Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[LONGFIC] Oops...!!! [Chap 8.4]

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

8th SHOT

PART 4:

Cô ta tham gia vào ván bài, một phong thái kiêu sa, tôi thật sự bị thu hút bởi con người này. Một điểm gì đó rất lạ mà cũng rất quen, giống như em vào ngày đầu tiên tôi gặp. Mùi nước hoa của cô ta dường như chỉ tác động lên mỗi tôi... Những tên đàn ông xung quanh đều đang bị cuốn vào ván bài, những điếu thuốc hôi hám và những li rượu nhạt thếch.

Tequila cũng không còn mùi vị... Từ khi cô gái đó ngồi vào bàn.

Cô gái bên cạnh cũng chẳng còn hấp dẫn.

Tấm khăn choàng lụa mỏng quấn hờ quanh cổ làm cho cô ta cỏ vẻ gì đó thướt tha và làm tôi muốn đuổi theo.

Tôi thề, nếu bài của tôi có thể thắng được cả ván bài đánh đổi sinh mạng này mà cô ta đứng dậy bỏ đi, tôi cũng nguyện úp bài và đuổi theo cô ấy.

*hai con xì*

Nụ cười nhẹ nở trên môi cô gái bí ẩn kia. Những tên bị thịt xung quanh tôi mặt nhăn mày nhó, mồ hôi đầm đìa. Và chúng buông bài...

Chỉ còn lại tôi và cô thôi, cô gái bí ẩn.

Và tôi chẳng quan tâm đến hai lá bài của mình là gì nữa, cô ta đã mở bài và tôi cũng chẳng cần úp mở gì hơn. Ván bài này đã hòa. Hai con Joker đã xuất hiện trên tay bài của tôi, lẫn cô ta. Số tiền được chia đều cho tôi và cô ta.

Cô ta mỉm cười đứng dậy sau khi ném cái thẻ tín dụng lên bàn, tôi cũng làm thế và tôi đuổi theo bóng cái khăn choàng lụa mỏng tang khuất lấp sau những hàng cột trắng uy nghiêm. Lớp lụa màu đỏ đó dẫn dắt tôi cuồng say bước theo cô gái đó...

Dáng vẻ giống hệt em...

Một cái nhếch môi...

Tôi đuổi theo cô ta ra khỏi casino và chạy qua hàng chục cái sảnh khác nhau, chỉ là đuổi theo cái màu lụa đỏ đó.

Và nơi cô ta dẫn tôi đến lại là một khoảnh sân rộng, vắng vẻ, có một cái cầu tàu và một chiếc du thuyền nhỏ neo ở đó. Đứng bên tay vịn phết màu trắng đục, cô ta mỉm cười chờ tôi...

"Senorita..." Tôi gọi bằng tiếng Ý và cô ta quay lại nhìn tôi với ánh mắt khiêu khích.

"Cô biết nói tiếng anh chứ?" Cô gái đó hỏi tôi, cách cô ta phát âm làm tôi nhớ đến em và Tiffany.

"Sure." Tôi tiến đến gần cô ta hơn, nhún vai và đáp.

Váy áo của cô ta tung bay theo từng cơn gió nhẹ thổi lên bờ, cánh lông vũ trên cái mặt nạ khẽ rung, mái tóc vàng hơi rối và vài lọn tóc vương ngang gương mặt đẹp.

"Cô là người nước ngoài?" Vẫn dùng tiếng Anh, tôi dường như nghe thấy tiếng cười khúc khích của cô ta.

"Tôi là người châu Á, cũng giống như cô vậy." Cô ta đưa tay vén tóc, một cái vòng tay bạc với cái chuông nhỏ rung theo tiếng gió và cử động của tay cô ta.

"Ahhh..." Tôi đã đứng sát với cô ta, mặt chúng tôi chỉ còn cách nhau chừng 3 inches, "Xin hỏi, cô đến đây làm gì?"

"Tìm một vài thứ..." Nụ cười quyến rũ nở trên môi cô ta, tôi thật sự muốn nếm thử hương vị của màu son đó.

"Không biết tôi có thể giúp cô việc này không? Cô Jung?" Tôi nhếch mép và vòng tay mình quanh eo cô ta.

"I need pleasure, Yuri-ah." Giọng nói ngọt ngào như mật ong của em rót vào tai tôi, mùi hương nồng của nước hoa tỏa ra từ cổ em làm tôi chuếnh choáng.

"My pleasure, baby." Và tôi biết được màu son môi đó có vị gì, không rõ ràng nhưng tôi biết đó là vị của tình yêu...

Thay vì kéo nhau về khách sạn và xé nát quần áo của nhau, chúng tôi cùng đi dạo khắp đường phố Venice, cùng bước lên những cầu thang dài, tản bộ dọc những bờ sông...

Valentine ở Venice không náo nhiệt như tôi nghĩ... Dòng sông lác đác những cánh hoa hồng và thỉnh thoảng thì có vài cặp tình nhân đứng bên bờ sông... Những chiếc thuyền nhỏ với người chèo và hai người ngồi trên thuyền, lãng mạn và nhẹ nhàng.

Thì ra Bloody Valentine không tệ, ít ra nó cũng thú vị...

"Em muốn ra biển chơi không?" Đột nhiên một ý tưởng điên khùng nảy ra trong đầu tôi.

"Biển?"

"Yul đã chuẩn bị sẵn một chiếc du thuyền, có lẽ là đủ cho chúng ta đi chơi qua đêm trên biển đấy." Tôi cảm thấy khóe miệng mình tự nhếch lên khi nghĩ đến cảnh sáng mai sẽ nằm trên boong tàu và phơi nắng...

"Ngay bây giờ à?"

"Yeah... Đi thôi." Tôi nói rồi nắm tay em và kéo đi.

"Nhưng chúng ta chưa lấy quần áo?"

"Có sẵn cả rồi."

.

.

.

.

Một chiếc du thuyền nhỏ khá thoải mái có vẻ là đủ cho việc tôi cần... Tôi chỉ cần cái boong tàu mà thôi...

"Em vào trong trước đi..." Tôi chỉ vào bên trong khoang thuyền rồi đi lên buồng lái, khởi động chiếc du thuyền đưa nó ra khơi... Chạy ra đến giữa biển thì dừng và neo lại.

Sau khi đảm bảo rằng chiếc thuyền sẽ chẳng chạy đi đâu thì tôi mới yên tâm đi tìm Jessica.

.

.

.

Xuống cầu thang, mặt biển đêm tối đen như mực và không chút ánh sáng nào, trời và đất dường như chỉ có mỗi một màu đen, không trăng không sao, thỉnh thoảng chỉ có vài con sóng bạc đầu.

Nàng công chúa của tôi ngồi trong khoang thuyền và đang mỉm cười quyến rũ với tôi...

"Vậy ra công việc của em là đến casino và đánh bài sao?" Tôi ném bỏ cái áo khoác ngoài của mình vào trong khoang thuyền rồi nằm ườn ra cái ghế dài.

"Em đến đó để chờ Yul..." Em bước vào, tháo sợi dây bạc quấn quanh những lọn tóc dài, mái tóc màu vàng cam xõa tung khỏi sợi dây cột hờ.

"Chờ Yul? Mà em vừa nhuộm lại tóc sao?" Tôi ngóc đầu dậy và lột phăng cái găng tay vướng víu đã lấm tấm dính máu. Đầu tôi bắt đầu ong ong rồi rất may là đến lúc này mới bắt đầu cảm thấy mệt nếu không chắc lúc nãy tôi đã tông trúng cái gì trên biển cũng nên.

"Đẹp chứ?" Em ngồi xuống và kéo đầu tôi đặt lên đùi mình. "À, em thấy Yul có một bộ lễ phục trong tủ quần áo cùng với một cái mặt nạ nên nghĩ chắc Yul sẽ đến bữa tiệc của khách sạn và thế là em quyết định đùa với Yul một lát... Không ngờ lại bại lộ dễ dàng như thế." Em bĩu môi và nghịch tóc tôi.

Chồm người dậy và cắn nhẹ lên môi em, tôi không thể chịu được mỗi khi em làm như thế. Để lưỡi mình chu du thưởng ngoạn và quyết chiến với lưỡi em, tôi dừng lại khi phát hiện cái cổ tay mình đang đau đến tê người.

"Arghh!" Lớp băng trên cổ tay nhuốm một màu nâu đỏ của máu khô và ẩm ướt bởi thứ chất lỏng đang rỉ ra chảy dài lên bàn tay tôi.

"Nằm yên." Em đẩy tôi nằm xuống rồi quýnh quáng chạy đi tìm cái vật thể màu trắng hình hộp với chữ thập màu đỏ bên trên. "Cho Yul chừa cái tội thích đùa dai." Em càu nhàu làm tôi phải bật cười.

"Chứ tại ai mạnh tay quá cắt một đường đến thế này? Yul rút tay không kịp thì chắc đã tàn phế rồi." Tôi ngồi dậy và nhìn cái dáng nhỏ nhắn của em lăng xăng khắp khoang thuyền trong bộ váy màu đỏ gợi cảm lục tìm cái hộp cứu thương.

"Còn nói nhiều? Yul có thấy cái..." Em quay sang tôi làm mặt giận mà vẫn dáo dác nhìn tìm cái thứ mình cần.

"Ở sau lưng em đấy Mrs. Kwon." Tôi hất đầu chỉ về phía cái hộp màu trắng trắng và có dấu chữ thập màu đỏ.

.

.

.

Lần này em không càu nhàu như lúc sáng, mà lại im lặng làm một cách thật nhẹ nhàng vì sợ tôi đau.

"Cái USB..." Lần đầu tiên từ khi gặp lại em tôi đề cập về cái USB đó.

"Em vẫn chưa hiểu những thứ trong đó là gì, Krys bảo em đưa cho Yul khi nào có dịp và em cũng chép luôn đoạn clip đó vào." Em kết thúc việc băng bó tay tôi và rùng mình trước lớp băng đầy máu me nằm dưới sàn.

"Tất cả đều được mã hóa nên Yul đã gửi cho Yoong, nhóc ấy bảo vẫn đang xử lí cái đống mã hóa đó."

"Krys cũng bảo sẽ tốn rất nhiều thời gian để giải mã những thứ đó." Em ngồi xuống bên cạnh và cầm cái tay thương tật của tôi lên ngắm nghía, rồi lại đan tay vào tay tôi.

"Là thông tin về người đã thuê chúng ta giết nhau à?" Tôi thắc mắc, nhóc Yoong chẳng hề cho tôi biết những thứ đó là về cái gì. "Yul bị một bọn mafia truy sát vì cái USB đó, có lẽ là cùng một chủ với đám đã đột nhập vào phòng em, hôm qua."

"Krys không nói gì cả..." Em nhún vai rồi tựa đầu lên vai tôi. "Nhưng mà nếu cô gái tóc vàng cam và mặt nạ xám bạc khi nãy không phải em, chắc là giờ này Yul đã làm gì con gái nhà lành người ta rồi nhỉ? Như đêm đầu tiên chúng ta gặp nhau ấy." Tôi ngửi thấy mùi nguy hiểm trong câu hỏi này, dù nhẹ nhàng và em đang rất thân mật.

"Em nghĩ em hóa trang như thế thì Yul nhìn không ra em chắc?" Tôi làu bàu ra vẻ khó chịu. Tôi chưa nghĩ đến việc người đó không phải em, vì dường như tôi chưa bị ai cuốn hút như thế, cho đến khi tôi gặp em, và mọi giác quan của tôi dường như có thể tìm ra em một cách nhanh nhất nếu em ở gần tôi.

"Cô gái Tây Ban Nha lúc nãy...ngồi bên cạnh Yul tiếp rượu cũng rất hot đấy."

"Em nóng hơn cô ta gấp trăm lần, Yul đang đổ mồ hôi đây." Tôi tháo cúc cổ áo ra và cởi bỏ cái áo khoác ngoài. Em lập tức ngồi thẳng dậy và nhìn tôi e ngại. "Và...em nghĩ...hot có phải là một cái tội không? Yul đang muốn đưa em vào phòng ngủ bên trong đấy?" Tôi nhấc bổng em lên và đẩy cánh cửa trắng của chiếc du thuyền nhỏ ra, bước vào bên trong.

Tấm nệm nhỏ thụng xuống khi tôi leo lên nằm bên cạnh em.

"Yul muốn ngủ..." Tôi vùi mặt vào tóc em.

"Em vẫn chưa hoàn thành hợp đồng..."

"Tên mắt xanh mũi đỏ tóc xoăn lúc nãy đúng không? Người thứ 3 ở phía bên trái của Yul?" Tôi lầm bầm kèm một cái ngáp thật đã.

"Sao Yul biết?" Giọng em thảng thốt.

"Suốt mấy ván bài em cứ liên tục liếc hắn rồi liếc đồng hồ và tay em gõ nhịp một cách khá là thiếu kiên nhẫn." Tôi đạp bỏ đôi giày trong chân và ném cái áo sơ mi sang một bên.

"Vậy là Yul biết à?"

"Và giờ này thì chắc tên đó cũng sắp được chuyển vào nhà xác của một cái bệnh viện nào đó hoặc thân nhân của hắn đã nhận xác rồi cũng nên.."

"Yul?"

"Yul làm đấy... Xem như là vụ cuối cùng, rửa tay gác kiếm." Tôi nhìn xuống tay mình và phủi tay. "À không...vẫn còn một vụ làm ăn lớn..." Nhưng tôi chợt nhớ lại một cái hợp đồng mà tôi còn đang mang nợ.

"Là em à?" em quay sang nhìn tôi đôi mắt trong vắt đượm buồn.

"Là kẻ đã thuê chúng ta giết nhau."

"Yul biết người đó là ai sao?"

"Đột nhiên Yul lại nghĩ đến vài người... mưu mô xảo trá..."

.

.

.

"Vậy chúng ta có cần giết nhau nữa không?"

"Em thích giết nhau không?"

"Hoàn toàn không... Em thích thế này hơn..." Em trườn lên người tôi và cắn vào môi tôi, tay em luồn vào cái áo thun mỏng trên người tôi.

"Em muốn chủ động sao?" Tôi xô nhẹ người em và thay đổi vị trí. "Hôm khác nhé?" Tôi lột bỏ cái áo choàng lụa của em rồi bắt đầu trò chơi của mình...

"This is what I'm looking for..."

"Pleasure huh?"

________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top