Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 5 : Tiếp nối kí ức

Jiyeon tính chạy thật nhanh nhưng đôi bàn tay cô bị nắm chặt và kéo ngược lại. Chỉ vài giây , Jiyeon đã bị ghì xiết trong vòng tay của Eunjung

- Em đừng có chối . Tốt hơn hết là em nói sự thật ra , nếu không ... đừng hòng chị cho em đi học

- Buông tay em ra... đau...

Chỉ cần Jiyeon kêu đau, tự khắc Eunjung sẽ nhẹ nhàng

- Nói chị nghe xem nào, sao em phải trốn chị ?

- Vì... em không muốn các bạn bàn tán. Mọi người sẽ nói chuyện chị và em

Eunjung ngửa mặt lên trời cười lớn

- A ha... Em sợ đám bạn ghen với em đúng không ? Kể cũng phải ... Chị ở trường hot quá mà. Em mới vào lớp 10 nên chưa biết, chứ ở trường này các cô gái đều ao ước làm người trong mộng của chị đấy

- Thôi đi... Em chỉ không thích mọi người bàn tán , sẽ ảnh hưởng tới việc học . Vậy thôi ... Chứ ai mà thèm ghen với em chứ. Chị nghĩ mình là ai ?

Eunjung cười . Chị gõ nhẹ vào đầu Jiyeon

- Em thật là ... Lúc nào cũng khiến chị phải bực bội . Mà... sợi dây chuyền đâu ? Tại sao em không đeo vào cổ ? À , hay thật , mới lên trường mới một cái mà đã giũ bỏ rồi . Chị nói em phải luôn mang theo bên mình cơ mà ? ... Em tính không cần thần hộ mệnh nữa hả

- Tại... em sợ bạn bè trêu trọc là đính ước này nọ thôi. Đám con gái xem phim , cứ thấy mấy cái dây chuyền như thế là lại nghĩ giống phim mà

- Đưa sợi dây đây

Jiyeon lập tức lấy chiếc dây từ trong cặp. Eunjung điềm đạm là thế nhưng những lúc như thế này , Jiyeon biết không thể làm trái lời

- Mặc xác chúng nghĩ gì , em nhất định phải đeo nó bên mình . Nhớ đấy...

Eunjung vừa nói vừa xoay người Jiyeon ra đằng trước . Chị vén mái tóc sang một bên , ghé sát gương mặt cô gái 15 tuổi ấy và đeo chiếc dây vào cổ Jiyeon . Eunjung thì thầm

- Đừng bao giờ tháo nó ra biết chưa

Jiyeon ngượng ngùng trước sự dịu dàng của Eunjung . Đôi má cô ửng đỏ . Jiyeon toan chạy đi nhưng một lần nữa lại bị Eunjung giữ lại bởi cái nắm tay thật chặt

- Khoan đã.... Em lại định chạy biến đi đấy à ? Này , cầm lấy... Bánh matcha mà em thích đó . Cầm đi mà ăn sáng... Từ mai nhớ phải đợi chị đi học đấy

Jiyeon không nói gì , cô giật vội chiếc bánh rồi chạy biến đi . Eunjung nhìn theo cái bóng dáng đáng yêu đó rồi mỉm cười : Đồ ngốc, coi chừng ngã

Hành lang lớp học, đám con gái xúm xít bàn tán...

- Jiyeon, qua đây, qua đây

- Có chuyện gì thế ?

- Ơ, không biết à, khóa trên mới có trai đẹp chuyển đến, đang đi dưới sân trường kìa . Đẹp trai như diễn viên Hàn Quốc luôn

- Ủa vậy hả, Yeon đâu có biết. Cho ngó cái coi . Trời ơi , anh ấy đẹp trai thật. Thích ghê

Đôi mắt Jiyeon mơ màng ngắm nhìn cậu học sinh khóa trên đi dưới sân trường. Thi thoảng cô lại rú lên cùng mấy đứa bạn. Đám con trai cùng lớp nhìn cảnh tượng đó ngán ngẩm và nói những lời "dìm hàng đối thủ". Nhưng mọi thứ đều vô nghĩa trước sắc đẹp của nam sinh mới chuyển đến. Đám con gái không ngừng thích thú

Từ cuối hàng lang , Eunjung ngó xuống dưới sân trường rồi lại đảo mắt qua nhìn đám con gái lớp Jiyeon đang túm tụm ngoài cửa để ngắm trai đẹp. Eunjung bước tới. Chị gạt bỏ mấy cô con gái sang một bên , nắm lấy tay Jiyeon kéo đi trong sự ngỡ ngàng của đám đông

Góc cuối của dãy phòng học , Eunjung đẩy Jiyein ép vào tường và giữ chặt hai tay cô . Đôi mắt Eunjung giận dữ nhưng giọng nói thì vẫn rất nhẹ nhàng

- Em trêu tức chị đấy à ?

- Chị làm gì vậy ? Bạn bè em sẽ dị nghị đấy

- Tên đó thì có cái quái gì mà em phải hò hét lên như vậy chứ ?

Jiyeon bực bội, nước mắt trực trào ra. Thấy vậy, Eunjung bối rối buông tay Jiyeon nhưng vẫn chặn ngang khiến Jiyeon không thể rời đi

- Chị làm thế bạn bè em sẽ bàn tán đó

- Thì sao chứ ? Em sợ à ?

- Không phải nhưng...

- Muốn không thế thì em đừng có mà nhìn ngắm người nào khác nữa . Đừng động vào điểm yếu của chị , vậy thôi

- Điểm yếu gì chứ... chị vô lí quá...

2 giây... Mất khoảng 2 giây để Jiyeon nhận ra cái sự thật là Eunjung vừa dùng đôi môi để ngăn chặn những lời cô nói. Chị liều lĩnh hôn cô ngay góc cuối của hành lang trường học . Jiyeon có thể cảm nhận thấy bờ môi đó run run , hơi thở của chị cũng gấp gáp và sợ hãi

Đó là nụ hôn đầu đời . Jiyeon tin , với cả cô và chị đều thế . Eunjung rụt rè rời khỏi bờ môi của Jiyeon . Chị cúi mặt

- Có cần chị phải nói rõ ra không thế ? Em hiểu mà, đúng không ? Vì thế, đừng khiến chị phải phát điên lên theo cách này ...

- Chị ... thật xấu xa. Bạn bè em nhìn thấy thì sao

- Thật à ? Eunjung ngay lập tức đổi giọng

- Thật cái gì chứ

- Ý chị là có ai nhìn thấy chuyện vừa rồi không ấy , đám bạn em , chẳng phải đang ở sau lưng chị sao ?

- Không biết. Tại chị đấy, lỡ có đứa nào nhìn thấy thì

- Chết tiệt

- Chị còn biết chết tiệt sao ?

- Chết tiệt thật. Sao lại chỉ có đứa nào nhìn thấy nhỉ ? Chị đã mong cả trường phải nhìn thấy chứ . Có như vậy chị đã phải chứng minh cho chúng hiểu em thuộc quyền sở hữu của chị . Hay... chúng mình ra giữa sân trường làm lại nhỉ ?

Eunjung nhìn Jiyeon cười . Jiyeon chỉ khóc vì thái độ đó của chị . Eunjung dịu dàng , bước tới , kéo Jiyeon áp sát vào lồng ngực mình và ôm ghì lấy cô

- Nghe này... chị không muốn làm em khó xử , vì thế, chị sẽ không làm những chuyện thế này nữa. Nhưng... Ai cũng có điểm yếu và điểm yếu của chị là em. Vì thế , đừng đẩy chị vào những tình huống như vậy . Em chỉ cần nhìn chị thôi , là đủ rồi. Như thế có được không ?

- Chúng ta ... còn quá nhỏ

- Chị biết , chị biết chứ . Có thể với nhiều người , đây chỉ là lời của một đứa con gái 18 tuổi . Nhưng với chị nó là lời thề . Chị cũng đã phải can đảm lắm mới dám hôn em đấy . Chị ... không biết bằng cách nào, mất bao lâu nhưng... chị nhất định sẽ cưới em. Tốt hơn là em hãy mặc định điều đó vì em có muốn thoát cũng không được. Nhớ nhé

Eunjung lau giọt nước mắt vừa tràn khỏi khóe mi ... Chị quay đầu bước đi. Phía sau , Jiyeon thấy tim mình thổn thức . Cô tự hỏi, nếu ở tuổi 15 trái tim cô nói rằng nhất định phải tin người vừa mới lấy đi nụ hôn đầu đời của cô , thì liệu , đấy có phải là thứ tình yêu khắc cốt ghi tâm đến trọn đời ?

Trong cơn mơ, bóng dáng của Eunjung cứ mỗi lúc một xa dần , y như khoảnh khắc chị bước về phía cuối hành lang của 10 năm trước , khi mà cô là cô gái 15 tuổi, còn chị đã 18. Jiyeon nằm trên giường và câu nói năm xưa cứ vang vọng mãi

- Chị ... không biết bằng cách nào , mất bao lâu nhưng ... chị nhất định sẽ cưới em

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top