Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 5:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hế lô các ái phi~~ Trẫm đã còm bách !!!
Cuối cùng, sau bao nhiêu ngày tháng năm thập kỉ thế kỉ thiên niên kỉ ... thì trẫm đã đc trở về với các khanh !! Trẫm vui bỏ mọe ra ak~~ Trẫm sẽ cố gắng hết sức để ra fic đều đều !! Các ái khanh, ái phi ủng hộ trẫm nha~~
Trẫm xin thank YooMinSuu junie_520t đã cmt đầu và các cô KookV_Minyeon pusheen_25 fic nào các cô cũng ủng hộ trẫm hết ak~~ bây giờ Trẫm lại nhẹ nhàng để thêm cái tem ở đây !! Bé temm này đang chờ người rước về, khanh nào thik thì Trẫm tặng luôn !!!

Các khanh đọc truyện zui zẻ ~~

-----------------------------------------------------------------------------------------

Bo Gum đứng bên cạnh vui không tả nổi. Lúc trước kia, 2 tên này là Taetae của anh bám nhất cả dàn hôn phu. Bây giờ cậu nói như vậy với họ, phải nói là nếu cậu vui 1 thì anh vui 10 !!!

Còn cái nhân vật chính trong cuộc đối thoại kia - Kim con - vì thấy 2 thanh niên vẫn đang còn biểu cảm, nói mọe ra là đang ở quê cậu nên chưa về. Chán quá, cậu kéo anh Bo Gum đi lên lớp (Trẫm: à, cái này là Gummie muốn ở cạnh Taetae nên đã bảo bé cho học cùng lớp đó !! lên lớp là chỉ để ngắm cậu thoy, học hành cái mòe gì !!!)

Jungkook thấy cậu chuẩn bị rời đi thì bất giác vươn tay tới định kéo cậu lại, Jimin cũng định làm vậy nhưng thấy em trai nhanh hơn nên hắn lập tức rút tay về. Nhưng mếu ai ngờ, lại có người còn nhanh hơn cả Jeon tổng, Taehyung lập tức rụt tay lại. Jungkook bất ngờ, không phải chỉ vì thấy có người còn nhanh nhẹn hơn hắn ta, mà là vì sự né tránh của cậu. Taehyung bình thường không phải là còn cầu hắn động vào ư ???

Taetae bên này cảm thấy ghê tởm, cậu gần như không muốn bất kì 1 ai trong cái đám hôn phu kia động vào người mình, nhất là 2 tên này. Sau khi thấy được những gì bọn họ đã làm với nguyên chủ, cậu 1 khắc cũng không muốn ở gần họ !!!

Cậu nhíu mày đẹp, ném cho Jungkook và Jimin ánh nhìn chán ghét rồi lập tức quay phắt người đi lên lớp.

2 người nọ giật mình, quả thực lúc bị cậu lườm, 2 anh đã có chút ... nổi da gà ... . Nhưng lại thấy nét mặt đó của cậu thật quyến rũ !!! Thế là bao nhiêu cái dấu hỏi to đùng trong đầu các anh đã biến mất. Bây giờ các anh chỉ còn nhớ mỗi cái nét mặt khi nhíu mày của cậu !!! (Trẫm: báo hiệu cho 1 tương lai cuồng vợ !!!)

Mấy bạn fan Tae không dám hò hét gì, chỉ có thể gào thét trong lòng.
"Oimeoi~~ Taetae của tụi con còn là băng sơn thụ nữa a !!! Chết mất thoy~~~"

Mấy bạn gơ bánh bều bánh tráng các thứ cũng nào dám ho he, chỉ là, đã có 1 số lượng lớn các thành phần bán nước đã gia nhập fanclub của cậu thôi.

-----------------------------------------------------------------------------

Người ta bảo, oan gia thì gặp nhau ở ngõ hẹp.

Nhưng thực chất đã là oan gia thì chỗ méo nào trên Trái Đất cũng đều chạm phải mặt nhau !!!

Đó chính là kết luận của Kim Taehyung a.k.a Kim tiến sỹ.

Phải nói là ngay cả khi cậu đi học. Là đi học đấy !!! Ở trường !!! Ở lớp !!! Như bao nhiêu bạn khác. Vậy mà ... vậy mà ... ngay cả trong lớp học yêu vấu sẽ theo Taetae ta những tháng ngày học sinh còn lại, bọn chúng cũng không tha !!!

Đúng vậy !!!

----------------------Đầu đuôi câu truyện nó là như thía lày--------------------------

"Reng~~!!!"- chỉ có thể là tiếng chuông vào lớp.

Hôm nay có 1 lớp học đang rất là vui nhộn.

_ Nè bà bít gì hong, thiên thần Taetae sẽ học lớp mình đó !!! - nhân vật quần chúng 1

_ Trộ ôi, đã thế còn có cả người thừa kế của Park thị - Park Bo Gum đó !!! - nhân vật quần chúng 2

_ Ke ke ke ~~ Tui là tui ngửi thấy có mùi gian tình ở đó a~~ - nhân vật hủ lên tiếng

. . . và ngàn cái chấm khác . . .

_ Aigoo cái lớp này !!! Tôi là tôi chưa bao giờ thấy cái lớp nào mà nó ồn ào mất trật tự như cái lớp này cả !!! Tôi ngồi ở phòng giáo viên cũng nghe thấy tiếng các anh các chị xôn xao rồi đấy !!! (Trẫm: Cái câu này là hầu như mỗi ngày đến trường Trẫm đều nghe a~~) - Bà giáo viên chủ nhiệm vừa nói vừa gõ cái thước gỗ xuống mặt bàn.

Cả lớp im thin thít.

Bà hài lòng cười đắc thắng
"Quả nhiên là cái lũ học sinh này vẫn còn biết sợ !!!"

"Cốc cốc cốc" - âm thanh gõ cửa vang lên

_Mời 2 em vào !! - cả lớp giật mình. Không chỉ giọng nói mà ngay cả biểu cảm và dáng đứng của bà chủ nhiệm đã thay đổi, chỉ trong 1 nốt nhạc !!!

Giọng bà ngọt xớt, tay quẳng luôn cái thước kẻ gỗ dài dài đáng sợ, người đứng thẳng tắp, hai tay để thẳng, mắt nhìn về phía trước.

"Cạch!!" - cánh cửa lớp học mở ra, 2 thân ảnh, 1 nhỏ 1 lớn lần lượt đi vào. Theo từng bước chân của 2 người con trai ấy là những tiếng trái tym rơi bẹp xuống đất !!!

Oimaoi~~ Cuối cùng cũng được gặp thần tượng rồi !!

Cả lớp cóc thèm quan tâm cái bà giáo đang đứng la hét đằng kia, mọi ánh nhìn bây giờ tập trung vào người cậu trai nhỏ bé đang nắn nót viết tên của mình trên bảng. Người bên cạnh ôn nhu cất giọng

_ Xin chào, tôi là Park Bo Gum. Từ giờ mong mọi người chiếu cố !!! - kèm theo 1 nụ cười hiền dịu làm thổn thức biết bao trái tym thiếu nữ. Nhưng không ai biết, người duy nhất mà anh muốn làm thổn thức, chỉ có mình bé con nhà anh thôi ! Nhưng mà nhìn bé con kia kìa !! Chưa giới thiệu bản thân mà thính đã bay khắp lớp rồi !!! Anh có chút hơi bị bực !!!

_ Chào mọi người !! Tớ là Kim Taehyung~~ Sau này mong mọi người giúp đỡ nhiều !!! - cái giọng nói thiên thần cùng với nụ cười siêu cấp đáng iu làm cả lớp bùng choáy !!! PHÀI Ớ ~~

Bà giáo cũng không chịu được phải xuống phòng y tế. Khi đi không ai biết tại sao bà lại phải bịt mũi.

Nguyên nhân cũng rất đơn giản.

Bây giờ, hủ ở đâu mà chả có !! Bà giáo cũng không có phải là trường hợp ngoại lệ. Đã vậy, bà còn là 1 hủ nữ có thâm niên lâu năm. Chỉ cần 1 chút hành động thôi là ... Ôi trái tim người già ... Làm sao mà chịu nổi chứ !? Bọn trẻ kia nó còn hò hét các thứ, bà vẫn giữ được lý trí phải nói là trình độ sâu không lường được rồi đó !!!

À mà có ai biết tại sao bả lại chay máu mũi hong ??

Có tui biết nè !! Tui kể cho mà nghe nhá ...

Chả là vừa nãy, khi giới thiệu tên của mình, Tae bạn đã 'lỡ tay' làm rớt mất mấy cái thính. Có anh ở bên cạnh sẵn sàng chớp lấy thời cơ đớp thính. Nhưng có phải chỉ mình anh đớp thôi đâu !! Cả cái lớp này nó đớp hết mọe thính của cậu rồi !!! Anh không cam tâm !!! Anh hơi bực mà di chuyển đến sát gần cậu. Cậu thì vẫn đang nở nụ cười kiểu 'hoa hậu thân thiện' với các bạn học nên cũng không để ý. Nếu chỉ đứng sát thì không sao. Nhưng Trẫm lại hong có thấy 1 cái tay của Bo Gum oppa đâu. Người duy nhất nhìn thấy cái tay đó chính là ... bà giáo !!! Cái tay 'hơi' hư hỏng lén lút ôm lấy eo cậu, hơi dùng lực kéo cậu vào trong người mình, thỉnh thoảng còn xoa xoa véo véo các thứ ~~ "Phụt" - 1 dòng máu tươi ~~

Đó chính là sự tích bà giáo ôm mũi chạy ra khỏi cái lớp, à không, cái thế giới đầy màu hường và thính !!!

-------------------------------------------------------------------------------

Chẳng biết có phải do mải mê chào fans quá không mà chỉ khi ngồi vào chỗ cậu mới nhận ra 1 điều ...

Bộ đôi cẩu huynh đệ ngồi ở 2 bên phải và trái của cậu nè !!!

Bên trái có Park Jimin làm chủ, bên phải là Jeon Jungkook đóng chiếm. Nhưng may thay, các cụ xưa nói méo có sai: "Quay đầu là bờ !! Không những thế, còn là bến bờ vô cùng an toàn, vô cùng hoàn hảo !!", chỉ có người ngồi sau lưng mới làm cho cuộc đời cậu tươi sáng lên chút ít.

Bên trái, Park công tử chiếu thẳng tia laze từ đầu xuống chân cậu. Cái nhìn nóng bỏng của y làm cậu thấy hơi bị bức bối, thật là nóng mà !! Quay sang bên phải, lại gặp được cái 'điều hòa' Jeon thiếu gia, cái ánh nhìn đó thật là không thể hiểu nổi hắn đang nghĩ gì mà !! Cuối cùng, cậu đành phải hy sinh đốt sống lưng mà quay người xuống chỗ anh. Nhưng chưa kịp quay lại, cậu đã bị sát khí đằng sau làm cho cứng đơ. Gumie ... là đang tỏa sát khí về 2 người kia đó !! Thế mà tại sao cậu cũng bị lôi vào chứ !? Xin lỗi chứ Tae không có đấu mắt nổi đâu !!!

Chỉ đến khi tiếng chuông reo báo hiệu giờ nghỉ trưa vang lên, cậu mới chính thức được thoát khỏi cái bầu không khí sặc mùi súng đạn kia ...

-------------------------------------------------------------------------------

_ A ~~ - cái miệng nhỏ xinh bây giờ đang mở to hết cỡ. Cậu là đang cố nhét hết cả cái bánh kem vô mồm !!!

Anh ngoài việc thở dài thì còn làm được gì nữa. Ai nha~~ Bé con của anh cute quá rồi ~~ Hút bao nhiêu ong bướm thế này !!! Anh biết ngay là không nên cho cậu đi học lại mà !! Kiểu này chắc anh chết mất !!!

Bo Gum và Taehyung cứ ngồi ở giữa ăn tự nhiên hết sức có thể. Bao nhiêu ruồi nhặng bay đến thì đã có ánh mắt giết côn trùng của cẩu huynh đệ kia diệt hết sạch rồi !!

Bữa trưa kết thúc với cái khuôn mặt thỏa mãn và cái bụng căng tròn của Tae con. Tưởng chừng như có thể đi về lớp, 1 thứ đã níu kéo Tae con ở lại. Không còn thứ gì khác ngoài những chiếc bánh Lamington với vỏ chocolate và bột dừa tuyệt đẹp ở đằng xa kia !!!

Dù bây giờ cậu và các anh đã đứng ở cửa, nơi xa với chỗ đồ ngọt kia nhất. Nhưng cậu vẫn không ngần ngại mà hướng thẳng đến món tráng miệng đẹp đẽ kia. 

Lại 1 lần nữa, vì cái sự quá nhanh quá nguy hiểm của cậu mà anh đã 1 lần nữa không kịp giữ cậu lại, đành bất lực nhìn cậu chạy đi mất ...

Giữa dòng đời xô đẩy, Tae con sẽ đi về đâu !? 

Với thân hình mảnh mai, cậu nhảy vào trong cái đám trâu ngựa kia thì chỉ có nước nát ra bã !!! Các anh nghĩ vậy, liền nhảy vào đám đông tìm cậu. Nhưng giữa biển người thế này thì làm sao tìm được cậu đây !?

Trong khi các anh còn đang loay hoay tìm xác cậu (Trẫm: sao tụi mài nói như kiểu là con tau nó chết r vậy !??) thì đã có 1 bóng hình nhỏ bé đang ngồi gặm món bánh ngọt dưới gầm cầu thang 1 cách ngon lành !!

_ Ưm ~~ Lâu lắm rồi mới ăn lại món này. Cứ tưởng chỉ ở Úc mới có nguyên liệu chuẩn, không ngờ ở Hàn cũng có nga, đúng là trường liên cấp đứng đầu Hàn Quốc có khác !!!

_ A~~ Ưm ~~ Á ~~ ... Thật ... thật là thoải mái ... ~~ A ~~~ - 1 thứ âm thanh mang đầy dục vọng đã làm Tae bạn đang ăn ngon bỗng mất hứng !!

"Ai nha !! Thiếu niên bây giờ thật là táo bạo mà !!! Ngay trong trường học cũng có thể làm được cái thứ chuyện như vậy ! Bộ không làm ở nơi nào khác riêng tư hơn được à !? Người ta đang ăn đấy nhé !!" Tae bạn thầm nghĩ, cố nhét hết những cái bánh cuối cùng vào mồm.

_ Á A A A ~~~~~ - tiếng rên rỉ đó làm Taetae giật hết cả hồn !!! Sau âm thanh gợi dục ấy là tiếng gầm nhẹ của nam nhân. Cuối cùng là 1 mùi hương tanh tanh đầy nam tính sộc thẳng vào mũi cậu. Không thể chịu đựng được nữa

_ Ọe ... ọe ... ọe ... !!! - đúng vậy, cậu không chịu nổi cái bức bối trong bụng, chạy thẳng vào WC, nơi mà phải đi qua cái 'bãi làm việc' của 2 người nọ.

Cả 2 người nọ đều rất quen mắt, nhưng mà sắp nôn đến nơi rồi, nhớ mặt cũng chả để làm cái qué gì cả. Thế là cậu nhắm tịt mắt, 2 bàn tay thon dài bịt mũi, bụm miệng lại, chạy lạch bạch vào nhà vệ sinh trong con mắt trợn tròn của đôi nam nữ kia.

Giải thoát hết mọi thứ trong bụng ra ngoài, cậu rửa mặt, tỉnh táo, thoải mái, cậu tự tin tỏa sáng !! Cậu bước ra ngoài. Cảm thán

_ Woa~~ Mới nãy còn là cả 1 bãi chiến trường, thế mà bây giờ lại sạch bong không 1 vết bẩn !! Không biết là dùng Sunlight hay Gift nữa !! Chậc chậc !!! - cậu lấy tay xoa xoa cằm, trông rất giống mấy bà cô đi kiểm tra vệ sinh !!!

Cảm thán xong, cậu quay ra chỗ cửa thì 1 bóng đen cao to lừng lững đã chặn người cậu lại.

_ Tae ... Taehyung ??? - hắn nhìn kĩ khuôn mặt cậu, bất ngờ hỏi.

_ Anh nhận ra tôi ??? - cậu cũng kinh ngạc hỏi lại hắn.

" Đôi mắt của em, dù là kiếp sau gặp lại, tôi vẫn sẽ nhận ra !!" - hắn thầm nghĩ trong lòng, im lặng định quay đi chỗ khác, nhưng nhớ ra điều gì, hắn lại quay ra chỗ cậu.

Thấy mặt hắn có vẻ khó chịu, cậu hiểu ý, xua xua tay đảm bảo

_ Anh yên tâm, tôi sẽ không nói với ai đâu !! Dù sao thì đây cũng là vấn đề bình thường mà !! Với lại tuổi mới lớn, có thể sẽ có chút bồng bột, hay nhất thời là ham muốn vì không kiểm chế được. Hơn nữa cô gái kia cũng không có phản đối, anh làm vậy chỉ cần không nguy hại gì thì 2 bên chỉ cần im lặng, coi ngày hôm nay như là 1 kí ức hay 1 kỉ niệm đẹp đẽ tuổi thanh xuân. Đó là về phía 2 người, còn tôi, tôi chỉ là 1 con người tội nghiệp, tình cờ đi qua và tình cờ nhìn thấy. Nhưng như đã nói, tất cả chỉ là tình cờ, 1 sự tình cờ mà thôi. Con người mà !! Cuộc đời ai mà chả có 1 2 lần tình cờ đi qua chỗ này chỗ nọ hay l ... - cậu vẫn đang thao thao bất tuyệt về sự tình cờ của người qua đường thì bỗng có 1 cỗ ấm nóng trên môi !!!

Hắn ... hắn là đang hôn cậu a !!! (Trẫm: Hun rùi bà con ơi ~~ )

Bừng tỉnh sau nụ hôn bất ngờ, mặt cậu ngu hẳn đi. Hắn nhếch mép cười nhẹ. Thấy cậu đơ quá, hắn tốt bụng lên tiếng

_ Sao nào ? Bị nụ hôn của tôi mê hoặc rồi à !? - hắn nhướn mày, trong đôi mắt chứa hy vọng nho nhỏ người kia sẽ trả lời "Đúng vậy !"

_ Á !!! Nụ hôn đầu của tui !!! Bắt đền anh đấy !!! Ôi first kiss của tuôi !!! Ô mài gót !!! Ma hearteu ... my hearteu is ô mài gót !!! ... vv ... - sau đó là cả 1 tràng rap bằng thứ tiếng gì đó được phun ra.

Cậu bây giờ mặt thì đỏ như cái cà chua, đỏ lên tận mang tai, đôi mắt có lẽ vì quá xúc động nên đã có 1 tầng nước mỏng bao phủ. Hắn nhìn cậu mà muốn cười sái quai hàm. Hắn đã làm gì đâu !? Lúc nãy môi cậu mím chặt, hắn đâu có cho lưỡi vào được !! Chỉ có thể nếm được chút vị ngọt trên 2 cánh môi cậu !! Như vầy chỉ được tính là chạm môi thôi !!!

_ Thế chẳng lẽ chồng không được hôn vợ à ?? - hắn hơi bất ngờ, bình thường cứ thích là hắn lại tùy tiện kéo 1 người vào, hôn cho người đó ý loạn tình mê, hôn xong rồi vứt, người kia cũng chả dám nói gì. Vậy mà bây giờ lại phải ngồi đây giằng co với cậu ... để được hôn cậu !!!

_ Hứ !!! Nhưng nụ hôn là cách để 2 người yêu nhau thật lòng thể hiện được cảm xúc của mình !!! - cậu quay mặt đi. Sao anh ta nói hôn dễ dàng như thế chứ !? Là nụ hôn đầu !!! Của cậu !!! Đấy !!!

_ Vậy chẳng lẽ vợ không yêu anh ??? 

_ Tất nhiên là không rồi !!! Không chỉ anh, Kim Namjoon, mà tất cả 5 người còn lại nữa, tôi chẳng yêu ai trong mấy người cả !! Mà mấy người cũng có yêu tôi đâu chứ ??? Đối với những người chỉ biết đùa giỡn tình cảm của người khác như các anh thì làm sao mà hiều được giá trị của 1 nụ hôn chứ !!! - cậu tức giận quát thẳng vào mặt hắn. Trên mặt cậu đã lăn dài 1 giọt lệ. Cậu thấy thương cho Taehyung nguyên chủ kia lắm !! Bình thường thì cậu không có như vầy đâu, nhưng 1 khi đã đụng đến những thứ mà đối với cậu là quý giá, thì cậu thực sự sẽ trở nên mong manh và dễ vỡ, như bây giờ vậy !!!

Nhưng Namjoon lại hiểu nhầm ý nghĩa của những giọt nước mắt đó. Hắn nghĩ lúc trước đã đối xử như vậy với cậu, đã bức cậu thành ra thế này. Nhưng nói thật thì hắn cũng không chú ý lắm đến lời mắng mỏ của cậu. Hắn bây giờ là đang ngắm nhìn khuôn mặt diễm lệ của cậu. Cậu bây giờ thực yếu đuối, hắn muốn ôm cậu vào lòng, muốn bảo vệ cậu. 

Nhưng chưa để hắn chạm đến, cậu đã nhìn hắn với ánh mắt căm tức, vội lau những giọt nước mắt trên má đi, cậu xoay người, cắm đầu cắm cổ mà chạy.

Bỏ lại hắn ở đó. Phải 1 lúc sau hắn mới di chuyển đi. Trong đầu hắn bây giờ chỉ khắc ghi những giọt nước mắt trên khuôn mặt mĩ miều và ánh mắt đỏ ngầu đầy căm giận của cậu. Chúng như khắc vào trái tim hắn, hắn thấy ngực trái hơi nhói ...

-----------------------------------------------------------------------------------------

Chạy !! Chạy !! Và tiếp tục chạy !! Cậu đang lạc trôi !! Chỉ trong 1 ngày mà cậu đã để mấy tên vũ phu kia động vào mình, lại còn để 1 tên cướp đi nụ hôn đầu tiên của mình. Cậu tỏa ra hàn khí, trái ngược hẳn với ánh mặt trời lúc này. 

Thế rồi, cậu lại tiếp tục đi, cậu không chạy nữa, cậu mệt. Nãy chửi người ta, xong lại chạy đi mấy vòng cái sân trường, lúc trưa ăn bao nhiêu thì lại nôn hết ra rồi !! Bây giờ cậu đang trong trạng thái năng lượng sắp cạn kiệt, hệ thống máy móc cảnh báo. Đầu cậu ong ong nhưng chân vẫn bước tiếp, cậu chẳng biết mình đang đi đâu hay sắp đâm phải cái gì nữa.

Mà tổng kết lại từ cả cái đoạn văn trên thì vấn đề hiện tại mà chương sau tui sẽ đề cập đó chính là: Tae con đã đi lạc !! Xin chúc mừng !!!

-------------------------------------------------------------------------------------------

End chương 5 !!!
Trẫm thấy từ đây là bắt đầu có biến !! Hoặc cũng có thể là không !!
Á !! Con Trẫm đã bị cướp mất nụ hôn đầu rồi !!! Trẫm biết là con rể Joon hơi 'râm' và phi thường 'rê', nhưng Trẫm méo có ngờ nó lại đi cướp sắc giữa ban ngày ban mặt như vầy a ~~

Đôi chút về nhan đề tác phẩm: Trọng thực bỏ chồng. Nó có nghĩa là Tae con nó vì đồ ăn mà đã rời khỏi vòng tay bảo vệ của các chồng yêu, và chuẩn bị bị mấy tên sắc lang ngoài kia ăn mất =)))

Các khanh đọc xong chưa ?
Xong rồi thì chỉ còn 1 nhiệm vụ cuối cùng là nhấn vô cái sao ở góc bên trái và còm men mấy cái cho Trẫm vui nha~~

Yêu ~~

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top