Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Phiên ngoại 3: Sắc tình(2)

"Quà của hai người là gì vậy?'

Thiên Tỉ đi tới, sau lưng hắn là Lưu Chí Hoành nhìn qua có vẻ thẹn thùng.

"A, nhìn này!"

Vương Nguyên chỉ vào khăn quàng trên cổ mình, vẻ mặt đầy tự hào, lại tò mò quay sang hỏi Thiên Tỉ.

"Thế quà của hai người đâu?"

"Hoành Hoành, em nói đi."

Lưu Chí hoành đỏ mặt, do dự không biết nên trả lời thế nào.

"Là gì vậy a?'

Tò mò của Vương Tuấn Khải cũng bị khơi lên, đi đến trước muốn nhìn cho rõ ràng.

Lưu Chí Hoành tránh không được, chỉ biết lấy ra một cái hộp rất nhỏ đặt trên tay Vương Nguyên.

Là "áo mưa" dùng khi làm tình.

Quà như thế này đúng là vượt bậc mà!! Vương Tuấn Khải bật cười.

"Thiên Tỉ, đúng là cậu!"

Thiên Tỉ nở nụ cười xấu xa, liếc nhìn người bên cạnh đã ngượng chín người.

Đứng bên cạnh Lưu Chí Hoành, từ trong hộp lấy ra hai cái đưa cho Vương Tuấn Khải.

"Cứ việc dùng, không cần khách sáo."

Nói xong nắm tay Lưu Chí Hoành kéo đi, rời khỏi tầm mắt bọn họ.

"Nguyên Nguyên, chúng ta định khi nào dùng?"

Vương Tuấn Khải cố ý giơ áo mưa trước mặt Vương Nguyên, vừa lòng nhìn nhóc con kia trong nháy mắt xấu hổ đến không biết làm thế nào.

Vương Tuấn Khải đưa Vương Nguyên về nhà, tâm tình hai người suốt dọc đường đi đều bị hai cái áo mưa ám ảnh không ít. Tâm trạng giờ phút này lẽ ra là vô cùng hạnh phúc lại dần dần chuyển thành rung động kịch liệt.

Mắt thấy đã tới lúc tạm biệt, lửa nóng trong lòng càng ngày càng nhộn nhạo.

Hắn nghìn vạn lần không muốn thả Vương Nguyên về nhà mà không làm gì cả.

Vương Tuấn Khải kéo tay Vương Nguyên vào một vườn hoa nhỏ bên cạnh, ngồi lên một băng ghế khuất trong chỗ tối.

"Nguyên Nguyên, anh cứng rồi."

Mở đầu đơn giản thẳng thắn, giống như một tia chớp đánh xuống nội tâm Vương Nguyên.

"Cái.....cái gì?"

Nuốt nước miếng cái ực, Vương Nguyên có điểm không tin được lời nói mình vừa nghe thấy.

"Anh nói "

Vương Tuấn Khải cầm lấy tay Vương Nguyên đưa tới cái lều nhỏ trên quần mình, dán vào lỗ tai cậu gằn từng tiếng.

"Anh, cứng, rồi."

Lúc này chính cậu đã nghe rõ ràng rồi, Vương Nguyên cũng phát ngốc không biết nên nhanh chóng rút tay về hay cứ để Vương Tuấn Khải nắm lấy rồi đặt ở...đặt ở bộ vị trí mạng đó.

"Làm sao bây giờ?"

Vương Tuấn Khải dứt lời, càng đè tay cậu thấp xuống, Vương Nguyên ngay lập tức cảm thụ được thứ kia cách bàn tay cậu một lớp quần, thật sự là vừa cứng vừa nóng a! Mạnh mẽ rút tay lại, Vương Nguyên khẩn trương đến độ ánh mắt không biết nên nhìn chỗ nào. Vương Tuấn Khải, hắn như vậy là đang quyến rũ cậu sao? Cự nhiên lúc này lại hưng phấn là sao a?

Vừa nghĩ đến khả năng này, đại não Vương Nguyên lập tức đình chỉ mọi suy nghĩ, thậm chí không biết nên thở thế nào.

"Em, em không biết."

Cậu ngơ ngác đáp lại, toàn thân cơ hồ đều run lên.

"Nguyên Nguyên, em giúp anh đi."

Thanh âm Vương Tuấn Khải ngày một trầm thấp, càng trở nên gợi cảm, ánh mắt tựa như hố đen không thấy đáy tràn đầy lực hấp dẫn.

Vương Nguyên cứ như thế rơi vào hố sâu, giống như trúng phải mê dược, chậm rãi đưa tay đặt lên bộ phận của Vương Tuấn Khải đang ham muốn được chạm vào kia.

Cậu chỉ có duy nhất một lần kinh nghiệm, tâm trí lúc đó toàn bộ đều quay cuồng, hành động vô thức cũng bị Vương Tuấn Khải chi phối. Nhưng mà hiện tại, Vương Tuấn Khải vừa động lại vừa không động ngồi yên một chỗ, chờ cậu chủ động mang lại cảm giác kích thích cho hắn.

Dựa theo hiểu biết của cậu, nhớ lại những gì lần trước Vương Tuấn Khải đã làm, Vương Nguyên bối rối đưa tay cầm lấy vật nóng bỏng kia, đầu tiên là nhẹ nhàng ấn xuống, lại dùng ngón tay ma sát vài cái, cảm nhận được nhiệt độ kinh người từ trong quần truyền tới, tim cậu như nhảy ra khỏi lồng ngực.

Vương Tuấn Khải nhìn Vương Nguyên tán thưởng, ánh mắt khích lệ cậu tiếp tục làm bước tiếp. Nghe được tiếng thở mạnh của Vương Tuấn Khải, hơi thở hắn lại phun lên hơi gò má cậu, Vương Nguyên cảm thấy thật may mắn vì bây giờ đang là buổi tối, nếu không hắn nhất định sẽ thấy khuôn mặt đỏ lừ của cậu.

Đưa tay kéo khóa quần Vương Tuấn Khải xuống, lộ ra quần lót màu trắng bên dưới lớp vải, trong bóng tối đặc biệt rõ ràng, điều này thật sự kích thích thị giác của Vương Nguyên, như muốn nhắc nhở cậu, bọn họ chính là đang làm chuyện vô cùng xấu hổ ngay lúc này.

Tim Vương Tuấn Khải đang đập bang bang trong lồng ngực.

Lần thứ hai tiếp xúc thân mật lại phát sinh ở bên ngoài. Tuy nơi này khá kín đáo nhưng vẫn có thể có người đi tới, bất quá hắn không có khả năng kiềm chế dục vọng thêm chút nào nữa rồi. Hay nói đúng hơn, kể từ sau lần đầu tiên cùng cậu, hắn càng ngày càng mất khả năng kiềm chế, nhẫn nại đối với Vương Nguyên trở nên đặc biệt kém. Ban ngày chỉ cần nhìn thấy Vương Nguyên ở bất cứ thời điểm nào đều muốn đè cậu ra ăn sạch sẽ. Buổi tối gặp càng khó có thể khắc chế, dục vọng thật sự bành trướng không có chỗ phát tiết.

Bị Vương Nguyên cách một lớp quần lót mỏng tang nhẹ nhàng vuốt ve, dục vọng trong người Vương Tuấn Khải phút chốc tăng vọt, toàn bộ giác quan trở nên mẫn cảm tới cực điểm, mãnh liệt ham muốn bàn tay đang vuốt ve kia nhanh chóng chui vào tầng ngăn cách cuối cùng.

Sau đó Vương Nguyên quả thực làm như vậy.

Bàn tay tiến vào trong quần lót của Vương Tuấn Khải ôm trụ lấy dục vọng của hắn.

"A...."

Đụng chạm trực tiếp khiến Vương Tuấn Khải ức chế không được rên rỉ ra tiếng, mà âm thanh này làm cho Vương Nguyên đang vô cùng khẩn trương trở nên hưng phấn kỳ lạ.

Tiểu Khải thật sự bị cậu nắm giữ trong tay.

Ngay bây giờ, cậu làm chủ lí trí của Tiểu Khải, chi phối cảm giác của Tiểu Khải, quả thực chính là hoàn toàn chủ động cục diện. Vương Nguyên đột nhiên cảm thấy việc này thật tốt. Cậu muốn nhìn Vương Tuấn Khải vì cậu mà trở nên mê loạn cuồng nhiệt.

Vì vậy bàn tay Vương Nguyên ngày càng thêm chủ động.

Ngón tay vẽ loạn từ gốc đến đỉnh, dọc theo chiều dài mà ma sát, vuốt ve đỉnh của cự vật đang ngóc đầu thẳng đứng kia. Cậu thỏa mãn nghe tiếng thở dốc của người kia ngày một lớn, âm thanh rên rỉ không thể nào kiềm chế.

Cả bàn tay Vương Nguyên đã hoàn toàn ôm trọn dục vọng của Vương Tuấn Khải. Cậu cảm nhận được thứ trong tay đã cứng đến không thể tưởng tượng nổi, gân xanh cơ hồ đều nổi lên, nhiệt độ gần như có thể làm bỏng tay cậu.

Trượt lên trượt xuống ngày một nhanh, ma sát mãnh liệt dội vào. Lạy chúa, không thể dừng lại được nữa! Vương Tuấn Khải mềm nhũn người trên ghế dài, cả thân mình đều mất đi khí lực, chỉ còn tay gắt gao nắm chặt thành ghế. Thật sự quá mức kích thích! Không chỉ là mỗi khoái cảm thân thể, mà khoái cảm tâm hồn đều chiếm lĩnh hắn.

Ở ngay dưới nhà Vương Nguyên, cậu vì hắn mà hạ mình làm chuyện này. Hư vinh trong lòng Vương Tuấn Khải càn quấy không thôi, mỗi tế bào trong cơ thể kêu gào trỗi dậy càng thêm lợi hại. Lí trí hắn trở nên quay cuồng, khoái cảm tăng ngày một mãnh liệt, Vương Tuấn Khải cực độ hưng phấn lại đồng thời cảm thấy chưa đủ. Hắn muốn nhiều hơn nữa.

Dường như đều quên đi bọn họ đang ở bên ngoài, Vương Tuấn Khải không kiềm chế được bắt lấy tay Vương Nguyên, cùng cậu ma sát thật mạnh mẽ. Mồ hôi tinh tế từng giọt thấm đẫm trán, vô cùng tự nhiên bật ra âm thanh rên rỉ, Vương Tuấn Khải cảm thấy chính hắn đã hưng phấn đến độ từng lỗ chân lông trên cơ thể cơ hồ đều co rút lại.

Bị Vương Tuấn Khải nắm lấy tay cùng ma sát cự vật thẳng đứng, dục vọng của Vương Nguyên cũng vì vậy mà bị khơi lên, phía dưới cũng bắt đầu sưng đau rồi hoàn toàn đứng thẳng dậy. Bị vướng lớp quần chế trụ thật không thoải mái, cái đó của cậu thật sự cũng ham muốn ngay lập tức được vuốt ve.

Đại não trống rỗng, toàn thân đều nóng lên, chỉ còn bàn tay vẫn nhanh chóng chuyển động.

"Arg....."

Cuối cùng cũng tới đỉnh dục vọng.

Oa oa Tiểu Khải....Tiểu Khải ở trong tay cậu bắn....bắn a....

Vương Nguyên xấu hổ không biết làm sao, không dám ở lại giúp Vương Tuấn Khải lau sạch sẽ, cũng không ngoảnh lại nói lời từ biệt, cứ như vậy chuồn thẳng vào thang máy, để lại Vương Tuấn Khải đang vô cùng chật vật trên ghế băng dài.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top