Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

=One=

‘‘ Đây là đường một chiều. Dì Hyoyeon sẽ không hạnh phúc trong cuộc hôn nhân này được lâu đâu.’’ Taeyeon lẩm bẩm với chính mình.

‘‘Suỵt, đừng có nói gở trong ngày cưới của dì Hyoyeon! Nếu mẹ mà nghe được, em chắc chắn sẽ bị phạt cấm túc đó!’’ Seungyeon, chị gái của Taeyeon, cảnh báo.

‘‘Em chỉ nói sự thâââật...!!’’ Taeyeon kêu lên phản đối, từ cuối cùng phát ra bị nghẹn lại vì Seungyeon đã vội vã bịt miệng Taeyeon lại với bàn tay của mình.

Bài hát đám cưới được bật lên và giai điệu vui tươi của nó ngập tràn không gian nhà thờ. Dàn đồng ca bắt đầu cất lên tiếng hát trong khi mọi người đứng dậy từ chỗ ngồi của mình và vỗ tay để chào đón cô dâu chú rể khi họ bước vào nhà thờ. Tay Taeyeon mắc kẹt một cách bướng bỉnh trong túi quần trong khi Seungyeon đã có một bàn tay chặn miệng Taeyeon và bàn tay còn lại thì đặt lên vai Taeyeon để ngăn cô bé vặn vẹo quá nhiều trong buổi lễ.

Vào cuối buổi lễ, Seungyeon chỉ thở dài và vỗ vỗ phía sau đầu của Taeyeon khi họ ra khỏi nhà thờ. Đó là những gì một người chị có thể làm để tránh không cho cô em gái của mình gặp rắc rối.

Tối hôm đó, Taeyeon đã nói với mẹ mình rằng cuộc hôn nhân của dì Hyoyeon sẽ không kéo dài, và cô bé chắc chắn với điều đó. Cuối cùng, Taeyeon bị phạt cấm túc 3 ngày. Mẹ cô đã nói rằng thật là thô lỗ khi nói những điều bất hạnh như vậy về dì Hyoyeon và rằng Taeyeon rất đáng bị trừng phạt.

Taeyeon mới chỉ có 10 tuổi vào thời gian ấy. Như một đứa trẻ, cô bé đã được dạy rằng luôn phải nói sự thật, do đó, cô không hiểu vì sao cô lại bị phạt cấm túc như vậy. Cuộc hôn nhân của dì Hyoyeon kết thúc trong sự li hôn một năm sau đó vì chú của Taeyeon đã ngoại tình với một người phụ nữ khác tại nơi làm việc của mình. Đây không phải là một điều bất ngờ đối với Taeyeon. Tại đám cưới của một người họ hàng xa, cô bé cũng đưa ra nhận định tương tự và bị phạt cấm túc một tuần.

Đúng là sợi dây gắn kết giữa họ đã không thể lâu bền và họ đã li hôn sau ba tháng. Mẹ Taeyeon cho rằng cô bé chỉ mang đến những điều xui xẻo, và từ đó trở đi, Taeyeon không được phép tham dự thêm một đám cưới nào nữa.

Khi Taeyeon còn nhỏ, cô để ý thấy có một sợi dây lỏng màu đỏ treo trên ngón áp út của bàn tay trái cô bé (là ngón đeo nhẫn như chúng ta vẫn thường gọi đó – Annie). Cô bé đã hào hứng giơ lên cho chị gái mình xem nhưng Seungyeon chỉ đơn thuần coi đó là sản phẩm của trí tưởng tượng phong phú của em gái mình mà thôi. Mẹ cô bé đã dọa sẽ phạt cấm túc nếu cô bé cứ tiếp tục đi rêu rao thuyết phục  mọi người xung quanh về cái sợi chỉ đỏ trên ngón tay mình.

Là kiểu người hay tò mò, Taeyeon đã dành hầu hết thời gian quan sát cách những sợi chỉ đỏ gắn kết mọi người với nhau. Cô nhận ra rằng các cặp vợ chồng hạnh phúc trong hôn nhân đều có mối liên kết sợi chỉ mạnh mẽ nhất, có nghĩa là mối quan hệ của họ là rất ổn định. Còn những người độc thân thì không hề có mối liên kết nào cả.

Taeyeon phát hiện ra sự kì diệu của sợi chỉ đỏ trong một lần đi chơi với chị gái mình. Họ ngồi trong một quán cà phê của một siêu thị sau khi mua sắm quần áo. Taeyeon đột nhiên nhận thấy một sự chuyển động nhẹ nhàng của sợi dây đỏ trên ngón tay Seungyeon. Cô bé nhìn chị mình người dường như không hay biết gì về cái giật nhẹ của sợi chỉ. Taeyeon căng mắt nhìn theo sợi chỉ đỏ và thấy phần cuối của sợi chỉ đến gần một chàng trai trẻ vừa bước vào tiệm cà phê.

Chàng trai ấy, cũng tầm tầm tuổi Seungyeon, gọi đồ uống cho mình và ngồi ở phía đối diện hai chị em. Chàng trai âm thầm quan sát Seungyeon và nở một nụ cười thẹn thùng. Có vẻ anh ta có hứng thú với chị ấy. Taeyeon quyết định thử nghiệm với sơi chỉ của họ. Cô bé tập trung suy nghĩ để nối hai sợi chỉ ấy với nhau, tự hỏi điều gì sẽ xảy ra. Thời điểm hai đầu sợi dây của cả chàng trai và Seungyeon chạm nhau, chúng buộc quanh nhau từ từ.

‘‘Unnie, em nghĩ chàng trai kia thích chị đấy.’’ Taeyeon thì thầm, chỉ vào anh chàng kia một cách tế nhị.

Seungyeon ngước lên từ cuốn tiểu thuyết cô đang đọc và nhìn theo hướng của chàng trai ấy. Anh chàng lóe lên một nụ cười sáng bừng nhất trong khi vẫy tay chào ‘‘Hi’’.

‘‘Chị đã nhìn thấy anh ta một vài lần tại trạm xe buýt trong khi chờ xe để về nhà. Ảnh có vẻ dễ thương đấy.’’ Seungyeon nói, má có một chút ửng hồng. Taeyeon cố gắng để không cười khúc khích khi nhìn thấy sự thay đổi trong biểu hiện của chị gái mình, từ cool sang hành động một cách e thẹn.

Chàng trai đến bàn của hai chị em và hỏi rằng liệu anh ấy có thể ngồi cùng họ. Seungyeon đồng ý một cách bẽn lẽn và chàng trai ngồi xuống. Bằng cách nào đó, Taeyeon đã có một cảm giác tốt về anh chàng mà họ chỉ vừa mới gặp.

Khi họ đang nói chuyện, Taeyeon phát hiện ra rằng cô bé có thể làm cho cả hai sợi chỉ đỏ của họ gặp và buộc quanh nhau. Cô cố gắng để buộc một nút giữa hai sợi chỉ đang quấn nhau nhưng dường như không hiệu quả. Sau một hồi, cô bé từ bỏ việc cố gắng vì tinh thần bị kiệt sức.

Hai tháng và một vài ngày hẹn hò sau đó, Seungyeon và chàng trai kia ở bên nhau như một cặp đôi. Cha mẹ cô rất hài lòng về người yêu của cô ấy, nói rằng anh ta rất tốt bụng và có trách nhiệm. Mặc dù chẳng ai biết những gì cô bé đã làm tại quán cà phê trong cuộc gặp gỡ đầu tiên của họ, Taeyeon rất vui mừng vì cuối cùng khả năng đặc biệt của cô bé đã được sử dụng rất có ích.

Lớn lên, Taeyeon ở một mình trong hầu hết thời gian ở trường. Seungyeon bảo cô ấy phải giữ bí mật với mọi người về khả năng đặc biệt của mình, chị cô lo lắng rằng mọi người có thể đối xử với Taeyeon giống như một con quái vật và làm cho cuộc sống khó khăn hơn đối với Taeyeon ở trường. Seungyeon sẽ không thể bảo vệ Taeyeon vì hai chị em theo học hai trường khác nhau.

Trong thời gian học trung học, Taeyeon đã phải lòng một cô gái tên là Ji Eun. Cô ấy có một mái tóc đen rất mượt và một đôi mắt to tròn. Cô ấy là hậu bối kém hơn một tuổi của Taeyeon và Taeyeon gặp cô ấy trong ngày hội thể thao của trường họ. Sở trường của Ji Eun là nhảy cao và Taeyeon đã chắc chắn rằng cô có mặt đầy đủ trong các cuộc thi mà Ji Eun tham gia. Bất cứ khi nào cô gái trẻ ấy nâng đôi chân của mình lên khỏi mặt đất, cảm giác như mùa xuân đã trở về trong tâm trí Taeyeon. Cơ thể của Ji Eun sẽ như bay lượn trong không gian khi cô ấy vượt qua thanh xà ngang. 

Đó thật sự là một khoảnh khắc rất đẹp, rất ngoạn mục.

Sau khi Ji Eun nhận được huy chương vàng tại sự kiện thể thao liên các trường trung học hằng năm, Taeyeon đã tới gặp Ji Eun để chúc mừng chiến thắng của cô ấy. Cô gái bắt tay Taeyeon và nói với cô ấy rằng cô đã thực sự nhìn thấy Taeyeon tại khu vực khán giả trong mỗi cuộc thi của mình. Taeyeon đã rất hạnh phúc và họ đã trò chuyện đến khuya đêm đó. Taeyeon không quan tâm nếu cô lại bị mẹ phạt cấm túc trong tuần tiếp theo.

Taeyeon và Ji Eun đã hẹn hò ngay sau cuộc trò chuyện dài định mệnh đêm ấy. Một vài ngày sau khi họ chính thức ở bên nhau, Taeyeon nhận thấy sợi chỉ đỏ của cô vẫn quấn chặt quanh ngón áp út của mình. Cô cố gắng kéo dài sợi dây của mình để gắn kết với sợi của Ji Eun nhưng không hiệu quả chút nào. Thật kỳ lạ vì nó chưa bao giờ xảy ra với Taeyeon trước đây. Cô luôn có thể khiến cho sợi chỉ đỏ của mọi người liên kết với nhau cơ mà…

Một tuần sau đó, Taeyeon đến trường học xem Ji Eun luyện tập nhảy cao. Cảm giác thật tuyệt vời khi xem Ji Eun nhảy lên trên không trung và băng qua thanh xà ngang một cách dễ dàng. Tuy nhiên, trong lần tập thứ ba, một điều gì đó đã xảy ra. Ji Eun vấp phải một sợi dây thừng gần nệm nhảy cao và va chạm xuống chiếc đệm dày. Taeyeon cảm thấy điều này thật lạ khi mà một sợi dây thừng đột nhiên xuất hiện trên đường chạy của Ji Eun. May mắn thay, Ji Eun chỉ bị thương nhẹ nhưng tai nạn đó đã khiến cô gái trẻ không thể luyện tập thêm buổi nào nữa trong gần hai tuần.

Một tháng sau, khi Taeyeon và Ji Eun đi qua sân trường để đến lớp học, Ji Eun vô tình thụt chân của mình xuống một hố nhỏ trên mặt đất và bị trượt chân. Đầu gối cô bị đập xuống đất và va chạm một tảng đá lởm chởm gần đó, gây nên một vết thương lớn trên cẳng chân của mình. Những dòng nước mắt tự do chảy xuống gương mặt cô gái trẻ khi cô cố gắng chịu đau. Taeyeon kéo một chiếc khăn từ túi xách của cô ấy và buộc chặt xung quanh ống chân Ji Eun để ngăn chặn vết thương chảy máu.

Taeyeon nghĩ rằng điều này thật lạ khi tìm thấy một cái hố trên sân trường. Hơn nữa, Ji Eun không phải là một người vụng về. Dường như cô ấy gặp chấn thương thường xuyên hơn sau khi họ chính thức hẹn hò.

Tội nghiệp Ji Eun đã phải từ bỏ kì thi nhảy cao quốc gia vì chấn thương của mình. Cô ấy đã suy sụp khi huấn luyện viên thông báo tin tức. Bằng cách nào đó Taeyeon cảm thấy rằng chính cô ấy đã gián tiếp gây nên chấn thương của cô gái trẻ.

Cảm giác tội lỗi tràn ngập trong lòng, Taeyeon quyết định chia tay với Ji Eun vì lợi ích của cô ấy. Mỗi lần nhìn thấy Ji Eun, Taeyeon sẽ nhớ đến thời gian cô ấy bị vết thương sâu ở chân và trái tim cô lại nhói đau. Vấn đề càng tệ hơn nữa khi bạn của Ji Eun đổ lỗi cho Taeyeon về những tai nạn xảy ra liên tiếp. Đối với họ, Ji Eun dường như đánh mất niềm đam mê trong việc tập luyện và thay vào đó chọn dành nhiều thời gian ở bên Taeyeon hơn.

Trong khoảng thời gian còn lại trong năm, Taeyeon lảng tránh những nơi mà Ji Eun và bạn bè của cô ấy sẽ đi chơi. Sau giờ học, Taeyeon sẽ ngay lập tức vội vã về nhà và giấu mình trong phòng. Seungyeon an ủi Taeyeon, nói rằng nó có thể chỉ là một sự trùng hợp khi cả hai tai nạn đều xảy ra. Tuy nhiên, trong suốt những ngày còn lại của quãng thời gian trung học , Taeyeon không dám hẹn hò với bất kì ai khác nữa. (T.T)

Khi Taeyeon bắt đầu học đại học, cô đã quyết định chuyển ra khỏi nhà của mình và ở lại trong một căn hộ thuê gần trường học. Cô muốn được độc lập hơn và  được ra khỏi nhà kể từ khi cô không được chào đón tại đó trong hầu hết thời gian. Taeyeon cố tình chọn một trường đại học xa nhà, do đó cô sẽ không cần phải chạm mặt bạn bè trung học của mình. Seungyeon cũng đang có kế hoạch chuyển vào một ký túc xá tại trường đại học của mình để cô ấy không phải đi xa để tới trường.

Thông qua bảng thông báo của trường đại học, Taeyeon cuối cùng cũng tìm được một người bạn sống cùng nhà cũng đang học cùng năm như mình. Tên của người bạn ấy là Yuri.

Yuri là một cô gái cao, mạnh mẽ và là một người rất hòa đồng trong khi Taeyeon hoàn toàn trái ngược.Mặc dầu vậy, họ đã trở thành những người bạn tốt trong một thời gian ngắn. Họ sống chung trong một căn hộ ấm cúng có hai phòng ngủ, từ nhà đến trường chỉ cần đi bộ nên rất thuận tiện.

Trong tháng đầu tiên của học kỳ mới, Taeyeon tham dự một bữa tiệc làm quen  trong hội trường trường học. Nhiều sinh viên tiền bối và tân sinh viên đã tham dự sự kiện này. Cô nhìn thấy một loạt các sợi chỉ màu đỏ ở khắp nơi và ghen tị với những người đã tìm được một nửa của đời mình. 

"Cậu đang làm gì thế?’’ Sunny, bạn cùng lớp của Taeyeon, tò mò hỏi. Taeyeon giật mình khi người bạn cùng lớp đột nhiên xuất hiện bên cạnh cô.

"Cũng không gì nhiều. Sao cậu không tham gia với đám đông ngoài kia? "

"Bữa tiệc này chỉ là một cái cớ vớ vẩn để mấy tiền bối có thể tán tỉnh đàn em , và ngược lại." Sunny càu nhàu khi cô đưa choTaeyeon một ly soda.

Cả hai đều cười. Sunny đã trở thành một người mà Taeyeon có thể tâm sự và cô ấy giống như một sự thay thế cho Seungyeon, mặc dù Sunny nhỏ hơn Taeyeon hai tháng. Thật đáng tiếc là cô ấy đã ở với bạn cô ấy, bằng không Taeyeon sẽ rất vui lòng nếu được chia sẻ căn hộ với Sunny.

Trong khi nhấm nháp lon nước ngọt của mình, Taeyeon nhận thấy có một tiền bối đứng cách hai người bọn họ vài mét. Cô ấy đang nhìn vào Sunny và Taeyeon có thể nói rằng cô ấy đang có hứng thú với người bạn của cô vì người ấy đã nhìn theo hướng của Sunny suốt cả buổi tối. Sợi chỉ đỏ của cô nàng đã từ từ kéo dài ra từ ngón tay cô ấy khi bữa tiệc tiếp tục diễn ra.

Tập trung vào sợi dây màu đỏ, Taeyeon vận sức mạnh tinh thần để kéo nó về phía Sunny và đã thành công. Sợi chỉ đỏ len lỏi dọc theo sàn nhà và đã vươn tới ngón tay áp út của Sunny trong niềm vui của Taeyeon.

"Hey, cô gái tiền bối đằng kia đang để mắt tới cậu đấy. Cô ấy đã nhìn theo cậu suốt cả buổi tối hôm nay. Có lẽ cậu nên đến cạnh cô ấy và nói xin chào. Cậu biết đấy…kết bạn mới. " Taeyeon đề nghị.

"Ồ, cô ta trông dễ thương đó. Nhưng không, tớ không muốn để cậu lại một mình" Sunny trả lời chắc chắn.

"Đừng lo cho tớ. Tớ sẽ phải quay lại sớm để kết thúc bài luận của mình trước khi tớ lại bị thầy Jin mắng lần nữa. " Taeyeon nói khi đứng lên.

"Sớm thế sao? Tớ tưởng cậu đã hoàn thành bài luận đó vào hai ngày trước chứ.’’

"Không, tớ vẫn còn thiếu một vài trăm chữ nữa cho bài luận của mình. Nhân tiện, tớ thấy cô gái kia thật sự là thích cậu đấy." Taeyeon nói nhẹ nhàng.

Sợi chỉ của họ cuối cùng đã gặp nhau. Taeyeon mỉm cười với thành quả của mình.

"Sao cậu biết?" Sunny hỏi, bối rối bởi lời nhận xét của Taeyeon.

"Tớ chỉ biết thôi. Tin tớ đi. Vui vẻ nhé và nhớ kể cho tớ nghe mọi chuyện tại lớp ngày mai đó." Taeyeon vỗ nhẹ vào lưng Sunny và vẫy tay tạm biệt. Taeyeon hy vọng hành động nhỏ của mình sẽ đem đến một điều gì đó tốt cho người bạn thân  của cô.

Con đường về căn hộ của Taeyeon là một quãng đường đẹp và yên tĩnh,  có những hàng cây và ghế đá dọc theo con đường. Như thường lệ, người ta có thể nhìn thấy các cặp đôi đang ngồi trên ghế, thì thầm những điều ngọt ngào với nhau dưới ánh trăng. Taeyeon cắm tai nghe của mình vào và lắng nghe Jason Mraz trong khi đi bộ về nhà.

Đột nhiên, giọng nói lớn tiếng của một người đàn ông vang lên át cả tiếng nhạc Taeyeon đang nghe . Cô kéo tai nghe ra và nhìn thấy một cặp đôi đang cãi nhau tại góc phố. Có vẻ như anh chàng kia rất tức giận với cô gái ấy.

"Tại sao cô đi chơi với Jonghyun mà không nói với tôi? Tôi đã bảo cô rất nhiều lần rằng cô không được phép đi ra ngoài với bất cứ thằng nào hết!!" Anh chàng rống lên.

"Em đang đi chơi với các bạn gái của em thì tình cờ gặp anh ta. Em không hẹn gặp anh ấy, xin hãy tin em!" Cô gái nài nỉ. Tiếng khóc của cô vang vọng khắp đường phố yên tĩnh. Một cặp đôi ngồi ở một chiếc ghế gần đó đang nhìn chằm chằm vào họ.

"Taemin nói với tôi rằng cậu ta đã nhìn thấy cả hai người nắm tay nhau! Đừng có nói dối tôi!" Giọng nói của anh chàng kia trở nên to lớn hơn. Taeyeon không thích cách anh ta đối xử với cô gái.

"Không, bọn em không! Taemin chắc chắn là đã nhầm lẫn. Đó không phải là em, chắc chắn đấy! " Cô gái giải thích, giọng điệu trong lời nói của cô ấy nghe thật tuyệt vọng.

Thở dài, sự tranh cãi của những cặp đôi bình thường. Những kẻ mất kiểm soát như vậy như cái l**! Hắn ta thật quá đáng! Taeyeon nghĩ khi nhìn từ xa.

Cô gái quay lưng đối mặt với Taeyeon nhưng cô có thể nói từ ngôn ngữ cơ thể của cô ấy rằng cô gái ấy rất sợ anh chàng kia. Gã này chỉ đơn giản sủa những lời lẽ thật khó nghe và khua tay loạn xạ. Taeyeon cảm thấy tiếc cho cô gái. Theo bản năng tự nhiên, Taeyeon nhìn vào bàn tay trái của cả hai và nhận thấy rằng  sợi chỉ đỏ liên kết cả hai lại với nhau rất mỏng. Mối quan hệ này sẽ không kéo dài lâu đâu…

Khi Taeyeon đi ngang qua cặp đôi ấy, cô bắt gặp khuôn mặt của cô gái và trái tim của Taeyeon chùng xuống. Nước mắt chảy dài trên khuôn mặt cô gái như những hạt mưa rơi xuống từ bầu trời. Cô ấy có một đôi mắt thật đẹp, nhưng đã được lấp đầy bởi nỗi buồn không gì tả xiết. Taeyeon thở dài và bước đi nhanh qua cặp đôi bởi cô không có quyền xen vào việc riêng của họ.

Cô gái ấy xứng đáng một người nào đó tốt hơn. Anh chàng kia quả thật là một tên khốn , hắn ta làm bạn gái mình phải rơi nước mắt. Taeyeon thầm nghĩ khi đi tiếp.

Khi Taeyeon về tới nhà, cô đã pha cho mình một tách sô cô la nóng và đi vào phòng mình. Bật máy tính xách tay lên, cô bắt đầu hoàn thành nốt phần còn lại của bài luận. Khi cô đang đánh máy, hình ảnh của cô gái đẫm lệ Taeyeon đã thấy trước đó xuất hiện trong đầu cô. Cổ họng Taeyeon như nghẹn lại, trong lòng cô tràn ngập nỗi buồn.

Dựa lưng vào chiếc ghế của mình, Taeyeon tự hỏi chuyện gì sẽ xảy ra nếu cô ấy đã ngăn cản anh chàng kia khỏi việc la hét vào mặt cô gái ấy tại nơi công cộng. Taeyeon biết rằng điều đó là không thể vì cô không có can đảm để làm như vậy. Hít một ngụm chocolate nóng, cô cố gắng xóa bỏ hình ảnh của cô gái trong tâm trí mình và tập trung vào bài luận. Taeyeon chắc chắn sẽ gặp rắc rối nếu không hoàn thành bài luận của mình trước chiều mai, nhưng hình ảnh của cô gái trong nước mắt cứ tiếp tục làm phiền Taeyeon cho đến khi cô quyết định đi ngủ.

Gương mặt cô gái tiếp tục quấy rầy cô ngay cả trong giấc mơ. Những giọt nước mắt lấp lánh không ngừng chảy dài trên khuôn mặt cô gái trẻ, đôi mắt cầu khẩn của cô ấy như thấu suốt tâm hồn Taeyeon, nhưng những gì đã khiến cô phải tỉnh táo  suốt đêm là những lời yếu ớt cầu xin sự giúp đỡ, xin được cứu rỗi từ mối quan hệ khắc nghiệt mà cô gái ấy đang phải chịu đựng.

"Làm ơn, xin hãy giúp tôi." Cô gái cầu xin Taeyeon trong giấc mơ.

Taeyeon giật bắn mình trên giường, hơi thở vẫn còn hỗn độn sau giấc mơ, mồ hôi chảy dài xuống đường viền của khuôn mặt cô khi cô lấy lại được cảm giác về thế giới thực. Cô cẩn thận đặt mình xuống, mắt mở tỉnh táo khi cô nhớ lại những gì mà tiềm thức của cô đã gợi ra trong giấc ngủ.

Tại sao? Tại sao tôi không thể ngừng suy nghĩ về cô ấy?

TBC

-----------------------------------------------

Cuối cùng cũng xong chap 1 =)) Đố biết cô gái khóc nhè trong giấc mơ của Taeng là ai đấy =)))

Mình trans còn nhiều thiếu sót quá, có gì không ổn mấy bạn com cho mình vài câu để sửa chữa và có động lực trans tiếp nhé :’( =((

Anyway, Chap 2 is coming soon <3 Enjoy <3

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top