Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Canh ba, phòng ngủ của tông chủ Kỳ Sơn Ôn thị màn trướng lay động dữ dội. Những âm thanh dâm dật từ trong phòng truyền ra khiến đám người hầu đứng bên ngoài phải mặt đỏ chân run. Những âm thanh này đã bắt đầu vang lên từ canh một. Đám người hầu chưa bao giờ thấy tông chủ của bọn họ sủng hạnh người nào lâu như vậy, không nhịn được truyền tai nhau về mức độ quyến rũ nam nhân của người thiếp mà tông chủ mới nạp. Trong phòng, Lam Vong Cơ điềm tĩnh ngồi thiền, niệm chú. Trên giường là Ôn Nhược Hàn đang vừa ngủ vừa kêu lên những âm thanh phóng túng. Hoá ra Lam Vong Cơ đã sớm học được từ Nguỵ Vô Tiện thứ pháp thuật khiến người ta mơ thấy chuyện giao hoan. Từ lúc bước vào căn phòng này, y đã lập tức thi triển nó.

Canh tư, Lam Vong Cơ được người hầu đưa về biệt viện. Những kẻ túc trực bên ngoài phòng Ôn Nhược Hàn thấy y bước ra từng bước vững vàng, khoan thai, không cần người hầu dìu đỡ thì trố mắt há mồm nhìn nhau. Từ trước đến nay chưa người nào được tông chủ của họ sủng hạnh lại trụ qua nổi canh ba, huống chi là đi đứng được bình thường.

Sáng sớm ngày hôm sau, Lam Vong Cơ theo người hầu đi thỉnh an Ôn phu nhân, chính thê của Ôn Nhược Hàn. Đến thỉnh an Ôn phu nhân còn có vài người thiếp, nam nữ đều có. Bọn họ ngồi đợi tại sảnh chính của biệt viện một lúc, một người phụ nữ trung niên sắc sảo từ sau màn bước ra, trên người khoác một bộ y phục hoa lệ màu đỏ, trang sức lấp lánh. Tất cả thiếp thất của Ôn Nhược Hàn vừa thấy bà bước ra liền đồng loạt đứng dậy thỉnh an. Ôn phu nhân đưa mắt nhìn một lượt những người ở đó, ánh mắt dừng lại ở chỗ Lam Vong Cơ một lúc rồi mới cho tất cả nhập toạ. Lúc này, hạ nhân mang lễ vật của Lam Vong Cơ dâng lên cho Ôn phu nhân. Ôn phu nhân cho người hầu tiếp nhận lễ vật rồi không mặn không nhạt nói một câu:

- Ồ, hôm nay là ngày gì mà các đệ, muội lại tề tựu đông đúc ở biệt viện của ta thế này?

Một người thiếp nam của Ôn Nhược Hàn, trông trạc tuổi Lam Vong Cơ, điệu bộ ẻo lả cười nói:

- Nghe nói tông chủ vừa nạp thiếp, biết hôm nay y sẽ đến thỉnh an đích phu nhân, bọn đệ hiếu kỳ đến nhìn một chút, xem vị nào vừa mới vào cửa Ôn gia đã khiến tông chủ mê mẩn đến quên cả ngủ như vậy.

Người vừa lên tiếng là Ngô Kỳ. Theo lời gia nhân thì người này xuất thân là kĩ nam, được tông chủ của một tông phái nhỏ dâng tặng để lấy lòng Ôn Nhược Hàn. Nghe trong lời y nói, không khó để nhận ra ý tứ châm chọc cùng sự ghen tức. Trước những lời đó, Lam Vong Cơ vẫn giữ thái độ điềm tĩnh, cực kỳ lễ độ mà nói:

- Vong Cơ vừa được gả đến, có nhiều điều vẫn chưa hiểu rõ. Mong đích phu nhân cùng các ca ca, tỷ tỷ chỉ bảo thêm.

Ôn phu nhân nghe vậy liền nở nụ cười hài lòng xen lẫn đắc ý, nói:

- Vong Cơ đệ đệ thật sự là dung mạo bất phàm. Vậy nhưng chỉ dựa vào một chút nhan sắc cũng không thể dễ dàng đứng vững ở Ôn gia. Vẫn là sinh được con trai thì tốt hơn.

Người người đều biết tông chủ của Kỳ Sơn Ôn thị Ôn Nhược Hàn chỉ có hai người con trai là Ôn Húc và Ôn Triều, đều do đích phu nhân sinh. Những thiếp thất khác dù rằng sức khoẻ bình thường, năm ba hôm lại được gọi hầu giường, nhưng không người nào có con. Mấy lời này của Ôn phu nhân nghe qua có vẻ như dạy bảo thiếp thất, thực tế là đang huênh hoang địa vị của bà ta ở Ôn gia. Lam Vong Cơ đương nhiên cũng có biết qua việc tranh chấp ở hậu viện của Ôn Nhược Hàn, bất quá y đến để làm nội gián, không cần thiết phải tranh chấp với đám thiếp thất này. Y vẫn giữ thái độ rất mực ôn hoà, nói:

- Phu nhân dạy phải. Vong Cơ xin lĩnh giáo.

Sau buổi thỉnh an, các thiếp thất của Ôn Nhược Hàn ai về viện nấy. Thị nữ thân tín của Ôn phu nhân lúc này mới bảo:

- Lam Vong Cơ đó cũng chẳng có bản lĩnh gì. Vừa rồi ở trước mặt phu nhân còn phải nhún nhường. Xem ra nhị công tử của Cô Tô Lam thị cũng chỉ có vậy mà thôi.

Ôn phu nhân không cho là phải, nói:

- Có thể là hắn ta vốn tầm thường như vậy, cũng có thể hắn ta là một kẻ cao thâm khó dò.

Buổi tối hôm đó, Ôn Nhược Hàn lại cho gọi Lam Vong Cơ hầu ngủ. Lam Vong Cơ lần này cố ý không sửa soạn, đến phòng Ôn Nhược Hàn. Thế nhưng khi Ôn Nhược Hàn bảo y tiến đến gần hắn thì y lại cung kính hành lễ, nói:

- Xin tông chủ thứ lỗi, đêm nay Vong Cơ không thể hầu hạ tông chủ.

Ôn Nhược Hàn tỏ vẻ không vui, hỏi:

- Tại sao?

Lam Vong Cơ nhã nhặn đáp:

- Tông chủ là tiên đốc, quyền lực đứng đầu giới Tu Chân, việc trị gia phải càng nghiêm. Nếu vì sủng ái Vong Cơ mà để người khác nói tông chủ không công bằng thì sẽ tổn hại đến uy danh của tông chủ. Vong Cơ đã gả cho tông chủ, không thể không suy nghĩ cho tông chủ. Ân sủng của tông chủ đêm nay, thứ lỗi Vong Cơ không thể nhận.

Ôn Nhược Hàn nghe lời này của Lam Vong Cơ liền gật đầu nói phải, sau đó thở dài một tiếng liền cho y về biệt viện, lại gọi một thiếp thất khác đến hầu ngủ. Tuy vậy, những lời nói của y đã thành công khiến hắn đối với y nảy sinh thương tiếc cùng để tâm. Đám thiếp thất của hắn chỉ biết nghĩ cách tranh giành sự sủng ái của hắn, nào có ai vì hắn mà lo nghĩ điều gì. Lam Vong Cơ mới vừa gả đến, đã phục vụ hắn vừa ý, khiến hắn yêu thích không thôi, lại còn hiểu chuyện như vậy, hắn làm sao có thể không thương tiếc.

Lúc này, ở biệt viện của Ôn phu nhân, có thị nữ báo lại chuyện Ôn Nhược Hàn cho gọi Lam Vong Cơ hầu ngủ, nhưng sau đó lại đổi thành người khác. Nghe xong, vẻ mặt Ôn phu nhân trở nên âm trầm.

- Quả là một nước đi thông minh. Lam Vong Cơ làm như vậy vừa tránh được sự ganh ghét của những thiếp thất khác, vừa có được sự thương tiếc của phu quân. Người này không thể xem thường.

Thị nữ bèn nói:

- Phu nhân, có cần nô tì...

Ôn phu nhân lắc đầu:

- Không cần. Người muốn hại hắn còn nhiều lắm. Không cần thiết phải làm những việc bẩn tay ta.

Lúc này, Lam Vong Cơ trở về biệt viện. Người hầu trong viện thấy y quay về sớm như vậy không khỏi thắc mắc. Y lại cho tất cả người hầu đi nghỉ, sau đó một mình y ngồi bên cửa sổ, thẩn thờ nhìn vầng trăng treo trên bầu trời, nhủ thầm: "Huynh trưởng, giờ này huynh đang làm gì? Có phải huynh đang nhớ Trạm nhi không?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top