Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 38: Buông tay.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ém chap cũng là một thú vui :)))

----

Ji Yeon cùng Hyo Min dự bữa tiệc dành cho những học sinh xuất sắc của trường. Nhưng khi đến đó, Ji Yeon không đi cùng Hyo Min, nó không muốn người yêu của nó bị chú ý. Mà nhân lúc mọi người không để ý, nó đi lên thẳng sân thượng của trường, cầm ly rượu như vậy, một mình đứng ngắm bầu trời của buổi đêm.

- Hey, đã lâu không gặp...- bàn tay của Xinbo đặt vỗ lên vai nó. – Vẫn khỏe chứ ?

- Khỏe mới đứng ở đây nói chuyện với anh. Dạo này anh sao rồi ?

- Cũng bình thường, chỉ là không hoạt động như Đại Ca nữa.

- Vậy sao ? Vậy còn cô Bae Suzy gì đó của anh ?

- Vẫn là bạn gái của tôi.

- Woa, thật ngưỡng mộ nha. Hai người cùng một chỗ lâu như vậy, chúc mừng anh nha. – Ji Yeon cố gặng ra nụ cười tươi nhất có thể.

- Có chuyện gì buồn phải không ? Đừng cười như vậy.

- Cũng không có gì...

- Không muốn nói thì tôi cũng không ép. Thôi tôi về, tạm biệt.

Ji Yeon gật đầu với Xinbo một cái. Sau đó quay lại trạng thái im lặng. Bầu trời đêm nay thật yên tĩnh, cũng giống như tâm hồn Ji Yeon vậy, yên tĩnh..để gải quyết mọi chuyện.

Tin nhắn từ Yeobo Đáng Yêu : ''Em muồn về. Yeonie đang ở đâu vậy ?''

''Em ra bãi gửi xe đi. Yeonie chờ em !''

......

- Yeonie chờ em hay là em chờ Yeonie đây ? – Hyo Min nhăn nhó, mỗi lần trách móc Ji Yeon cô đều đáng yêu như vậy. Bảo sao Ji Yeon không thương được chứ.

- Yeonie xin lỗi mà. Mình về đi, Yeonie cũng đuối lắm rồi. – nó lén hôn lên môi Hyo Min một cái rồi mới chịu mở cửa.

Ji Yeon lái xe đưa Hyo Min thẳng về nhà mình. Hôm nay appa nó có lịch công tác ở Busan, chiều mai mới về. (Chủ Nhật nên quản gia và người làm được nghỉ)

Về đến nhà, Hyo Min luôn luôn là người đứng trong bếp. Ji Yeon vừa tắm ra thì mùi thức ăn cứ như kích thích khứu giác của nó.

......

Buổi ăn tối kết thúc nhanh chóng, cả hai nằm xem phim một chút liền chui vào phòng ôm nhau.

- Ji Yeon ah ! Nhìn em đi. – Hyo Min nâng cầm nó lên, mắt đối mắt. – Nhìn thẳng vào mắt em nè. Yeonie đang có chuyện gì giấu em phải không ?

- Không...không có mà. Yeonie làm sao dám giấu em chuyện gì chứ ? Hôm nay mệt quá, mình ngủ thôi.

(Mở ''Why We Separated'' đi rồi hãy đọc tiếp)

Park Ji Yeon ngay sau đó ôm Park Hyo Min vào lòng, dụi dụi vào gáy cô. Điều đó khiến cô rất dễ chịu. Nhưng mà cũng không quên thắc mắc chuyện kia. Ji Yeon cả tháng qua đối với cô rất kì lạ, rất ít khi đi chơi cùng cô, lại còn hay tránh né những hành động thân mật...Ji Yeon đã chán cô rồi sao ?

Hyo Min nằm đó suy nghĩ cho đến khi thiếp đi, cũng không biết người ôm mình từ lúc nào nước mắt rơi ướt đẫm gối.

Thật xin lỗi...

Rồi sau đó, Ji Yeon đỡ đầu Hyo Min xuống gối, rút cánh tay của mình ra. Vừa định bước ra cửa thì nghe thấy tiếng Hyo Min.

- Ji Yeon ah...Đừng bỏ em mà...

Nó đứng lại một chút, quay người lại nằm lại tư thế cũ, đợi cho Hyo Min thiếp đi lần nữa mới ngồi dậy, hôn lên trán cô một cái. Ji Yeon cuối cùng không nhịn được cũng cúi xuống hôn môi cô thật lâu như là lời chia tay vậy...

Ji Yeon đưa tay lau nước mắt đang tuôn ra của mình...

Có những lần tôi lặng lẽ...

đứng sau em

Và tự nói với chính mình

Sẽ lùi thêm một bước nữa

Để rời xa trái tim

...của em

Khi cái bóng của cuộc tình chia ly

Kéo đến phủ khắp con đường

...mà tôi đi

......

Hành lý nó đã chuẩn bị sẵn trong xe Hyo Joon từ hai ngày trước. Phải, là Ji Yeon quyết định ra đi, những đêm nó không trở về nhà chỉ vì muốn cô nhanh chóng quên nó...

Có lẽ Ji Yeon và Hyo Min nên kết thúc tại đây thôi. Hy vọng cô sẽ tìm được người đàn ông tốt hơn nó, yêu thương cô, quan tâm cô hơn nó...

- Ji Yeon ah...

Hyo Joon nhìn nó. Đứa em này, luôn hi sinh vì người khác như vậy. Khi Ji Yeon nói cho anh biết mình sẽ sang Mỹ, anh rất bất ngờ, hỏi lí do thì Ji Yeon mới chịu kể. Ji Yeon chính là không muốn Hyo Min bị tổn thương...

Nhưng mà nó đâu biết rằng, chính mình mới là người làm tổn thương cô nhiều nhất...

- Em không sao đâu mà, đi nhanh thôi. Hyo Min ngủ một mình dễ thức giấc lắm đó. – Ji Yeon cười.

- Còn chối nữa, mắt đỏ hoe kia kìa...

- Đi như vậy liệu có phải là sự lựa chọn đúng không ?

Ji Yeon bỏ qua câu nói của Hyo Joon, nó lẩm bẩm, mắt không ngừng nhìn ra ngoài cửa sổ.

Tôi giờ đây không thể yêu em được nữa

Tận sâu trong trái tim này...

Tôi đau lắm, đau nhiều lắm

Tôi chẳng thể nhìn thấy em...nữa rồi

Minnie ah...Tạm biệt... !

......

Chuyến bay từ Hàn Quốc đến Hoa Kì chuẩn bị cất cánh, Ji Yeon không cho Hyo Joon chở Jessica và Dong Chan theo bởi vì nó không muốn hai người đó vì nó mà khóc. Vậy mà cuối cùng đến sân bay thì hai người đó lại từ đâu xuất hiện.

- Ji Yeon ah...Đi cẩn thận, nhớ về sớm đó ! – Jessica ôm nó lần cuối.

- Em biết rồi. Phải về sớm để làm chủ tịch công ty nữa a...- Ji Yeon cười với Jessica, rồi nhìn qua Dong Chan, tiếp tục nói – Mày phải chăm sóc mọi người tốt đó.

- Nea. Chị nhớ về nha, đừng ở bên đó luôn, em sẽ qua bắt cóc chị về đó.

- Được rồi, em đi nha. Nhớ giữ gìn sức khỏe đó.

Rồi Ji Yeon không đợi mọi người phản ứng, một mình kéo vali đi thẳng vào cửa.

- Ji Yeon ah...Tạm biệt.

Nó không quay đầu lại, chỉ đưa tay lên chào. Đôi mắt của nó đỏ hoe, trong đầu hy vọng điều kì diệu nào đó sẽ xảy ra, nhưng mà...mình chính là người không muốn Hyo Min biết, sao lại nhớ đến chứ ?

Tạm biệt...

Hàn Quốc – nơi nuôi dưỡng người con gái mà tôi yêu...

Những kí ức của quá khứ...

Những ngày tháng đó giờ đây đã bị

...xóa nhòa

Giọng nói của em cũng không thể đến với tôi...được nữa

Vì đâu mà chúng ta chia tay... ?

(Why We Separated – T-ARA)


---end chap 38---

Các read muốn Ji Yeon khi trở về làm gì? Idol nổi tiếng, hay vẫn là một người bình thường?


L thấy Ji Yeon nên trở về là người bình thường vì trở về là idol hay diễn viên gì có rất nhiều fic viết như thế. Các bạn cho ý kiến nha :))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top