Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

32.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một tuần đã lặng lẽ trôi qua kể từ sự kiện ấy.


Hashimoto Takeshi bị cáo buộc với rất nhiều tội danh khác nhau. Hashimoto Hayate bị rút thẻ cảnh sát và phải hầu tòa, một phút yếu lòng đã khiến nỗ lực những năm qua của gã đổ sông đổ biển. Takahashi Shiro cuối cùng vẫn quyết định sẽ không đổi họ của mình. Và bằng việc mua lại cổ phần với giá rẻ, tập đoàn Hashi chính thức nằm dưới quyền sở hữu của CM và không còn liên hệ gì với gia tộc Hashimoto nữa.


Mọi thứ trở lại như cũ, và mọi người trở lại guồng quay bình thường của cuộc sống.


Nhưng có một người vẫn chưa hề trở lại.



“Haizzz, Chou Tzuyu đã từng nói sẽ về quê ăn Tết với gia đình, nhưng xem ra cậu ta khó mà thực hiện lời hứa ấy rồi”


Son Chaeyoung thong thả kéo ghế ngồi xuống cạnh Minatozaki Sana. Ngoài cửa sổ vẫn là những cơn gió lạnh lẽo thấu xương, nhưng đâu đó đã có dấu hiệu của mầm non đâm chồi.


“Tết ư?”


“Ừm, Đài Loan ăn Tết theo lịch âm mà. Lúc trước Nhật Bản cũng vậy đúng không?”


Sana cười cười.


“Đúng vậy. Nhưng cũng đã thay đổi lâu rồi”


“Sao phải vậy nhỉ?”. Câu hỏi chỉ như một lời cảm thán.


“Đôi khi đổi mới chính là xóa bỏ những thứ đã không còn phù hợp”


“Ehh, nghe cao xa quá vậy”


“Mà em thực sự không định báo tin cho gia đình Tzuyu sao?”


Sana nhớ lại thời điểm Chou Tzuyu chuẩn bị được đưa vào phòng cấp cứu, dù cho nhận thức đã mơ hồ vẫn cố bắt lấy tay Chaeyoung bắt em ấy hứa sẽ không báo tin cho gia đình của mình. Nàng hiểu Tzuyu có lẽ không muốn người thân nơi phương xa lo lắng nhưng…


“Em đã báo rồi. Có lẽ họ sẽ đến sớm thôi”


Giọng Son Chaeyoung buồn buồn, mắt liếc về phía dáng người đang an bình nằm trên chiếc giường trắng muốt. Cô đã luôn rất ghét màu trắng, dù cho đó là màu trắng của những bông tuyết tuyệt đẹp, hay màu của chiếc váy cưới rực rỡ. Và trong mắt cô thì màu trắng của phòng bệnh này chẳng hợp với bạn cô chút nào cả, thật yếu đuối và ảm đạm biết bao.


Chou Tzuyu đã nằm ở đây được một tuần, với tình trạng lúc nhập viện thì nếu không phải đây là một trong những bệnh viện hàng đầu Nhật Bản, chắc chắn Tzuyu đã không thể vượt qua giai đoạn nguy kịch. Nhưng sống đến lúc này cũng không đảm bảo cho việc cậu ta sẽ tỉnh lại sớm. Đó là lý do cuối cùng Chaeyoung cũng không giữ được lời hứa với bạn mình đến cùng và liên lạc với nhà họ Chou.


Trong một tuần ấy có rất nhiều người đến thăm Chou Tzuyu. Trong đó có cả Hashimoto Hayate và Takahashi Shiro, họ đều chỉ đến trong giây lát rồi về, vẫn không hay biết ngọn ngành sự việc. Myoui Mina và Im Nayeon thường xuyên ghé qua, nhưng điều khiến Son Chaeyoung để ý là họ luôn đi cùng nhau. Sana chỉ cười đầy ẩn ý với cô, lắc đầu bảo rằng chị ấy sẽ kể với cô sau.



“Chou Tzuyu đúng là thông minh một cách đáng ghét. Em ấy thậm chí không cho chị có cơ hội để được ghét và giận dữ với em ấy”


Minatozaki Sana tự nhiên thốt ra như vậy. Nàng đã luôn có mặt ở phòng bệnh này suốt một tuần qua, nhưng đây là lần đầu tiên nàng chủ động nói về Chou Tzuyu.


“Cậu ấy là một thiên tài mà, lúc nào cũng đi trước người khác một bước”


“Vậy em ấy có biết trước là chị sẽ yêu em ấy không?”


Chữ “yêu” làm Son Chaeyoung thảng thốt trong chốc lát. Khuôn mặt Sana vẫn bình lặng, đôi mắt nàng dịu dàng nhìn theo những tia nắng nhạt nhòa xuyên qua ô cửa sổ.


“Em đã nhắc chị là đừng...”


“Lúc chị nhận ra thì quá muộn rồi”


Chaeyoung thở dài.


“Vậy chị có muốn nghe em kể chuyện không? Chuyện về Chou Tzuyu”


Lúc này Sana mới chậm chạp quay sang nhìn Chaeyoung, vẻ mặt không lộ bất kì một cảm xúc nào.


“Chắc Tzuyu sẽ tức lắm, mà thôi kệ cậu ta đi”. Chaeyoung mỉm cười. ”Chuyện thực ra khá phức tạp, em cũng không biết nên kể từ đâu nữa”


“Hay bắt đầu từ chuyện vì sao Takeshi uy hiếp được Tzuyu đi. Em và Tzuyu gặp nhau trong trường đại học sau đó trở thành bạn thân. Lúc cậu ta mới chân ướt chân ráo tốt nghiệp đại học Tokyo thì đã bị bổ nhiệm làm Tổng giám đốc CM, em cũng quyết định trở thành trợ lý của cậu ta. Thời gian đó vô cùng áp lực, vậy nên Tzuyu đã tuyển thư kí riêng, tên chị ấy là Hashimoto Yuko…”


Sana nhíu mày, Chaeyoung gật nhẹ đầu.


“Gia đình chị ấy thuộc một nhánh nhỏ của gia tộc Hashimoto. Yuko thân thiện và tài giỏi, đã giúp đỡ rất nhiều cho Tzuyu, vì vậy cậu ấy đối xử với chị ấy rất tốt như một sự trả lễ. Và còn điều này nữa, không hiểu vì lí do gì mà cậu ấy rất có cảm tình với mấy chị gái hơn tuổi. Cậu ta luôn vô thức đối tốt với họ mà bản thân không hề nhận ra. Thành ra… haizzz”


“Yuko đã yêu Tzuyu…”


“Phải”. Chaeyoung lại cười. “Nhưng Chou Tzuyu là ai chứ? Cậu ta tâm niệm không thích thì phải dứt khoát, vậy nên đã từ chối Yuko một cách rất… ừm tàn nhẫn, và còn cho chị ấy nghỉ việc luôn không chút lưu luyến. Và Yuko cũng đáp lại một cách rất tiêu cực…”


“Chị ấy gọi điện cho Tzuyu nói sẽ tự tử vì tình yêu không được đáp lại. Cậu ta đã lập tức báo tin cho gia đình Yuko để ngăn cản nhưng không kịp”


Sana cứng người.


“Vậy Yuko đã chết sao?”


“À không, bị thương rất nặng nhưng không sao hết, có điều chị ấy bị mất trí nhớ, tâm tính trở lên dễ tổn thương”


“Nhưng vậy có liên quan gì đến Takeshi chứ?”


“Tệ là trong sự đau khổ tột cùng Yuko đã viết một bức thư tuyệt mệnh mà trong ấy nói rằng chị ấy làm vậy tất cả là do Tzuyu, chính em cũng không rõ nội dung lắm, chỉ biết là đọc lên rất dễ gây hiểu lầm là Tzuyu ép chị ấy phải tự tử. Người nhà Yuko rất tức giận khi phát hiện ra bức thư kia trong phòng con gái họ, nhưng Takeshi đã xuất hiện xoa dịu họ, thuyết phục họ để Tzuyu chuộc lỗi bằng cách lo toàn bộ viện phí và bồi thường một khoản lớn”


“Nhưng Takeshi vẫn là người giữ bức thư ấy. Ôi trời ơi…”. Son Chaeyoung ngửa đầu lên trời mà than thở.


“Sau đó anh ta bắt đầu dùng thứ ấy để dọa dẫm Tzuyu, ban đầu chỉ là khi Takeshi cần tiền thì cung cấp, tiếp theo là phải đổ tiền cho những vụ đầu tư mạo hiểm không có kết quả của anh ta, lúc đầu Tzuyu không hề hé răng với em về chuyện ấy và có lẽ việc Takeshi bắt Tzuyu phải đính hôn với anh ta đã trở thành giọt nước tràn ly. Khi Tzuyu cảm thấy Takeshi bắt đầu có những suy nghĩ không an phận thì cậu ta mới kể ra mọi chuyện và nhờ em giúp đỡ điều tra gia tộc Hashimoto. Uổng công em còn thật sự thành tâm chúc phúc trong lễ đính hôn của họ…”


“Thực ra em đã từng không hiểu vì sao Tzuyu lại phải nghe lời Takeshi đến mức ấy. Dù có bức thư kia thì sự thật vẫn là Yuko tự tử. Một bức thư mông lung có thể chứng minh điều gì chứ. Trách nhiệm của Tzuyu đến đâu thì lôi nhau ra tòa là biết mặt ngay, cùng lắm là danh tiếng bị ảnh hưởng chút thôi. Nhưng sau đó cuối cùng em cũng hiểu”


Chaeyoung nhìn về phía giường bệnh, chầm chậm lên tiếng.


“Cậu ấy sợ Takeshi tung tin lên báo, anh ta hoàn toàn đủ khả năng để làm rùm beng vụ này và lôi cảnh sát, đám nhà báo vào cuộc, cuộc sống mới yên bình của Yuko sẽ chẳng còn. Chị ấy đã quên hết rồi, sao phải bới lại nỗi đau ấy làm gì?”


“Tzuyu không phải đang bảo vệ bản thân, cậu ấy chỉ đang cố bảo vệ Yuko mà thôi…”


Minatozaki Sana lơ đãng gật đầu nhưng trong lòng như đang nổi giông bão.



“Xin lỗi chị, Sana-chan”. Son Chaeyoung đột nhiên đứng dậy và cúi đầu 90 độ trước Sana, giọng nói đầy thành tâm. “Em lẽ ra phải nói lời này lâu rồi mới phải, em biết dù vì lí do gì thì lừa dối chị như vậy vẫn là không thể chấp nhận được. Chị đánh mắng, ghét bỏ em thế nào cũng được, chỉ có điều chị biết không, Tzuyu có thể rất vô tâm và tàn nhẫn, nhưng đó chỉ là vì cậu ấy được dạy dỗ để trở thành một con người như vậy mà thôi. Xin chị hãy hiểu cho Tzuyu, xin h…”


“Em nói xong chưa? Nếu xong rồi thì đến phiên chị hỏi nhé”


Chaeyoung tức thì thẳng lưng, tay đặt lên đầu gối chuyên chú như đang chờ cha mẹ hỏi tội.


“Việc chị được Mina giới thiệu vào CM không phải tình cờ phải không?”


“Phải, là Tzuyu điều tra biết được chị lúc đó xin nghỉ việc nên đã gợi ý Mina-san làm vậy. Nhưng Mina-san không biết gì về việc ấy cả”


“Nói rõ xem Tzuyu định lợi dụng chị thế nào? Sao vào làm tận 4 tháng thì em ấy mới tiếp cận chị?”


Chaeyoung nuốt khan, len lén liếc biểu hiện của chị gái bên cạnh thấy vẫn bình tĩnh thì mới chậm rãi trả lời.


“Lúc đầu Tzuyu chỉ định tạo điều kiện để chị rời xa Takeshi càng xa càng tốt mà thôi, khi ấy tình hình vẫn chưa đến mức phải lợi dụng gì chị cả. Nhưng đến khi anh ta ép Tzuyu phải đính hôn cùng anh ta thì Tzuyu bắt đầu suy nghĩ lại. Takeshi nặng tình với chị là sự thật, dù cho anh ta tham lam, ích kỉ hay có những ý nghĩ quá phận với Tzuyu đi chăng nữa. Bổ nhiệm chị làm thư kí, vừa để dễ dàng biết được thái độ của chị với Takeshi, vừa để điều tra điểm yếu của anh ta qua chị. Sau đấy thì Tzuyu nhận ra chẳng đâu xa, điểm yếu ấy chính là chị. Vậy nên cậu ta quyết định trước hết cứ khiến Takeshi không thể hàn gắn với chị trước đã, như vậy sẽ khiến anh ta phát điên và dời lực chú ý của anh ta đi chỗ khác. Việc chị hẹn hò với Takahashi Shiro tình cờ làm sao lại khiến mọi việc càng thêm thuận lợi…”


“Tiếp đi”. Sana nhớ lại những lúc Tzuyu xa gần về việc nàng không nên quay lại với Takeshi và cả việc em cứ muốn gán ghép nàng với Takahashi Shiro, rồi tự cười bản thân vì đã quá ngu ngốc.


Chaeyoung nuốt khan, rất muốn xin đi uống chén nước cho đỡ khát, nói nhiều hơi mệt, nhưng rồi đành nhịn xuống. Hoàn cảnh này làm cô mở miệng không nổi.


“Phải nói thật với chị thế này, chị chỉ là một mảnh ghép nhỏ trong cái bẫy Tzuyu giăng sẵn cho Takeshi, có hay không cũng không ảnh hưởng quá nhiều. Nên…” Chaeyoung lại nuốt khan. “Tiếp cận chị đến bảy phần là vì Tzuyu thấy hứng thú và muốn trêu đùa với chị mà thôi”


“Vậy chuyện của ông Toshiro thì sao? Cũng là một phần kế hoạch của Tzuyu?”


Cô gái nhỏ tuổi hơn hơi giật mình, vấn đề này đúng là rất..., nhưng cô vẫn quyết định nói thật.


“Theo những gì em biết thì đúng là vậy. Tzuyu đã bày ra mọi thứ và dần đẩy Takeshi đến quyết định đầu độc ông Toshiro. Việc sức khỏe ông ấy yếu đi là sự bắt đầu, Tzuyu biết và để mặc, vì điều cậu ấy chờ là cái chết của người đàn ông ấy. Đó cũng sẽ là bản án tử cho chính Takeshi…”




Sau đó là một khoảng lặng rất dài. Trợ lý Son cảm thấy mồ hôi đã ướt đẫm lưng áo dù cho thời tiết bên ngoài chỉ có 3 độ. Hóa ra Minatozaki Sana giận dữ cũng có thể đáng sợ đến thế, chị chỉ ngồi im ở đó cũng khiến Chaeyoung có ăn gan hùm mật gấu cũng không dám quay sang nhìn, rất có xúc động muốn tự vả vì đã quá thành thật. Qua một lúc cô mới dám nhẹ giọng lên tiếng.


“Em nói thế này, chị đừng nghĩ là em đang ngụy biện cho Tzuyu, dù ban đầu thế nào thì sự thật là cậu ta chưa từng quan tâm đến ai nhiều như chị, là quan tâm hoàn toàn thật lòng dù chính bản thân cậu ta không chịu thừa nhận. Cuối cùng, chị nhìn xem, chẳng ai lại mạo hiểm tính mạng của mình vì người mình không thích cả…”


“Vậy nên, xin chị hãy tha thứ cho Tzuyu, được không?”


Sana không nói gì. Căn phòng lần nữa rơi vào im lặng, chỉ còn tiếng của chiếc máy đo nhịp tim và nhịp thở lặng lẽ của ba con người.





~~~~~~~~~~~





Chaeyoung: “Chuyện thực ra khá phức tạp, em cũng không biết nên kể từ đâu nữa. Tóm lại lỗi tất cả là tại tác giả”


“Cái gì? Sao lại tại tôi!!!!”


Chaeyoung: “Còn nói thế được, nếu không phải tại tác giả nào đó nghĩ ra mấy tình tiết dài dòng rắc rối lằng nhằng vô lí thì tôi đã chả tốn công giải thích đến thế. Có mỗi kể chuyện xưa thôi mà mất hẳn một chap. Quá phí thời gian!!!”


Tác giả nào đó đành úp mặt vào góc tường khóc rấm rứt...


Mà đúng là lằng nhằng rắc rối thật =)))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top