Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 18

【 Yo, tâm trạng tốt thể này, tuyệt đối không thể lãng phí

Nụ cười của em tựa như hương vị mát lạnh của kem vậy.】

Thời tiết đã chuyển lạnh, đồng phục nam sinh đều đã đổi thành áo sơ mi dài tay cùng áo khoác. Đồng phục đẹp như vậy nhất định sẽ làm cho nam sinh càng trở nên đẹp trai hơn.

Mỗi ngày nhìn Vương Tuấn Khải cùng Dịch Dương Thiên Tỉ bước vào phòng học, đối với nữ sinh mà nói chính là một loại kích thích thị giác, cảm giác mỗi ngày độ đẹp trai đều được nâng lên một tầm cao mới. Hôm nay đã thấy soái đến tột đỉnh rồi đi, ai ngờ ngày hôm sau còn có thể trông đẹp trai hơn nữa!!

Đúng là không cho người ta sống mà!!

Căn bản là mấy cô nàng này đâu biết hai nam sinh đẹp trai này bên trong xấu xa đến thế nào đâu a!

Đợt này công bố thành tích kì thi hàng tháng, bởi vì một nguyên nhân nào đó, khụ khụ, nguyên nhân gì thì mọi người trong lòng đều rõ, khiến cho thành tích của Vương Nguyên cùng Lưu Chí Hoành bị tụt xuống vài điểm.

Nhưng mà trở lại với Vương Tuấn Khải và Dịch Dương Thiên Tỉ, hai người kia rõ ràng là cũng nằm trong hoàn cảnh tương tự, bởi vì sao thành tích vẫn giữ vững vị trí như trước?!

Tóm lại để giải quyết vấn đề thành tích, hai học bá bắt đầu giúp hai người kia học bổ túc, bên cạnh đó còn nghĩ ra một trò vô cùng ăn hại.

Sau khi học bổ túc một thời gian sẽ cho làm một bài thi. Ai sai nhiều hơn sẽ cùng với bạn trai hôn môi trước mặt cặp còn lại.

Hơn nữa nụ hôn kia còn phải kéo dài 30s!

Các người nói xem đây có phải là quá xấu xa rồi không?

Vương Nguyên ngay sau khi nghe Vương Tuấn Khải nói như vậy thật sự rất muốn một tát đánh chết hắn.

Chỗ này không phải là nước Mỹ, không có thoáng như vậy đâu a! Làm trò hôn môi trước mặt người khác có biết là cậu rất xấu hổ không? Còn dám nói làm như vậy có thể thúc đẩy động lực học tập của cậu, rõ là bậy bạ! Có mà muốn làm cho cậu xấu mặt thì có!

Bên kia Lưu Chí Hoành cũng oa oa kêu lên kịch liệt phản đối.

Sự thật cho thấy là kháng cự không có hiệu quả.

Hai tiểu bạch thỏ đấu không lại hai đại sói xám, mười vạn lần không tình nguyện chấp nhận kế hoạch học bổ túc này.

Dù sao vẫn có 50% tỉ lệ may mắn thoát khỏi.

Quả nhiên Vương Nguyên tập trung học tập hơn rất nhiều.

Sau khi học bổ túc ngoài giờ ngày chủ nhật, cậu cùng Vương Tuấn Khải về ký túc xá bắt đầu giờ học.

Thiên Tỉ không ở đây, chắc lại cùng Lưu Chí Hoành gặp mặt rồi.

"Thế nào, thầy giáo giảng bài có hiểu hết không?"

Ngồi ở bàn học, Vương Tuấn Khải bày ra bộ dáng học trưởng ham học, quan tâm hỏi thăm tình trạng tiếp thu bài của Vương Nguyên.

"Đương nhiên."

Vương Nguyên buông cặp sách trả lời đầy tự tin, hất cằm với Vương Tuấn Khải.

"Rất tốt. Hôm nay thầy giáo giảng về cái gì, em nói cho anh nghe."

Vương Tuấn Khải tựa vào ghế, cười cợt nhìn Vương Nguyên, bút trong tay gõ gõ xuống mặt bàn.

A?

Lúc đầu vẫn nói rất trôi chảy, nhưng đoạn cuối bỗng nhiên ấp a ấp úng.

"Sau đó....sau đó...."

Vương Nguyên dụi mũi, gãi đầu, cuối cùng lấy 2 tay vò đến lúc tóc tai đều lộn xộn, ánh mắt tội nghiệp nhìn Vương Tuấn Khải.

"Tiểu Khải, em không nhớ."

Thanh âm nhu thuận cùng cái miệng nhỏ nhắn bĩu lên, bất luận ai thấy được cũng ngay lập tức mềm lòng.

Tuy nhiên Vương Tuấn Khải giờ phút này lại trở nên vô cùng sắt đá.

"Không nghe giảng sao? Ngồi học đi vào cõi mộng có phải là rất hư không?"

Mày hơi nhíu lại, cặp mắt hoa đào nhìn chằm chằm Vương Nguyên, tựa như không lẫn một tia tình cảm cá nhân nào.

"Là em quên mất."

Vương Nguyên nhấn mạnh nguyên nhân, nói thêm hai lần chữ "quên" nữa, ngón tay thon dài xinh đẹp miết miết một góc cuốn sách bài tập.

"Theo như anh thấy thì là do em không có nghe giảng đi."

Vương Tuấn Khải một câu vạch trần lời nói dối của Vương Nguyên.

Nhóc con này căn bản không thể lừa được người khác. Chẳng lẽ cậu không biết cậu mỗi lần nói dối sẽ không dám nhìn thẳng vào mắt người khác sao? Hơn nữa còn bất giác mà cắn cắn môi.

Nhóc con kia ngay cả cách thức che dấu cùng nối dối cũng thật manh ngốc manh ngốc.

Vương Tuấn Khải nhịn xuống tâm tình kích động bởi sự dễ thương của ai kia, dùng bút gõ gõ lên mũi Vương Nguyên, ngữ khí lạnh lùng nói.

"Đi học không nghe giảng, phải trừng phạt."

"Gì vậy a!!"

Vương Nguyên rụt cổ về phía sau. Chẳng lẽ bút cũng có thể phát ra nhiệt độ? Làm thế nào bút chạm vào mũi liền cảm thấy nóng như vậy?

"Lúc đó là bởi vì sắp tan học, nghĩ đến anh đang chờ em, em mới....."

Âm lượng càng ngày càng nhỏ, lý do thật sự cũng vì quá thẹn thùng mà nói không xong, ánh mắt nhìn chằm chằm sách vở không dám ngẩng đầu.

"Ồ? Như vậy a....?"

Vương Tuấn Khải ánh mắt say mê, nắm lấy cằm Vương Nguyên kéo tới gần mặt mình, ngón cái ma sát môi dưới mềm mại của cậu.

".....Vậy anh cũng phải bị phạt cùng em mới được."

Làm sao bây giờ, nhiệt độ trên chóp mũi đã lan tràn khắp thân rồi....

Mở tủ lạnh lấy ra hộp kem vừa mới mua, Vương Tuấn Khải lấy tay quẹt một chút, thừa lúc Vương Nguyên không chú ý bôi lên chóp mũi cậu.

"Tiểu Khải anh định làm g........"

Vương Nguyên còn chưa dứt lời toàn thân liền cứng lại rồi.

Bởi vì Vương Tuấn Khải vừa liếm lên.

Ánh mắt Vương Nguyên còn chưa kịp nhắm lại, cứ như vậy trừng lớn nhìn khuôn mặt Vương Tuấn Khải đang ngày một sát gần, vươn đầu lưỡi quyến rũ liếm liếm kem trên mũi cậu.

Thị giác thật sự bị kích thích mà.

Trong nháy mắt liếm lên chóp mũi kia một chút, Vương Tuấn Khải xoay người vươn tay lấy hộp kem, Vương Nguyên mặt đỏ tim đập có ý đồ bỏ chạy bị Vương Tuấn Khải dùng sức bắt lấy cổ tay.

"Đừng nhúc nhích."

Đơn giản chỉ có ba chữ mang theo ngữ khí ra lệnh mạnh mẽ, ánh mắt gắt gao dán lên người Vương Nguyên khiến cậu vô lực phản kháng.

Cứ như vậy ngoan ngoãn không hề động đậy, nhìn Vương Tuấn Khải dính càng ngày càng nhiều kem lên mặt cậu, đến khi.....bôi lên cả xương quai xanh.

Còn chưa kịp cảm nhận được lạnh lẽo, đầu lưỡi nóng bỏng của người kia cứ như vậy mà chạm vào.

Xương quai xanh của Vương Nguyên đối với Vương Tuấn Khải mà nói chính là điểm hấp dẫn nhất, không biết tại sao chỉ cần Vương Nguyên mặc áo cổ thấp một chút, để lộ ra hai xương quai xanh cong cong mê người kia, hắn sẽ không nhịn được mà dán mắt mình lên đó, tựa như trời sinh nơi đó của cậu đã tản ra loại mị lực cường đại hấp dẫn người khác như thế.

Chẳng lẽ hắn bị cuồng xương quai xanh?

Vương Tuấn Khải không biết có phải chính mình là một kẻ biến thái rất biết kiềm chế hay không, bên nhau lâu như vậy chỉ đúng một lần Vương Nguyên uống say mới đụng vào nơi đó của cậu, hiện tại lý trí gì đó đều nóng lên thật muốn làm càn một phen.

Vươn đầu lưỡi liếm lên vị kem hắn đã tự tay bôi lên xương quai xanh của cậu.

Hắn không biết rốt cuộc kem ở chỗ này mang đến hương vị gì, chính là thân thể Vương Nguyên vốn dĩ đã mang hương sữa mê người, Vương Tuấn Khải căn bản nghĩ rằng đây nhất định là món ăn ngon nhất trên đời, là thứ khiến kẻ khác phải say mê.

Hắn dường như quên đi tất cả, chỉ chậm rãi liếm từng chút từng chút lên xương quai xanh lạnh lẽo, đầu lưỡi lướt qua phần xương gồ lên, ở chỗ lõm xuống liền đảo một vòng, từng chút từng chút liếm lộng không bỏ qua một tấc da thịt nào.

Mãi tới lúc toàn bộ kem đều đã hòa tan trong miệng mới lưu luyến rời đi, áp chế cảm xúc đang cuộn lên mãnh liệt ôm chặt lấy eo Vương Nguyên.

"Ăn vậy ngon hơn."

Âm thanh trầm thấp khêu gợi truyền vào lỗ tai Vương Nguyên, hai má hồng đến không thể hồng thêm được nữa bất giác nóng lên bởi độ ấm trên người.

Ngay khoảng khắc Vương Tuấn Khải bắt đầu liếm lên xương quai xanh lập tức cả người cậu đã như nhũn ra, chỉ biết nắm chặt lấy cánh tay Vương Tuấn Khải mới có thể chống đỡ không ngã phịch xuống ghế. Chỗ bị liếm lên tựa như băng và lửa cùng song song tồn tại, đầu lưỡi nóng bỏng của Vương Tuấn Khải lẫn với vị của kem mát lạnh sớm làm cho cậu mất đi khả năng suy nghĩ. Toàn bộ quá trình đều cảm nhận được xúc cảm mềm mại khi được liếm láp, lý trí rút ngắn dường như chỉ có thể cam chịu mà hưởng thụ, không một từ ngữ nào có thể diễn tả được cảm giác của cậu.

Cậu xoay đầu nhắm mắt lại, tùy ý Vương Tuấn Khải ở trên người mình làm bậy, nội tâm cảm thấy vừa thẹn thùng lại vừa mang theo hưng phấn, máu toàn thân toàn bộ đều tăng tốc chảy xuôi.

Vương Tuấn Khải nhìn Vương Nguyên hai mắt nhắm nghiền, toàn thân hắn đều bị bao vây trong dục vọng. Hắn không ngừng tự cảnh cáo chính mình rằng đối với bọn họ làm chuyện đó là quá sớm, tiếp tục dính thêm kem lên xương quai xanh của cậu, khác với lúc trước ôn nhu liếm lên.

Ý đồ xấu xa muốn dùng tới răng nanh.

Càng tăng thêm sức khiến Vương Nguyên dính sát vào mình, đem kem tươi cuốn vào trong miệng đồng thời gặm cắn xương quai xanh của cậu, bất ngờ nhận được tiếng rên khe khẽ phát ra của người kia.

Chỉ một âm thanh nho nhỏ

Dễ dàng khiến dây cung bị kéo căng trong đầu Vương Tuấn Khải đứt phụt.

Điều này đối với hắn là tra tấn, thật sự quá sức khó nhịn a.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top