Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

part 8 :

Chương 5.3: 

   Váy dạ hội của Sooyoung đã được mang đến. Cô vừa nhìn thấy màu váy đã không thể cười nổi. Váy dạ hội màu hồng phấn thắt eo. Thiết kế thì không có gì để nói, chỉ có điều màu váy thì quá trẻ con. Bây giờ cô đã là vợ sắp cưới của Kwon Yuri chứ không phải là em gái của anh. Chắc chắn là anh ta cố ý, rõ ràng là cô đã yêu cầu một bộ váy dạ hội đứng đắn, vì sao anh ta lại đưa cái bộ hồng phấn này? Anh ta định tự hủy hoại nhãn hiệu của mình sao? Yuri không có ý kiến gì với bộ váy ấy, anh lập tức đẩy cô vào phòng nghỉ và nói:

“Cho em nửa tiếng, đủ không?”. Sica không còn gì để nói. Anh giúp cô đóng cửa, bỗng nhiên thò đầu vào và nói:

Cần giúp gì cứ gọi, anh sẵn sàng có mặt”. Cô đáp lại anh bằng ánh mắt gườm gườm. Sự việc đã như thế này, đành phải mặc bộ váy này vậy. 

   Sau khi thay xong bộ váy ấy, Sica thấy điểm duy nhất có thể chấp nhận được đó là nó hợp với kiểu tóc của cô. Nhưng kiểu tóc này cũng hợp với rất nhiều bộ váy gợi cảm khác… Thôi vậy, cô vào phòng vệ sinh rửa mặt, trang điểm nhẹ, đeo hoa tai rồi bước ra ngoài. 

Cô vốn xinh đẹp nên trang điểm hay không cũng không khác biệt là mấy. 

Cô mở cửa bước ra, bỗng nhiên Yuri mắt sáng lên, anh không kìm được huýt một hồi sáo, trong không gian yên tĩnh, hồi sáo ấy trở nên cao vút và âm vang. Nhưng anh thể hiện rất tự nhiên, Sica nghe mà thấy phấn chấn hẳn lên, những điều phiền muộn lập tức tan biến. 

“Sooyoung quyết sẽ không hối hận vì đã đầu tư vào người em”. Yuri nói những lời nịnh nọt nhưng rất thật lòng.

“Nhưng em lại thấy hơi hối hận rồi”. 

“Sao vậy, anh ta trả thù lao cho em thấp quá à?”. Anh bật cười. 

“Rất thấp rất thấp”. Sica tỏ vẻ phẫn nộ bất bình: “Anh ta đúng là đang hưởng phúc mà không biết, em đồng ý mặc váy dạ hội của anh ta là vinh dự cho anh ta…” 

“Đúng đúng”. Yuri vỗ tay tán thành: “Có thể mời được vợ sắp cưới của Kwon Yuri làm đại diện, anh ấy đến lúc ngủ cũng phải tỉnh dậy vì cười”. 

Vốn dĩ đó là những lời nói trong lúc tức giận, nhưng anh lại nói như thế, thật đúng là dở khóc dở cười. 

   Yuri nhìn đồng hồ, bảy giờ ba mươi phút, bữa tiệc tám giờ bắt đầu. Từ đây đến Thần Dương, chỉ cần tắc đường một chút thì không biết chừng sẽ đến muộn. Anh cầm chiếc áo khoác khoác lên người cô, hai người ra ngoài đi thang máy xuống dưới. 

Sau khi họ đi, các thư ký bắt đầu thầm thì to nhỏ. 

A nói: “Các cậu có nhìn rõ không? Cô gái giống như học sinh vừa nãy là ai vậy nhỉ?” 

B nói: “Không phải là giám đốc Kwon vừa mới đính hôn đã lăng nhăng rồi chứ?” 

C nói: “Nói linh tinh gì vậy, anh tài xế vừa đưa một người giúp việc vào mà”. 

B cười: “Không phải chứ, ngay cả người giúp việc mà anh ta cũng không tha”. 

C nói: “Cậu thật ác ý”. 

A thốt lên: “A, mình nhớ ra rồi. Cô ấy đẹp hơn trong ảnh nhiều. Bức ảnh ấy quá nhỏ, nhìn rất già dặn, chả trách mình không nhận ra”. 

B, C nhớ đến một người, quay sang bốn mắt nhìn nhau. 

“Tính chất của bữa tiệc tối nay là gì?” Sica hỏi. 

“Bữa tiệc làm ăn, chủ yếu là những người trong nội bộ Bắc Thần, em cứ coi là buổi tụ họp của công ty, không phải căng thẳng”. Yuri vừa từ từ tiến sát chiếc xe trước mặt vừa nhíu mày phàn nàn: “Cứ đến dịp cuối năm là những lão già ấy lại bàn tán”. Cô mỉm cười không nói gì, những lời phàn nàn như thế này không phải là phàn nàn thật, chỉ cần nghe là được, không cần phát biểu ý kiến. Yuri cũng không nói tiếp nữa. 

   Hai người đều im lặng, bỗng nhiên cô chợt nhớ ra một chuyện, quay sang hỏi anh: “Lúc nãy anh nói cái gì mà mong chờ vào biểu hiện đáng ngạc nhiên của em, nói thế có ý gì?” 

Anh lập tức nói: “Đúng vậy, anh muốn trong buổi tiệc tối nay em biểu hiện không coi ai ra gì đến mức cực điểm”. 

Cô hơi nhíu mày: “Em để lại ấn tượng ấy cho anh từ lúc nào vậy?” 

Yuri nhe răng cười: “Ý anh là, lát nữa đến phòng tiệc, dù là ai đến bắt chuyện với em thì em chỉ cần tỏ thái độ ngạo mạn là được”. 

“Cái này khá hợp với sở trường của em, anh chắc muốn em làm vậy thật chứ?” 

“Vô cùng chắc chắn”. 

“Ok”. Sica vỗ tay: “Vậy lát nữa, dù là nhìn thấy ai thì em sẽ nói, e hèm…”, cô khẽ ho một tiếng rồi cố ý vênh mặt lên, tỏ tư thế đứng trên muôn người và nói: “xx, tôi cho phép anh hôn vào chân tôi!… Như vậy được rồi chứ?” 

Yuri nhìn cô, không nhịn được bật cười ha hả: “Đừng nói thế, em như vậy rất giống với phong thái của nữ hoàng”. 

Sica cũng cười nhưng trong lòng thấy không thoải mái. Yêu cầu này thật vô lý, tục ngữ nói gừng càng già càng cay, những ông già ấy đại diện cho thế lực, để lại ấn tượng vô cùng ngạo mạn cho họ, dù là xét từ phương diện nào cũng thấy không phải là chuyện hay ho gì.

Chương 5.4: 

   Ra khỏi trung tâm thành phố, đường có vẻ thoáng hơn, bên đường có tấm biển quảng cáo nhấp nháy của Thần Dương Resort, trong bóng tối phát ra ánh sáng thu hút người qua lại. Thần Dương Resort do công ty bất động sản Đỉnh Lâm đầu tư khai thác, mời các kiến trúc sư nổi tiếng thiết kế, là địa điểm du lịch lý tưởng, khung cảnh thanh tịnh, không gian thư thái, không khí trong lành, Yuri và Sica đến chậm vài phút. Cô nhìn vào hội trường, đúng là như lời Yuri nói, rất nhiều bậc tiền bối, những cô gái mà họ dắt theo tỷ lệ nghịch với tuổi tác của họ, càng già thì bạn gái đi cùng lại càng trẻ. 

   Yuri đưa Sica đi chào khách, đều là những người đáng tuổi chú bác. Họ đối xử với anh khá thân thiện, hòa nhã nhưng với Sica lại lạnh lùng, người thì thân thiết khen ngợi đôi câu, người thì chỉ gật đầu, bất lịch sự đến nỗi coi như không nhìn thấy cô. Sau một vòng chào hỏi, cô thầm than thở trong lòng: Mỗi người ở đây đều ngạo mạn hơn cô gấp trăm lần, Yuri lại còn muốn cô biểu hiện ngạo mạn. Hừm, lẽ nào đây là lời nhắc nhở một cách uyển chuyển? Chỉ có điều thế này càng tốt, cô không cần phải mỉm cười, càng không cần phải nghe họ nói những lời sáo rỗng, nghe lại ảnh hưởng đến khẩu vị. 

Một người đàn ông cao gầy cũng đang nhìn chằm chằm về phía cô. 

Bạn gái anh ta nói: “Sang Yoon, lại chào một tiếng đi”. 

Kwon Sang Yoon cầm ly rượu trên tay, giữ im lặng. 

Bạn gái anh ta làm nũng: “Đi mà, em muốn xem xem cô ta có ma lực gì mà lại trói được Yuri”. 

Thế là Sang Yoon đưa cô ta lại gần, hai anh em chạm mặt nhau, cùng nâng ly. 

Yuri giới thiệu: “Anh trai anh, bạn gái luật sư của anh ấy, Park Eunji”. Sau đó anh nhìn Sica, mỉm cười nói: “Cô ấy thì không cần giới thiệu chứ?” 

Eunji mỉm cười: “Gần đây cô Jung là nhân vật tiêu điểm của thành phố này, không muốn biết cũng khó. Chúc mừng cậu, cô Jung quả là có phúc lớn”. Sica cười, không nói gì, hướng ánh nhìn về phía Sang Yoon. 

   Kwon Sang Yoon nhìn vẻ ngoại hình đúng là chín chắn hơn Yuri rất nhiều. Lúc này, khuôn mặt của anh ta toát lên nụ cười thoảng qua, anh ta gật đầu một cách không tự nhiên và nói: “Chào cô”. 

Đó không phải là một thái độ thân thiện nhưng cũng không biểu lộ vẻ thù địch. Sica ngẩng đầu uống cạn ly rượu và nói: “Tôi vào phòng vệ sinh, mọi người cứ nói chuyện”. 

Yuri tỏ vẻ vô tội, nhún vai và nói: “Cô ấy là vậy đấy, ha ha, thật đáng yêu”. 

   Eunji cũng không kìm được uống hết ly rượu để làm dịu tâm trạng của mình. Cô dựa vào sự nỗ lực của bản thân mình để đạt được thành công, cùng Sang Yoon đi đến được ngày hôm nay quả là không dễ dàng gì. So với Sica một bước lên trời, khó tránh khỏi cảm thấy bất công, nhưng cô lại dồn nỗi tức giận vào bạn trai mình. Vì sao anh ta không thể bốc đồng một lần giống Yuri? Vì sao anh ta chỉ nghĩ đến cái này nghĩ đến cái kia mà không nghĩ đến tình yêu, cô sắp ba mươi tuổi rồi… Sang Yoon không hề biết rằng bạn gái đang than thở vì thời gian đã cướp đi tuổi thanh xuân của mình, anh hạ thấp giọng nói: “Yuri, em đừng có chơi quá”. 

Yuri khẽ cười và nói: “Anh nói gì vậy?” 

“Em cố tình đưa cô ta đến…” 

“Cô ấy là vợ sắp cưới của em”. 

Sang Yoon bực mình: “Em nhìn xem em… Ồ, giám đốc Kim, lâu rồi không gặp”. Anh ta bỗng nhiên đổi giọng, nhìn về phía sau em trai và mỉm cười. 

Yuri quay người lại, thì ra cứu tinh của mình là giám đốc Kim của doanh nghiệp Thiên Kim. 

Thế là ba người bắt đầu hàn huyên. 

Lúc ấy, Sica ở trong phòng vệ sinh cũng hàn huyên với người khác. 

Người bắt chuyện với cô là một cô gái rất trẻ đẹp. Cô đang rửa tay thì cô gái này đẩy cửa bước vào, vừa nhìn thấy cô, cô gái ấy liền nói: “Ơ, cô là Jessica Jung?” 

Sica ngây người: “Xem ta tôi đã thực sự trở thành người nổi tiếng, phải làm quen với việc bị nhận ra bất cứ lúc nào và ở bất kỳ đâu…” 

Cô gái ấy cười khanh khách, tiếng cười trong trẻo, vui tai, Sica cũng có ấn tượng, nhìn cô ấy kỹ hơn. 

Cười xong cô ấy nói tiếp: “Cô xinh hơn trong ảnh nhiều”. 

“Cảm ơn”. Sica mỉm cười. 

Chắc chắn là Kwon Yuri rất yêu cô”. Mắt cô ấy tròn xoe, dáng vẻ hồn nhiên, ngây thơ. 

   Sica không biết nói gì, chỉ biết mỉm cười, sau đó chỉ tay về phía cửa, ý nói là mình đi trước. Cô gái ấy lại cười, vội gật đầu. 

Đúng là một cô gái hoạt bát đáng yêu. Sica mỉm cười đẩy cửa bước ra, ngẩng đầu lên thì thấy một người đang đứng ở ngoài hành lang. Cô nhìn thấy người ấy, nụ cười bỗng cứng lại trên khuôn mặt. 

Đối phương đứng chếch người, mỉm cười, nhìn thấy cô cũng không giấu nổi vẻ ngạc nhiên.

   Chính là Kwon Sung Min, cô đã nhìn thấy ảnh của ông ta trên mạng, chắc chắn không nhận nhầm người. 

Một người đàn ông trung niên, dáng vẻ nho nhã, người cao gầy. Trông ông khôi ngô hơn hai cậu con trai của mình, nếu chỉ nhìn tướng mạo thì cô không tin ông đã năm mươi tuổi. 

Lẽ nào cô gái lúc nãy chính là trợ lý của ông ta? Hai người họ đã gắn bó keo sơn đến mức này, ngay cả lúc cô ấy vào phòng vệ sinh ông ta cũng đứng ngoài chờ? Không thể thế được? Ông ta là Kwon Sung Min cơ mà. 

“Cô là Jessica Jung…” 

Sica mỉm cười: “Là tôi, thật không ngờ lại gặp ngài”. 

Ý của cô là không ngờ lại gặp ông tại bữa tiệc này, nhưng lúc ấy hai người đang đứng trước cửa phòng vệ sinh, câu nói này nghe có vẻ mang chút gì đó của sự chế giễu. 

Ông cười: “Tôi cũng không ngờ…” 

Câu nói này của ông ta nghe cũng thật kỳ lạ, dường như nói xong rồi nhưng lại có vẻ như để lại vế sau, khiến người ta lặng im chờ đợi, nhưng ông ta lại không nói nữa. 

Ông ta có đôi mắt sâu nhưng ánh mắt lại rất dịu dàng: “Cô xinh hơn trong ảnh nhiều, Yuri quả là có mắt nhìn người”. 

“Cảm ơn ngài”. Sica mỉm cười nói tiếp: “Chỉ có điều tôi không nên làm mất thời gian của ngài”. 

   Sica quay người bước đi, tự thấy câu nói ấy có chút không thỏa đáng. Cô vào phòng tiệc, tìm Yuri: “Anh đoán xem em vừa gặp ai ở phòng vệ sinh?” 

“Ai?” 

“Bố anh” 

“Không phải chứ?” Yuri ngạc nhiên nhìn cô: “Chắc ông ấy không mắc chứng đãng trí tuổi già chứ, sao lại chạy đến phòng vệ sinh nữ?” 

Sica bị anh ta làm cho phì cười, đưa tay vỗ nhẹ vào cánh tay anh ta và nói: “Gặp ở ngoài hành lang. Sao anh không nói với em tối nay bố anh cũng đến?” 

Yuri uống một ngụm rượu, lạnh lùng nói: “Ông ta xuất quỷ nhập thần, ai biết là ông ta có đến hay không? Ông ta đến thì sao chứ? Có ăn thịt người đâu mà sợ? Lẽ nào em cũng căng thẳng?” Bỗng nhiên anh ta quay sang nhìn cô với ánh mắt sáng quắc. 

Cô chau mày phiền não: “Một chút thôi, dù gì thì ông ấy cũng là bố anh…”

Chưa đợi cô nói hết câu, anh liền cười phá lên: “Sao, cuối cùng thì em cũng muốn lấy anh rồi sao?” 

Sica quay sang, nhíu mày nhìn anh. 

Yuri nói với giọng điệu gần như chế nhạo: “Nếu không em quan tâm ai là bố anh làm gì?” 

Nghe giọng điệu ấy của anh, ban đầu Sica thấy kỳ lạ nhưng chợt hiểu ra rằng: A, thì ra anh muốn kích bố mình, anh muốn làm ngược lại với cha mình. Vì sao? 

Cô không kìm được chớp chớp mắt. 

Yuri thản nhiên hỏi: “Em định quyến rũ anh à?” 

Sica dở khóc dở cười, quay mặt đi không nhìn anh nữa nhưng không kiềm chế được buột miệng nói: “Thì ra anh ấu trĩ như vậy?” 

“Em nói gì?” 

“Không có gì”. 

“Em nói anh ấu trĩ!”. 

   Bỗng nhiên Yuri nắm lấy cổ tay cô, giọng lạnh lùng, dường như không thể chấp nhận được từ ấy. Ly rượu trên tay Sica tròng chành đổ ra ngoài, đổ vào mu bàn tay, bỗng chốc cô cũng không kiềm chế được muốn nổi nóng, nhưng quay mặt lại nhìn ánh mắt anh bỗng thấy kinh ngạc. Hình như từ ấy đã đánh trúng điểm yếu của anh ta, cần phải xoa dịu. Cô đang định nói vài lời dịu dàng thì bỗng nhiên bên cạnh vang lên giọng nói: “Yuri, các con đang làm gì vậy?” 

Ông Kwon khoác tay một cô gái ngây thơ tóc dài óng mượt, cười típ mắt tiến lại gần phía họ. Vì có sự xuất hiện của ông nên hai người họ lập tức trở thành tiêu điểm của bữa tiệc, tất cả mọi người đều hướng ánh nhìn về phía họ. Không gian xung quanh bỗng trở nên tĩnh lặng lạ thường. Sica không kìm được than thở trong lòng, thật là, có gì thì từ từ nói, anh kích động cái nỗi gì chứ. Để xem anh sẽ xử lý như thế nào? 

  Đáng khen thay cho Yuri,, dưới sự chứng kiến của rất nhiều người, anh ta đáp rằng: “Bọn con chuẩn bị hôn nhau”. Nói xong, anh ta đặt ly rượu của mình xuống, kéo cô vào lòng, cúi xuống hôn vào môi cô. 

Phong Bình thấy “choáng”. Thậm chí cô nghi ngờ không biết những giọt rượu bị đổ ra tay có rung lên hay không. Nhưng nếu lúc ấy không phối hợp với anh thì không được, đành phải nhắm mắt làm ra vẻ ngây ngất. Đợi Yuri hôn xong ngẩng đầu lên cô vẫn còn nhắm mắt tỏ vẻ đắm đuối và nói: “Lại lần nữa đi”. 

Yuri ngây người, không tin vào tai mình. 

Những người đứng gần bắt đầu cười ồ. 

Kwon Sung Min như cười mà không phải là cười. 

Nhưng, khi Yuri nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp đến hút hồn của cô, anh không kiềm chế được bản thân, cúi xuống hôn cô. Lần này anh hôn rất đắm đuối, Sica cũng đáp lại anh. Sau khi họ rời được nhau thì ông Kwon đã bỏ đi. Những người xung quanh đều đã quay lại với chuyện của mình, không ai để ý đến họ nữa. 

   Sica hít một hơi thật sâu nhưng má vẫn nóng rát, không hiểu vì sao mà trong lòng thấy nực cười. Yuri cũng có đôi chút khó xử, cố tỏ vẻ bình tĩnh nâng ly rượu trên bàn uống một ngụm, sau đó mới phát hiện mình uống rượu của phụ nữ, bỗng nhiên lại thấy khó xử hơn. 

Cô không nhịn được cười, khẽ trêu chọc anh: “Đừng căng thẳng thế, kỹ thuật hôn của anh rất đỉnh”. 

Anh mặt đỏ như gấc chín. Rốt cuộc cô ấy đang nói gì vậy, nếu kỹ thuật hôn của anh đỉnh như vậy rồi thì anh căng thẳng cái nỗi gì? Anh căng thẳng chỗ nào? Thật là… Chỉ có điều, anh là Kwon Yuri cơ mà, anh tỏ vẻ thản nhiên và nói: “Cảm ơn, từ trước đến nay anh luôn tự tin về điều đó”. 

Sica không nhịn được cười: “Em lại muốn vào phòng vệ sinh”. 

“Em vừa vào cơ mà”. 

“Em lại muốn đi nữa…” 

   Nói xong cô rời khỏi phòng khách, đi qua hành lang phía sau tấm bình phong, ra ban công ngắm cảnh. Hai tay chống vào lan can mát lạnh để nhiệt độ trong người giảm đi. Lúc ấy, cảm giác muốn cười, muốn thoát khỏi không gian ấy cũng không còn nữa. Phong cảnh bên ngoài cửa kính trở nên lung linh đa sắc hơn dưới sự bao trùm của bóng đêm và ánh đèn lấp lánh, cô nhìn rồi thở phào nhẹ nhõm. Kwon Sung Min nổi tiếng trong giới kinh doanh nhờ nghị lực và ý chí kiên cường, nhưng bản thân ông ta lại rất phong độ, thân thiện, dễ gần. Lẽ ra ông ta phải là một người cha tốt. Rốt cuộc Yuri và ông ta có mâu thuẫn gì mà anh không tiếc lấy hôn nhân của mình ra để thách thức? 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top