Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Longfic] | MinoDa - Daragon | Triangle Love | Chap 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Author : Pino

Paring: MinoDa - Daragon . Có 1 chút TopBom - BomSeungHoon

Category: Tình cảm lúc vui lúc buồn, có những lúc hài hước và thú vị, đôi lúc vì yêu mà bạn thành thù...

Rating : K+

Tại Phòng của chủ tịch tập đoàn JYP

Cộc cộc cộc

- Mời vào - giọng nói trầm trầm của chủ tịch tập đoàn JYP , đó chính là Park Jin Young

- Thưa chủ tịch, hôm nay cô Eun Joo cùng bọn trẻ đã về đây rồi, họ vừa đi ăn và đã về biệt thự nghỉ ngơi rồi - Thư kí Lee của chủ tịch Park báo cáo tình hình, ông là một thư kí trung thành , luôn làm việc hết mình cho chủ tịch Park

- Đã về đây rồi , thế nào chả gặp mặt nhau chứ. Không biết bọn trẻ có coi tôi là cha của chúng nó không nữa. Haizzz, chắc là không đâu, người cha tệ bạc như tôi thì có ai muốn nhận chứ - Giọng chủ tịchPark buồn rầu than phiền

- Xin chủ tịch đừng nghĩ như vậy, chủ tịch đâu phải là một người cha tệ bạc chứ. Chủ tịch luôn theo dõi và giúp đỡ họ từ phía sau, sẽ có một ngày họ biết và sẽ hiểu cho chủ tịch thôi - Thư kí Lee mỉm cười an ủi chủ tịch Park

- Tốt hơn hết đừng cho ai biết, hãy cứ để để tôi dõi theo họ từ phía sau - Ánh mắt chủ tịch nhìn ra phía xa xăm

- Chủ tịch định như thế mãi sao , chẳng nhẽ cả đời cha con lại không nhận nhau sau ??

- Chúng ta sắp vào họp rồi, đi thôi - ChủtịchPark né tránh câu hỏi của thư kí Lee

- Chủ tịch... - Thư kí Lee chỉ biết thở dài lắc đầu

_____

Trong công viên có một đôi tình nhân đang đi dạo, trông hai người họ thật đẹp đôi. Người con trai đút hai tay vào túi quần, vừa đi vừa trầm ngâm suy nghĩ không nói câu gì, người con gái có mái tóc xoăn nhẹ, khuôn mặt dịu hiền lặng lẽ đi bên cạnh chàng trai đó chính là Lee Ji Eun (IU) , thấy chàng trai cứ im lặng mãi không chịu nói gì, cô đã phá vỡ bầu không khí :

- Hình như hôm nay, thiếu gia SeungRi để quên mất lưỡi ở nhà rồi thì phải - Ji Eun mỉm cười đùa chàng trai

Chàng trai chợt dừng bước, cười lại với Ji Eun . Có thể nói, nụ cười của anh không biết đã làm tan chảy bao nhiêu cô gái, nhưng đối với anh thì Ji Eun là số một trong trái tim anh, họ cũng đã chuẩn bị cưới nhau. Ai cũng khen họ như một đôi tiên đồng ngọc nữ vậy, chàng trai có được một Ji Eun đẹp dịu hiền như vậy chính là Park Seung Ri - người anh trai cùng cha khác mẹ với Dara và Cheondung . Anh khoác tay lên vai cô, vừa đi vừa nói :

- Em còn nhớ anh đã kể với em về người em gái và người em trai cùng cha khác mẹ với anh không ?

- Có, em có nhớ, sao hả anh ?

- Họ đã trở về Hàn Quốc rồi

- Thật sao ? - Ji Eun ngạc nhiên hỏi - Nếu như họ về đây, em nghĩ cả anh và cha sẽ chạm mặt họ đấy, vậy anh sẽ cư xử thế nào ?

- Chắc sẽ gặp nhau sớm thôi - SeungRi cười hiền - Họ là người tốt chắc sẽ biết phải cư xử thế nào thôi mà

- Mà làm sao anh biết được họ đã về vậy? - Ji Eun tò mò

- À, thì là ... Anh vô tình nghe được thư kí Lee nói chuyện với cha thôi mà - SeungRi giải thích - Bao năm qua cha vẫn luôn dõi theo cuộc sống của mấy cô cháu và luôn giúp đỡ họ âm thầm. Ji Eun này

- Huh

- Cha anh đã ầm thầm giúp đỡ và dõi theo họ, nhưng họ không biết, hình như còn có vẻ giận cha. Anh muốn đứng ra làm cho họ hiểu hết tấm lòng của cha, dù gì anh với họ cũng là anh em cùng cha khác mẹ, bao nhiêu năm qua sống không có tình thương của cha mẹ - Seung Ri ngập ngừng - Trong khi anh lại có cuộc sống đủ đầy , anh thực sự cảm thấy có lỗi với họ

- Anh đừng nghĩ vậy , mỗi người đều có một hoàn cảnh riêng mà. Anh đừng giải quyết mâu thuẫn của cha anh với họ vì anh cảm thấy có lỗi với họ, mà hãy đem sự chân thành của mình và tình cảm giữa anh em giúp cha anh và họ hiểu nhau hơn, có như vậy họ mới hiểu cho anh và cha anh được - Ji Eun quả là một cô gái đáng mên

- Em đáng yêu thật đấy - Seung Ri cười tít mắt xoa đầu Ji Eun - Cảm ơn em đã đến bên anh, thực sự những lúc anh thấy khó khăn, anh chợt nghĩ nếu không có em ở bên anh, cho anh những lời khuyên tốt nhất thì anh sẽ bế tắc như thế nào -Anh nắm tay Ji Eun thật chặt

- Aigoo - Ji Eun cười đánh nhẹ vào vai SeungRi - Đây là nơi công cộng, thiếu gia của chúng ta đừng sên vậy chứ

- Em dám bảo ai sến hả ?

- Anh - Cô lè lưỡi tinh nghịch

- Em chết chắc rồi

Nói xong hai người họ vừa cười đùa, vừa chạy đuổi nhau trong công viên thực sự rất đáng yêu . Nhìn họ ai cũng ghen tị, tình yêu của họ là một tình êm đẹp nhưng không có nghĩa là không có sóng gió. Họ trải qua biết bao nhiêu chuyện, nhưng họ không bỏ cuộc mà đã cùng nhau vượt qua mọi sóng gió , không ai buông tay ai. Họ chuẩn bị sắp thành vợ chồng , làm bạn đời của nhau, chăm sóc và yêu thương lẫn nhau ... <3

___

Tại biệt thự của cô Eun Joo

Ăn uống xong, mấy chị em dắt díu nhau về biệt thự, nhưng vì quá phấn khích mà ầm ầm cả cái biệt thự lên :))

- Oa, đẹp thật đấy - Nhóc Jung Eun lên tiếng

- Nhìn này ảnh của mấy chị em mình đã được treo hết ở đây rồi này - Cheondung chỉ lên những bức ảnh có hình mấy chị em

- Tuy có hơi nhỏ hơn nhưng em vẫn thích nó thật đấy - Dara xem xét mọi thứ xung quanh

- Sướng thật đấy hí hí - Bom thích thú đổ người lên chiếc sofa ở phòng khách

- Mấy đứa đi đường xa thế không mệt sao cứ ầm ầm lên thế - Quản gia Kim cũng vui lây khi thấy bọn trẻ cũng thích ngôi biệt thự này

Đùa nhau, rú ầm dưới tầng làm sao mà người trên tầng không tỉnh dậy được chứ :)) Cô Eun Joo đang thiu thiu ngủ, thấy ầm ầm dưới nhà bật dậy luôn:

- Biết ngay mà cái bọn quỷ này, về cái là không để cho ai yên. Bọn này chết chắc với mình rồi - Nói xong cô Eun Joo đi xuống tầng để chuẩn bị "trị" mấy chị em

Cô Eun Joo đi xuống cầu thang mà không ai biết , lúc đấy chợt nhớ ra điều gì , Cheondung lên tiếng:

- Thôi chết, quên không hỏi , quản gia Kim à, cô cháu đâu rồi, chưa về nhà sao ???

- Cô cháu đây này - Cô Eun Joo đến chỗ Cheondung véo tai anh lắc lắc- Aigoo, mấy đứa thật là, về nhà đùa nhau ầm ĩ cả lên không cho ai ngủ sao. Mà còn nữa, đùa nhau chán rồi mới thèm hỏi đến cô ở đâu

- Cô à, tha lỗi cho cháu, cháu sẽ không tái phạm nữa đâu ạ. Ai da đau ,Jung Eun à cứu anh - Nhìn bộ dạng đáng thương của Cheondung mà mấy người còn lại cứ lăn ra cười - Cô à, đứt tai cháu bây giờ

- Mẹ ơi - Jung Eun lên tiếng giải cứu cho Cheondung - Mẹ tha cho anh ý đi mà chỉ một lần này thôi *đôi mắt cún con*

- Aigoo, cái bọn này đúng là bênh nhau chằm chặp - Cô Eun Joo thả tay ra tai Cheondung - Cũng về hết rồi, còn sức nô đùa như thế thì ngồi xuống đây bàn chuyện đã - Cô Eun Joo ngồi xuống ghế sofa

- Ai da cháu đau bụng quá , cháu vào nhà wc trước nha - Dara giả vờ ôm bụng đang định chuồn lên phòng

- Aigoo cháu cũng mệt quá, cháu lên phòng nghỉ đã - Bom cũng định lẩn luôn

- Cô à, cả sáng cháu cõng Jung Eun giờ mỏi nhừ người rồi, cháu cũng đi nghỉ tí đã nha - Cheondung thì giả vờ xoa bóp hai vai

- Aisshiii, mấy cái đứa này thích chết hả ? Hai mấy tuổi đầu rồi sao vẫn chỉ thích chơi thôi hả? - Cô Eun Joo xắn tay áo lên - Được rồi đã thích chơi thế, cô sẽ cho mấy đứa biết tay

- À không không, bây giờ cháu hết đau bụng rồi, khỏe cả người - Dara vươn vai chạy ngay tới chỗ cô Eun Joo ngồi

- Cháu cũng khỏe rồi cô ạ, xong việc lên nghỉ cũng không sao cô ạ - Bom nhanh nhẩu chạy lại sofa

- Ui diệu kì thật, ra đến chỗ cô cháu hết đau vai rồi . Hề Hề

- Tsk tsk tsk. Mấy đứa này toàn thân lừa ưa nặng - Cô Eun Joo tặc lưỡi rồi quay lại chuyện chính - Mấy đứa nghe cho đây này

- Dạ - Cả lũ đồng thanh

- Nghe đi đã. Như đã nói từ trước, chúng ta về đây để điều tra vậy nên không thể đi điều tra với thân phận thật được , vậy nên cô đã chuẩn bị trước - Vừa nói cô Eun Joo lấy trong túi đưa cho mỗi người một tập tài liệu - Đây là thân phận cô đã dựng lên, mấy đứa đọc cho kĩ rồi nhớ vào đầu, khi một ai muốn điều tra mấy đứa , sẽ chỉ nhận được những thông tin của tài liệu mà mấy đứa đang cầm trên tay

- Cô à, sao lý lịch của Bom unnie và Cheondung đều được ghi tốt thế vậy, sao cô lại ghi là hay gây sự - Dara chen ngang lời cô EunJoo nói

- Không thắc mắc - Cô Eun Joo nói

- Cô aaaaaaaaaaaaahhhhhhh - Dara kéo dài giọng

- Thắc mắc nữa - Cô Eun Joo trừng mắt , Dara chỉ biết bĩu môi

- Hơn nữa, trong đó có ghi, mấy đứa đều nghèo hết tiền ăn học rồi, khó xin việc làm nên về đây xin việc . Vậy nên ba đứa đưa hết thẻ tín dụng đây cho cô

- Gì ạ - Cả ba tròn mắt ngạc nhiên nhìn cô Eun Joo - Không được đâu cô à, cô lấy hết chúng cháu tiêu thế nào được. Không được, nhất định không được

- Cô chỉ thu lại thẻ của mấy đứa thôi chứ có phải là cắt đứt mọi chi tiêu của mấy đứa đâu. Bây giờ đã nói là nghèo mà người ta biết được mấy đứa có mấy chục thẻ tín dụng để lộ hết à. Hơn nữa, thẻ của mấy đứa toàn tiền đô , cô đã chuẩn bị thẻ cho mấy đứa là tiền won rồi - Nghe cô Eun Joo nói vậy, cũng không ai cãi lại được đành ngậm ngùi đưa hết số thẻ trong người cho cô và mỗi người nhận lấy một thẻ là tiền won

- Trong này có bao nhiêu hả cô ?- Dara tò mò hỏi

- Đủ để các cháu tiêu - Cô Eun Joo không nói

- Về đây là để điều tra, vậy nên mỗi người sẽ phải đi xin việc làm nữa - Cô Eun Joo cất đống thẻ nói tiếp

- Gì cơ ạ ? - Ba chị em tròn mắt ngạc nhiên lần hai

- Cô đã nghĩ rồi, Cheondung hãy xin vào làm tại chi nhánh bên này, Bom sẽ vào làm tại công ty ChanSon, còn Dara hãy xin vào làm ở công ty Domino

- Tại sao ạ ? - Cả ba đồng thanh

- Tại sao cái gì, phân công hết rồi cứ thế mà làm đi, không nói nhiều. Đối với ChanSon, có người trong công ty này theo như điều tra đã thông đồng với một số người bên The Secret chi nhánh bên Hàn làm một số sổ sách giả để trốn thuế nhưng chưa đủ bằng chứng. Còn đối với tập đoàn Domino, Dara à - Cô Eun Joo đang nói hăng say thì thấy Dara chơi điện thoại liền giật lấy cái iphone 5s từ tay Dara - Nghe đi, hay muốn cô tống về Mỹ luôn hả ?

- Ầy, thì cháu vẫn đang nghe mà - Dara gân cổ lên cãi - Domino thì làm sao hả cô ?

- Đó là tập đoàn hợp tác với chúng ta, muốn điều tra cần có sự giúp đỡ của tập đoàn đó - Cô Eun Joo giải thích - Cháu sẽ nộp hồ sơ vào đó

- Sao trong lý lịch cô không ghi cháu là luật sư vậy ? - Dara hỏi - Nếu với tư cách luật sư cháu nghĩ sẽ dễ điều tra hơn chứ ?

- Aigooo, cái con bé này, muốn lộ hết thân phận hay sao mà đi ghi là luật sư chứ? Tsk tsk tsk, thật là. Mấy đứa nhớ làm việc chăm chỉ đừng lười biếng, còn tiền tiêu vặt mấy đứa đi làm sẽ có lương

- Dạ - Cả ba đồng thanh - Lấy lương từ đó sao cô, sao đủ tiêu chứ ?

Cô Eun Joo quát, rồi cốc cho mỗi đứa một cái vào đầu:

- Cái bọn này, quen sướng rồi, người ta cũng đi làm đi ăn mà người ta vẫn đủ sống đấy thôi. Aigooo, đến chết với mấy đứa mất thôi, biết vậy ngay từ đầu cho mấy đứa sống khổ đi cho rồi. Aigooo. Đã nói là thất nghiệp về đây xin việc thì muốn có tiền phải làm việc và mấy đứa sẽ chỉ tiêu tiền trong khoản tiền lương mỗi công ty được trả. Đừng hoang phí, nhớ chưa? Cô không chu cấp thêm đâu ?

Cả lũ vẫn im lặng, cô Eun Joo quát:

- Cô đã bảo mấy đứa nhớ chưa cơ mà?

- Vâng ạ, bọn cháu nhớ rồi mà - ba cái bộ mặt ỉu xìu như bánh bao thiu đáp lại cô Eun Joo

- Mẹ ơi, vậy nhiệm vụ của con là gì ạ ? - Jung Eun hào hứng hỏi

- Con cứ học cho tốt, nhớ là bạn bè hỏi gì cứ nói nhà mình nghèo , thất nghiệp nên về đây kiếm sống , con cứ ngoan, đừng gây sự như ba đứa kia là được - Co Eun Joo xoa đầu thằng bé cười cười

- Haizz , đúng là phân biệt đối xử mà - Cheondung giả vờ ghen tị

- Quên cô còn việc này chưa nói

- Còn sao cô ơi :(( - Bommie như sắp phát khóc

- Việc quan trọng đấy, mấy đứa nhớ để ý . Nghe này, cất hết quần áo, giầy dép, túi xách, kính, vân vân, mấy đứa cất hết đi không được mặc ra ngoài đường

- Gì cơ ạ ? - Cả ba lần này còn sốc hơn, Dara hỏi ngây thơ- Cất đi chúng cháu nude ra đường à cô ?

- Aigoo, con bé này, đầu óc cháu có vấn đề thật, hay giả vờ thế, điên hay sao mà nude ngoài đường . Đã nói là thất nghiệp vậy mà lại có hàng hiệu mặc sao, chiều nay cô sẽ dẫn mấy đứa đi mua quần áo bình thường thôi . Trông mặt mấy đứa kìa, chỉ là tạm thời cất đi một thời gian thôi mà . Aigoo

- Vâng - Ba chị em như muốn khóc ngay lập tức TT.TT

Chợt nghĩ ra điều gì đấy , Dara hỏi:

- Cô à, vậy...hằng ngày chúng cháu đi bằng gì ạ ?

- Đúng rồi đấy cô. Xe thì không thể mang từ Mỹ về đây rồi - Bommie hùa theo

Cô Eun Joo cười nham hiểm :

- Đi bộ đi, không thì đi xe bus ý

- Gì ạ? Cô à chỗ này chúng cháu đã bao giờ đi bộ hay đi xe bus đi làm đâu - Cheondung nài nỉ giật giật tay cô Eun Joo

- Không nói nhiều . Sang đây, cho mấy đứa tập sống bớt sướng đi - Cô Eun Joo dạy - Đi ngủ đi chiều nay dậy thì đi mua vài đồ cần thiết

- Vâng - Ba cái giọng đang ngán ngẩm nhìn nhau rồi ai lên phòng đấy. Cả ba đều nghĩ tới những ngày tháng "gian khổ" sau này. Tuy chỉ sống ở đây vài tháng nhưng họ sướng quen rồi :)) nên cứ sợ sống ở đây bất tiện :)) Lên phòng cả ba đều nằm ngủ lăn quay ra


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top