Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chapter 34 - "Từng giác quan trong tôi như một ngọn núi lửa đang muốn chực trào"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: 15+

Jisu's POV

Vậy là chuyên án lần này sẽ gồm có tôi, Ryujin, Yeji, Jun Hyung, Doyoung, Yuna và Chaeryeong. Vì mức độ quan trọng của vụ việc mà khác với kế hoạch ban đầu, Ryujin quyết định để Jin Hye, cô bé cùng team của cậu ấy rời nhóm và chỉ để lại những người thân thiết tham gia. Đứng trong bếp làm đồ ăn nhẹ cho cả bọn, thỉnh thoảng tôi ngước ra phòng khách và thấy Ryuin ngồi trầm ngâm trên ghế sofa. Tôi đoán rằng những cảm giác tối qua vẫn chưa buông tha cho cậu ấy. Có vài khoảnh khắc, tôi bắt gặp ánh mắt của Ryujin dành cho mình. Dù quen nhau đã lâu nhưng mỗi khi cậu ấy xoáy thẳng ánh nhìn vào mình như vậy, tôi vẫn cảm thấy có gì đó xấu hổ. Ryujin bật cười khi thấy tôi lúng túng đến nỗi đánh rớt cả đôi đũa mà mình đang cầm trên tay. Tôi quay trở lại với việc làm khoai tây chiên cho mọi người mà tim đập thình thịch chỉ vì ánh nhìn của con người đó.

Người ta hay nói rằng ánh mắt không bao giờ biết nói dối và tôi tin điều đó. Trong cuộc đời mình, tôi đã nghe không ít lời hoa mỹ từ cánh đàn ông nhưng chẳng ai có thể khiến tôi cảm nhận được sự chân thành chỉ với một ánh mắt như Ryujin. Câu nói "Phụ nữ yêu bằng tai" có lẽ đúng với hầu hết nhưng chắc chắn là không phải với tôi lúc này, bởi vì từ khi gặp cậu ấy, tôi đã bắt đầu yêu bằng những điều không cần phải được thốt ra và chao đảo trước những cảm xúc không tên mà người ta vẫn luôn cho là mơ hồ.

Chưa bao giờ tôi có thể cảm nhận những yêu thương vô hình rõ ràng đến như vậy.

---

- Giám đốc Lee bị đẩy vào tù là vì ông ấy nắm được bằng chứng Kwon Hyun Bin biển thủ 5 tỷ won của nhà Kwon. Anh ta đã thành lập một công ty ma với tài khoản ở nước ngoài, làm hợp đồng và kiếm người đại diện giả hòng chiếm đoạt tài sản của bố mình. – Giọng Chaeryeong vang lên đều đều nói với cả bọn đang chăm chú lắng nghe.

- Vì sao anh ta phải làm như vậy khi tài sản của nhà Kwon sớm muộn gì cũng thuộc về mình? – Ryujin thắc mắc.

- Mọi người đừng quên là nhà Kwon vẫn còn một người con khác, Kwon Hyuk, anh trai của Kwon Hyun Bin. Hiện tại, Kwon Hyuk là người nắm giữ số cổ phần của tập đoàn chỉ đứng sau chủ tịch nhà Kwon, anh ta cũng là ứng cử viên sáng giá cho chức Chủ tịch hội đồng quản trị vì Kwon Hyun Bin không được lòng bố của mình lắm. Việc kết hôn cùng con gái của nhà Shin – Chaeryeong liếc nhìn Yuna – là nước đi khá khôn khéo của Kwon Hyun Bin trong việc lấy lòng của bố mình. Tất nhiên, mọi chuyện sẽ đi theo kế hoạch của anh ta nếu như Ryujin không đến nhà tù Seon Cho gặp Giám đốc Lee. Giới lãnh đạo tham nhũng của các tập đoàn hàng đầu Hàn Quốc rất sợ tuần báo Seoul, và đó cũng là lí do vì sao mà có vụ tai nạn của Ryujin vào tối hôm trước.

- Vậy Giám đốc Lee đang giữ gì trong tay mà khiến Kwon Hyun Bin lo sợ đến vậy? – Doyoung lên tiếng.

- Đó là hồ sơ công ty gốc của công ty mà anh ta tự thành lập để chiếm đoạt tài sản của nhà Kwon. – Chaeryeong giải thích trong lúc tay cô ấy không ngừng giở các tập tài liệu liên quan đến vụ việc.

- Tại sao ông ấy có thể nắm trong tay bằng chứng quan trọng như vậy được? – Tôi thắc mắc.

- Vì Giám đốc Lee là người lập bộ hồ sơ đó. – Ryujin nói sau khoảng thời gian dài ngồi nghe, ánh mắt của cậu ấy hướng về Chaeryeong đang ngẩng lên nhìn mình với vẻ khá ngạc nhiên. Có vẻ như cô ấy không tin rằng Ryujin có thể phán đoán nhanh như vậy.

- Đúng vậy, Shin Ryujin. Ông ấy là người lập hồ sơ đó nhưng ban đầu là bị Kwon Hyun Bin gài bẫy. Nói cho cùng thì anh ta vẫn giữ chức vụ lớn hơn Giám đốc Lee nên ông ấy vẫn phải nghe theo lời cậu ta trong những việc liên quan đến tập đoàn. Nhưng gừng càng già càng cay mà, tay thiếu gia đó làm sao nắm được mánh của những người giữ chức vụ về tài chính trong một tập đoàn. Nếu có chuyện gì liên quan đến tiền nong, giám đốc tài chính luôn là người bị lôi ra đầu tiên, nên những người như ông ấy luôn có cách để giữ cho mình một đường lui trong bất kì một thương vụ nào. Và trong trường hợp này, bộ hồ sơ gốc có tên Kwon Hyun Bin làm chủ sở hữu công ty đang nằm trong tay của Giám đốc Lee. – Cô nàng luật sư giải thích nhiều hơn về bằng chứng duy nhất có thể đạp đổ Kwon Hyun Bin.

- Ông ấy hẳn đang giữ nó ở một nơi rất bí mật? – Yeji lúc này mới cất tiếng.

- Mọi người đoán thử xem. – Chaeryeong tiếp lời.

Sau câu nói đầy mời gọi của Chaeryeong, cả bọn im lặng, vì làm sao mà chúng tôi có thể đoán được chỗ mà Giám đốc Lee giấu bộ hồ sơ đó cơ chứ. Cô nàng người yêu cũ của Yeji rảo mắt xung quanh với nụ cười nửa miệng, dường như Chaeryeong khá thích thú với màn bí lù này từ những con người không đến từ Tòa soạn nổi tiếng nhất Hàn Quốc thì cũng là cảnh sát điều tra.

- Gợi ý nhé, chỗ nào nguy hiểm nhất lại là chỗ an toàn nhất. – Chaeryeong nháy mắt.

Thì tôi đã nói rồi mà, làm gì có ai mà biết chứ. Chaeryeong tiếp tục nhìn chúng tôi khắp một lượt những rồi cũng chỉ nhận được những cú nhún vai từ mọi người, riêng Ryujin còn tặng cho cô ấy cú bĩu môi ra chiều bực mình vì thiếu kiên nhẫn trong lúc chờ đợi câu trả lời từ phía cô nàng luật sư.

- Thôi được rồi. Đáp án đây, bộ hồ sơ đó nằm trong văn phòng của Kwon Hyun Bin.

- HẢ???

Chúng tôi trố mắt nhìn Chaeryeong khi không thể tin nổi câu trả lời của cô ấy. Không chờ bất kì ai trong đám lên tiếng, cô ấy nói tiếp.

- Đúng vậy, mọi người không nghe lầm đâu, bộ hồ sơ đó đang nằm trong một két sắt bí mật ở văn phòng của Kwon Hyun Bin. Ít ai biết rằng, văn phòng lớn của hắn được xây mới từ hai văn phòng cũ của bộ phận tài chính, tuy nhiên, phía thi công chỉ đập bức tường ngăn giữa hai phòng. Do đó phần tường chính vẫn được giữ nguyên và vì yếu tố phong thủy mà bức tranh treo để che đậy két sắt cũng không được dời đi trong suốt quá trình xây lại. Nhờ vậy mà không ai phát hiện được két sắt của ông ấy.

Bây giờ chúng tôi mới vỡ lẽ trước câu nói "chỗ nào nguy hiểm nhất lại là chỗ an toàn nhất" ban nãy của Chaeryeong. Khi biết bộ hồ sơ nằm ở đâu, điều mà chúng tôi cần bàn tiếp theo chính là làm sao để đột nhập vào văn phòng của anh ta. Đến lúc này, cả bọn đều hướng duy nhất một ánh nhìn vào Shin Yuna, cô gái im hơi lặng tiếng từ nãy đến giờ. Đúng vậy, để tiếp cận Kwon Hyun Bin, chúng tôi cần cô ấy phải ra mặt.

- Em hiểu rồi. – Yuna đáp một cách nhỏ nhẹ.

- Okay. Chốt Yuna. – Ryujin búng tay và nở nụ cười hài lòng.

- Vậy làm sao để chúng ta lấy được bộ hồ sơ đó ra khỏi văn phòng khi hắn nhất định phải ở đó với Yuna suốt thời gian cô ấy ở trong đó?

Anh chàng mặc cảnh phục dựa lưng ra ghế, tất cả chúng tôi đều rơi vào không khí lặng như tờ khi phải nặn óc để nghĩ về một kế hoạch thật hoàn hảo để lấy bộ hồ sơ gốc ra khỏi văn phòng của Kwon Hyun Bin mà không bị phát hiện. Tôi thấy Jun Hyung khoanh tay và nhăn mặt, Yeji thừ người vì mệt mỏi, Chaeryeong vẫn bận rộn với các xấp giấy tờ trên tay, Yuna có vẻ như đang nghĩ về một lý do cho cuộc gặp với vị hôn phu của cô ấy. Còn Ryujin, tôi thoáng thấy nụ cười nửa miệng của con người đó lướt qua tầm mắt. Có phải là cậu ta đã nghĩ ra được gì rồi không nhỉ? Tôi tự hỏi có phải Ryujin đã xem quá nhiều phim truyền hình hay thật sự là con người này quá thông minh để có thể phác thảo một kế hoạch hành động nhanh như vậy chỉ trong vòng chưa đầy mười phút? Tôi còn chưa kịp tự trả lời chính mình thì đã nghe thấy tiếng vỗ tay của Ryujin để thu hút sự chú ý của cả bọn.

- Được rồi các bạn mình, tôi có ý tưởng này.

Tôi có nên nghe lời Doyoung cho Ryujin chuyển sang làm cảnh sát không nhỉ?

---

Tôi và Ryujin mệt mỏi nằm trên giường sau buổi họp đầy căng thẳng với nhóm. Căn phòng với hương thơm dịu nhẹ từ chậu Rosemary ngay cửa sổ khiến chúng tôi vô cùng dễ chịu. Lần nào cũng vậy, dù có phải trải qua một ngày dài như thế nào, Ryujin luôn dành thời gian để trò chuyện với tôi vào buổi tối trước khi cả hai chìm vào giấc ngủ.

- Sắp tới sẽ mệt lắm, mình cùng cố gắng nhé!

Vừa nói, bàn tay của Ryujin vừa mơn man trên khắp cơ thể mình khiến tôi nhồn nhột. Tôi bật cười trước lời động viên của cậu ấy vì chỉ mới hôm qua thôi, tôi còn là người phải an ủi một Shin Ryujin ngồi rầu rĩ vì nghĩ mình không làm được gì, thế mà hôm nay cậu ấy đã lập cả một kế hoạch lấy bộ hồ sơ ra khỏi văn phòng của Kwon Hyun Bin cho cả bọn, và bây giờ còn ngồi động viên ngược lại tôi nữa cơ. Nhưng tôi chưa kịp trêu chọc lại con người đó thì đã phải bận rộn bắt lấy bàn tay hư hỏng của Ryujin đang dạo đến những nơi nhạy cảm hơn.

Cái tên này lợi dụng cơ hội này đúng là!

- Nè...

Tôi tỏ vẻ nghiêm nghị với con người trước mặt nhưng chỉ nhận lại tiếng cười khúc khích. À tôi đã nói về điều này lần nào chưa nhỉ, đó là Ryujin luôn có cách khiến tôi mềm nhũn bất kì khi nào tôi tỏ ra cứng rắn. Cô gái đối diện đưa gương mặt của cô ấy đến gần tôi hơn trước khi đôi môi của chúng tôi chính thức chạm vào nhau. Tôi cảm nhận được bàn tay của Ryujin đặt lên cổ mình trong lúc bờ môi của tôi đang được cậu ấy "chăm sóc" vô cùng nhẹ nhàng và tận tình.

À và rồi... nói chung thì cái gì tới cũng sẽ tới thôi.

Tôi nhắm nghiền mắt và để Ryujin dẫn dắt cảm xúc của mình trong nụ hôn kiểu Pháp đầy lãng mạn và ướt át mà cậu ấy đem đến. Bằng hơi thở gấp gáp và nóng ấm, Ryujin bắt đầu vẽ những đường nguệch ngoạc trên làn da nhạy cảm bên dưới. Tôi rùng mình vì những cảm giác đang chạy dọc khắp cơ thể rồi vô tình nắm chặt lấy ga giường để nén xuống những cảm xúc đang muốn được thoát ra. Cảm nhận được cơ thể đang gồng cứng của tôi, Ryujin khẽ trườn lên, cậu ấy hôn nhẹ vào vành tai, thì thầm lời yêu thương rồi nhẹ nhàng gỡ từng ngón tay của tôi ra khỏi chiếc drap đang bị bấu đầy tội nghiệp. Sau đó, Ryujin liền đan hai bàn tay của mình vào đôi bàn tay của tôi với mong muốn giúp tôi thả lỏng bản thân hơn, vì chỉ như vậy, tôi mới có thể tận hưởng tròn vẹn những thăng hoa này.

Tôi thở từng hơi dài và nặng nề hơn khi Ryujin chuyển sang chơi đùa mơn man với những đường cong của mình bằng sự động chạm đầy nóng bỏng nơi đầu lưỡi. Từng giác quan trong tôi như một ngọn núi lửa đang muốn chực trào vì những ham muốn thầm kín mà cậu ấy đang giúp tôi khám phá. Hương thơm thoang thoảng ban đầu của Rosemary đã chẳng còn quanh quẩn bên cạnh chúng tôi nữa, thay vào đó là mùi hương của tôi và Ryujin đang hòa làm một. Tôi đã từng đọc ở đâu đó rằng, khi đang đắm chìm trong tình yêu, cơ thể chúng ta sẽ tự phát ra một mùi hương đặc biệt, nó không giống với bất kì mùi nào và luôn có sự hấp dẫn chết người đối với cả hai. Và khi một cặp đôi có sự tâm đầu ý hợp nhất định, mùi đặc trưng của họ sẽ càng giống nhau hơn nữa.

Bây giờ, tôi nghĩ mình đã có mùi hương còn yêu thích hơn cả chai Armani Prive Pivoine Suzhou yêu quý.

À còn chuyện gì xảy ra tiếp theo hả? Đó là bí mật của chúng tôi!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top