hăng nhìn Jiyeon

– Sao cô lại khai người của mình ra như vậy chứ?_ Yoona nhìn Jiyeon lạnh lùng

– Đây là tôi bán đứng ngược lại họ. Chả phải họ dạy tôi làm sao để giống người của tổ chức đó rồi bán đứng lại tổ chức đó giúp họ sao? Tôi dựa theo cái họ dạy thôi_ Jiyeon nhếch môi cười, tự kinh thường chính bản thân mình

– Vậy tôi sẽ giúp cô giết hắn _ Irene quay qua rút khẩu súng trên người Taeyeon, quay qua chìa súng vào chính xác thái dương Kim Yun

– Khoan đã _ V thấy đột nhiên chạy lại cầm cây súng của Irene khiến mọi người bất ngờ

– Bỏ ra_ Irene lạnh lùng

– Đừng_ V mang giọng nói nhẹ nhàng, lời khuyên ấy nếu ở hoàn cảnh khác có thể khiến ai đó rung động, nhưng tuyệt đối không phải hoàn cảnh này

– Buông ra_ Irene nhíu mày khiến trái tim anh chàng run lên một hồi, lơ đãng nới lõng bàn tay đang nắm chặt. Baekhyun nhanh chóng kéo V lùi về sau

– Xin hãy để tôi_ Jiyeon cắn môi, trên mặt lộ vẻ quyết tâm

– Để cô ta bắn_ Tiffany nhẹ nhàng nói rồi Irene đưa cây súng cho Jiyeon

Jiyeon nhìn bằng ánh mắt đầy oán hận, nhanh chóng bóp còi nhưng với một người tuy không bằng bọn Tiffany nhưng việc né đạn này rất dễ dàng nhưng lòng hận thù của Jiyeon đã lên đến đỉnh điểm khiến cô mạnh mẽ hơn hẳn khi liên tiếp bóp còi, những tiếng chói tai vang lên không ngừng. Kim Yun không thể nào tránh né được, cả người nằm trong vũng máu tươi đang ào ạt tuôn trào của chính mình ra khiến Baekhyun và V sững sờ pha chút sợ hãi. Những người ở đó không có biểu hiện gì, Kim Yun cứ thế mà chết.

Cùng lúc, cơn nghiện của Jiyeon đã lên đến đỉnh điểm

– Tôi sẽ cứu rỗi lấy linh hồn và thể xác cô lần nữa. Nhưng mà, tôi và bọn họ cũng giống nhau, không có lợi sẽ không làm. Cô phải làm việc cho tôi, dù là bất cứ việc gì theo tôi mong muốn và cô, không được phản bội. Đây không phải lời nhắc nhở, mà là mệnh lệnh không thể chối từ_ Tiffany nhẹ giọng, âm điệu như một con quỷ đến từ địa ngục.

Có ai biết lúc này có ba người đang rất đau khổ.

EunJi sau khi nghe cái tên "Naeun" thì đã không còn suy nghĩ được gì, lúc này cô rất sợ. Nỗi sợ chính là Suho bị cướp đi mất, vài phút trước mắt cô đã ướt nhòa nhưng không rơi lệ. Là không thể bộc lộ cảm xúc, cũng là không thể làm mất lý trí

Suho nhìn thấy người mà mình thương yêu nhất đang lo sợ, mắt đã ướt nhòa, cơ thể run nhẹ khiến tim anh đau nhói. Đối với đàn ông, một khi họ thật sự yêu bạn, cả thế gian này không để trong mắt anh ta bằng sáng nay bạn ăn gì, trà bạn uống hôm qua là trà gì. Tất nhiên Suho cũng vậy, bây giờ trong tất cả thế giới quan của anh chàng chỉ có sự tồn tại của Jung Eunji, đã từ rất lâu không còn ai tên Kim Naeun nữa. Thế nhưng sự lo sợ lúc này của EunJi lại nói cho anh biết được rằng, anh vẫn chưa khiến cô ấy đủ tin tưởng. Chính Suho lúc này lại sợ hãi, kích động muốn bộc lộ toàn bộ tình cảm tâm tư của bản thân rất nhiều

Còn Jiyeon, một người đã có một tình yêu đẹp và tương lai viên mãn, một khi đã tự tay phá hủy thì chính là đổ nát. Ngày cô ôm hy vọng trở lại là ngày anh ta hạnh phúc nhất, nụ cười trên khuôn mặt không còn cách che dấu một chút nào, tim cô đã đau đến vô tận. Một lúc nào đó, Jiyeon nhận ra rằng thì ra Suho cũng đã từng vì cô mà đau đến như vậy.

Khi cô nghe giới thiệu Eunji, thật không ngờ vợ anh lại xinh xắn và đáng yêu như thế, rất đau nhói. Nhưng trong lòng cô đã vô tình mang một hy vọng nhỏ nhoi, trong Eunji có thể thấy được một chút hình ảnh của cô khi ấy, như vậy có phải anh vẫn còn yêu cô không, có phải anh vì nhớ cô mà tìm kiếm một hình bóng giống cô không? Thế nhưng thật sự buồn cười, một Kim Naeun dịu dàng, lương thiện ngày xưa không hề tồn tại dù chỉ một chút bên trong cô gái nhanh nhảu, tinh nghịch này. Ngay cả một ánh mắt, anh ấy cũng đã tiếc với cô. Jiyeon từng hận, từng điên cuồng suy nghĩ tại sao anh lại quên cô nhanh như vậy. Nhưng lại để lại một câu nói anh sẽ chết nếu cô ấy quên anh. Làm sao hận được nữa, tự mình làm thì tự mình chịu, Jiyeon buông bỏ toàn bộ hy vọng, chỉ là khi nào trái tim buông bỏ anh, không dám nói trước

Phòng khách

– Mọi người nghỉ ngơi nhé, hôm nay ăn trưa trễ chút _ Tiffany mỉm cười

– Được rồi, bọn anh lên phòng trước_ Luhan nói rồi đi lên lầu với Wooyoung, Chanyeol, V, Baekhyun và Jungkook

– Hai người cũng nên đi nghỉ ngơi đi_ Irene vỗ nhẹ vai Eunji rồi đôi vợ chồng trẻ cũng đi về phòng

Hiện tại dưới phòng khách chỉ còn Tiffany, Yoona, Taeyeon và Irene

– Xem thêm một ít tin tức của H.A.T.E _ Tiffany nhìn Taeyeon rồi cả nhóm nữ đi vào căn phòng công nghệ

Phòng Suho + EunJi

– Em muốn nằm nghỉ chút, anh đi tắm đi_ EunJi nói, trong giọng cô chất chứa đầy nỗi suy tư dễ bị bắt gặp

– Chúng ta tâm sự sáng sớm chút nào_ Suho ngã lưng xuống giường bên cạnh Eunji, cô nghiêng người nhìn thẳng vào mắt anh

– Hử

–Em đang nghĩ gì thế?_ Suho nhẹ nhàng nói

– Không nghĩ gì lắm đâu, chỉ là nghĩ xem anh thật sự đẹp trai nhiều như thế nào_ EunJi nháy mắt tinh nghịch, cố gắng giấu đi sự ưu tư của mình

– Anh có đẹp như nào cũng chỉ để mình xem ngắm. Anh biết em đang nghĩ gì, em cũng hiểu anh mà đúng không? Đừng lo lắng về những thứ sẽ không đến, hãy tập trung vào ngày mai chúng ta hẹn hò ở đâu thôi được không? Em nghĩ xem, tháng sau anh sẽ được nghỉ phép, chúng ta đi Maldives nghỉ ngơi thế nào?_ Suho nhẹ nhàng ôm EunJi vào lòng

– Em lo cô ấy sẽ cướp mất anh, em lo tình cảm cô ấy dành cho anh quá lớn để có thể buông tay anh ra, em lo lắng anh sẽ không quên cô ấy, em lo... _ Giọng EunJi run rẩy, Suho cảm nhận rõ ràng cô gái trong lòng đã bật khóc. Cô biết rất rõ quá khứ của anh và Jiyeon, điều đó khiến cô càng lo lắng và sợ hãi

– Anh không còn yêu cô ấy, càng không thể có thể ở bên cô ấy được nữa. Ngốc ạ, sao em có thể tự cho bản thân mình không bằng một cô ấy chứ, em nghĩ bản thân mình sẽ thua một người từng phản bội chồng em sao_ Suho đưa tay vuốt sóng mũi cô. Eunji trong lòng cũng đã ngừng khóc, cô ngước mắt nhìn chằm chằm anh_ Bây giờ chúng ta là vợ chồng, chúng ta có rất nhiều người chứng nhận cho hôn lễ chúng ta, chúng ta cũng có kế ước trăm năm. Điều mà những thứ đó làm chứng là tình yêu của chúng ta,là anh và em ở bên nhau đến một trăm năm nữa, biết không?

- Một trăm năm nữa, anh nghĩ chúng ta sẽ sống đến một trăm năm sau à? Một trăm hai mươi tuổi... haha_ EunJi bật cười, câu nói này khi hai người kết hôn, cô đã từng nói. Cảm xúc của hai người hôm nay so với ngày hôm đó vẫn như vậy, chỉ có hạnh phúc và ấm áp

- Đừng nghĩ linh tinh nữa biết chưa. Anh đã hứa là sẽ bên cạnh em mà

– Em luôn tin lời hứa đó, cũng luôn tin anh_ EunJi cười rất tươi, nụ cười như ngày anh cầu hôn cô và như ngày cô bước vào lễ đường

Phòng công nghệ

–Công ty HATE gần đây phát triển mạnh mẽ, dự đoán sẽ là một mầm cây đại thụ mới của nền công nghiệp_ Taeyeon lướt màn hình máy tính_  Chậc chậc, báo chí hiện nay thật sự rất giỏi tâng bốc

– Tập đoàn này đã qua bốn lần kiểm tra của chính phủ, thật sự là rất chân chính nha_ Yoona liếc mắt toàn bộ thông tin

– Không chân chính nằm ở người, CEO công ty, từng dính vào vụ kiện tham dụng nhưng đã cãi kiện thành công, trắng án ra về_ Irene bĩu môi, nhìn hình ảnh trước mắt

– Mạnh mẽ thành lập sau lưng hội đồng quản trị một thế lực như thế này, anh ta cũng thật giỏi giang đấy, lấy cả một công ty lên sàn làm lá chắn cho mình_ Taeyeon trưng bộ mặt "phong đạm kinh vân" của mình

– Nếu muốn Jiyeon quay ngược lại cắn anh ta cũng không khó gì_ Yoona nhìn Tiffany nãy giờ chỉ im lặng

– Việc này so với tài liệu ban đầu ta nhận được rất khác biệt. Cổ đông lớn nhất của HATE có ba phần quan hệ với D&W, nếu ta không cẩn thận lại chuốc phiền phức về cho tập đoàn _ Tiffany đánh giá

- Một CEO có vấn đề, chả phải một cái mầm non liền mất nước một tuần sao. Hình như cổ đông lớn nhất của họ đã từng kí hợp đồng với tập đoàn ta năm ngoái, nay ông ta muốn đầu tư mạnh vào HATE này, chắc hẳn cũng không đơn giản gì

– Vậy chúng ta làm việc với thế lực ngầm của anh ta là được chứ gì. Hôm nào đẹp trời, gửi tin nhắn thân thiện nhắc nhở với ông ta, mầm non của ông ta có sâu bọ lăm le là được _ Irene xoa nhẹ cái bụng đã réo của mình

Phòng khách

– Đói đói đói_ Jungkook nằm vật vã trên sofa

– Không biết đại tỷ với nhị tỷ nhà ngươi đang toan tính điều gì mà lại bỏ đói cả đám công tư chúng ta_ Baekhyun nằm đè lên Jungkook làm Jungkook ngạt thở nên ngồi dậy khiến anh cho mông đáp dất

– Có vẻ có rất nhiều điều mình không biết đó_ V ngu ngơ

– Nháo gì thế_ Wooyoung đánh nhẹ V_ Đừng có ngơ ngơ ngác ngác phá hỏng không khí của mọi người hiểu không? Điều gì thắc mắc, hãy tự đi hỏi người nên hỏi

– Ối ôi, đôi vợ chồng trẻ xuống rồi kìa_ Luhan nhìn Suho và Eunji vui vẻ xuống nhà

– Mọi người chưa xuống hết à?_ Suho ngó quanh

– Không biết Jiyeon sao rồi?_ Eunji lơ đãng hỏi một câu, câu hỏi đó đã khiến Wooyoung sặc nước

– Gì thế?_ Luhan quay sang nhìn Eunji với ánh mắt kì lạ

– Có gì à_ EunJi đi vào bếp lấy trái cây thì Tiffany đi từ ngoài vào

– Mọi người đã tập trung rồi à?_ Tiffany lấy trái táo trên tay Eunji, vui vẻ ngoặm một miếng lớn

– Đủ rồi, chỉ chờ các chị thôi đấy_ Jungkook lết bước chân vào phòng bếp

– Xin lỗi đã đợi mọi người chờ lâu_ Irene cười xuề, chạy theo sau Jungkook

Bữa ăn trưa thịnh soạn như mọi ngày biến thành những ly mỳ cay đậm mùi thơm. Không khí phòng ăn vẫn náo nhiệt như thường, nhưng V và Baekhyun có chút khác biệt, bản thân cũng nói ít hơn

– Việc xử lí Jiyeon mấy em tự giải quyết nha. Đêm nay, anh và EunJi bay qua Thái để làm chút việc_ Suho vừa nhai vừa nói chuyện

– Sao chưa từng nghe anh nói bao giờ thế?_ Irene thắc mắc

– Đấy là ông Lee vừa thông báo, có một số công việc gấp ở bên đấ_ Suho nói

– Ừm yên tâm giao cho bọn em nhé_ Tiffany dọn dẹp phần của mình sau khi ăn xong_ 2 người đi vui vẻ

– Mình sẽ mua quà về cho mọi người _ Eunji và Suho ăn xong liền đi lên phòng dọn dẹp đồ về nhà của họ để chuẩn bị

– Tiffany à, em định làm gì với cô ta? _ Chanyeol hỏi

– Một lát mọi người sẽ rõ_ Tiffany chạy lên lầu

2h trưa

Khuôn mặt Jiyeon xanh xao, nhợt nhạt, cô ôm mình run lên, nhìn Jiyeon thật tội nghiệp

– Thế nào rồi_ Irene nhẹ nhàng dựa lưng vào tường

– Đã qua giờ nghiện rồi, còn chút dư âm thôi_ Jiyeon run người

Taeyeon bước đến gần Jiyeon nhét vào miệng cô một viên "kẹo" đắng

– Cô cho tôi uống cái gì thế?_ Jiyeon khó chịu, trong khoang miệng chỉ có mùi vị chát chát khó chịu

– Cô có thể mau chóng cai nghiện thành công_ Yoona đưa tiếp 1 viên thuốc cho taeyeon

– Nhưng phải chịu khó chút_ Taeyeon lại tiếp tục cho vào miệng Jiyeon một viên thuốc

– Đó là gì vậy? Bọn em kiếm đâu ra nhanh vậy?_ Chanyeol hỏi ngu ngơ

– Thuốc cai nghiện đặc trị_ Tiffany nói rồi đưa chai nước cho Taeyeon. Taeyeon lúc này như cô giáo mẫu giáo cẩn thận đút nước cho trẻ con

– Bước cuối cùng_ Irene đưa cho Taeyeon một mũi kim tiêm. Cô nhẹ nhàng cầm tay Jiyeon lên, tiêm sâu vào trong máu của Jiyeon

– Chỉ cần cô chịu khó uống thuốc và tiêm thuốc thì 10 ngày sau cô sẽ thoát nghiện_ Jungkook nghiêm túc thông báo

– Sẽ cai được sao?_ Jiyeon nói nhỏ

– Sau đó chính lúc đó là lúc cô phải làm việc chúng tôi rồi đó_ Wooyoung nhìn Jiyeon

– Cô... quên anh Suho đi_ Yoona nói

– Tôi có thể nhớ sao_ Jiyeon nói, giọng cô run run

– Tôi đã kêu người dọn dẹp một phòng trống, cô sẽ tạm ở đó cho tới khi chúng tôi sắp xếp chỗ ở mới cho cô_ Tiffany ra hiệu để Irene đỡ Jiyeon đứng lên

Tầng 1 có một căn phòng không người ở. Căn phòng màu ngà được trang trí đầy đủ giường nệm, kệ sách, tủ áo chứa đầy đồ nhưng không có một thiết bị điện tử nào

– Trong vòng 10 ngày này, cô sẽ sống chỗ này. Không được rời khỏi đây khi chưa có sự đồng ý của chúng tôi, thức ăn mỗi bữa sẽ có người mang vào. Nếu có gì cần, chỉ cần nhấn nút màu đỏ này, chúng tôi sẽ vào gặp cô, nếu chúng tôi không có ở nhà, chỉ cần nhấn hai lần sẽ có người từ tổ chức đến gặp cô_ Irene nhìn xung quanh căn phòng

– Chỉ mười ngày thôi?_ Jiyeon hỏi

– Ừ, sản phẩm lưu hành nội bộ chất lượng cao _ Chanyeol lấy thử 1 quyển sách ra đọc

– Vậy trong thời gian này... cơn nghiện của tôi sẽ giảm bớt đúng không?_ Jiyeon cảm nhận được sự an toàn ở nơi này

– Sẽ giảm dần từng ngày, dù gì hôm này cô sẽ không lên cơn nghiện nữa._ Taeyeon ngồi lên nệm giường, thích thú nhún hai cái

– Sau khi tiêm thuốc vào buổi sáng. Sau đó sẽ đến buổi sáng lúc 6 giờ 30_ Jungkook nhìn lên đồng hồ

– Tôi nghĩ cô sẽ không phản bội lại chúng tôi nữa đâu_ Irene nhẹ nhàng nâng một tượng hình một thiên thần lên ngắm_ Nhớ rằng điều chúng tôi dạy cô là đường đường chính chính bóp chết người ta, lúc chết cũng biết ai hại mình chết, chứ không phải đâm sau lưng nhé

– Được rồi, nhớ kĩ điều đó là được. Chúng tôi đi đây, cô nghỉ ngơi đi_ Wooyoung mở cửa đi ra

Mọi người đều rời đi, Jiyeon thẫn thờ vài phút nhìn xung quanh rồi bước vào phòng tắm. Một lúc sau, cô đi ra và leo lên giường ngủ

Phòng khách

– Thật sự yên tâm để cô ấy ở đây sao?_ Baekhyun ngã người về lưng ghế

– Sẽ không làm gì đâu_ Taeyeon cũng nhắm mắt lại để thư giãn

– Em đi nghỉ đây_ Yoona lê bước đầy mệt mỏi

– Em cũng vậy_ Tiffany, Irene, Jungkook, và Taeyeon đi về phòng

– Trời vẫn mưa_ V nhìn Luhan

– Sáng mai chúng ta hãy về nhà, tạm thời nghỉ học_ Wooyoung nhìn ra bên ngoài trời bão

– 20 mấy tuổi rồi mà còn đi học, haha_ Chanyeol cười khổ

– Lên lầu trước _ Luhan đứng dậy rời đi

– Khoan đã, 2 vợ chồng kia đi rồi vậy phòng đó còn trống. Chia lại đi nè_ Chanyeol cười tươi rói

– Vậy chia lại_ Wooyoung nhìn Chanyeol

– Taehyung với Baekhyun dọn qua phòng đó, Chanyeol với Wooyoung còn Jungkook vẫn ở phòng cũ_ Luhan chia lại rồi đi lên lầu

Phòng V + Baekhyun

Sau khi về phòng một lúc , V lấy điện thoại đến số máy mẹ mình

–  Mẹ nghe đây con trai_ Bà kim nghe máy

– Con chào mẹ_ V lễ phép chào

– Sao đây nhỉ? Hôm nay đột nhiên nhớ mẹ à?_ Bà kim nhẹ giọng trêu chọc

– Chúng con lúc nào cũng nhớ mẹ mà... Mẹ à, bọn con có chút chuyện muốn hỏi thăm từ mẹ và bố ạ_ Baekhyun ngồi cạnh bên

– Về tổ chức của chúng ta_ V hỏi

– 'Tổ chức', cuối cùng mấy đứa nhỏ cũng đã nói với hai đứa rồi à?

– Những gì chúng con biết chỉ là quá ít. Nếu không vì hôm nay nội gián cài vào chúng ta bị phát hiện, con làm sao biết được tổ chức chúng ta lại có thành phần phi chính phủ được cơ chứ_ Baekhyun nói nhẹ nhàng nhưng nghe thật nặng nề

- Không chỉ đơn giản là buôn lậu, mẹ à. Tổ chức chúng ta có thành phần phi pháp rất nhiều đấy, tại sao chúng ta lại làm những việc nguy hiểm như thế?_ V lên tiếng, trong giọng nói đầy nỗi lo lắng

– Nháo gì chứ. Con nghĩ chúng ta là lũ man rợ cơ à!_ Giọng bố của V và Baekhyun vang lên

– Bố!_ cả 2 đồng thanh

- "Ta sẽ nói cho các con nghe những điều các con chưa biết và rất muốn biết. Nhưng Taehyung, Baekhyun, ta muốn hai con nhớ cho rõ. Các con là con cháu của D&W, là người của D&W và là ma của D&W. Cho dù sau này các con cảm thấy thế giới của chúng ta như thế nào, con vẫn phải là một thần quân tuân theo mệnh lệnh cấp trên! Những cảm xúc nghi kỵ của các con phải bỏ sang một bên, không được hai lòng, không được phản bội. Biết không?

D&W, ngoài việc bên ngoài là một tập đoàn thương mại thì còn là một cơ sở ngầm phi chính phủ. Chúng ta làm gì? Buôn lậu thuốc súng, vũ khí; đào tạo sát thủ làm việc cho bản thân và thuê mướn; sòng bài, đỗ phường, quán nước khắp mọi nơi. Nhưng D&W có một nguyên tắc bất di bất dịch từ thời xưa, không kinh doanh trên thân xác người phụ nữ và lấy mạng những kẻ vô tội. Chính vì thế, thương mại hóa mại dâm cùng thuốc phiện là hai thứ chúng ta niêm phong.

Ngoài ra, chúng ta có hai tổ chức sát thủ bí mật là Devil and Death dùng chủ yếu hoạt động để bảo vệ mọi hoạt động của tập đoàn. Bọn họ không phải vận chuyện hàng buôn lậu hay được thuê mướn làm việc, bọn họ chỉ cần tiêu diệt những kẻ có dã tâm với D&W. Trên dưới cơ sở ngầm của chúng ta tồn tại hơn chục ngàn người, trải dài khắp thế giới, mỗi khu vực đều có người chỉ huy; nhưng Devil and Death chỉ có 10 người tổng cộng. Đó là sự khác biệt.

Taehyung, Baekhyun, hai đứa phải nhớ lấy, hai đứa chính là phần tử cuối cùng của Death. Các con không được lựa chọn, phải bảo vệ D&W bằng tất cả của mình. Ta cũng từng không được lựa chọn, cho dù ta có phản nghịch như thế nào, đến cuối cùng thì dòng máu D&W luôn chảy trong người ta, khiến ta cam tâm tình nguyện bảo vệ nó. Đến một ngày, các con sẽ hiểu" Bố hai người họ nói rất nhiều, cuối cùng vẫn là trách nhiệm bị ép buộc của bọn họ

–Thật sự không ngờ. Đáng lẽ bố mẹ phải nói chúng con biết sớm hơn_ Baekhyun khổ sở nói

- Là lỗi bọn ta, khiến các con là con trai bọn ta_ Bà Kim đau đớn nói, đâu có một người phụ nữ nào lại muốn đẩy con mình vào con đường nguy hiểm như thế này

– Death, chính là nhóm Wooyoung?_ Baekhyun ngờ ngợ nhận ra

– Devil là bọn Tiffany, Irene?

– Phải_ Ông Kim nhanh chóng thừa nhận

– Devil có năm người nhưng bây giờ chỉ bốn người vậy người cuối cùng là ai?_ Baekhyun suy nghĩ

– Người cuối cùng, hai con sẽ mau chóng gặp thôi_ Ông Kim từ chối cho biết

- Thì ra từ nhỏ đã được luyện võ, học bắn súng đều có nguyên do của nó. Con còn cảm thấy bố mẹ lo lắng vô bổ rồi, không ngờ là con ngốc_ V tự giễu

– Vậy còn Jungkook, em ấy không ở D.E.A.T.H sao?_ Baekhyun suy nghĩ

– Không phải. Jungkook là một thành viên khác, đơn độc ứng chiến

– Là gì?_ Cả hai đều tò mò đồng thanh

- Là hộ vệ. Thằng nhóc đấy, chưa từng nằm trong danh sách làm việc của D&W từ khi mới chào đời. Bố mẹ thằng nhóc đã liều mình tranh cãi với cả hội đồng để bảo vệ đứa con út này, nhưng không ngờ vì gia đình tan vỡ, thằng bé bị cuốn vào thế giới này. Hiện tại vị trí hộ vệ có năm người, Jungkook là một trong số đó. Công việc thằng bé là cấp dưới của Devil, bảo gì làm đấy, dọn chướng ngại vật làm phiền

– Jungkook so với Death cùng cấp bậc ạ?

– Miễn cưỡng thì có thể cho là như vậy. Nhưng trên thực tế, công lao của nhóm hộ vệ nhiều hơn Death mấy đứa một chút haha. Cái đó cũng là do bọn ta thiên vị mấy đứa nên công việc được giao cũng kén chọn hơn nhóm hộ vệ... hihihi... Mấy đứa nhóc hộ vệ thì buôn lậu, quản lí, ai thuê gì làm nấy cũng khiêm luôn. Tên nhóc Kim Suho cũng là một hộ vệ đấy... Mấy đứa vẫn không nên so sánh bản thân với ai cả, nhé!_ Ông Kim cười hề hề

Đúng thật ông nếu không phải việc quan trọng không giao cho đám con mình, vì vậy bản thành tích luôn ít hơn một chút, nhưng thành tích đạt được lại luôn là thành tích cao cấp

– Thôi mấy đứa hãy nhớ những gì ta dặn là được, còn cách đối mặt với công việc, mấy đứa sẽ tự có cách_ Bà Kim nói tạm biệt

6 giờ chiều

Buồi tối từ mỳ ly đã được level up lên thành pizza

– Mọi người ăn ngon miệng_ Irene vui vẻ ăn

– Tao chọn phần này nhé_ Taeyeon tranh phần pizza hải sản

– Bé thích bò, phần này của bé_ Yoona lại tranh phần pizza mà Taeyeon đánh dấu lãnh thổ trước đó

- Này_ Taeyeon trợn mắt nhìn Yoona

- Gì_ Yoona trợn ngược mắt lại với Taeyeon. Cuộc chiến diễn đến màn đấu mắt gay gắt

– Tranh gì chứ, để bổn nương ăn là yên bình nhất_ Tiffany nhẹ nhàng lấy phần pizza đó rồi bỏ vào miệng ăn, bỏ qua ánh mắt đang phóng phi tiêu vào mình

– Mấy đứa tranh giành gì một miếng bánh? Cả hộp bánh to đùng để ngay trước mắt để mấy đứa làm cảnh hay sao?_ Luhan lấy 1 phần pizza đưa cho Yoona

– Ăn xong chúng ta sẽ làm gì_ V vẫn hăng say chiến đấu

– Ngủ_ Irene chu mỏ

– Hay dạo shopping _ Chanyeol cũng hăng say chiến đấu

– Trời vẫn còn mưa mà. Chúng ta ở nhà coi TV với chơi game giảo lao một bữa.

– Ờ đúng rồi, hay là..._ Wooyoung dùng mặt nham hiểm nhìn các cậu con trai đang ngơ mặt nhìn anh

– Tên biến thái_ V đập bàn đứng dậy, làm mặt hận thù

– Anh em trong nhà mà mày không tha_ Luhan cũng vậy

– Nhà ngươi... Trừ bỏ Taeyeon là em gái ruột người thì Tiffany và Irene là biểu muội của người, Yoona là nghĩa muội thân cận của ngươi. Gã đàn ông đê tiện kia!!!_ Baekhyun làm mặt phẫn uất chỉ tay vào Wooyoung

– Thôi rồi, nam thanh niên nhà ngươi đã bị biến thái hóa rồi_ Chanyeol lắc đầu.

Các cô gái dường như bị kéo theo luồng suy nghĩ nghĩ đen tối ấy của mấy ông anh, liền đưa tay che trước ngực

– Là sao thế?_ Jungkook ngây thơ mở to mắt mà hỏi

– Mạnh mẽ lên bảo vệ các chị nhóc_ Luhan vỗ vai Jungkook

– Hãy bảo vệ chị mình bằng mọi giá_ V vỗ vai còn lại của Jungkook

– Nếu cần giúp đỡ, anh sẽ giúp bằng mọi giá_ Chanyeol thì tỏ vẻ buồn

– Tiểu đệ đáng thương, kiên quyết tiêu diệt ác nhân, PK nào!!_ Baekhyun bừng bừng khí thế

@@_Jungkook cảm thấy bản thân không thuộc về nơi này~

- Đừng nói với bố đây, lũ các ngươi đang nghĩ đến... sex tập thể nhé!!! Shit, một lũ khốn khiếp các ngươi còn dám áp đặt suy nghĩ đó lên người bố đây à_ Wooyoung lập tức hiểu ý tứ trong lời đám anh em chí cốt, tức giận muốn cầm ghế phang từng người

- What? Đang nói gì thế?_ Jungkook lại ngu ngơ không thể hiểu

- Anh chỉ rủ mấy đứa đi tắm mưa thôi_ Wooyoung cười hiền hòa với đứa nhóc duy nhất không mắng anh

– Ý ta là tắm mưa đêm gặp bão sẽ dễ bị bệnh đó, nên phải bảo vệ chị lúc bị bệnh đừng để ai ăn hiếp ấy mà_ V cười haha bắt đầu biện luận

– Thời buổi bây giờ cho dù là chị em là sư tử hà đông thì vẫn còn có cá mập sát thủ đúng không hả?_ Chanyeol cười

– Anh ấy không nghĩ tới hậu quả, có phải là ác độc đê tiện không? haha_Baekhyun chu mỏ

– Phải mạnh mẽ là vì chị nhóc mà bệnh thì nhóc sẽ biến thành kẻ hầu 24 giờ loại A_ Luhan nhâm nhi miếng pizza cuối cùng, bỏ qua suy nghĩ không đúng ban nãy trong đầu

– Đừng nghĩ nhiều quá

– Lũ chúng bây đầu óc đen tối_ Wooyoung trừng mắt

- Đàn ông hai mươi mấy tuổi, nếu đầu óc trong sáng thì sẽ ra dạng gì chứ. Anh cũng nên thông cảm, bọn em không trách đâu_ Taeyeon hào sảng nói. Thật ra ban nãy, cô cũng đã có suy nghĩ không đúng gì đó

- Nhưng mà tắm mưa rất bẩn. Anh nên nhớ hơi nước tạo mây, trong hơi nước có bao nhiêu chất bẩn, vi khuẩn? Không tắm_ Tiffany kiên quyết từ chối

– Chúng ra ra sofa nằm ăn ánh, uống nước trái cây, đắp mặt nạ đẹp da với xem phim sẽ thú vị hơn_ Yoona cười tươi lấy ra một miếng mask

– Em vừa mua thử một loại mask cấp ẩm có vẻ rất tốt này_ Irene tươi cười khoe

– Không tắm thiệt luôn hả?_ Wooyoung mở to mắt

– Không!_ Cả 4 đồng thanh rồi đi ra ngoài phòng khách

Phòng Jiyeon

"Cạch" tiếng mở cửa phòng ra, Irene cùng một hộp pizza bước vào

– Bữa tối của cô đây_ Irene đặt phần pizza lên chiếc bàn nhỏ

– Pizza?_ Jiyeon nói nhỏ.

– Phải, chúng tôi có đặt riêng cho cô một phần_ Irene mở hộp bánh pizza lên

– Ờ cảm ơn_ Jiyeon ngồi xuống

– Cô phải nhớ để cai nghiện, việc cần thiết là ăn thật no bụng hiểu không_ Irene nói

– Cảm ơn

– Ừ

Sau đó Irene xuống nhà vui chơi cùng anh em

Sau 10h, mọi người về phòng nghỉ của mình.

Tối sau 10h, các chàng trai rủ nhau sang phòng Jungkook uống rượu nói chuyện trời đất vui vẻ. Sau khi trái đất từ hình cầu bị bóp thành hình vuông, toàn đội lặng lẽ giải tán

Yoona nghe ngóng từ đâu được tin tức Tiffany từ say nắng một anh chàng liền bắt cóc cô nàng mang về phòng mình ngủ để tám chuyện. Irene từ chối nhập bọn, ở lại phòng thoa kem dưỡng đi ngủ sớm

Sáng hôm sau

5h sáng

- OH MY GOD!!!


~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top