Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 14

Chap 14

Yuri thì vẫn cứ ngủ ngon lành, dường như đây là lần đầu tiên Yuri được ngủ trong mấy ngày liền vừa qua, không phải là bị đánh cho tới bất tỉnh mà là ngủ, ngủ một cách thoải mái… Trong suốt giấc ngủ của mình Yuri chỉ nằm im với một tư thế cho đến khi trở mình thức dậy vì tiếng mở cửa và một đoàn người ầm ầm ĩ ĩ đi vào. Joo Hyun vốn đã thức dậy từ lâu nhưng vẫn phải nằm yên một chỗ vì cái tư thế hiện tai của hai người không hề cho cô cơ hội nào bước khỏi giường, mà chính bản thân Joo Hyun cũng chẳng có mảnh vải che thân nào…

“Có vẻ như công chúa điện hạ đã rất vui vẻ suốt một ngày qua nhỉ?” Giọng nói ồm ồm của Jung Hyung Dong vang lên, cùng lúc Joo Hyun cảm thấy Yuri cười khẩy, tấm chăn cũng được kéo cao lên đến tận cổ Joo Hyun trong khi Yuri trở mình ngồi dậy nhìn Jung Hyung Dong một cách khinh miệt với nụ cười mà Joo Hyun đã tự gán cho đó là nụ cười ác quỷ của Yuri.

“Khá là tốt, giường ở nhà của ngài Jung đây quả thật rất êm và rất rộng, không biết hôm nay ngài lại đem bất ngờ gì đến cho ta đây.” Thay vì tỏ ra bực bội vì bị phá hỏng giấc ngủ thì Yuri lại ngáp một cách sảng khoái và nhảy khỏi giường, gần như là hoàn toàn khỏe mạnh…

“Chẳng qua tôi đưa bác sĩ đến khám cho công chúa thôi, và vài bộ quần áo sạch cho công chúa và…à, cô gái đó thay đổi trong những ngày ở đây.” Đáp lại nụ cười của Yuri, Jung Hyung Dong gần như chẳng mảy may lay động, rất thản nhiên hắn nói chuyện cứ như Yuri là khách quý chứ không phải là người bị hắn bắt cóc về để trao đổi điều kiện vậy.

“À, thật là làm phiền ngài Jung quá. Xin hỏi là còn gì nữa không? Ta và Hyunie cũng cần tắm rửa một tí, bộ dạng của ta vầy thật thất lễ a.” Yuri đảo mắt qua cái đoàn tùy tùng gần chục người theo sau Jung Hyung Dong đi vào, không chỉ có bác sĩ riêng của Yuri mà còn có một vài người hầu trước đây của cô, những người trước Joo Hyun đều bị Yuri dùng những biện pháp khá là đáng yêu để đuổi đi…

Rõ ràng hắn nắm rất rõ những thông tin về Yuri.

“Chỉ là vài người đến để hầu hạ công chúa mà thôi. Ta cũng có việc phải đi đây, không phiền người nữa.” Jung Hyung Dong nói rồi bật cười khanh khách quay đi, Yuri dù ngoài mặt mỉm cười đáp trả nhưng trong lòng cũng kêu khổ không thôi. Cái đám nữ hầu và một vài tên vệ sĩ này chẳng phải tốt lành gì sau khi bị Yuri hành hạ trong quá khứ, bây giờ Yuri sa cơ thì cũng là thời điểm để bọn chúng quay ngược trở lại trả thù…

Quả thật là thâm độc mà.

“Lâu ngày không gặp nhỉ?” Yuri mỉm cười lại với bọn chúng, nụ cười khiến cho cái đám người đó phải rùng mình. Dù là không phải như ngày xưa nữa, nhưng Yuri vẫn đem lại cho bọn chúng một cái cảm giác không thể phản kháng, cái cảm giác đối mặt với người của hoàng tộc. “Ngày xưa ta đối xử với các ngươi đúng là rất tệ, có ai muốn trả thù hay gì không? Ta chịu đòn suốt mấy ngày cũng quen rồi, nhưng các ngươi cũng nên nhớ nếu các ngươi còn ở bên cạnh ta thì người chịu khổ cùng ta mấy ngày này chắc là một trong số các ngươi chứ không phải Joo Hyun. Nên có gì thì sòng phẳng nói ra một lượt đi.” Yuri bóc một miếng bánh trên đĩa bỏ vào miệng và nhai ngon lành. Joo Hyun ở trên giường thì suýt thét lên bảo Yuri cẩn thận bị bỏ thuốc trong thức ăn.

Nhưng Yuri là người không bao giờ làm chuyện ngu xuẩn có hại cho bản thân mình, điều đó Joo Hyun là người hiểu rõ nhất.

Đám người đó lặng lẽ nhìn nhau rồi để quần áo và thức ăn lên bàn, sau đó thi nhau lui ra khỏi phòng. Rất trật tự, rất quy củ… Chỉ còn lại người bác sĩ riêng của Yuri đứng ở góc phòng với túi thuốc của mình và nhìn Yuri một cách khó hiểu…

“Bác sĩ Kim, hay nên gọi là Taengoo đây?” Yuri bật cười quay sang người cuối cùng còn lại trong phòng, một người bạn thân vì một chút hiểu lầm nên đã rất lâu Yuri không cần đến bác sĩ dù cho là bệnh nặng hay bị thương cũng chẳng tìm đến vị bác sĩ họ Kim này nữa.

“Cậu không thay đổi là mấy, nhưng nhan sắc tàn tạ đầy thương tích thế này thì lần đầu tiên tớ thấy đấy.” Vị bác sĩ kia lên tiếng và chiễm chệ ngồi xuống cái ghế ở góc phòng sau khi ném túi thuốc của mình sang một bên. “Đi tắm đi, tớ sẽ kiểm tra cho cậu. Và cứ tin tưởng là tớ sẽ không bao giờ phản lại tiêu chí nghề y đâu.” Joo Hyun cũng ngạc nhiên khi thấy vị bác sĩ thấp người đó vui vẻ đáp lại Yuri với một vẻ mỉa mai như những người bạn thân với nhau, Yuri và vị bác sĩ này có một điểm gì đó giống nhau… Họ đều rất cao ngạo khi đối mặt với nhau, không một chút nhượng bộ dù người kia là công chúa hay là người có thể giết mình chỉ bằng một viên thuốc.

“Đã bao giờ tớ sợ cậu giết tớ đâu.” Yuri bật cười ha hả rồi đến bên giường ôm Joo Hyun vào phòng tắm, kèm theo cả cái chăn lết thết trên người cô.

Ở bên cạnh Yuri càng lâu, Joo Hyun càng phát hiện ra nhiều chuyện quái dị xung quanh cô gái này, đến cả những người bạn hiếm hoi của nàng công chúa đó cũng quái không kém gì cô ta.

Yuri chẳng làm gì Joo Hyun sau khi đưa vào phòng tắm cả, chỉ buông cô xuống để cho tấm chăn tuột khỏi người Joo Hyun để lộ ra thân hình hoàn mĩ e ấp kia rồi Yuri quay đi bắt đầu cởi hết quần áo của mình ra mà tắm. Cho đến khi toàn bộ quần áo của Yuri đã nằm dưới đất thì Joo Hyun mới cảm thấy hoảng sợ thật sự, đây không phải lần đầu tiên Joo Hyun trông thấy Yuri khỏa thân, nhưng với thân hình chằng chịt những vết thâm tím, vết trầy, vết máu khô thế này thì đây là lần đầu tiên. Trong đầu Joo Hyun vẽ ra hàng trăm viễn cảnh Yuri bị đánh đập, từ đâu mà có những vết thương này… Chỉ bấy nhiêu đó cũng khiến cô cảm thấy toàn thân mình đang run rẩy rồi.

“Không cần sợ như vậy đâu. Kì lạ là tôi chịu đau rất giỏi, nên đống thương tích này cũng không đau lắm.” Yuri lên tiếng, rồi bước vào bồn tắm ngâm mình. Joo Hyun liền hiểu bổn phận của mình là làm gì, cô giúp Yuri gội đầu, kì lưng rồi liền đứng sang một bên chờ Yuri thư giản trong bồn nước nóng đó.

Nhưng thay vì để Joo Hyun đứng chờ mình thì Yuri lại kéo cho Joo Hyun ngã vào cái bồn tắm đầy nước nóng và tinh dầu cùng mình, đột nhiên trong lòng Joo Hyun lại thoáng có cái cảm giác sợ hãi, ngã vào bồn tắm không phải chuyện gì to tát, nhưng là Yuri kéo vào thì khác. Lần trước suýt chút bị Yuri nhấn cho chết đuối cũng là bị Yuri đẩy cho ngã vào…

“Em chưa bao giờ được người ta tắm cho đúng không?” Ngược lại với sự sợ hãi dư thừa của Joo Hyun, Yuri lại rất dịu dàng đỡ lấy cô và bắt đầu những cử chỉ thân mật làm cho mặt Joo Hyun bắt đầu đỏ lựng lên… và lại một kí ức khác trở về trong đầu Joo Hyun, lần đầu tiên họ làm ‘chuyện đó’ cũng là phát sinh từ trong bồn tắm mà ra…

“Y-Yuri!” Joo Hyun muốn ngăn Yuri làm gì đó nhưng môi cô gái kia đã bắt đầu làm việc với cổ cô, thay vì tiếp tục nói thì Joo Hyun phải ngậm miệng lại để không bật ra tiếng rên kinh động tới người bạn của Yuri ở ngoài kia. Không phải chỉ giận dữ mới làm Yuri nghịch ngợm hơn, mà cả việc bị bệnh dường như cũng làm cho Yuri trẻ con hơn bình thường trong những trò trêu chọc này…

Dù cho có cố gắng thì Joo Hyun cũng không thể ngăn được những âm thanh bất đắc dĩ này…

“Kwon Yuri, tớ biết cậu là Kwon Yuri, tớ biết cậu điên, nhưng mà đừng có làm chuyện dại dột gì trong đó nếu không muốn bị viêm phổi chết nhé.” Dường như bác sĩ Kim nghe thấy động tĩnh bất thường nên cũng lên tiếng ngăn Yuri lại trước khi cô kịp bắt đầu làm chuyện sẽ làm…

Yuri bật cười khùng khục ngay khi nghe thấy tiếng của bác sĩ Kim, và cô dừng việc mình đang làm lại.

.

.

.

“Từ nhỏ cậu đã giống quái vật rồi, chỉ là ở trong môi trường nóng ẩm lâu ngày cậu không quen thôi. Còn về đống thương tích trên người cậu tớ không bàn tới, thuốc có sẵn, cứ bôi lên rồi chờ nó lành đi.” Bác sĩ Kim lấy ra một đống thuốc các loại để lên bàn cho Yuri rồi thản nhiên bắt chéo chân nhịp nhịp nhìn trời nhìn đất. Thay vì ngồi nghe bác sĩ nói về tình trạng của mình thì Yuri cứ gật gà gật gù ngủ không ra ngủ thức không ra thức…

“Tại sao cậu không chết đi cho rảnh hả Kwon Yuri?” Đột nhiên bác sĩ Kim lên tiếng hỏi làm cho Yuri trợn mắt nhìn sang cô và Joo Hyun đang thu dọn bãi chiến trường quần áo mà Yuri bày ra cũng phải quay lại trừng trừng nhìn cái người vừa lên tiếng đó. Yuri bật cười khùng khục, suýt chút phun cả ngụm nước trong miệng ra rồi cứ ôm bụng cười sằng sặc một hồi lâu. Joo Hyun hết nhìn bác sĩ xong lại nhìn đến bệnh nhân, cuối cùng Yuri cũng cười đến mỏi miệng mà dừng lại nhìn Tae Yeon, hai tay Yuri liên tục đưa lên mắt để lau đi nước mắt, cười ra nước mắt là cái kiểu cười gì chứ?

Joo Hyun sau một hồi quan sát thì cũng bỏ cuộc, thôi không quan sát hai tên quái nhân ngoài kia nữa…

“Chết thì sớm muộn thôi Taengoo. Nhưng chết sao cho đáng và còn phải xem là chết trong tay ai nữa, cậu có thể cho tớ một viên thuốc gì đó để tớ chết tại chỗ này, nhưng chắc chắn cậu sẽ không làm vậy…vì cậu biết tớ sẽ không chịu chết khi nào chưa làm xong cái chuyện này.” Trận cười điên dại kia qua đi, Yuri chỉ còn lại nụ cười mỉm cực kì nguy hiểm trên khóe miệng. Tae Yeon hiểu, nếu Joo Hyun trông thấy ắt hẳn cũng sẽ hiểu ý nghĩa của câu nói đó…

“Chẳng qua tớ đang muốn xem hắn còn trò gì để ép tớ bỏ cuộc khỏi cái cuộc đua quyền lực này…” Tay Yuri di di trên miệng li cùng với nụ cười buồn. Người bạn ngồi đối diện vẫn đang nhìn cô bằng một ánh mắt thăm dò sâu xa. Nhưng Yuri chỉ khoát tay rồi cười nhạt. “Cậu ăn tối chứ? Bọn người hầu kia sắp mang thức ăn đến rồi đấy.” Yuri quay đầu nhìn cái đồng hồ trên tường rồi hỏi Tae Yeon.

“Sao cũng được, tớ cũng không chắc mình được rời khỏi đây.” Tae Yeon thở dài chán chường rồi ngã người vào lưng dựa nhìn quanh căn phòng. “Xem ra cậu rất biết hưởng thụ đấy.” Cùng lúc Joo Hyun bước ra khỏi phòng tắm thì cô lên tiếng, “gặp họa cũng có người đẹp đi cùng.” Vừa dứt lời thì cô rùng mình như thể vừa bị áp người vào một cây nước đá vậy.

“Tớ thề là bất cứ ai chạm vào người ‘của’ tớ thì sẽ biết được thế nào là tai họa.” Yuri cười khẩy, ánh mắt cô nhìn theo Joo Hyun một cách dịu dàng, ánh mắt mà Tae Yeon chưa bao giờ trông thấy ở Yuri, cái ánh mắt nói rằng Yuri tình nguyện chết vì Joo Hyun, chết trong tay Joo Hyun. Dù rằng cô biết Yuri coi trọng tính mạng của mình đến mức nào. “Bất cứ ai…” Nụ cười của Yuri chợt trở nên bí hiểm, cả người Tae Yeon lạnh toát với nụ cười đó.

Chưa một lần trong đời cô cảm thấy sợ Yuri, nhưng cái nụ cười này quả thật khiến cho người ta ớn lạnh. Với cái đầu thiên tài đó chẳng ai biết thứ gì sẽ xảy ra tiếp theo…

Tiếng gõ cửa vang lên phá tan một khoảng lặng nặng nề trong không gian. Nụ cười trên môi Yuri trở thành một tiếng cười nhạt, và thay vì đi mở cửa, cô đi vào phòng tắm nơi mà Joo Hyun đang ở trong đó thu dọn bãi chiến trường cho trò chơi tắm chung của họ gây ra. Tae Yeon trông thấy như vậy cũng chỉ thở dài rồi mở cửa cho đám người hầu đem thức ăn vào.

Quả nhiên không ngoài dự đoán của Tae Yeon, có ba phần ăn cho cả cô và rượu cho Yuri, thứ rượu mà Yuri thích nhất. Cũng vừa lúc chai rượu được khui ra thì Yuri đã tay trong tay kéo Joo Hyun từ trong phòng tắm đi tới bàn ăn. Nói Tae Yeon chướng mắt khung cảnh này cũng không quá đáng vì cái gương mặt hạnh phúc này của Yuri nó quá thật cho một người sống chỉ vì quyền lực và tranh đoạt như Yuri, một người không có quyền được có cảm xúc, nếu không đó sẽ là đòn chí mạng… Yuri đã để lộ nhược điểm chí tử của mình rồi, Yuri để lộ ra một cách không cần che đậy gì cả. Cứ như Yuri muốn cả thế giới này biết rằng Joo Hyun là người tình của mình vậy.

Dù cho là bạn bè lâu năm thì cái đầu của Yuri nghĩ gì Tae Yeon cũng vô phương biết được. Yuri muốn gì cô cũng bó tay không thể đoán được, thế nhưng Joo Hyun lại có thể hiểu Yuri, đó là điều mà Tae Yeon cảm thấy khó hiểu. Chỉ trong mấy tiếng đồng hồ ngắn ngủi, cô cũng đã thấy được sự hài lòng của Yuri khi ở bên cạnh Joo Hyun, cả việc xảy ra trong nhà tắm thì không cần nói Tae Yeon cũng biết Yuri định làm gì trong đó. Không phải Tae Yeon chưa thấy Yuri tán tỉnh con gái, cũng không phải chưa thấy Yuri cùng với họ vui vui vẻ vẻ…

Nhưng mà cái kiểu không thể kiềm chế đó là lần đầu tiên. Kwon Yuri mất kiềm chế trước mặt cô…

Dù không phải trực tiếp trước mặt, nhưng mà…vẫn là chuyện không thể nói được.

.

.

.

“Thế nào rồi?” Jung Hyung Dong lên tiếng hỏi ngay khi vừa đi vào phòng của người bí ẩn kia. Người trong bóng tối hờ hững đáp lại bằng một cái đập bàn và một tràng cười khùng khục như điên dại.

“Đã làm rồi, bây giờ nếu ngươi muốn coi phim nóng thì đến phòng bảo vệ mà coi, nhưng ta đã ra lệnh tắt màn hình của phòng Kwon Yuri rồi.” Kẻ đó bật cười rồi đứng bật dậy cùng lúc khi Jung Hyung Dong vừa bước tới đưa cái gì đo cho hắn. “Ngươi muốn ta đóng vở kịch này sao?”

“Có lợi cho ngươi cũng có lợi cho ta mà?” Jung Hyung Dong bật cười, sự thâm hiểm trong nụ cười này sâu không lường được. Chỉ biết rằng hắn là kẻ cao tay ngang với Yuri thì chuyện hắn làm rõ ràng cũng chẳng dễ dàng đoán được.

“Ông chủ, thuốc đã bắt đầu phát tác rồi.” Một tên mặc trang phục vệ sĩ bước vào, lời vừa dứt thì kẻ đứng trong bóng tối liền quay người đi còn Jung Hyung Dong thì bật cười sằng sặc vô cùng đắc ý. Hắn đã thành công…

“Để ta xem tinh thần thép của Kwon Yuri sẽ cầm cự được bao lâu.” Tiếng cười của hắn vọng lại trong căn phòng rồi hắn bước đi khỏi đó, mang theo sự đắc ý…

Là tiểu nhân đắc ý, nhưng so với loại người bất chấp tất cả vì quyền lực như hắn và Yuri thì như vậy vẫn còn quá quân tử.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: