Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 36

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 36







Sau những lời nói vui đùa qua đi, cùng với không khí yên tĩnh trong xe đem tâm trạng Jessica lại trở về với sự lo lắng bởi những câu hỏi vẫn cứ không ngừng xoay vòng trong tâm trí cô. Dù đang cố tập trung vào con đường phía trước nhưng cô vẫn không ngăn được bản thân mình thôi vài phút lại liếc nhìn về phía người bên cạnh. Kwon Yuri dường như đã ngủ say từ lâu, cánh mũi thẳng tắp phập phồng thở đều đặn, hàng mi rũ xuống che đi đôi mắt đen thâm thẫm vốn luôn âm trầm chứa đầy những suy tư. Yuri lúc này trông thật bình yên làm sao, giống như một đứa trẻ sau khi đùa giỡn đến mệt nhoài thì say sưa với giấc ngủ của mình vậy.

Ánh mắt trong veo của Jessica nhìn tha thiết lên gương mặt của người bên cạnh, từng khoảnh khắc trôi qua cô đều nghe thấy trái tim mình càng lúc càng yêu nhiều hơn cũng càng lúc đau xót nhiều hơn. Cô ước gì mình có thể ở bên cạnh Yuri vào đêm hôm đó để ôm cô ấy vào lòng và xoa dịu đi những kinh hoàng hiện lên trong đáy mắt người cô yêu rồi cũng ước gì mình có thể cảm nhận được một phần những suy tư và tổn thương sâu đến mức nào khiến Yuri cuối cùng phải quyết định là đẩy cô ra xa. 

Chậm rãi đỗ xe trước cổng tòa nhà vì Jessica không muốn làm Kwon Yuri thức giấc, cô đưa bàn tay vuốt ve nhẹ nhàng lên gò má của người đang say ngủ rồi khẽ mỉm cười sau đó lại lặng lẽ rơi nước mắt. Kwon Yuri của cô kiêu hãnh là như thế trong giây phút biết được điều không hay xảy đến với đôi mắt của mình thì đã bị đả kích đến như thế nào đây. Bình thường người này luôn có thể dễ dàng khiến người khác khâm phục cũng dễ dàng khiến người khác chán ghét vì sự lạnh lùng của mình nhưng rốt cuộc vì sao đến tận lúc nói lời chia tay đó vẫn muốn duy trì sự lạnh lùng chán ghét của mình như một chiếc mặt nạ để gạt bỏ cô ra khỏi tình yêu của họ. Hai người họ chẳng phải đã đi đến mức độ có thể giao hết trái tim cùng sự thương tổn trong tâm hồn của mình cho nhau rồi hay sao. 

Yuri vì sao lại phải nhất nhiết bắt bản thân mình trải qua sự dày vò như thế ? 

Jessica biết chắc chắn rằng người bên cạnh này vẫn còn yêu cô, yêu rất nhiều. Nếu không yêu cô thì sẽ không giấu diếm tất cả để nói lời chia tay rồi tự ôm lấy mọi tổn thương, khổ sở vào lòng. Nghĩ đến buổi sáng hôm đó, ánh mắt Yuri nhìn cô hoàn toàn xa lạ Jessica liền không tự chủ được mà từ cổ họng bật ra vài âm thanh nức nở. 

Cho dù tiếng động đó rất nhỏ nhưng cũng đủ khiến người đã tỉnh từ lâu thôi giả vờ ngủ nữa. Kwon Yuri chậm rãi mở mắt ra nhìn Jessica, không hiểu vì sao lúc này khi đối diện với nước mắt của cô ấy cô lại thấy bản thân mình bình tĩnh đến lạ lùng. Những giọt nước mắt đang lăn dài trên má Jessica dưới ánh đèn đường bên ngoài hắt vào tạo thành một thứ ánh sáng nhè nhẹ lấp lánh, giọt nước mắt đó lại không hề mang đến cho cô ấy một dáng vẻ bi thương, đau đớn mà lại chỉ để dẫn người khác nhìn thấy được nó đang chạm vào một nụ cười nhẹ nơi khóe môi mà thôi, mang theo tình yêu cũng có chút đau xót.

-Vì sao lại khóc ? – Kwon Yuri dịu dàng hỏi khi nhẹ nhàng chạm vào rồi vuốt ve gò má Jessica, lặp lại y như hành động vừa nãy cô ấy đã dành cho cô vậy.

Jessica đặt bàn tay mình lên bàn tay Kwon Yuri lắc đầu nói: “Không có chuyện gì cả, chỉ đơn giản là muốn khóc thôi.”

-Tự dưng lại khóc nhè để người khác thấy được sẽ rất xấu hổ đó.

-Ở đây cũng chẳng có ai cả.

-Có tôi đây này – Yuri cười khi nhìn thấy Jessica gạt tay mình ra rồi chỉnh chang lại gương mặt của mình.

-Yuri là người khác sao ? 

-Thì tôi đúng là người khác mà.

Kwon Yuri chỉ nghĩ đơn giản muốn trêu chọc Jessica một chút, nhưng không ngờ sau câu nói vừa rồi của cô Jessica lại đột nhiên im lặng, biểu tình trên gương mặt cũng trở nên nặng nề và buồn bã hơn. Cuối cùng, Jessica nhợt nhạt cười than nhẹ một câu rồi bước ra khỏi xe.

-Phải rồi, Yuri tới tận bây giờ vẫn chỉ muốn làm “người khác” có phải không.

Nghe thấy lời Jessica nói khiến Kwon Yuri lặng đi một lúc vì cô hiểu được ý nghĩa trong lời nói vừa rồi của cô ấy, tình cảm vốn bị bản thân đè nén xuống lại được dịp dâng lên mạnh mẽ trong cô. Đối diện với người mình yêu nhất nhưng buộc lòng phải lừa dối cô ấy và cả trái tim của chính mình thì ai lại không cảm thấy đau và khó chịu. Yuri lúc này cũng chỉ có thể cảm nhận được vị đắng mà thôi, đắng từ trong tim lan ra tận đến đầu lưỡi. Khiến cô ngoài việc ôm giữ những cơn đau trong lồng ngực của mình lại còn không thể phát ra được bất kì lời nào cả.

Kwon Yuri lẳng lặng bước theo Jessica trong bầu không khí im ắng mà cả hai đều không dám phá vỡ. Cô cảm thấy tối hôm nay cô ấy dường như có điểm gì đó kì lạ, không chỉ có việc thay đổi cảm xúc bất chợt mà còn ánh mắt cô ấy khi nhìn cô nữa, bởi vì nó ngập tràn đau xót và cũng day dứt không ngừng. 




-------------------------------------------

-Hai đứa về rồi sao ? – giọng nói của Jung Chae Young vui vẻ vang lên khi nhìn thấy Yuri và Jessica cùng nhau trở về nhà. 

-Umma, tụi con về rồi – Jessica cười đáp lại umma của mình để nhanh chóng che giấu đi sắc mặt ảm đạm vừa rồi.

-Umma, con lại đến ăn cơm chùa đây ạ.

-Soo Yeon con đi tắm rửa một lát rồi ra ăn cơm. Còn Yuri, đi vào bếp phụ umma mau lên.

-Sao umma thiên vị quá vậy ? Con cũng vừa đi làm về mà – Kwon Yuri nhíu mày tỏ vẻ không vui cáo trạng, dù vậy cô cũng rất ngoan ngoan làm theo lời sắp xếp của umma mình.

-Kwon Yuri, đừng bỏ cái gì vào nồi canh đó – Jung Chae Young nói với theo.

-Vậy con vào phòng trước – ánh mắt Jessica hơi trầm xuống khi nhìn thấy dáng vẻ vui đùa kia, người đó đúng là giả vờ giỏi hơn cô rất nhiều. Giỏi đến mức nhìn thấy nụ cười của Kwon Yuri thì cô bỗng nhiên nghi hoặc là dường như trước đó không khí nặng nề giữa hai người họ chỉ là do cô tự tưởng tượng ra mà thôi. 

Jung Chae Young nhìn theo bóng lưng của Jessica rồi trở vào nhà bếp thở dài nhìn dáng vẻ loay hoay bận bịu của Kwon Yuri. Bà không phải kẻ ngốc, cho dù chỉ lờ mờ suy đoán thôi thì bà vẫn có thể nhận ra được là có điểm gì đó không thoải mái đang tồn tại giữa Jessica và Yuri. Jung Chae Young cứ nghĩ là Yuri kho nhìn thấy mối quan hệ giữ bà và Jessica trở nên tốt đẹp hơn thì sẽ thay đổi được mọi chuyện, nhưng thực tế dường như lại không dễ dàng như vậy.

-Hai đứa lại cãi nhau nữa à ? 

Động tác trên tay Kwon Yuri đột nhiên ngừng lại một vài giây rồi cô lắc đầu cười vô tội với umma của mình: “ Không có ạ.”

-Umma ước gì con trả lời là có, Yuri à. Hai đứa chẳng phải đã đến lúc nên nói chuyện thẳng thắn với nhau rồi hay sao ?

-Nói chuyện gì ạ, con và Jessica vẫn bình thường thì có gì để nói chứ.

-Hai đứa bây giờ mà nói là bình thường sao ? – Jung Chae Young bất đắc dĩ nhìn Kwon Yuri giọng đầy tự trách – Trước khi umma ở đây thì mối quan hệ của hai đứa thế nào, còn bây giờ thì như thế nào ? Yuri à, Jessica đã như vậy rồi sao con còn cứ cố chấp mãi như thế. Chẳng lẽ con muốn umma trơ mắt nhìn thấy hai đứa vì mình mà thành người xa lạ hay sao ? 

Kwon Yuri vội vã buông mọi thứ rồi ngồi xuống nắm lấy bàn tay của người phụ nữ đối diện: “Umma à, bình tĩnh lại đi, umma đừng như vậy. Mọi chuyện không phải do umma đâu.”

-Nếu không phải là do umma thì là vì ai chứ. Rõ ràng là do con thấy khó xử nên mới như thế mà.

-Umma, thật sự không phải như vậy đâu. Đôi khi trong cuộc sống có những điều chúng ta đi tới giống như một sợi dây đi đến điểm dừng vậy. Con và Jessica…chỉ là đã đến lúc phải kết thúc rồi. 

Tuy Kwon Yuri nói rất thành thật, rất có sức thuyết phục nhưng không khó để nhận ra rằng từ sâu tận trong giọng nói của cô ấy run run giống như đang kèm nén cảm xúc của chính mình. Jung Chae Young nhìn Yuri hồi lâu rồi đột nhiên lên tiếng hỏi: “Vậy con có yêu Soo Yeon không Yuri ?

-Con…- Kwon Yuri chỉ thốt lên được một chữ rồi không thể trả lời được, ánh mắt cô vô lực nhìn đi nơi khác để trốn tránh câu hỏi vừa rồi của umma mình. Cô có thể nói rằng cô và Jessica là không thể được, nhưng không thể nói rằng mình không hề yêu cô ấy. 

Jung Chae Young thở dài: “Haizz, thôi được rồi. Umma mặc kệ con đó muốn làm gì thì làm đi, nhưng nếu umma nhìn thấy Soo Yeon khóc một lần nữa thì umma sẽ không tha cho con đâu, Kwon Yuri.”

-Cái này… – Kwon Yuri ngớ người trước lời tuyên bố đột ngột vừa rồi, ngay khi cô còn chưa phục hồi tinh thần đã bị Jung Chae Young đuổi đi.

-Mau vào phòng gọi Soo Yeon ra ăn cơm, mau đi nhanh đi…umma không muốn nhìn thấy đứa con cứng đầu như con nữa.

-Lát nữa cô ấy sẽ ra mà – Kwon Yuri cố vớt vát lại.

-Không được, con mau đi gọi Soo Yeon cho umma. Có khi con bé ngủ quên trong đó rồi không chừng.

-Umma…hay là umma đi đi ạ…- Kwon Yuri ngần ngại nói.

-Sao vậy, chẳng phải con vừa nói hai đứa vẫn bình thường sao ? Đã bình thường thì sao lại không dám đi chứ…Hay là con sợ ?

Giọng nói của Jung Chae Young tuy rất nhẹ nhàng nhưng không khó để nghe được ý tứ đe dọa cùng trêu đùa trong đó. Kwon Yuri lúc này mới chợt nhớ ra rằng Jessica là con gái của ai, những lúc cô ấy châm chọc cô đều dùng ngữ điệu giống y như vậy, Jessica đúng là được di truyền một cách hoàn hảo mà.

-Vậy để con đi ạ.

Jung Chae Young mỉm cười nhìn vẻ mặt bất đắc dĩ của Kwon Yuri thất thểu rời đi, bà đang cố tạo ra cơ hội cho hai người họ được gần gũi tiếp xúc chung với nhau và khi nhìn thấy Yuri như thế thì bà lại càng tin chắc là mình đang làm đúng. Giữa hai người yêu nhau nếu thật sự đã không còn gì với nhau nữa thì mối quan hệ sẽ tựa như một mặt hồ quanh năm không bao giờ lay động, sẽ lạnh nhạt với tất cả mọi thứ xung quanh tác động vào. Giống như bà và appa của Jessica đã từng trải qua vậy.




--------------------------------------

Kwon Yuri bước vào phòng ngủ của Jessica nhưng lại không thấy cô ấy ở đâu. Cô nghe được tiếng động phát ra từ phòng tắm nên đoán rằng cô ấy vẫn còn ở bên trong đó. Vì thế Yuri không vội lên tiếng mà dành thời gian nhìn ngắm một lượt khắp căn phòng. Mọi thứ vẫn như vậy không hề thay đổi, chỉ có tâm trạng con người ta là thay đổi thôi. Trước đây nơi này là phòng ngủ của cô và Jessica, đã từng tồn tại bao nhiêu tiếng cười và ngọt ngào nhưng đáng tiếc cũng chính nơi đây chính là nơi rơi xuống giọt nước mắt đau lòng nhất. Quang cảnh vốn luôn quen thuộc bây giờ lại cho Kwon Yuri có cảm giác bồi hồi khó tả, cứ như một người may mắn được về lại nơi trước đây vốn thuộc về bản thân mình và thỏa nguyện được nỗi khao khát tận sâu trong đáy lòng vậy. 



Khi Jessica bước ra từ phòng tắm thì thấy Kwon Yuri đang ngồi ngây người trên giường đưa lưng về phía cô. Nghe thấy tiếng động Yuri liền quay người lại nhưng không ngờ cảnh tượng trước mắt còn khiến cô ngây ngẩn hơn cả cảm xúc bồi hồi ban nãy nữa. Không hiểu là do vô tình hay là sắp đặt quá khéo mà Jessica lúc này chỉ có một chiếc khăn tắm quấn quanh người chỉ che được đến trên nửa đùi của cô ấy và để lộ ra hoàn toàn đôi chân thon thả dường như vẫn còn được bao phủ bởi hơi nước mờ ảo. Mái tóc dài vừa gội vẫn còn ướt được buông thả tùy ý, vài giọt nước từ trên đầu vai gầy nhỏ chảy xuống xương quai xanh của Jessica và đọng lại mang theo ánh nhìn của Kwon Yuri cũng dừng lại ở nơi đó.

Jessica chỉ mất vài giây để cảm thấy ngạc nhiên vì sự có mặt của Kwon Yuri rồi cô liền khôi phục sự thản nhiên của mình đi lướt qua người đang ngồi trên giường để đi đến tủ quần áo. Trong suốt quá trình Jessica loay hoay như đang tập trung chọn lựa thì ánh mắt của Kwon Yuri cũng tập trung không rời khỏi cô ấy. Yuri giống như cảm thấy được là Jessica đang cố tình hành động một cách chậm rãi trước mặt cô hoặc cũng có thể là bản thân cô đang cố tính nhìn trộm cô ấy nhưng lại đổ lỗi cho ngoại cảnh để hợp thức hóa hành động của chính mình. Cho dù là lý do gì đi chăng nữa thì nhất thời tâm trí của Yuri cũng không thể dứt ra được hình ảnh từng đường nét gợi cảm hoàn mỹ thuộc về Jessica đã in sâu trong trí nhớ của cô nay lại cứ thấp thoáng ẩn hiện để trêu tức người khác như vậy.

Jessica cúi người để che đi nụ cười mang đầy vẻ đắc ý lúc này, nếu cô đoán không lầm thì hiện giờ ánh mắt Yuri vẫn chưa rời khỏi cơ thể của mình mà ngược lại còn nhìn chăm chăm không chút ngượng ngùng nữa. Không hiểu vì sao trước vẻ ngơ ngẩn của người đó cô lại cảm thấy lòng có chút vui sướng và hãnh diện, có lẽ vì biết được rằng bản thân mình vẫn hoàn toàn có sức hấp dẫn với người đó chăng. Thoáng chốc không khí trong phòng dường như cũng được bao phủ đầy hơi nước ấm từ cơ thể Jessica, có chút mờ mịt hư ảo cũng có chút nóng bức len lỏi vào tận sâu trong cõi lòng. Khi Jessica đưa tay định tháo đi thứ duy nhất đang bao bọc lấy cơ thể mình thì Kwon Yuri chợt bừng tỉnh lên tiếng, giọng nói dường như có điểm khẩn trương:

-Này…em định làm gì vậy hả ?

Jessica quay người liếc nhìn Kwon Yuri một cái rồi vờ như suy nghĩ sau đó thản nhiên đáp: “Thay đồ chứ làm gì. “

-Ở đây hả ? 

-Ừ - Jessica gật đầu vẫn không ngừng động tác trên tay.

-Này…vì sao em không vào phòng tắm thay ? Vào phòng tắm thay đi.

-Kì lạ, đây là phòng của ai ? Yuri quản được sao ? – Jessica khiêu khích nhìn trực diện Kwon Yuri.

-Nhưng có…à…ừm…

-Yuri định nói là còn có Yuri ở đây phải không ? – Jessica càng lúc càng tiến lại gần Kwon Yuri hơn nữa, đến khi cả hai người cùng ngồi đối diện nhau trên giường thì cô mới nở một nụ cười vô cùng quyến rũ cộng thêm giọng nói mềm mại và ngọt ngào chậm rãi rót vào tai người khác – Sao chứ…cũng đâu phải là Yuri chưa từng nhìn thấy đâu ?

-À, tôi…- Kwon Yuri cảm nhận được từng hơi thở của Jessica đang nhè nhẹ thổi lên gương mặt của mình, trái tim cô bắt đầu loạn nhịp khó thể nào kiểm soát được khi mùi hương từ cơ thể cô ấy cứ luẩn quẩn vờn quanh tâm trí cô vừa mang đến cảm giác một quen thuộc vừa rung động hồi hộp đến kì lạ.

-Hay là vì Yuri vẫn muốn làm “người khác” nên hai chúng ta phải duy trì những nguyên tắc cư xử đó với nhau ?

-Tôi…Jessica à, chúng ta đã chia tay nhau rồi – Kwon Yuri cuối cùng cũng cắn răng nói được một câu nói ra hồn, nhưng trái với dự đoán của cô là Jessica không hề nổi giận, cũng không hề có bất kì sự bi thương nào làm mờ đi ánh mắt trong veo của cô ấy cả. Lại nhẹ mỉm cười duyên dáng, Jessica như vừa nghe được trong lời nói của Kwon Yuri chỉ toàn là lời nói dối vậy, lúc này cô chỉ tin vào tiếng tim đập từng nhịp mạnh mẽ và gấp gáp của người ấy thôi. 

-Jessica ! – một tiếng gọi bất ngờ và ngạc nhiên vang lên.

Không nói thêm lời nào Jessica chỉ đơn giản đẩy ngã Kwon Yuri xuống giường rồi rất nhanh chóng trườn lên phía trên cô ấy. 

Trái tim họ lại một lần nữa lạc trong mắt nhau, bàn tay Jessica nhẹ nhàng vuốt ve gương mặt của Kwon Yuri, động tác này cô đã làm biết bao nhiều lần rồi nhưng không hiểu vì sao ngay lúc này đây khi đầu ngón tay chỉ vừa chạm khẽ vào làn da của người bên dưới thôi thì cô liền cảm thấy lòng mình cũng trở nên vô cùng rối loạn. 

Ánh mắt trong veo của Jessica ngập tràn tình yêu và say mê nhưng cũng có đôi lúc trở nên mờ mịt khi nó khẽ lướt qua từng đường nét trên gương mặt của Kwon Yuri. Không gian xung quanh thoáng chốc dần chìm vào im lặng như muốn lãng quên đi tất thảy mọi thứ, chỉ tồn tại ánh mắt hai người ngưng đọng nhìn nhau để thấy được duy nhất bản thân mình hiện hữu trong mắt người kia và bên tai họ lúc này cũng chỉ có thể nghe được hơi thở trầm bổng và có phần hỗn loạn của người đó mà thôi. 

Kwon Yuri toàn thân đều thả lỏng, không phản đối cũng không có bất kì hành động nào đáp lại Jessica, cô chỉ đơn giản muốn giữ nguyên trạng thái hiện giờ. Đã tới rồi thì hãy cứ để nó diễn ra như vậy, không hề muốn ngượng ép hay suy nghĩ quá nhiều thêm nữa. 

Vài phút chậm rãi trôi qua để rồi hàng mi Jessica khẽ lay động khi cô cúi người đặt một nụ hôn đầu tiên sau bao ngày…lên đôi mắt Kwon Yuri. Thật nhẹ nhàng cũng đầy trân trọng.

Khi cảm nhận được bờ môi mềm mại của Jessica khẽ hôn lên đôi mắt mình thì trái tim Yuri đã hoàn toàn run lên và tan ra không một chút phản kháng nào. 
Dường như cô đã đoán biết được hành động của Jessica mang hàm ý gì, nhưng những suy tính lờ mờ trong tâm trí đó chỉ thoáng qua rồi rất nhanh chóng bị nhấn chìm một cách cố ý trong dòng cảm xúc đang cuộn trào bởi sự đụng chạm dịu dàng mà Jessica mang đến.

Khi bờ môi hai người khẽ chạm vào nhau, vuốt ve, mơn trớn, khiến cả hai liền cảm thấy một niềm vui sướng đang dâng đầy trong cơ thể, từ sâu tận trong tim lan ra từng mạch máu khiến mọi đụng chạm đều nhanh chóng trở nên kích động. Yuri vòng tay ôm lấy thắt lưng Jessica để cô ấy áp sát chặt chẽ với mình rồi mạnh mẽ xoay người trở thành người chủ động. Tận hưởng lấy sự mềm mại và ngọt ngào từ bờ môi Jessica được một lúc thật lâu thì Kwon Yuri nhẹ nhàng cắn cắn lấy môi dưới của cô ấy như một dấu hiệu xin phép để mở đường nhanh chóng mang chiếc lưỡi của mình luồn lách vào trong khoang miệng của Jessica để cuối cùng nhận được sự đáp trả từ cô ấy. Và rồi theo một cách nhung nhớ đầy khao khát nhất nụ hôn giữa hai người lại được tiếp tục hòa quyện chặt chẽ vào nhau trong một vũ điệu vô cùng tinh tế. 

Bởi vì hiện tại Jessica chỉ dùng một chiếc khăn tắm quấn quanh người nên những động tác vừa rồi đã khiến nó trở nên xốc xếch và hoàn toàn không hoàn thành tốt nhiệm vụ che đậy của nó. Kwon Yuri lưu luyến rời khỏi nụ hôn với Jessica liền nghe theo cảm xúc lúc này đang dẫn dắt, cô say mê đặt từng nụ hôn lên chiếc cổ trắng ngần thanh mảnh của cô ấy, hôn dọc xuống xương quai xanh và có chiều hướng ngày càng đi xuống. Khi chạm vào nửa trên mềm mại của Jessica, Kwon Yuri còn theo bản năng kích động đặt nhiều ấn kí lên đó. Lặp tức một cảm giác tê dại xâm chiếm hoàn toàn lấy nhịp thở của Jessica khiến nó trở nên dồn dập và đứt quãng hơn. Còn Kwon Yuri dường như cũng không hề có ý định dừng lại.

-Yu…Yuri…không được…- Jessica sau khi cảm nhận được thêm nhiều những cảm xúc tê dại truyền đến từng tế bào trong cơ thể thì cố vớt vát lấy chút lý trí cuối cùng còn tồn lại của mình để kéo người bên trên trở lại, nếu không thì cô sợ là mọi chuyện sẽ bị đẩy đi quá xa mất.

Tiếng thở nặng nhọc vang lên từng đợt gấp gáp.

Jessica dịu dàng vuốt ve lấy gương mặt Kwon Yuri như một lời dỗ ngọt để cả hai có thể cùng bình ổn lại cảm xúc của chính mình. Còn Kwon Yuri ngược lại cũng rất mãn nguyện mơn nhẹ bàn tay mình lên gò má vẫn còn đang ửng đỏ của người bên dưới. Hai người họ chỉ đơn giản nhìn nhau thật lâu rồi cùng mỉm cười. 

Người ta nói tình yêu không có chỗ cho lòng kiêu hãnh.

Và tình yêu cũng tuân theo một luật chơi duy nhất do chính trái tim đặt ra mà thôi.


Yuri mơ hồ nhận ra được mọi chuyện trong ánh mắt Jessica khi cô ấy nhìn về phía mình và nụ hôn kia dường như đã vừa rọi sáng lên những phần u tối trong lòng cô. Một cách vô thức và bất ngờ giống như cách nó từng tìm đến, áp lực được nhẹ nhàng dỡ bỏ khiến trái tim Kwon Yuri chợt cảm thấy vô cùng nhẹ nhõm.

Kwon Yuri hôn nhẹ lên bờ môi Jessica một lần nữa nhưng vẫn không có ý định rời ra mà ngoan cố ôm chặt lấy cô ấy. Đặt đầu chôn trước ngực Jessica, thỏa mãn tận hưởng lấy mùi hương thơm ngát và tiếng tim đập chậm rãi chỉ có riêng mình cô nghe được. Mặc kệ mọi thứ xung quanh, Yuri chỉ chuyên tâm giữ lấy Jessica để sự hiện hữu này của cô ấy không ngừng nhắc nhở cho cô biết rằng rốt cuộc trong lòng cô thì cái kết nào mới là cái kết bản thân mình mong muốn nhất. 

Số phận luôn thích đặt con người vào trước những lựa chọn khác nhau. 

Nhưng đi ngã rẽ nào thì lại tùy thuộc vào sự lựa chọn của mỗi người. Và cái kết cuối cùng chính là tổng hợp từng nét bút được tạo nên trong mỗi lựa chọn đó.


Kwon Yuri đã thế, Jessica thì cũng không vội đẩy cô ấy ra mà để tùy ý cô ấy, thậm chí chính cô còn không ngừng vuốt ve, âu yếm lấy mái tóc Yuri giống như muốn vĩnh viễn duy trì mãi ở tư thế yên bình, ấm áp này vậy. 




----------------------------------


-Umma còn tưởng hai đứa không muốn ăn cơm nữa chứ ? – Jung Chae Young ngồi trong phòng khách cười nói trong khi nhìn thấy Kwon Yuri và Jessica cùng nhau bước ra khỏi phòng ngủ.

-Jessica ngủ quên ạ - Kwon Yuri thản nhiên chỉ về phía Jessica, khi nhận được cái liếc mắt của cô ấy thì làm ra vẻ mặt đắc ý thường thấy đáp lại.

-Không biết ai là người ngủ quên đây hả ? 

-Ừ, không biết ai nữa. Còn mất thời gian thay đồ nữa chứ. Chắc là lạnh lắm ha. – Kwon Yuri nheo mắt nhìn Jessica đầy vẻ trêu chọc. Cô không thể quên được hình ảnh lúc nãy khi cô ấy đứng dậy đã vô tình làm rơi cái khăn xuống đất như thế nào và lại còn gương mặt đầy bất mãn khi cô ấy cố chọn lựa đồ để che đi dấu vết nơi cổ nữa chứ. Cái đó có thể gọi là tự làm tự chịu.

-Thôi được rồi, hai đứa mau đi ăn cơm đi. Umma ăn rồi đó, đợi hai đứa ra chắc cái thân thể già nua này không chịu nổi mất – Jung Chae Young cười ẩn ý nói, sau đó bà quay đi tiếp tục xem chương trình tạp kĩ trên tivi, để lại đằng sau Jessica vẫn còn đang bận đấu mắt ác liệt với người đối diện nhưng lại hoàn toàn không có kết quả. Bởi vì đáp lại cô chỉ là một nụ cười mỉm đầy gian xảo của Kwon Yuri, cùng ánh mắt người đó đắc ý vô cùng. Bất chợt Jessica như có một cảm giác rằng Kwon Yuri của cô dường như đã trở lại.





---------------------------------------

Sau buổi ăn tối của hai người thì Jessica một mực muốn đưa Kwon Yuri về nhà, bất chấp người đó có nói gì đi chăng nữa. Sự kiên quyết của cô dù được Kwon Yuri thuận theo nhưng đổi lại là một chút nặng nề lại len lỏi vào mối quan hệ vừa tốt lên của hai người họ. Khi xe dừng lại trước căn hộ của Yuri thì cả hai người đều vô cùng im lặng chờ đợi người kia lên tiếng, dường như cả hai cùng cảm nhận được rằng họ có điều cần phải nói rõ ràng với nhau, nhất là sau nụ hôn đó.

-Yuri, sao em không thấy xe của Yuri vậy. Nó ở đâu rồi ? – Jessica bất chợt lên tiếng hỏi, câu hỏi tưởng chừng như vu vơ vô ý nhưng thật ra đã khiến cô đắn đo rất nhiều.

-Xe bị hư rồi – Kwon Yuri đơn giản trả lời.

-Hư từ khi nào mà tới giờ vẫn chưa lấy về ? 

Kwon Yuri quay người đối diện với ánh mắt của Jessica rồi vẫn trấn tỉnh cười nói, tựa như cô đã hoàn toàn sẵn sàng đón nhận chủ đề mà Jessica sắp nói tới vậy: “ Em muốn nói gì, Jessica ? “

Xem câu nói đó như một lời mở đầu cho tất cả, Jessica lặng người nhìn sâu vào ánh mắt đen thâm thẫm của người đối diện để chắc chắn rằng đó vẫn là ánh mắt âm trầm nhưng ấm áp của người cô yêu. Cô khẽ cắn môi rồi cuối cùng khó khăn hỏi: “Đêm hôm đó, sau khi chúng ta cãi nhau Yuri đã bị tai nạn phải không ? Vì sao lại không nói cho em biết ? ”

Kwon Yuri hít một hơi thật sâu nhưng lại chỉ cảm thấy khí lạnh không biết từ đâu đến đang tràn vào buồng phổi, cho dù đã dự đoán được nhưng cô vẫn không tránh khỏi một chút bàng hoàng, đau xót khi nhớ lại buổi tối ngày hôm đó. Cái cảm giác chơi vơi trong không gian chỉ ngập tràn một màu trắng cô độc, còn bên tai là từng âm thanh đổ vỡ chát chúa lồng trong tiếng người xôn xao như đang cố trêu cợt và hành hạ tinh thần của cô. Cái cảm giác đó Kwon Yuri vĩnh viễn không bao giờ muốn nó trở lại lần nữa. 

Cô chậm rãi nói với Jessica: “Em muốn nói gì thì cứ nói thẳng đi. “

-Yuri đừng như vậy mà, cho dù như thế nào thì chúng ta cùng nhau đối mặt có được không ?

-Jessica à, rốt cuộc em đang muốn nói gì vậy ?

Jessica trong lòng vô cùng khổ sở, chính bản thân cô chỉ cần nghĩ đến việc đó thôi đã không tài nào chịu đựng nổi đừng nói gì là đến việc đối diện để nói về điều đó với Yuri hiện giờ, một cách vô thức cô liếc nhìn đôi mắt Kwon Yuri rồi lại giật mình hạ ngay tầm mắt xuống: “Mắt của Yuri…có phải là…”

-Mắt tôi thế nào, Jessica ? Tôi nghĩ em biết đến chuyện này thì đã biết được hết rồi chứ - ngữ điệu của Kwon Yuri vẫn rất bình thản không hề lộ ra bất kì một chút tức giận nào. Cô biết có những chuyện nên đối mặt thì phải đối mặt và trong chuyện này thì phản ứng xác nhận từ phía Jessica là vô cùng quan trọng. 

Vẻ mặt lạnh nhạt của Kwon Yuri khiến Jessica chỉ có thể thấy được sự lạnh lùng sẵn sàng quay đi của cô ấy, sự tổn thương này không chỉ của riêng ai cho dù cô cố tỏ ra bình tĩnh nhưng hốc mắt vẫn không biết từ lúc nào đã bỏng rát cả lên. Jessica vươn người tới ôm lấy cổ Kwon Yuri một cách vô cùng gấp gáp để tạm thời không nhìn vào ánh mắt của cô ấy lúc này, tuy nó ngập tràn sự thản nhiên nhưng lại càng khiến cô đau lòng không dứt. Cô thà rằng nhìn thấy Yuri nổi giận còn hơn là sự hờ hững tựa như mọi chuyện đều đã không còn gì để nói như bây giờ vậy. Thái độ đó khiến Jessica rối rắm và lo sợ rằng mình chỉ cần chạm nhẹ vào thôi thì mọi thứ đều sẽ vụt mất. 

Cuối cùng cô chậm rãi lên tiếng nói không phải vì bản thân đang kiên định hứa hẹn điều gì đó mà là trong lòng đau đớn muốn kiềm nén cảm xúc để nó không chực vỡ òa nơi đầu lưỡi: “ Mắt trái bị tổn thương nghiêm trọng không thể hồi phục được…ngoại trừ việc cấy ghép giác mạc. Mắt phải nếu không điều trị tốt sẽ…mất hoàn toàn thị lực. Kwon Yuri, chuyện như vậy mà Yuri lại nỡ nhẫn tâm giấu giếm tất cả mọi người hay sao ?

Lời nói từ chính Jessica thốt ra vẫn mang một cảm giác đau đớn, nặng nề chẳng khác gì phải trải qua điều khủng khiếp đó một lần nữa. Bởi vì trên tất thảy mọi người, Jessica là người mà Kwon Yuri không muốn để cho cô ấy biết về tình trạng của mình nhất. Cảm giác bệnh tật luôn khiến con người ta trở nên mẫn cảm với bi thương và hơi ấm giống như một vòng che chở, ấm áp này khiến con người dù kiên cường nhất cũng trở nên yếu ớt đi. Yuri lần lựa muốn đưa tay ôm lấy Jessica nhưng bàn tay chần chừ giữa không trung dù chỉ còn cách một khoảng cách rất nhỏ thôi thì cuối cùng cũng chỉ biết nắm chặt lại rồi buông thõng xuống.

Yuri đẩy Jessica ra, nở một nụ cười nhợt nhạt nói với cô ấy, lời nói bình thản nhưng không hiểu vì sao lại nghe như chua xót vô cùng: “Jessica, hiện giờ mắt trái của tôi hoàn toàn không nhìn thấy được nữa. Trong tương lai có lẽ mắt phải cũng sẽ giống như vậy, ngay cả khi em ở trước mặt tôi…tôi cũng sẽ không nhìn thấy gì cả.”
Một giọt nước mặt đau lòng vô thức rơi xuống, Jessica đưa bàn tay chạm nhẹ vào đôi mắt của Kwon Yuri: “Lúc đó đau lắm có phải không ? “



-Yuri đừng lo, y học hiện giờ đang rất phát triển, chúng ta chắc chắn sẽ có cách thôi. Sau dự án lần này Yuri tạm nghỉ một thời gian đi, đừng làm việc quá sức nữa.

-Sau dự án này tôi sẽ đi Mỹ.

-Vậy em đi Mỹ cùng Yuri, bên đó điều kiện vật chất có lẽ sẽ tốt hơn ở Hàn Quốc.

-Em đi theo làm gì, tôi chỉ nói là tôi. Không phải chúng ta.

-Vì sao lại không thể là chúng ta ? Đến bây giờ Yuri vẫn còn muốn lảng tránh em hay sao ? 

Kwon Yuri lắc đầu dường như cũng không thể kiên nhẫn thêm được nữa, cô lớn tiếng nói: “Em có hiểu lời tôi đang nói không vậy hả ? Tôi có thể bị mù, hoàn toàn không thể nhìn thấy được gì nữa. Vậy em còn muốn gì ở “chúng ta” nữa đây ? “

Câu nói lạnh lùng như xua đuổi của Kwon Yuri khiến sự đau lòng trong Jessica phút chốc biến thành tức giận: “Có thể bị mù, vậy thì sao chứ ? Kwon Yuri, đừng bao giờ mơ tưởng đến việc nói ra lời chia tay khốn kiếp kia một lần nữa.”

Kwon Yuri nhìn thấy vẻ quyết liệt trên gương mặt Jessica khiến bản thân cô nhất thời không biết phải nói gì vì thế đành bước ra khỏi xe và đi thẳng vào nhà nhưng Jessica cũng rất nhanh chóng chạy đuổi theo sau. Nghe tiếng bước chân gần sát, Kwon Yuri quay người lại và tức giận lớn tiếng nói:

-Jessica, em yêu tôi sao ? Em yêu bao nhiêu, có yêu đủ nhiều cho tương lai nếu tôi trở thành người đến gương mặt em cũng sẽ không nhìn thấy hay không ? Cuộc sống này tình yêu cũng giống như tiền bạc vậy đó, khi con người ta không có cảm giác an toàn thì sẽ muốn nhiều nhiều hơn nữa. Em có đủ tự tin dành cho tôi tất thảy tình yêu đó để tôi có can đảm tiếp tục yêu em hay không ? 

-Kwon Yuri, đồ ích kỷ. Tôi từng nghĩ rằng bởi vì mình quá ngoan cố ôm lấy thù hận trong lòng nên mới khiến mọi chuyện thành ra như thế, mới khiến Yuri đau lòng khó xử mà rời đi. Nhưng thật ra không phải hoàn toàn như vậy, Yuri mới là kẻ đáng ghét nhất. Bản thân mình sợ, bản thân mình không đủ tự tin nên mới thà bỏ đi mọi thứ chứ không chịu bỏ qua lòng kiêu hãnh của mình. 



-Yuri nghĩ tôi là loại người nào, mù thì sao chứ ? Yuri không hề chịu tin tưởng tôi, chung quay đó cũng chỉ là một loại ích kỷ mà thôi. – gương mặt Jessica lúc này cũng đã vương đầy nước mắt, nhưng ánh mắt cô lại mạnh mẽ và kiên quyết hơn bất kì lúc nào khác.

Kwon Yuri nhắm chặt mặt mình lại cắn răng không nói gì. Phải, Jessica nói đúng, điều cô sợ hãi nhất đó chính là sợ bản thân mình sau này sẽ trở thành gánh nặng cho người khác. Một người luôn tự tin có thể nhìn rõ được mọi chuyện và xoay chuyển nó trong lòng bàn tay của mình sau này có thể đến cả gương mặt của những người thân yêu còn không thể nhìn thấy được, vậy thì còn loại đả kích nào có thể lớn hơn như thế được nữa.

-Đừng bắt ép bản thân tôi nữa, có được không ? Sự thương hại của em chính là liều thuốc độc đối với tôi đó.

-Thương hại, thương hại, ai nói là tôi đang thương hại Yuri hả. Kwon Yuri, tôi yêu Yuri, yêu đến phát điên lên rồi, vì sao Yuri lại không chịu hiểu chứ ? – Jessica dựa vào vai Kwon Yuri và khóc lớn. Cô không biết nên làm gì để người này hiểu rõ được trái tim cô đây. 

-Jessica, thị lực của tôi có rất nhiều khả năng sẽ hoàn toàn mất đi. Nếu ở bên cạnh tôi qua thời gian rồi em cũng sẽ chán nản và thất vọng thôi. Có thể lúc đó tình yêu sẽ dần biến thành trách nhiệm, trách nhiệm càng nặng nề thì con người ta càng khó thở. Có thể lúc đó tôi sẽ ngồi ở một góc nào đó, cả ngày lo sợ tự hỏi rằng liệu hiện giờ em sẽ còn yêu tôi được bao nhiêu nữa. Em sẽ trả lời là yêu tôi hay sẽ lãng tránh câu hỏi đó đây. Jessica, em có thể chịu đựng được việc chăm sóc cho tôi cả đời, nhưng còn tôi lại không chịu đựng được việc cả đời trở thành gánh nặng cho em… 



-Tôi sẽ không thể tự mình đi đường được.

-Không thể nhìn thấy em đẹp đến thế nào khi em mặc một chiếc váy mới.

-Khi em khóc, tôi phải mất bao lâu mới có thể lau được nước mắt cho em đây.

-Cả ngày tôi bị giam mình trong bóng tối trong khi em ở ngoài làm việc vất vả, tôi chỉ sợ rằng chỉ một chút chậm trễ của em thôi cũng sẽ khiến tôi lo nghĩ. 

-Jessica, em xinh đẹp như thế này mà bước ra đường, liệu có bao nhiêu người nhìn ngó em mà tôi lại không thể làm gì khác. Jessica, lúc đó liệu em có hối hận hay không ?

-Sự tự tin của tôi sẽ dần mất hết, lời lẽ chúng ta từng dành để tranh luận với nhau sẽ biến thành những lời cáu gắt, bởi vì có lẽ lúc đó tôi đang sợ Jessica à. Sợ ánh mắt tôi không nhìn thấy được ở em mỗi khi em nhìn tôi chỉ là ánh mắt thương hại mà thôi.



Kwon Yuri chậm rãi nói trong khi Jessica vẫn tựa vào vai cô im lặng lắng nghe. Cô nói từng chuyện từng chuyện một, những viễn cảnh trong tương lai gần đây luôn trở thành nỗi ám ảnh của cô mỗi đêm. Không tự chăm sóc cho bản thân mình được, từ một người có phương hướng trở nên tầm thường đến đáng thương, lòng khoan dung dần biến mất thay vào đó là sự hẹp hòi luôn biến thành lưỡi dao nhọn đả thương người khác. Kwon Yuri muốn Jessica hiểu rõ, hai người ở bên cạnh nhau không chỉ cần có tình yêu là đủ. 

-Bỏ đi Jessica, chuyện chúng ta kết thúc rồi – cuối cùng Kwon Yuri thì thầm nói rồi quay đi, cô để mặc Jessica bên ngoài, giam mình ngăn cách với cô ấy qua cánh cửa gỗ dày. Yuri cảm thấy toàn thân mình dường như đã bị rút cạn sức lực sau cuộc nói chuyện đó. Cô trượt dài trên cửa rồi ngồi bệt xuống đất, nước mặt vô thức rơi xuống bởi vì dù chỉ là trong ý nghĩ thôi nhưng việc phải rời xa Jessica mới thực sự là điều đau lòng nhất.

Thời gian lặng lẽ trôi qua, một người ở trong nhà, một người ngồi bên ngoài cuộn tròn cơ thể trên bậc thềm lạnh giá. Ngăn cách họ lúc này chỉ là một tấm cửa gỗ mà thôi, nhưng cả hai nhất thời đều không dám cưỡng chế để vượt qua nó. Kwon Yuri sợ trong tương lai Jessica sẽ hối hận, còn Jessica lại sợ Kwon Yuri không tin tưởng rằng cô ngay lúc này và trong tương lai sẽ vĩnh viễn không bao giờ hối hận. 

Rốt cuộc thì lời hứa vẫn là điều người ta dễ dàng tin tưởng nhất nhưng lại cũng là điều người ta khó lòng tin tưởng rằng nó thật sự sẽ tồn tại.

Cho dù có tâm không sợ đau muốn chạm vào thì cũng không dám chạm.

Bông hồng tuy đẹp nhưng lại có gai.

Mà bông hồng thủy tinh vừa có gai lại vừa dễ vỡ.


Kwon Yuri lúc này chính là một bông hồng thủy tinh như thế. Jessica nhìn ngây người vào tấm cửa gỗ, lời nói vừa nãy của Yuri cô đều ghi nhớ từng chút một và chính cô cũng bắt đầu tự hỏi rằng liệu mình có hối hận hay không ?



-Yuri… - giọng nói khe khẽ của Jessica truyền vào trong khi Kwon Yuri vẫn ngồi bệt trước cửa. Jessica lúc này cũng dựa người sát vào cửa để chắc chắn rằng người bên trong có thể nghe được rõ ràng lời nói của mình – Em không biết mình phải làm gì thì Yuri mới chịu hiểu là em chỉ cần có Yuri thôi, không cần gì khác cả. 



-Có phải là nghe rất sáo rỗng không ? Em cũng cảm thấy như vậy đó. Trước đây những lời hứa hẹn như thế này chính là điều em rất chán ghét, bây giờ lại dùng chính nó để nói cho Yuri nghe, có phải là rất buồn cười hay không ?



-Nhưng thật ra nếu không nói như vậy thì em cũng không biết phải nên nói gì cả…- Jessica ngừng lại một lát để chắc chắn rằng Kwon Yuri vẫn đang nghe cô nói, trong một khoảnh khắc cô có cảm giác là thanh âm từ phía bên trong cánh cửa truyển ra là do ai đó cố ý tạo nên. Lúc này mọi lời lẽ của Jessica đều đã bay đi mất, chẳng còn những lý lẽ sự tự tin của thường ngày. Cô cố sắp xếp lại suy nghĩ của chính mình, nhưng cuối cùng lại vẫn nói ra bên ngoài bất kì lời nói nào chỉ vừa mới nảy ra trong đầu mà thôi - Yuri, hay là ngày mai chúng ta đi đăng ký kết hôn đi…sau đó dọn về sống chung cũng được, mua nhà mới cũng được…Bằng tiền của em có được không ?



-Em sẽ chuyển toàn bộ tài sản, tiền bạc đứng tên mình thành tên của Yuri, rồi chúng ta lại làm một bản cam kết tiền kết hôn. Nếu sau này em đòi ly hôn thì sẽ không nhận được bất kì đồng nào cả…giống như Yuri vừa nói đó, tình yêu cũng giống như tiền bạc, mà không ai có thể sống mà không cần tiền cả…

-Nếu sau này Yuri không thể nhìn rõ đường được nữa thì em sẽ dẫn Yuri đi. 

-Nếu Yuri không thể thấy em đẹp đến thế nào thì em sẽ nói cho Yuri biết. Hoặc giả Yuri có thể sờ cũng được mà…à ý em nói là sờ quần áo đó.

-Nếu đi làm về muộn em sẽ gọi điện báo cho Yuri biết, sẽ chỉ đi xe của mình không bao giờ đi nhờ xe của người khác. Nếu gặp người nào theo đuổi thì em sẽ mắng người đó, nếu họ theo đuổi lần thứ hai em sẽ báo cảnh sát…

-Mỗi lần Yuri cáu gắt em sẽ cáu gắt lại nhưng sẽ không bao giờ bỏ Yuri lại một mình, sẽ không bao giờ nằm quay lưng về phía Yuri cho dù chúng ta có giận nhau đến thế nào… 



-Yuri, ngay từ lần đầu chúng ta gặp nhau, chúng ta không nghĩ là có thể đi đến được ngày hôm nay…Không nghĩ là yêu một người có thể sâu đậm đến mức muốn giao hết tất cả mọi thứ trong lòng mình cho người đó…Yuri, nếu lúc trước chúng ta không biết được rằng sẽ có một ngày như thế này, vậy thì làm sao Yuri biết được là sau này chúng ta sẽ như những lời khi nãy Yuri đã nói…



-Kwon Yuri, tin tưởng em có được không ?

....

Đằng sau cánh cửa kia vẫn là sự im lặng kéo dài đáp lại Jessica, nhưng có điều cô lại không thể nhìn thấy được một nụ cười hòa lẫn với nước mắt dần hiện lên rõ ràng. Và nụ cười đó đã hoàn toàn không còn mang một dáng vẻ bi thương và yếu đuối như lúc nãy nữa rồi. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#yulsic