Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 11: Lời Cảnh Báo

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mở mắt ra, nhìn xung quanh thấy khung cảnh quen thuộc, thầm thở dài một cái rồi quay mặt về phía cửa sổ.

- Nhung nhớ hắn ta tới nỗi khóc đến ngất đi như thế à? - Một giọng nói không nặng không nhẹ truyền đến bên tai Hạo.

- Anh, Mingyu... - Hạo quay đầu lại thì thấy Gyu đang tiến lại gần mình. Anh ngồi xuống bên mép giường phía cậu, đưa tay vuốt má cậu.

- Đúng, là anh đây, nhìn cho kỹ, anh là Mingyu chứ không phải Jun. - Gyu vẫn duy trì hành động vuốt má cậu, những cái vuốt má đầy nguy hiểm.

- Jun? Sao anh lại nhắc đến anh ấy? - Hạo quay mặt đi.

- Sao? Từ "Jun" đối với em từ khi nào đã trở nên nhạy cảm như vậy? - Gyu dừng vuốt má Hạo, di ngón tay dần đến môi Hạo, xoa nắn nó.

- Em đang rất mệt, để em nghỉ một lát, được không? - Hạo nhắm chặt mắt lại, quay hẳn người đi, lưng Hạo đối diện với gương mặt Gyu.

- Em bệnh sao? Bệnh từ lúc nào? Từ lúc trở về từ studio à? - Gyu lại tiếp tục gặn hỏi.

- Anh ra ngoài đi, anh không muốn cho em nghỉ ngơi sao?

-  ANH CHỈ ĐỂ CHO EM NGHỈ NGƠI KHI EM BỆNH THÔI, CÒN EM LÚC NÀY LÀ ĐANG NGHĨ VỀ HẮN: WEN JUNHUI. - Gyu tức giận gầm lên, nhào tới bóp mạnh cổ Hạo, xoay đầu cậu lại, bắt cậu mở mắt ra nhìn anh. - MỞ MẮT RA, NHÌN ANH ĐÂY NÀY. EM NÊN NHỚ: MỘT KHI ĐÃ LÀM NGƯỜI CỦA KIM MINGYU NÀY THÌ CHỈ ĐƯỢC NGHĨ TỚI ANH, CÒN NẾU NHƯ DÁM NGHĨ ĐẾN NGƯỜI KHÁC THÌ CHỈ CÓ CHẾT MÀ THÔI. - Gyu trừng mắt, quăng Hạo xuống giường. Đứng dậy bỏ đi, lúc đi không quên để lại một câu. - Em đừng để cho Kim Mingyu của 3 năm trước trở lại, nếu nó trở lại thì em và hắn hãy coi chừng đó.

Cạch.

Tiếng đóng cửa vang lên, Gyu đi ra ngoài với vẻ mặt đầy tức giận.

Trong phòng, Hạo nằm khóc nức nở, chưa bao giờ Hạo cảm thấy tủi thân như bây giờ: bị Mingyu đe doạ, người mình yêu thì quay lưng. Hạo ôm chăn nằm khóc, tiếng khóc vang vọng cả căn phòng, khóc một hồi rồi mệt, Hạo thiếp đi.

Đêm đó, Gyu không về nhà.

_________

Tại một nơi khác

- Em thật sự rất hạnh phúc khi được ở bên anh. - Heri tựa đầu vào cơ ngực rắc chắc của Jun, lưng Jun đang tựa vào ghế xe hơi, quần áo xộc xệch.

- Thế sao? - Jun vòng một tay ôm lấy Heri, tay còn lại xoa đầu cô.

- Đúng thế, em rất hạnh phúc, em yêu anh nhiều lắm. - Heri tỏ ra nũng nịu dụi đầu vào ngực Jun. - Em sẽ tình nguyện yêu anh mãi mãi, em sẽ làm tất cả vì anh. Đừng bỏ rơi em nhé. - Heri siết chặt vòng tay ôm Jun.

- Ừ. - Jun cũng ôm lại, cái ôm nới lỏng, hời hợt.

2 tiếng trước

- Mình đi ăn nhé Jun. - Thấy Jun vừa chụp xong set hình cả nhóm, Heri đã chạy tới năm tay Jun.

- Ở đây đang có người, buông. - Jun giật tay lại.

- Ơ, em đã đợi anh hơn 5 tiếng đồng hồ đấy. - Heri bĩu môi.

- Về sớm đi. - Jun nói cho qua rồi đi vào thay đồ, anh cũng mệt lắm rồi đây.

- Hứ. - Heri khoanh tay trước ngực, dậm chân xuống đất ngúng nguẩy. - Nhìn gì mà nhìn? Tin tôi đuổi việc hết các người không? - Sự tình lúc nãy đã làm cho mọi người nhìn Heri và Jun chằm chằm khiến cô bực mình quát lên.

- Thôi đi đi đi, cô ta nổi điên rồi kìa. - Một người nào đó giải tỏa đám đông, lùa người như lùa vịt.

Phòng thay đồ 30' sau

- Đi về chúng ta đi ăn gì không? - Nhóm trưởng TwoTeen lên tiếng.

- Ăn Kimbap đi.

- Không, đi ăn cua.

- Đi về đi. - Giữa một rừng người đang bàn chuyện ăn uống, Jun lại tỏ ra nhàm chán cất lời.

- Cái thằng Jun này, hôm nay sao vậy, bình thường mày ham mấy vụ này lắm mà. - DK lên tiếng.

- Mệt à Jun? - Jeonghan lên tiếng hỏi.

- Hơi hơi. - Jun đáp.

- Anh chở em trước về nhé, em về trước nghỉ đi. - Jeonghan lúc nào cũng là tâm lý nhất.

- Em tự về được, mọi người làm gì thì làm. - Jun đứng lên với tay lấy balo của mình rồi đi ra ngoài.

- Anh Jun, đi ăn không? - Vừa ra tới cổng studio thì giọng nói của Heri lại cất lên bên tai Jun.

- Sao chưa về? - Jun hỏi.

- Em đợi anh, đi ăn với em nhé. - Heri nắm lấy tay Jun.

- Anh là người nổi tiếng, đi đến nơi công cộng cùng với nữ nhân là không tiện. - Jun kéo tay mình ra khỏi Heri.

- Sao hôm nay anh nói chuyện với em khác vậy? Hôm bữa anh còn quan tâm em lắm mà. - Heri ôm chầm lấy Jun.

- Hôm nay anh mệt, nếu em muốn ở gần anh thì vào trong xe đi. Không đi ăn.

- Dạ. Mình vào trong xe đi anh. - Heri bỏ ôm, năm tay Jun kéo vào trong xe của cô.

Cô ấn anh vào ghế sau, cô thì ngồi ghế trước, phóng đi. Chiếc xe đi tới một cái hẻm tối.

- Em muốn làm gì ở đây? - Jun hỏi.

- Em yêu anh lắm Jun à. - Cô bò ra ghế phía sau, ngồi lên đùi anh, hôn lấy môi anh.

- Anh không nghĩ em lại muốn chuyện đó với một chàng trai xa lạ chỉ mới gặp vài lần đấy. - Anh càng ngày càng đánh giá thấp cô.

- Không, chỉ đối với anh thôi, em yêu anh. - Cô hôn anh, tất nhiên, anh cũng chả ngại ngần gì.

Cả hai dây dưa, anh thật sự bất ngờ vì cô vẫn còn trinh nhưng anh cũng không quan tâm lắm đâu. Làm xong, cô ngồi trên người Jun, anh nhấc cô xuống, để cô nằm ở hàng ghế phía sau, anh lên lái xe.

- Nhà em ở đâu, anh đưa em về. - Jun thấy cô nằm mệt mỏi phía sau xe, cũng có chút lòng người, anh hỏi.

- Anh đến số XXX đi. - Đó là căn biệt thự khác của Kim Gia, anh cô mua cho cô vì cái tính thích bỏ nhà đi của cô.

Jun chẳng nói chẳng rằng, một mạch chạy đi.

Đến nơi, anh bế cô vào nhà.

- Anh về đây. - Jun đặt cô xuống ghế sofa, nói.

- Ở lại với em đi. - Heri nức nở, dù gì thì cô cũng là con gái, mất đi lần đầu, chắc chắn rất tủi thân.

- Anh đưa em đi tắm. - Jun bế cô lên, đưa cô vào phòng tắm, tắm cho cô. Tắm xong, anh bế cô ra, đặt cô trên giường.

- Tối nay anh ngủ đây với em được không? - Heri nắm lấy tay Jun.

- Không. Nếu không về kí túc xá, bạn anh sẽ nghi ngờ.

- Một lát thôi.

- Ok, đợi em ngủ, anh sẽ về. - Jun ngồi dựa lưng vào thành giường, ngồi kế cô.

Cô quay sang, ôm lấy chân anh, đi vào giấc ngủ. Thấy cô ngủ, thì anh cũng đi về, anh gọi một chiếc taxi gần đó, thành phố mà, lúc nào chả có taxi sẵn.

________

Về tới nơi, anh đẩy cửa ký túc xá đi vào.

- Về trễ vậy sao? - Một giọng nói cất lên từ phía sau anh.

________

Hết chap 11

Xin lỗi cả nhà yêu vì 1 tuần rồi không đăng chap.

Nhớ vote + follow tui nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top