Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Bonus 7: Về cùng một nhà

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày bắt đầu: 6/9/2019

Ngày kết thúc: 21/9/2019

Ngày đăng: 21/10/2019

Chap này nói về WheeSa nhé, readers.

________

"Dì đang làm gì thế?"


Chơi đồ hàng chán chê, Ji Eun mon men qua phòng của Hwasa và có chút tò mò khi thấy dì mình đang ngồi thơ thẩn bứt những cánh hoa màu cam đỏ được trồng ở ban công, miệng liên tục lẩm bẩm hai từ "Nên" và "Không nên". Dựa trên kinh nghiệm quan sát cùng một số kỹ năng do giám đốc MoonByul truyền đạt, Ji Eun nghi ngờ rằng Hwasa đang có một ý định vô cùng hoành tráng dành cho cô người yêu lâu năm Jung Wheein.

Wheein đã quen Ji Eun khi nó còn là một cô bé 4 tuổi. Ji Eun nhớ rõ cô ấy đã từng khen nó xinh xắn nhưng khá  gầy guộc, khuyên nó phải chịu khó ăn uống nhiều hơn. Trái ngược hẳn với một Hwasa không thích trẻ con thì ngược lại, Wheein dường như thân thiện hơn nhiều. Bất chợt những mảng kí ức vui vẻ chợt lùa về trong tâm trí con bé về khoảng thời gian nó bị bác sĩ chuẩn đoán ung thư máu giai đoạn hai, cô Wheein rất hay đến đây chơi với nó mỗi khi Yong Sun umma và cô Byul không có mặt. Thỉnh thoảng dì Hwasa sẽ tỏ ra ghen tị vì Wheein chỉ dành tình cảm cho nó, nhưng Ji Eun cũng không để tâm lắm đâu.



Quay trở về với hiện tại, nhìn Hwasa cứ chăm chăm bứt từng cánh hoa mà Ji Eun không chịu được. Con bé hỏi tiếp: "Bông hoa đâu có tội mà sao dì bứt nó vậy?"



Lúc ấy, Hwasa mới chịu quay đầu lại nhìn đứa trẻ dưới chân và bĩu môi: "Cháu thì biết gì." Rồi lại bứt cánh hoa tiếp. Có điều Ji Eun không dễ dàng bỏ cuộc và nó hỏi thẳng ngay vào vấn đề.


"Dì đang băn khoăn có nên cưới cô Wheein, phải không?"



Lần này Hwasa mới thôi bứt cánh hoa, cô ném nguyên cái bông vào thùng rác trước khi lăn lộn một cách bứt rứt trên giường. Điệu bộ kì lạ của Hwasa càng khiến Ji Eun lo lắng hơn, chẳng lẽ vì chuyện cưới hỏi này nọ mà dì nó đã muốn phát điên vậy sao. Yêu nhau thì cứ cưới nhau về, có gì khó đâu. Vả lại cô Wheein cũng yêu dì nó mà.



"Có cần con gọi điện cho cô Wheein không?"


"Wheein?" Hwasa trừng mắt. "Tại sao phải gọi cho Wheein?"




"Vì nhìn dì không bình thường." Ji Eun đáp lại.



"Tôi vẫn bình thường."


"Không có đâu." Ji Eun lắc đầu. "Con biết dì đang nghĩ gì."




"Thế tôi đang nghĩ gì?" Hwasa hỏi.


"Dì đang nghĩ làm thế nào để Wheein đồng ý theo mình về nhà. Con nói đúng không?"



"Hừm......."


Hwasa không trả lời và nằm chống tay suy nghĩ. Con bé nói đúng chứ không nói sai, hơn nữa Wheein cũng đã ngầm đồng ý kết hôn với cô từ năm trước rồi, chỉ là bây giờ cô cực kì khó chịu mấy cái lễ lạc hủ tục rườm rà của Hàn Quốc. Vừa tốn công vừa tốn sức lại vừa tốn tiền. Những người Hàn Quốc hẳn sẽ cho rằng cô không tôn trọng những giá trị cưới hỏi truyền thống của cha ông, nhưng hỡi ôi, bây giờ đâu phải thời Chuseon. Có rất nhiều cách tổ chức đa dạng để bạn lựa chọn chứ đâu nhất thiết phải theo đúng truyền thống, vẫn có một số người nổi tiếng đâu có theo tập tục cưới hỏi ở đây. Nói chung, Hwasa chỉ muốn nhanh gọn lẹ, cô không thích rườm rà.



"Chuyến đi thăm trại mồ côi thế nào Ji Eun?"


Hwasa đang hỏi về chuyến thăm trại mồ côi sáng nay. Vào một ngày cuối tuần đẹp trời, Yong Sun bỗng dưng nổi hứng đi thăm trại mồ côi ngày xưa, nơi mà đã từng cưu mang chị ấy trong những tháng ngày bụng mang dạ chửa khó khăn. MoonByul dĩ nhiên đã đồng ý và dắt ba mẹ con cùng đi, còn cô thì có việc riêng nên không tham gia với họ được. Cô đã từng được nghe kể khi Yong Sun vỡ ối thì may mắn chỗ đó lại gần nhà thờ nên các sơ đã đưa chị ấy đến trại mồ côi của nhà thờ và đỡ đẻ cho. Thật sự Yong Sun vẫn mang ơn những người đã giúp mình.



"Nhiều sơ vẫn nhớ mặt con, nhưng vẫn còn một số bạn trạc tuổi con chưa được nhận nuôi. Mấy em nhỏ thì nhiều lắm. Có một thằng bé tám tuổi cứ bám lấy momma Byul không rời."




"Dĩ nhiên, bọn trẻ mồ côi mỗi khi được ai đó đến thăm đều rất mừng." Hwasa cảm thấy chạnh lòng.



"Umma và momma có giúp đỡ cho các sơ một số tiền, con không biết là bao nhiêu nhưng có vẻ nhiều lắm." Rồi Ji Eun quay qua nhìn chằm chằm dì mình. "Hình như dì không thích trẻ con, dì cũng sợ cô Wheein mang nặng đẻ đau này nọ, thế thì vẫn còn một cách khác thuận tiện hơn đó."



"Sao? Ý con là dì nên nhận nuôi một đứa trẻ à?"





"Chính xác!"



"Con bé này....!" Hwasa gõ đầu nó. "Nói thì dễ hơn làm. Dì không thành vấn đề, nhưng quan trọng là nhà Wheein có chịu hay không. Cuộc sống mà, con đâu thể lúc nào cũng được làm những gì mình muốn."



"Vậy nếu con cứ nhất quyết làm, con sẽ bị gì?"



"Bị người ta phê phán chứ gì nữa." Hwasa đáp. "Có thể con và một số ít người bạn có cùng suy nghĩ, nhưng con nên nhớ, đa số luôn áp đảo thiểu số. Con mà khác người, người ta sẽ chỉ trích con này nọ vì con không thuộc số đông. Ví dụ, con có biết tuổi Hàn và tuổi quốc tế không?"



Ji Eun gật đầu lia lịa, nó đã học lớp bốn thì cái này chẳng lẽ không biết. "Nhưng con không thích tuổi Hàn, thật sự là con vẫn còn mười tuổi, nhưng nhờ tuổi Hàn mà con bị công thêm một năm thành 11. Thật vô lý."



"Ừ. Ví dụ, con và 3 người bạn có cùng quan điểm thích sử dụng tuổi thật, nhưng 1 triệu người còn lại phản bác vì cho rằng con khác thường, đi ngược lại với cách tính tuổi truyền thống. Thế nên, dù con có lý luận bảo vệ quan điểm, họ vẫn cho rằng con đang lạc lối."



"Sao kì vậy?"




"Xã hội là thế đó."

Hwasa nhún vai bất lực và ngồi xuống đất cùng với cháu gái. Cũng lâu rồi hai dì cháu không tâm sự hoặc bàn luận chủ đề gì đó. Sự thông minh và điềm tĩnh của Ji Eun đã thu hút Hwasa ngay từ lần đầu tiên gặp con bé và không thể phủ nhận rằng cô hoàn toàn thoải mái khi nói chuyện với đứa trẻ này dù nó chỉ mới học cấp tiểu học. Sự thật là, Hwasa cảm thấy mình còn thân thiết với Ji Eun hơn cả Eunji dù xét về mặt sinh học thì Eunji mới là người cùng ruột thịt.



"Dì đang gặp một vấn đề. À đúng rồi, con có nhớ đám cưới của momma và umma không?"



"Con nhớ!"

Ji Eun đáp ngay. Làm sao con bé có thể quên được đám cưới trọng đại của Yong Sun umma chứ. Umma khi ấy mặc váy cưới màu cam hồng như công chúa trong truyện cổ tích, còn Byul momma ăn mặc lịch thiệp và cài hoa hồng y như một chàng hoàng tử. Cả hai sánh bước bên nhau vô cùng xinh đẹp. Tiệc cưới diễn ra tại một nhà hàng, tuy không hoành tránh như những cặp đôi ở phòng khác nhưng vẫn ấm cúng và vui vẻ, có lẽ vì xung quanh họ chỉ toàn những người thân thiết và không phải quá xa lạ. Quan trọng nhất, họ ủng hộ cho hạnh phúc của Byul và Yong Sun.



"Con biết đó, dì chỉ muốn tổ chức một buổi tiệc đơn giản và ấm cúng như Byul unnie. Nhưng có lẽ nhà của Wheein sẽ không chấp nhận."



"Tại sao vậy? Tiệc đám cưới nhỏ vui mà." Ji Eun ngạc nhiên, ngay sau đó cảm thấy bất bình và đồng cảm với Hwasa.



"Có thể đám cưới của Yong Sun umma nhỏ gọn và vui thật, nhưng nó không theo truyền thống. Nhiều người sẽ không thích dì phá luật, đó là điều mà dì đang đau đầu đây."



"Nhưng cô Wheein thích phải không dì?"



Hwasa gật đầu. "Khỏi lo, Wheein và dì cùng suy nghĩ. Vấn đề là tiếng nói của các bô lão uy quyền hơn."



Ji Eun chậm gãi gật gù vì đồng quan điểm với suy nghĩ của Hwasa. Nhưng nó hy vọng chuyện này sẽ không ảnh hưởng đến hạnh phúc tương lai của dì nó và cô Wheein. Nó quý hai người và luôn muốn hai người sống với nhau dưới một mái nhà. Và hơn ai hết, nó sẽ rất vui nếu Wheein đồng ý dọn về nhà bên đây sống. Ji Eun đang học đánh bài hoa, và Wheein là một tay chơi bài hoa cừ khôi, nó có thể chơi với cô ấy mỗi ngày.

________________

Mấy ngày sau

"Ừm, chỗ này hơi bị sang trọng quá, Hwasa ơi!"



"Đáng mà unnie. Xem như chúc mừng chúng ta sắp về cùng một nhà."

Trong lúc Wheein mải ngắm nghía không gian rộng lớn lấp lánh ánh đèn được trang hoàng xung quanh thì Hwasa đã lo dùng nĩa và dao cắt nhỏ từng miếng bít-tết trong dĩa của người yêu. Nơi họ đang dùng bữa tối là một khu resort sang trọng nằm lọt thỏm tại một thung lũng tuyệt đẹp gần ngọn núi Songsinan, được xem một trong những ngọn núi đẹp nhất Đại Hàn Dân Quốc và cũng là nơi lý tưởng cho các cặp đôi đi dã ngoạn phong cảnh và hâm nóng tình cảm.


Wheein nói rằng cô ấy chưa bao giờ đi núi Songsinan nên Hwasa đã tận dụng ngay thời điểm thích hợp để rủ người yêu đi một chuyến ngao du sơn thủy với mình. Dù gì cũng sắp cưới rồi. Có thể Hwasa không đồng tình lắm về văn hóa tổ chức lễ rườm rà của Hàn Quốc nhưng nghĩ đến viễn cảnh được cùng Wheein đầu ấp tay gối trong tương lai thì nhượng bộ một chút cũng chẳng sao nhỉ. Hơn nữa, bên nhà Wheein cũng đồng ý chỉ làm một bữa tiệc nhỏ và mời những người họ hàng thân thiết nhất tham dự vì ý tưởng tiết kiệm ngân sách cho cặp đôi trẻ sau khi cưới không hẳn là một ý tưởng tệ.



"Em cắt xong rồi nè."

Hwasa đẩy đĩa qua cho Wheein. Cô ấy xắn một miếng thịt và đưa lên miệng cắn. Sớ thịt đẹp mắt và rất mềm, độ chín vừa phải và gia vị được nêm nếm rất vừa miệng. Em gái của MoonByul thật biết chọn lựa. Khu resort này quả thật rất đẹp và yên bình. Là một người yêu chuộng sự bình lặng và thiên nhiên, không khí nơi này tạo cho Wheein cảm giác rất hài lòng, và càng hài lòng hơn khi được cùng người mình yêu trải nghiệm khoảng thời gian ấm cúng và riêng tư tại một nơi xinh đẹp.


"Món này ngon thật." Wheein nhai kỹ miếng thịt bò và hớp một ngụm rượu vang trắng ngòn ngọt xen lẫn vị đắng chát.


"Thấy em hay không? Không nghĩ chỗ này lại có một resort. Em đã mất ba tuần đã tìm địa điểm cho chúng ta đó."


"Bà Quàng của tôi giỏi quá mà." Wheein búng yêu lên mũi Hwasa.



"Không giỏi bằng việc đã đưa chị về nhà em."


"Mà Hwasa này, chúng ta sẽ ở riêng thật hả?"

Đó là điều mà Wheein đã luôn canh cánh suốt một tháng khi cô nghe được hai bên Moon gia và Jung gia bàn bạc về chuyện chỗ ở sau khi cưới của cặp đôi. Theo lẽ thường, Wheein sẽ phải dọn hẳn về bên Moon gia như các cặp đôi truyền thống Á Châu. Tuy nhiên, với một người cá tính và không chịu nổi sự hà khắc tư tưởng Nho giáo như Hwasa  thì tuyệt nhiên không thể đồng tình được. Hơn nữa, sống đông người quá sẽ không tốt và chắc chắn Wheein sẽ không chịu nổi vì chị ấy là người nhạy cảm.


Thế nên, quyết định cuối cùng chính là sau khi cưới, Wheein và Hwasa sẽ dọn ra ở một căn nhà riêng. Một ngôi nhà nhỏ nằm đối diện nhà Moon để tiện cho căp đôi có không gian riêng và cũng không quá xa nhà của Moon Tổng và cũng không quá xa nhà của Wheein để có thể gặp gỡ nhau mỗi ngày. Hơn nữa, nếu cặp đôi ở quá xa, hai đứa Ji Eun và Eunji chắc chắn sẽ la toáng lên nếu không được ở gần bà Quàng của chúng.

Đó là món quà cưới mà MoonByul đã bất ngờ tặng em gái và điều đó thật sự khiến Hwasa cảm động khôn nguôi.


"Chúng ta sẽ ở riêng." Hwasa gật đầu chắc nịch. "Em thật sự bất ngờ. Không nghĩ chị MoonByul đã lo liệu cho chúng ta nhiều như vậy."



"Vì chị ấy chỉ có một mình em là em gái." Wheein nói. "Thật là một người rộng rãi."


"Thế nên Wheein unnie....! Chúng ta phải hạnh phúc đấy."



"Dĩ nhiên rồi cục cưng!"


Và cả hai đều cười hạnh phúc.



------------

Tối hôm ấy

"Ahhhh......"


"Ahhrrrh ...... Arrrrrhhh..... urrrr"


"Nhanh ..... nhanh nữa lên....Hwasa!"


"Arr arrrr arrrrr...."


Wheein bấu chặt lấy thân người khỏe mạnh và ưỡn cong cơ thể khi đạt đến cao trào của tình yêu trước khi cả hai rũ xuống như những ngọn cỏ trước cơn gió mạnh nhưng vẫn không ngừng ôm lấy nhau và xoa dịu nhau bằng những cái vuốt ve đầy ôn nhu và dịu dàng. Quả thật, tình dục chỉ đẹp khi xuất phát từ chính tình cảm chân thành, không vụ lợi, không toan tính. Vâng! Wheein đang nằm đây và cô cảm thấy bản thân mình là người hạnh phúc nhất thế gian khi đã đạt được ước mơ trong sự nghiệp và có cả tình yêu với người mà cô yêu nhất.


"Hwasa!" Wheein tủm tỉm cười, vòng tay siết chặt lấy người đang nằm trên cánh tay của mình và ôm lấy vòng eo mình. "Em không thích trẻ con, phải không?"



"Hửm?" Giữa cơn mơ màng, câu hỏi bất ngờ của Wheein khiến cô tỉnh hẳn.


"Em luôn nói là em không thích trẻ con. Và cả chị cũng không thân lắm với mấy đứa nhỏ. Nhưng,..... em nghĩ sao nếu chúng ta có thử một đứa."


Âm vực giọng nói của Wheein tuy ngọt ngào nhưng Hwasa cảm nhận được sự nghiêm túc đang ẩn giấu dưới ánh mắt ấy. Thật sự thì Hwasa cũng không hẳn không thích trẻ con, chỉ là cô bị dị ứng với những đứa trẻ hư hỏng mà thôi, chứ giả sử là một đứa bé ngoan ngoãn và hiểu biết như nhóc Ji Eun thì có mười đứa, cô cũng chịu.



"Chị muốn có con ư?"


"Ừ! Nhưng mà sợ em không thích."


"Ấy! Đừng nghĩ thế." Hwasa đáp ngay. "Em không thích trẻ con thật, nhưng nếu là con của chúng ta thì em sẽ thương nó."



"Tức là em đồng ý rồi ha." Wheein cười vui vẻ.


"Chứ sao nữa. Hay là......" Gương mặt của Hwasa bỗng chuyển sang ma mãnh một cách đen tối. "giờ ta làm liền một đứa đi!"


"Hả? Cái.....!"


Nhưng trước khi Wheein kịp nói tiếp thì cô đã thấy thân thể kia đã chiếm thế thượng phong và khuôn miệng xinh đẹp của mình đã được lấp đầy những tràng hôn vũ bão.


Đêm nay vẫn còn dài.


End Bonus 7

Au: Jullian

P/S: Vậy WheeSa couple đã về cùng một nhà rồi nhé. Au viết chap này để đáp ứng mong mỏi moment cho couple gà bông của chúng ta, hình như hơi bị ngọt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top