Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 4: Bát đầu tất cả

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đầu óc quay cuồng, Wang không nói nên lời "Roy ah, tại sao em lại khổ vậy chứ"

- Yi, chuyện này, còn ai biết nữa không?

- Em đã cho mẹ và ba biết, có lẽ họ cũng chuẩn bị nói với anh.

Tại công ty đá quý SAPPHIRE của tập đoàn họ Wang. Bây giờ là buổi tối nhưng nhân viên vẫn làm và tất nhiên cả ông bà Wang cũng vậy.

*xôn xao* *bàn tán*

Từ khi 2 cậu Jackson bước vào thì nhân viên trở nên ồn ào, mọi người lấy làm lạ vì hai cậu rất hiếm khi đến công ty này vì hai người đã có công ty riêng DEVIL.

Gõ cửa nhẹ văn phòng, được sự đồng ý, hai cậu bước vào. Ông bà Wang thấy thế, nhìn nhau như đã hiểu:

- 2 đứa đến đây chắc là đã biết hết rồi.

- Vâng ạ! Nhưng tại sao ba mẹ lại không nói cho con biết con có một người em mất tích - Wang hỏi

Bà Wang nghẹn ngào không nói lên tiếng:

- Lúc sinh ra, Yi đã bị bắt cóc. Vì ba mẹ muốn giữ an toàn cho con nên ba mẹ đã không cho bất cứ ai biết. Mẹ xin lỗi con Jackson!

- Chúng con đã hiểu. Vậy bây giờ chúng ta phải làm sao đây ba mẹ, Roy thì phải làm sao.

- Trước tiên không nên cho Roy biết, đây quả là cú sock nặng với nó, nên chúng ta đã quyết định cho Roy đi du học ở Anh, làm như thế sẽ vơi nỗi buồn.

- Vâng ạ, quyết định vậy ạ.

___________________________________

09.00 pm.

Roy về đến nhà, không nói không rằng, chạy lên phòng của mình. Cậu khóc, khóc mãi, cậu hận con người tên Jackson Yi kia, đã làm cậu đau khổ. Cậu khóc vì điều cậu sợ nhất cũng đã xảy ra. Gạt nước mắt qua một bên cậu suy nghĩ lại "cách tốt nhất để quên đi là xin ba mẹ ra nước ngoài". Bỗng nhìn trên bàn cậu thấy có mảnh giấy nhỏ kèm phong bì, mở ra đọc:

" Con thân yêu, hiện giờ ba mẹ lo cho cuộc sống của con, muốn con được tiếp xúc với nhiều điều. Vì thế chúng ta quyết định cho con đi du học sang Anh, chúng ta tin con có thể sống tốt ở bên đó. Yêu con!

P/s đây là vé máy bay và thẻ. Con có thể sử dụng bất cứ lúc nào. Chúc con hạnh phúc!"

Cậu cười nhạt, lần đầu tiên cậu thấy trống trải như vậy, chẳng lẽ ông trời sắp xếp chuyện này cho cậu.

Lấy điện thoại gọi cho một người:

- Anh à, em sắp qua bên đó đấy, đón e nhak.

- Roy ah, thật không vậy, em không đùa anh đấy chứ?

- Thật - Roy cười tươi. Khoảng 2 tiếng nữa ra sân bay đón em nhak.

- Xin tuân lệnh.

Vâng, không ai khác chính là Daniel, người bạn thân cũng như người anh mà cậu luôn quý trọng, anh ấy đã từng ở đây nhưng hiện giờ đã qua bên Anh Quốc.

Ra sân bay, cậu quay lại ngắm nhìn lần cuối rồi đi lên máy bay.

-------------------------------------------

"Con/em đi đây, mọi người ở lại bảo trọng nhé!" Cùng một lúc, 4 con người với 4 tâm trạng khác nhau đều nhận được tin nhắn, lòng không khỏi đau khổ.

-------------------------------------------

10h45 pm

Tại sân bay, một chàng trai tuấn tú cao ráo, diện một bộ vest thật bảnh, trên tay cầm một đóa hoa tươi đẹp, hoa hồng tím. Mọi người ở đó đều ngơ ngẩn. Bỗng một người la lên: "đó không phải là anh Daniel hay sao, anh ấy ra đây đón ai vậy, chẳng lẽ là đón Jessica". Bây giờ tất cả mọi người- chủ yếu là fan của Jess đều nhận ra đó là Daniel, giám đốc công ty người đào tạo ca sĩ mà Jessica là ca sĩ- mới trở về từ Mỹ- và bây giờ fan đang đón cô ta.

"Xin thông báo, chuyến bay mang số hiệu TF608 từ Mỹ sang Anh lúc 09.30 pm đã hạ cánh an toàn vào lúc 11.00 pm"

Từ máy bay khoang VIP bước ra là Jessica, cô vẫy tay chào các fan, và ánh mắt di chuyển. Bỗng cô thấy Daniel, tim cô đập thình thịch, vui mừng khôn xiết " anh ấy tới đón mình ư, ôi thật hạnh phúc quá đi". Mỉm cười đi lại chỗ anh, cùng lúc đó anh cũng tiến lại chỗ đó. Còn cách vài cm nữa thôi, Jess lên tiếng : cảm ơn anh Daniel đã đến.... chưa kịp nói hết câu Daniel lướt qua mặt cô trước bao nhiêu ánh mắt hiếu kì của fan. Cô sững sờ, quay về phía Daniel hướng tới

- Ah, Roy, chào em anh nhớ em quá.

- Hi, anh. Em đến rồi

- Tặng em này - anh giơ ra - em thích nhất đấy.

- Aaaa cảm ơn anh, anh tốt quá ah. Roy hồn nhiên cười khiến tim ai đó lỡ nhịp...

Hai người ra về trong sự ngỡ ngàng của đám fan Jess, và đặc biệt là Jess " anh ấy chưa cười với bất cứ ai như vậy".

________________________________

Chiếc xe BWM trắng bạc lướt nhanh trên đường phố Anh, "thật là dễ chịu quá đi" Roy nghĩ.

- Sao em lại qua đây vậy, tính đi chơi ak, em đang còn phải học mak

- Hì, thì em qua đây để học mà.

- Vui quá, em có chỗ ở chưa, định học trường nào.

- Em có Biệt thự của ba mẹ em bên đây rồi. Hì. Còn việc học phải nhờ anh.

- Ok thôi, ngày mai cho em nghỉ, bắt đầu ngày mốt đi học nhé!

- Dạ

Sau khi Daniel chở Roy về, Roy vào nhà, người làm chào đón cậu rất vui mặc dù đã muộn.

____________________________

Hôm sau cậu đi ngắm đường phố Anh, những con đường xinh xắn lãng mạn làm câu yêu đời hơn. Bỗng RẦMMMMMMMMMMM.

.

.

.

.

.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top