Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 20

_Đôi giày này cũng rất đẹp, nhưng gót giày hơi cao, tôi sợ đứng tiếp khách nhiều sẽ rất mỏi chân.

_Vậy để tôi tìm đôi giày khác cho cô.

_Cảm ơn.

Nhân viên của tiệm giày vừa rời khỏi, Albee đã nhanh chóng bước đến cạnh Yatou.

_Đôi giày này cũng đẹp lắm.

_Phải đó, nhưng nó cao quá, tôi sợ sẽ không quen.

_Vậy cô đi vài vòng đi, như vậy sẽ quen chân!

_Cũng được.

Lúc Yatou vừa quay lưng đi, Albee đã hoàn toàn thay đổi sắc mặt, nộ khí trong lòng càng thêm cao.

Nhân lúc Yatou vừa đi tới, Albee vốn đang đứng thẳng, bất ngờ lại đưa chân ra...Yatou vì tránh không kịp mà vấp té, ngã cả cái kệ giày bên cạnh.

_Yatou._Aaron vừa vặn nghe điện thoại xong, không khỏi thoáng kinh khi thấy Yatou bị ngã.

_Em sao vậy? Sao lại không cẩn thận vậy?

Albee đứng bên cạnh, càng nhìn càng thấy chướng mắt. Cô ta, sao đó thể đóng kịch hay đến vậy!? Trước mặt người khác thì tỏ ra hiền lành yếu đuối, sau lưng thì lại dụ dỗ hết đàn ông này đến đàn ông khác.

------

Khách sạn Aaron.

Puff Guo vốn đã rất gai mắt Yatou, sau khi tính kế không thành, cũng đã vô cùng ôm hận.

Ả nhân lúc mọi người nghỉ trưa, vào khách sạn dán đầy hình của Yatou và Wang zi ôm nhau. Sau đó, miệng lại không ngừng bêu xấu Yatou.

_Puff, cô đang làm cái quái gì vậy?

Sellina và Jiro vừa vào khách sạn, cũng thoáng kinh ngạc.

_Nhìn không thấy sao? Vị hôn thê của tổng giám đốc chúng ta, có gian tình với bạn thân của anh ấy.

Xưa nay ai cũng biết Puff Guo là loại phụ nữ chanh chua, hung dữ, lại cộng thêm khúc mắt với Yatou trước kia, cho nên đương nhiên Jiro và Sellina sẽ cho rằng, Yatou là người bị hại.

_Gian tình cái gì, nhất định là ảnh do cô ghép, nhằm hãm hại Yatou.

Dứt lời, Sellina cũng nhanh chóng xé hết mấy bức hình đang dán trên tường kia.

_Có xé cũng vô dụng, bởi vì tấm hình gốc đang nằm trong tay tôi.

Puff Guo ả vừa nói lại vừa quơ quơ chiếc điện thoại trước mặt như khiêu khích.

Sellina cô, quả thật đã nhịn ả ta rất lâu rồi, nếu đã có dịp, tại sao lại không động thủ!?

Sellina nhanh chóng lại giật lấy điện thoại trên tay Puff Guo, nhưng ả ta cũng không vừa, nhanh chóng giật lại.

Hoa viên khách sạn chẳng mấy chốc trở thành một trận hỗn chiến giữa hai người phụ nữ. Jiro anh vốn cũng muốn giúp một tay, nhưng người ta dù sao cũng là phụ nữ, anh ra tay, không phải sẽ bị người khác mắng là kẻ không có phong độ sao?

Đang lúc giành giật, chiếc điện thoại thình lình lại văng ra xa, vừa vặn đến chân của một người phụ nữ đang đi tới.

_Có chuyện gì vậy?

Puff Guo ả vốn đang nắm lấy tay Sellina mãi không buông, nhìn thấy người phụ nữ trung niên nọ, đôi mắt lập tức dấy lên tia giảo hoạt.

_Wang phu nhân, bà đến rất đúng lúc, trong chiếc điện thoại này có tấm ảnh của cậu Wang zi cùng với...thiếu phu nhân tương lai của khách sạn chúng tôi.

Wang phu nhân tỏ vẻ nghi hoặc, sau đó cũng cầm chiếc điện thoại lên mở khóa.

Cả Jiro và Sellina cũng nín thở hồi hộp, nếu như bà nhìn thấy tấm ảnh kia, còn không phải hiểu lầm sẽ càng lớn sao? Bọn họ đương nhiên tin nhân cách của Yatou, nhưng không chắc Wang phu nhân cũng sẽ tin!?

_Cô đùa với tôi sao? Trong đây chỉ toàn hình của cô?

_Sao, sao có thể?

Puff Guo ả nhanh chóng giật lấy điện thoại, kéo qua kéo lại cũng không thấy tấm ảnh đâu? Tại sao chứ? Là Sellina đã xóa?

_Sellina, là cô xóa tấm ảnh đó sao?

_Ảnh nào? Tôi làm sao biết trong điện thoại cô có tấm ảnh gì chứ?

Sellina phủi tay trả lời, ra dáng rất không liên quan.

Wang phu nhân mảy may không quan tâm đến lời Puff Guo ả, chỉ quay sang nói với Jiro._Trợ lý Wang, Chủ tịch tìm cậu.

_Dạ, tôi lập tức đến gặp chủ tịch ngay._Dứt lời, Jiro cũng nhanh chóng rời đi.

Đang lúc Wang phu nhân quay đầu bước đi, Puff Guo lại không chịu bỏ cuộc, nhanh chóng chắn ở trước mặt.

_Thưa phu nhân, tôi không hề nói dối, tôi thật sự có tấm ảnh đó, hơn nữa Albee tiểu thư cũng có, chính tôi đã gửi cho cô ấy.

Wang phu nhân thậy sự muốn bóp chết ả, giữa hoa viên khách sạn, cô ta hét lên như vậy, là muốn cho cả thế giới biết sao!?

Bà nghiến răng nghiến lợi uy hiếp._Cô câm miệng cho tôi, nếu không tôi bảo Aaron đuổi việc cô. Nói cô biết, con dâu tôi mà biết thì không đời nào nó chịu để yên đâu.

Albee xưa nay là người thế nào, là ai cũng hiểu rõ, nếu nó biết chuyện gì, nhất định sẽ không im hơi lặng tiếng. Ngược lại là người phụ nữ này, nếu cứ tiếp tục ầm ĩ, sợ rằng sẽ đến tai Albee, lúc đó mọi chuyện sẽ càng thêm rắc rối.

________________________________

Nhà Wang zi.

_Thật xin lỗi đã làm phiền thời gian của cậu Wang zi, tôi chỉ muốn tìm hiểu về chuyện của Yatou và cậu. Thật ra, đối với chuyện riêng tư của cậu, tôi tất nhiên sẽ không xen vào, nhưng đây là chuyện có liên quan đến cháu gái tôi.

Wang zi vẫn một mực im lặng, không hề có ý định trả lời Gui.

_Cậu Wang zi và Yatou, có phải đã từng quen nhau?

_Phải, tôi và Yatou đã từng có qua lại nhiều năm trước.

_Qua lại? Ý cậu là...

_Ý tôi là, tôi và Yatou đã từng yêu nhau.

_Sau đó?

_Sau đó vì một vài biến cố, tôi buộc phải kết hôn cùng Albee, đoạn tình cảm này cũng dường như bị cắt đứt. Cho đến vài tháng trước, khi tôi gặp lại Yatou, cô ấy đã là hôn thê của bạn thân tôi.

_Điều này chứng tỏ duyên phận giữa hai người đã hết, vậy tại sao hôm qua hai người còn hẹn gặp nhau?

_Hẹn để nói lời tạm biệt, hẹn để nói lời chúc phúc, chúc mọi điều tốt đẹp sẽ đến trong hôn nhân của cả hai. Hình như là, tôi không làm gì sai cả!?

_Cho dù là như vậy, nhưng nếu để cậu Aaron và cô Albee biết, thì sẽ không hay lắm đâu.

_Nếu một ngày, bỗng nhiên cô Gui có tình cảm với một người trong thời điểm đã quá muộn màng, thì lúc đó cô sẽ hiểu.

Gui Gui Wu đột nhiên cảm thấy bản thân hình như đã bị nói trúng tim đen, trong lòng lại dấy lên cảm giác gì đó chua xót. Nhưng là, cô cũng không rõ.

......

Khách sạn Aaron.

_Chậm một chút._Aaron vừa đến khách sạn, một tay mở cửa xe, một tay đỡ lấy Yatou đi ra.

Vừa vặn Gui cũng vừa về khách sạn, thấy chân Yatou không ổn, liền cảm thấy lo lắng.

_Yatou, con sao vậy?

_Con, chỉ là con bất cẩn vấp té thôi dì.

Yatou vừa nói lại vừa dè chừng Albee, cô đương nhiên không ngốc, thế nào là vô tình, thế nào là cố ý, chẳng lẽ cô không rõ? Nhưng là, thêm một chuyện, chi bằng bớt một chuyện, cô thật tâm không muốn gây sự với ai.

_Sắp đến ngày kết hôn rồi, sao lại xảy ra chuyện như vậy chứ?

Gui Gui Wu cô, là sợ đám cưới sẽ bị chậm trễ sao? Là cô mong Aaron cậu, kết hôn cùng người khác đến vậy sao? Nghĩ đến đây, Aaron lại không tránh khỏi có chút tức giận.

_Yên tâm đi, nếu Yatou không đi được, tôi sẽ dìu cô ấy như vậy.

Gui sao lại cảm thấy, trong lời nói tên này có gì đó ấm ức, không đâu, anh ta thì có gì mà ấm ức?

_Không, không cần đâu, em tự đi được mà.

_Em có chắc không?

_Dạ chắc chứ.

_Vậy được, chiều nay anh sẽ đưa em về!

_Được.

Đợi Aaron và Yatou vào trong, Albee mới quay sang nói với Gui.

_Cháu gái cô thật biết đóng kịch, hèn chi đàn ông đều chết mê nó.

Nhếch mép khinh bỉ, Albee cao ngạo xoay gót rời đi, bỏ lại Gui phía sau cũng chẳng hiểu rốt cuộc là có chuyện gì.

*****

Đang lúc Yatou chuẩn bị phòng cho một cuộc hội thảo, Albee lại xông thẳng vào, giật lấy tay Yatou nhìn vào cái cổ trắng ngần kia.

_Cô Albee, cô làm gì vậy?

_Cô đứng im cho tôi!.

_Quả nhiên bàn tay này là của cô.

Yatou nhìn tấm hình có đôi bàn tay đeo nhẫn, trong tay Albee cũng thoáng kinh.

_Cô Albee cô nghe tôi giải thích đi.

_Giải thích..._Albee vừa nói lại vừa tát lấy Yatou.

_Còn cái này cô muốn giải thích không?

Albee đưa tấm ảnh hôm qua cô vừa nhận được từ Puff Guo cho Yatou xem. Cô chính là muốn xem, cô ta định ngụy biện như thế nào?

_Tôi...

_Không giải thích được sao?

Sau đó Albee đã xông thẳng vào đánh không ngừng, hoàn toàn không cho Yatou cơ hội giải thích.

_Đồ giật chồng, hồ ly tinh, sao cô dám làm vậy với tôi...

_Cô Albee...

Yatou thật sự chịu không nổi, cũng không muốn nhịn nữa, đành đẩy mạnh Albee ra.

Trong phòng hội nghị chẳng mấy chốc trở nên hỗn loạn, nhân viên khách sạn cũng đã tụ tập bàn tán xung quanh.

_Nhìn cái gì, cút hết cho tôi!.

_Cô Albee, cô nghe tôi nói, tôi và anh Wang zi đã kết thúc rồi...

_Tôi không tin.

_Là thật đó, hôm đó chúng tôi chỉ ôm nhau để tạm biệt, chỉ là trao nhau cái ôm tình bạn thôi.

_Nguỵ biện, làm gì có bạn bè nào ôm nhau kiểu này?

_Là sự thật, anh Wang zi rất yêu cô, tôi cũng đã có Aaron, tại sao tôi lại tự huỷ đi tương lai của mình chứ?

Thấy Albee dường như có chút bình tĩnh lại, Yatou mới nói tiếp._Có phải hôm qua là kỉ niệm ngày cưới của hai người không, Wang zi còn nói muốn về cùng cô ăn cơm. Anh ấy thật sự rất yêu cô.

Nhìn thái độ của Yatou, Albee đoán chừng cũng có phần thật, vì nếu bọn họ còn dang díu nên sớm cùng nhau bỏ trốn rồi. Nhưng là, Wang vẫn ở bên cạnh cô, nói không chừng bọn họ đã thật sự cắt đứt.

_Nếu đã như vậy, cô không có tư cách đeo chiếc nhẫn này.

Yatou muốn nhanh chóng giải quyết chuyện này, cũng không muốn đắn đo thêm nữa, nhanh chóng tháo chiếc nhẫn trong sợi dây chuyền đưa cho Albee.

_Tôi cho cô một cơ hội, chuyện này tôi sẽ không nói với Aaron, nhưng nếu cô còn qua lại với chồng tôi, tôi nhất định sẽ khiến cuộc đời cô chấm dứt mãi mãi.

Nói rồi, Albee giật lấy chiếc nhẫn, nhanh chóng rời đi. Lúc ra cửa cũng là tiện tay vứt chiếc nhẫn xuống đất, còn không ngại dùng chân di di cho hả giận.

Albee cũng không ngờ, bản thân vừa rời đi, Puff Guo lại đi tới.

Là ả lúc nãy vô tình nghe đám nhân viên kia bàn tán, vừa định đến xem kịch hay lại thấy Albee đi ra. Nhìn cô ta tức tối quăng chiếc nhẫn này, đoán chừng là có liên quan đến cuộc chiến ban nãy.

Nhặt lại chiếc nhẫn, ả ta không khỏi cười thầm._Yatou, cô chết chắc rồi.

------

_Giám đốc.

Buổi tối, Puff Guo ả thấy phòng làm việc Aaron vẫn sáng đèn, cho nên cũng là thuận tiện cho Aaron biết một số việc.

_Có chuyện gì sao?

_Yatou đâu rồi?

_Cô ấy về nhà từ sớm rồi, nếu không có chuyện gì thì cô ra ngoài đi.

_Giám đốc, những tin đồn chiều nay về cuộc tranh chấp giữa Yatou và cô Albee, tin chắc anh có nghe qua.

_Đó chỉ là những tin đồn nhảm, tôi có nhất thiết phải để tâm không?

_Tin đồn nhảm?_Dứt lời, ả ta lại lấy chiếc nhẫn ra trước mặt.

_Tôi tin rằng, cuộc hỗn chiến chiều nay, có liên quan đến chiếc nhẫn này.

......

Nhà Gui Gui Wu.

_Muộn vậy rồi, anh còn đến đây làm gì?

_Lý do tôi và giám đốc có mặt ở đây, là vì tôi muốn cho anh ấy biết một số chuyện về vị hôn thê của anh ấy.

_Chuyện giữa Aaron và Yatou thì có liên gì đến cô?

Gui vừa nói lại vừa mang chút châm chọc, cô thật không hiểu, người phụ nữ này sao cứ thích kiếm chuyện với cháu gái cô?

_Đơn giản vì, tổng giám đốc là người tôi thương, cho nên việc hôn thê của anh ấy ngoại tình, cũng khiến tôi vô cùng đau lòng.

Hebe cũng vừa vặn có mặt nhà Gui, nhìn điệu bộ của người phụ nữ này, quả thật không xen vào không được.

_Có phải cô làm việc nhiều quá, nên bị hoang tưởng rồi không?

_Cô...Sở dĩ tôi nói như vậy, vì hôm nay cô Albee và Yatou của các người đã có một trận hỗn chiến. Lý do chính là cô ấy đã phát hiện ra Yatou đang ngoại tình cùng với chồng cô ấy.

Ngừng một chút, ả lại lấy chiếc nhẫn ra._Chiếc nhẫn này, có phải là cậu Wang zi đã tặng cho Yatou cô không?

Yatou đột nhiên cảm thấy tâm tư như bị xáo trộn, bất giác cả người như run lên, muốn phủ nhận cũng không thốt nên lời.

_Yatou, nếu không phải thì em cứ nói!.

Gui bên cạnh, nhận ra điểm bất thường của Yatou, cũng không khỏi nghi hoặc. Nhưng là, nó là cháu gái cô, có chuyện gì cô sẽ thay nó gánh vác.

_Ai nói chứ, chiếc nhẫn này là tôi tặng Yatou lúc nó tốt nghiệp.

_Nói dối, nếu là như vậy, cô Albee sao lại nổi trận lôi đình vậy chứ?

Hebe đứng một bên nghe chuyện, cô đương nhiên hoàn toàn tin tưởng Yatou, cho nên cũng lên tiếng giải vây.

_Đây chỉ là chiếc nhẫn bình thường, cũng không có khắc tên tuổi gì, ai cũng có thể có. Nhìn đi, tôi cũng có một chiếc.

Hebe vừa nói lại vừa quơ bàn tay có chiếc nhẫn kiểu dáng tương tự chiếc nhẫn trên tay Puff Guo. Ả ta dường như không lường được sẽ có tình huống này xảy ra, cho nên khuôn mặt đã sớm vặn vẹo đến khó coi.

_Nếu như vậy, chẳng lẽ là cậu Wang zi cũng tặng nhẫn cho cậu sao Hebe!?

_Gui, cậu làm mình ngại quá đi, sao có thể chứ?

Sau đó, Gui Gui Wu lại quay sang Aaron._Nếu như anh nhẹ dạ cả tin, để tâm những lời đồn vô căn cứ, thì ngay bây giờ có thể hủy hôn với Yatou.

_Tôi đến đây, cũng chỉ vì muốn mọi chuyện được rõ ràng, bản thân tôi ghét nhất chính là sự lừa dối.

Gui bất giác lại thấy rất chột dạ, Yatou bên cạnh cũng cảm thấy run rẩy. Nếu như một ngày, anh biết cô giấu anh rất nhiều chuyện, không biết khi đó sẽ ra sao?

_Nếu lần sau còn xảy ra những chuyện như vậy, thì cô đừng trách tôi nhẫn tâm, Puff Guo!

Song, Aaron lại quay sang Yatou._Yatou, anh xin lỗi, anh đến đây không phải là không tin em, mà là anh muốn nhanh chóng kết thúc những tin đồn nhảm này. Hơn nữa, là anh cảm thấy nhớ...

Mọi người có mặt ở phòng khách, ai cũng sẽ nghĩ là Aaron nói với Yatou. Nhưng là câu cuối cùng, cậu chỉ thẳng một đường nhìn về phía người phụ nữ đứng cạnh Hebe. Có lẽ mọi người không nhận ra, mà chính Gui cũng là không nhìn thấy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #nttd