Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 28

- Không đừng nói gì cả, tôi không muốn nghe_ Yoona định bỏ đi nhưng Nichkhun đã ngay lập tức giữ cô lại, anh muốn đến đây để gặp cô chứ không phải để nghe cô nói những lời như vậy.

Nichkhun kéo Yoona sát vào phía mình, anh nhìn cô với ánh mắt khó hiểu. Dùng bàn tay mình Nichkhun giữ lấy khuôn mặt Yoona và hôn cô một cách tới tấp. Nichkhun hôn ngấu nghiến, quyết liệt như thể anh chưa bao giờ được hôn vậy. Nụ hôn của sự kìm ném xen lẫn chiếm đoạt.

Yoona cứ đứng im để cho Nichkhun “tấn công” đôi môi nhỏ xinh của mình. Dù rất muốn đẩy anh ra nhưng cô biết cô sẽ không thể chống lại sức mạnh của Nichkhun. Nụ hôn làm Yoona nhớ lại những kỉ niệm ngọt ngào lúc xưa, lúc đó anh còn hôn cô mãnh liệt hơn bây giờ. Yoona không hề đáp trả, cô chỉ đứng yên mà thôi.

Một chút mằn mặn nơi đầu lưỡi, Yoona giật mình mở mắt ra, là nước mắt nhưng chẳng lẽ cô khóc. Không, không phải, là Nichkhun, là nước mắt của anh. Yoona ngước nhìn Nichkhun, lúc này anh đã buông cô ra, trong lòng cô cảm thấy xót xa vô cùng. Đây là lần đầu tiên cô thấy anh khóc mà sao anh lại khóc vào lúc này cơ chứ. Yoona nhẹ nhàng lấy tay lau giọt nước mắt đang đọng trên khuôn mặt tuấn tú của Nichkhun mà không cầm lòng được. Nước mắt cô lại rơi, rơi rất nhiều là đằng khác, làm sao cô có thể không đau khi thấy anh như vậy chứ.

Yoona bỏ chạy thật nhanh ra khỏi căn phòng đó, cô không muốn ở lại thêm một giây nào nữa. Những giọt nước mắt của Nichkhun chí khiến cô thêm đau lòng thôi, trái tim Yoona như thắt lại. Trước khi trở về cô luôn nghĩ mình sẽ không tha thứ cho anh, thậm chí cô sẵn sàng nói lời chia tay. Nhưng đó chỉ là những suy nghĩ bộc phát thôi, trong lúc nóng giận Yoona đã không kiềm chế được cảm xúc. Nhìn thấy anh những cảm xúc yêu thương lại ùa về trong cô, cô dường như quên đi mọi nỗi căm hờn, chỉ muốn sà vào lòng anh, để anh ôm ấp chiều chuộng.

- Á, đau quá!_ Yoona do chạy quá nhanh đã va phải người khác.

- Sao cô lại đi nhanh…ơ, Yoona. Em không sao chứ?_ Chàng trai sau giây phút bực tực đã xuống giọng ngay khi nhận thấy đó là Yoona.

- Ơ, Donghae oppa_ Yoona cũng vội vàng đứng dậy.

- Em đi đâu mà nhanh dữ vậy?_ Donghae lại gần hỏi han.

- Dạ, xin lỗi oppa, oppa không sao chứ?_ Yoona cuống quýt xin lỗi.

- Lần này thì không nhưng lần sau thì anh không chắc đâu_ Donghae mỉm cười trêu Yoona.

- Em xin lỗi, lần sau em sẽ cẩn thận hơn _ Yoona nói giọng ăn năn, cô cùng Donghae đi ra phía sau nơi xe của SNSD và Suju đang chờ sẵn mà không hề nhận thấy Nichkhun đứng đó dõi theo cô rất lâu rồi.

***

**

*

2PM dorm

Cái khoảnh khắc ấy đọng lại trong anh thật lâu, anh không thể quên cảm xúc lúc đó. Chưa bao giờ cô từ chối anh và lần này cũng vậy nhưng anh vẫn thấy hoàn toàn khác. Cô không còn như xưa nữa, cái thái độ đó nó làm anh đau lắm. Như có hàng ngàn nhát dao cứa vào tim anh, chẳng lẽ cô đã thay đổi rồi sao, chẳng lẽ anh và cô không thể ở bên nhau nữa sao?

Nichkhun lặng lẽ giở món quà mà anh đã mua cho Yoona ra, một chiếc dây chuyền bằng vàng trắng sáng lóa. Mặt chiếc dây chuyền có hình trái tim, bên trong là dòng chữ “KhunA”. Anh cười nhạt, nhìn nó mà anh không cầm lòng được. Nếu không có chuyện kia thì chắc chắn Yoona sẽ vui lắm khi nhìn thấy món quà này, anh có thể tưởng tượng ra nét mặt đáng yêu của cô. Anh cũng sẽ vui rất nhiều bởi nụ cười của cô chính là nguồn sống của anh mà.

***

**

*

SNSD dorm

- Unnie, thật sự thì mối quan hệ của em và Jung Yong Hwa là thế nào vậy?_ Seohyun nhìn Yuri đầy hoài nghi.

- Em và anh ấy là vợ chồng_ Yuri đáp.

- Không, em muốn hỏi trên phương diện khác cơ_ Seohyun lắc đầu.

- Phương diện gì, chị không hiểu?_ Trong khi Yuri đang cố tìm câu trả lời cho Seohyun thì Yoona bước vào.

- Em và anh ấy rất thân thiết_ Câu nói của Yoona khiến Seohyun rất bất ngờ.

- Thân thiết lắm sao unnie…_ Seohyun hỏi lại một cách khó hiểu.

- Có được như em và Kyuhyun oppa không?

- Câu hỏi của Seohyun làm Yoona và Yuri chết lặng, làm sao con bé có thể hỏi như vậy cơ chứ. Yoona bối rối nhìn sang Yuri, hai cặp mắt đầy lo lắng gặp nhau.

- Unnie, hãy trả lời em đi_ Seohyun sốt ruột.

- Seohyun à, em muồn nghe thật chứ?_ Yoona hỏi lại và Seohyun ngay lập tức gật đầu.

- Hai người thậm chí còn hơn em với Kyuhyun bây giờ_ Yuri nói.

- Nhưng sau đó không hiểu vì lí do gì mà em trở nên trầm lặng hơn_ Yoona tiếp tục.

- Unnie, chẳng lẽ giữa em và anh ấy đã xảy ra chuyện gì?_ Seohyun ngay lập tức nhận ra vấn đề.

- Unnie không biết Seohyun à_ Yoona lại gần vuốt tóc Seohyun.

- Có lẽ em phải tự tìm hiểu thôi_ Yuri nói rồi kéo Yoona về phòng, trả lại không gian cho Seohyun.

- Chúc các unnie ngủ ngon!

***

**

*

Ngày hôm sau

Salon tóc

- Dạ vâng, cám ơn unnie_ Seohyun vui vẻ nói chuyện với nhân viên làm tóc, đúng lúc này thì Yonghwa bước vào.

- Ơ…Seohyun.

- Chào oppa_ Seohyun thoáng giật mình khi nhìn thấy Yonghwa qua tấm gương lớn.

- Chúng ta lại gặp nhau rồi_ Yonghwa cười gượng.

- Vâng_ Seohyun ngại ngùng đáp, cô cảm thấy rất khó khăn khi phải nói chuyện với Yonghwa.

- Cứ thế cả hai im lặng, không gian lúc này chỉ có tiếng máy làm tóc mà thôi. Cả Yonghwa và Seohyun đều không dám nhìn nhau, à không phải không dám mà là chỉ dám nhìn lén. Tấm gương có thể phản chiếu tất cả, Seohyun nhìn thấy hết những cử chỉ của Yonghwa nhưng anh lại không thể nhìn thấy hết được Seohyun.

Những gì cô thể hiện không phản ánh tất cả nội tâm bên trong. Lời nói của Yuri và Yoona khiến cô phải suy nghĩ rất nhiều, cố lục lại trí nhớ để tìm hình ảnh của anh nhưng Seohyun không thể. Mỗi lần nghĩ đến là đầu cô đau buốt, phải chăng anh là kí ức đau buồn mà cô muốn quên đi.

- Yonghwa oppa, trong suốt thời gian quay phim có khi nào anh giận em không?_ Seohyun mạnh bạo hỏi.

- Hả, anh… không có_ Yonghwa giật mình, anh lắp bắp trả lời.

- Vậy à nhưng em nghĩ chắc anh cũng có nhiều thứ không hài lòng?_ Seohyun mỉm cười nói.

- Không, anh rất vui, em thực sự là một cô gái tốt_ Yonghwa trả lời chân thật.

- Cám ơn anh_ Seohyun nhẹ nhàng nói.

- Seohyun à, đến em rồi.

Seohyun nhanh chóng đi vào phía trong sau khi nhân viên salon gọi. Yonghwa thì vẫn ngồi đó, anh còn đang thắc mắc về sự thay đổi của Seohyun trong thời gian gần đây.

Sowoneul malhaebwa I’m Genie for you, boy!
Sowoneul malhaebwa I’m Genie for your wish!

Yonghwa đang trầm ngâm suy nghĩ thì có tiếng chuông điện thoại. Không phải của anh mà là của… Seohyun, do vội đi vào trong nên cô đã để quên. Yonghwa thấy lưỡng lự, anh không biết có nên nghe hộ không.

Sowoneul malhaebwa I’m Genie for your dream!
Naegaeman malhaebwa I’m Genie for your world!

Chuông vẫn đang kêu, Yonghwa đánh liều cầm điện thoại lên nhưng anh chưa kịp nghe thì chuông đã dứt. Yonghwa mỉm cười khó hiểu nhưng nụ cười đó đã biến mất ngay khi anh nhìn thấy tên người gọi.

“My Kyuhyun”

Yonghwa chết lặng, anh thấy tim mình đau nhói. Seohyun đã thay đổi thật rồi, cô đã quên hết những kỉ niệm với anh thật rồi. Yonghwa chăm chú nhìn vào tấm ảnh Kyuhyun trên điện thoại của Seohyun, một giọt nước mắt chợt rơi xuống. Anh khóc, khóc vì vui hay vì anh đã để tuột mất người con gái ấy.

- Oppa, đến lượt oppa rồi đó_ Seohyun trở ra nói, cô với túi xách rồi tạm biệt Yonghwa.

- Em về trước nhé.

***

**

*

Suju dorm

- Em đang làm gì vậy?_ Sungmin định vào bếp kiếm cái gì ăn thì thấy Kyuhyun đang loay hoay trong đó.

- Hyung, em… đang nấu canh_ Kyuhyun ấp úng trả lời, có vẻ anh rất lo lắng khi bị hyung của mình bắt gặp.

- Nấu canh á?_ Sungmin nói lớn.

- Hyung, anh làm gì mà la lớn vậy?_ Kyuhyun nhíu mày nhìn Sungmin trong khi tay vẫn đang khuấy khuấy nồi canh.

- Cho anh một bát đi_ Sungmin vô tư ngồi xuống bàn ăn chờ đợi, đúng lúc đó Shindong và Kangin bước vào.

- Hai đứa đang làm gì trong này thế?_ Kangin nói trước.

- Hyung mau lại đây uống canh đi_ Sungmin hào hứng mời.

- Canh sao, ở đâu vậy?_ Shindong như bắt được vàng.

- Kia kìa_ Sungmin chỉ vào chỗ Kyuhyun đang đứng nêm gia vị.

- Ôi tuyệt quá, anh đang đói chết đi được_ Shindong nuốt nước bọt ừng ực.

- Thôi đi, cậu thế này là đủ rồi không cần ăn đâu để tớ ăn hộ cho_ Kangin huých Shindong một cái.

- Kyu à, mang ra đây cho bọn anh đi_ Sungmin thúc giục liền sau đó Kyuhyun mang nồi canh ra. Ba anh chàng tỏ ra rất háo hức nhưng…

- Kyu, em làm gì vậy?_ Shindong trố mắt ngạc nhiên khi thấy Kyu đang múc chỗ canh vào phích giữ nhiệt.

- Bọn anh ăn bằng bát cũng được mà_ Kangin cũng tỏ ra khó hiểu.

- Cái này đâu phải dành cho các hyung_ Kyuhyun mỉm cười giải thích.

- Hả, thế dành cho ai?_ Shindong vẫn rất thèm món canh.

- Hyung, thôi đi, chúng ta không có phúc được thưởng thức đồ do maknae nấu đâu_ Sungmin lắc đầu ngao ngán.

- Cái này là cho Seohyun hả?_ Shindong hỏi một câu rõ như ban ngày trong khi Sungmin và Kangin đành ngậm ngùi bỏ ra ngoài.

- Xin lỗi nhé Shindong hyung, em đi đây_ Kyuhyun vẫy tay tạm biệt hyung của mình rồi nhanh chóng đi ra cửa. Chỉ cần nghĩ đến vẻ mặt bất ngờ của cô cũng khiến anh cười khoái chí rồi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: