Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 31

Sowoneul malhaebwa I’m Genie for you, boy!
Sowoneul malhaebwa I’m Genie for your wish!

Seohyun vội bắt máy ngay vì cô không muốn Hyoyeon thức giấc

- Vâng, em nghe.

- [Seohyun, em đã đến nơi chưa?]_ Giọng nói ấm áp vang lên.

- Dạ, em đến rồi ạ_ Seohyun nhẹ nhàng trả lời.

- [Anh vừa tập luyện xong, không biết em thế nào nên anh gọi hỏi thăm]_ Chàng trai tiếp tục.

- Vâng, bọn em đến được khoảng bốn tiếng rồi, oppa có vất vả không?_ Seohyun cũng ân cần nói.

- [Có hơi mệt nhưng mà vui, fan ở đây... hyung làm gì vậy?]

- [Seohyun à, Kyu nó nhớ em lắm đấy]

- [Em mau đến đây chăm sóc maknae của bọn anh đi]

Seohyun bật cười khi nghe thấy léo nhéo ở đầu dây bên kia, cô nhận ra đó là giọng của Shindong và Sungmin, Kyuhyun chắc đang ở bên Suju.

- [Anh xin lỗi, anh đang ngồi với các hyung nên…]

- Không sao đâu oppa_ Seohyun vui vẻ đáp.

- [Ừ... mà thôi chết, không phải bên đó đang là 12 giờ sao?]_ Kyuhyun lo lắng hỏi.

- [Anh vô ý quá, đáng ra em cần nghỉ ngơi mà lại gọi điện phá rối.]

- Em chưa đi ngủ mà oppa_ Seohyun giải thích.

- [Ơ, anh tưởng em phải đi ngủ trước 12 giờ?]_ Kyuhyun ngạc nhiên hỏi lại.

- Bình thường là thế nhưng hôm nay chẳng hiểu sao em lại không buồn ngủ_ Seohyun nói.

- [Ừ nhưng dù sao em cũng nên đi ngủ đi, anh cúp máy đây. Chúc em ngủ ngon]_ Kyuhyun nghiêm túc nói.

- Vâng, tạm biệt anh. Anh nhớ giữ gìn sức khỏe nhé_ Seohyun ngại ngùng nói.

Seohyun dập máy rồi nhanh chóng bước lên giường, sự chăm sóc của Kyu khiến cô rất cảm động. Nghĩ lại cô thấy anh bây giờ bạo dạn thật, chẳng ngại với các hyung mình nữa. Mà chẳng phải là cô cũng không còn e thẹn nữa sao, đã dám thể hiện tình cảm của mình trước mọi người.

Seohyun xoay người vào phía trong, nụ cười thiên thần, giọng nói ấm áp của Kyuhyun cứ hiện lên trong đầu cô. Cô nên làm thế nào để xứng đáng với tình cảm của anh đây. Bất chợt trong đầu Seohyun lóe lên suy nghĩ.

“Có nên chối bỏ quá khứ để tiếp tục sống với hiện tại đẹp đẽ này không?”

***

**

*

Ngày hôm sau

Phần biểu diễn chào buổi sáng của SNSD tại kết thúc và các cô gái nhanh chóng di chuyển đến địa điểm khác để chuẩn bị thu hình talk show. Trong khi các thành viên vui vẻ trò chuyện thì có ba người ngồi im lặng không nói gì. Người đầu tiên là Yoona, ngồi cạnh cô Seohyun cũng im lặng. Taeyeon ngồi phía trước thì chỉ chăm chú nhìn vào điện thoại chứ chẳng đả động gì đến câu chuyện.

*

*

Chương trình hôm nay có sự tham gia của Perfume và nhóm nhạc nổi tiếng của Hàn Quốc Shoujo Jidai.

- Yoona, mẫu người lý tưởng của em như thế nào?_ Câu hỏi của MC khiến Yoona hơi bất ngờ. Cô hơi ngập ngừng khi đưa ra câu trả lời.

- Dạ, em không quan trọng về ngoại hình, chỉ cần người đó yêu thương và quan tâm đến em. Nhưng quan trọng nhất với em vẫn là lòng chung thủy.

- Còn Seohyun thì sao?

- Vâng, với em thì việc tôn trọng nhau là rất quan trọng, ngoài ra thì cả hai đều cần phải có tình cảm với nhau.

***

**

*

SNSD dorm

SNSD mệt mỏi trở về nhà, sau cả buổi sáng vất vả bây giờ ai cũng muốn nghỉ ngơi. Thế nhưng Taeyeon thì dường như không thấy mệt khi cô đã ngay lập tức vào phòng nói chuyện với Yoona.

- Unnie có chuyện gì sao?_ Yoona thắc mắc.

- Ưhm… thật ra em đừng cho là unnie nhiều chuyện nhưng thực sự unnie rất muốn biết chuyện của em và Nichkhun oppa_ Taeyeon nói.

- Sao unnie lại…

- Yoona, unnie chỉ quan tâm đến em thôi_ Yoona chưa nói hết câu thì Taeyeon đã cắt ngang.

- Em biết mà_ Yoona lại gần và ôm lấy Taeyeon, cô biết chị cô luôn rất hiểu và quan tâm đến cô mà.

- Nói đi, Nichkhun đã làm gì có lỗi với em phải không?_ Taeyeon ôn tồn hỏi.

- Anh ấy… không còn là Nichkhun của em nữa rồi_ Giọng Yoona như nghẹn lại, trái tim cô nhói đau trong khi nước mắt chỉ trực trào ra thôi. Taeyeon vội ôm Yoona sát vào mình hơn, cô phải làm gì đây để an ủi em gái.

- Có phải là vì WGM?_ Taeyeon đắn đo một lúc mới lên tiếng.

- Ngay từ khi biết anh ấy tham gia em đã lo rằng rồi sẽ có ngày em phải đau khổ_ Yoona nhìn Taeyeon khóe mắt đỏ hoe, nước mắt cô lại rơi xuống rồi.

- Chị không tin Nichkhun là người như vậy, em có phóng đại lên không, hai người đó chỉ đang diễn thôi mà_ Taeyeon thử đặt ra giả thiết.

- Unnie, em đã nhìn thấy tất cả_ Yoona vùng dậy khỏi người Taeyeon nói lớn_ Diễn mà lại như thế ư, khi ở bên em anh ấy chưa bao giờ hạnh phúc như thế.

Yoona lại khóc, nước mắt càng chảy nhiều hơn. Sao mà khi nói ra rồi cô lại thấy đau hơn thế này. Đáng lẽ phải nhẹ nhõm khi có người để chia sẻ mà sao cô thấy nặng nề quá. Trái tim Yoona như có hàng ngàn, hàng vạn mũi tên đâm vào vậy. Cô đã yêu anh rất nhiều, dành tất cả mọi sự yêu thương cho anh nhưng sao thứ cô nhận được lại không phải là tình yêu của anh. Anh từng hứa là mãi yêu cô, trong tim chỉ có mình cô thôi và cô đã tin. Nhưng sao điều đó lại mong manh quá vậy, lời anh nói như gió thoảng mây bay. Chỉ sau một thời gian anh đã thay đổi, đã không còn như xưa nữa rồi.

Lúc này Taeyeon chẳng biết phải làm gì cả, cô cứ ngồi đó nhìn Yoona khóc. Nước mắt Taeyeon cũng chảy dài trên má, nhìn Yoona mà cô thầm nghĩ đến bản thân, liệu sau này Wooyoung có thay lòng đổi dạ. Cuộc sống luôn diễn ra và thử thách đến mà không hề báo trước, đâu ai ngờ Yoona và Nichkhun đang yêu nhau như thế nay lại thế này. Cô và Wooyoung cũng không thể nói trước điều gì, bi kịch liệu có lặp lại không? Yoona chắc đau lắm, Taeyeon cũng vậy, nhìn em gái mình như vậy cô không cầm lòng được. Sống cùng nhau, thân thiết như ruột thịt nhưng cô chẳng thể giúp gì cho Yoona cả. Cô chỉ biết động viên Yoona hãy cố gắng vượt qua nỗi đau này thôi.

***

**

*

Seohyun cùng Hyoyeon và Sooyoung ra ngoài mua đồ, vì muốn Yoona vui nên S9 dự định sẽ làm món ăn cô thích. Cả ba vui vẻ trò chuyện trên đường trở về, họ đã mua được khá đầy đủ nguyên liệu.

- Ơ… kia có phải em rể Yong không?_ Hyoyeon lên tiếng làm Sooyoung và Seohyun vội nhìn theo hướng tay cô.

- Đúng rồi_ Sooyoung khẳng định.

Seohyun có thoáng ngạc nhiên khi thấy Yonghwa, anh đã trở lại Nhật rồi sao?

“Yonghwa oppa, sao anh toàn xuất hiện vào những lúc em không ngờ vậy?”

- Em rể, em rể Yong_ Hyoyeon nhanh nhảu gọi trước khi Seohyun kịp ngăn cô lại.

- Chào, mọi người đi đâu vậy?_ Yonghwa sau khi nhìn thấy đã nhanh chóng đến chào hỏi.

- Chúng tôi đi mua đồ, cậu đi đâu vậy?_ Hyoyeon vui vẻ hỏi.

- Tôi… đi dạo thôi_ Yonghwa đáp nhưng ánh mắt thì nhìn chằm chằm vào Seohyun. Sau giây phút đó anh vội quay qua hai người kia ngập ngừng.

- Xin lỗi nhưng từ bây giờ đừng gọi tôi là em rể nữa, tôi và Seohyun không còn là vợ chồng nên…

- Ơ… xin lỗi, chúng tôi vô ý quá_ Sooyoung nói.

- Thôi tôi có việc phải đi trước đây, chào mọi người_ Yonghwa cười gượng rồi bước đi vội vã, anh không thể cứ mãi gặp cô được.

***

**

*

Seohyun trở về nhà trong tâm trạng rối bời, suốt cả bữa ăn cô chẳng nói gì. Hình ảnh của Yonghwa cứ mãi ám ảnh Seohyun, cho dù cô muốn quên cũng không được.

Cạch…

Seohyun lặng lẽ vào phòng mình trong khi mọi người vẫn đang nói chuyện ngoài phòng khách. Cô chẳng có tâm trí nào cho việc nói chuyện cả, cô chỉ muốn ngày hôm nay qua nhanh thôi. Seohyun nằm lên giường, cố gắng ngủ để quên hết mọi chuyện nhưng một rồi hai tiếng trôi qua, mắt cô vẫn cứ trơ ra. Seohyun đành bật laptop để xem cái gì đó cho dễ ngủ. Khi cô đang vào một trang web thì một bài hát bỗng hiện ra.

  Maen cheoeum neoreul bodeon nal
(Vào cái ngày đầu tiên anh gặp em.)

Sujub giman hadeon neoye malgeun misod
(Nụ cười tươi sáng của em tràn đầy nét bối rối.)

Bài hát có cái tên thật lạ, “Banmal song” nhưng Seohyun cảm thấy nó quen thuộc vô cùng.

Oneuri jinamyeon gakkawo jilgeoya
(Chúng ta thân thiết hơn qua từng ngày.)

Maeil seolleneun gidaereul hae
(Từng ngày trôi qua trái tim anh lỗi nhịp vì nỗi mong chờ.)

Lời bài hát là lời tâm sự của chàng trai với cô gái và Seohyun cảm thấy nó rất giống chuyện của cô với Yonghwa.

Mueun mareul geonde bolkka
(Phải nói gì với em đây.)

Eotteohke hamyeon niga useo julkka
(Phải làm thế nào để em nở nụ cười.)

Càng nghe Seohyun lại càng cảm thấy mình chính là cô gái đó, cô ngạc nhiên không hiểu sao mình lại hát theo một cách dễ dàng đến vậy.

Soneul geonde boda eosaek hae jilkka bwa
(Anh lo sợ sẽ vụng về khi nắm bàn tay em.)

Meotjjeok eun useum man useo bwa
(Anh chỉ biết nở một nụ cười gượng gạo.)

Tự nhiên đầu Seohyun đau buốt, cô vội tắt laptop và nằm xuống giường nhưng cơn đau vẫn không hề dứt.

Uri seoro banmal haneun sa iga dwe gireul
(Ước gì đôi ta có thể trò chuyện thân mật hơn.)

Ajik jogeum seotureugo eosaek hande do
(Dù vẫn còn chút ngại ngùng và lạ lẫm.)

Lời bài hát cứ vang mãi trong đầu Seohyun, kí ức của cô dần được tái hiện.

Gomawo yo raneun maltu daeshin
(Thay vì nói lời cảm ơn trang trọng.)

Jomdeo chinhage mareul hae jullae
(Hãy trò chuyện với anh thật thân thiết.)

“Anh chính là chồng của em.”

“Đây là căn nhà của chúng ta.”

“Chúng ta sẽ sống hạnh phúc với nhau.”

“Cánh đồng khoai lang này là dành cho em.”

  Uri seoro banmal haneun sa iga dwel geoya
(Ước gì đôi ta có thể trò chuyện thân mật hơn.)

Hangeol eumsshik cheoncheonhi dagawa
(Từng bước từng bước, từ từ đến gần anh.)

“Hy vọng em thích món quà này.”

“Mẹ nghĩ con rất hợp với Yonghwa.”

“Chúng ta hãy thân thiết với nhau hơn nhé.”

“Đây là món quà ý nghĩa nhất anh từng được nhận.”

Ijen nae dununeul bara bomyeo mareul hae jullae
(Hãy nhìn sâu vào đôi mắt anh và nói.)

Neol saranghae
(Em yêu anh.)*


Neowa ye soneul jabdeon nal

Shimjangi meomchu deuthan gibun deure

Museun mal haetneunji gieok jocha anna

Manyang seolle neun gibun ingeol

Uri seoro banmal haneun sa iga dwe gireul

Ajik jogeum seotureugo eosaek hande do

Gomawo yo raneun maltu daeshin

Jomdeo chinhage mareul hae jullae

Uri seoro banmal haneun sa iga dwel geoya

Hangeol eumsshik cheoncheonhi dagawa

Ijen nae dununeul bara bomyeo mareul hae jullae

Neol saranghae

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: