Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 2: Món quà giáng sinh và chiếc Porsche 356A

Buổi học hôm đó nhanh chóng kết thúc, nhóm thám tử nhí cùng nhau về nhà như mọi ngày thì bắt gặp Akai đang mua quà giáng sinh ở một cửa tiệm gần đó. Haibara bắt đầu cảm thấy sợ khi Akai bước ra và nhìn cô. Đám nhỏ chào hỏi anh nhưng anh chỉ lẳng lặng đến trước mặt Haibara rồi cúi xuống hỏi với cô:

Akai:- Cô bé là Shi, à không Haibara đúng không?- thấy Hai gật đầu, anh lấy trong túi ra một hộp quà nhỏ rồi đưa cho cô.- Làm ơn... gửi cái này cho Akemi hộ tôi. Cảm ơn.

Nói rồi, Akai bỏ đi. Haibara cất nó vào cặp rồi hỏi Conan:

Haibara:- Hắn muốn gì nữa đây?

Conan:- Sao cậu lúc nào cũng nghi ngờ anh ta hết vậy? Tớ đã bảo anh ta là người của FBI mà.

Haibara:- Nhưng lúc sáng cậu nói tặng cho Ran và một người đặc biệt nữa cơ mà, đó là ai thế?

Conan:- Giỏi đánh trống lảng ghê nhỉ? Thì cậu sẽ biết thôi mà. - Mỉm cười... rất gian.

Vừa lúc đó, một chiếc Porsche 356A tấp vào lề ngay chỗ nhóm thám tử. Haibara cảm thấy sợ và nép sát vào người Conan.

Conan:- Nè, có chuyện gì thế?

Haibara:- Por...Porsche... 356A của...

Conan:- Sao?- Nhìn sang chiếc xe Porsche 356A đang đỗ cạnh bên- "Gin?"

Genta:- Nè, 2 người không muốn về nhà hay sao hả? Nhanh lên!

Conan:- Các cậu cứ đi trước đi, tớ sẽ đuổi theo sau, tớ phải mua quà cho chị Ran nữa chứ. Hahaha....

Conan kiếm cớ đó mà lôi Haibara vào cửa tiệm lúc nãy Akai vào. Xúi quẩy thay, Gin cũng vào tiệm đó. Hắn nhìn quanh cửa hàng một vòng rồi ghé mắt lại cặp nhẫn giáng sinh bằng bạc chạm khắc khá tinh tế được đặt lẫn vào bộ khăn choàng đầy màu sắc. Hắn lấy cái hộp nhẫn đó lên và đưa cho cô bán hàng thanh toán nó. Cầm hộp quà nhỏ đó trên tay mà hắn cứ mỉm cười, một nụ cười mà Conan và Haibara trước giờ chưa bao giờ thấy nó trên môi Gin. Sau khi mua xong, hắn ra xe và vọt mất biến. Lúc này Conan mới bỏ tay ra khỏi miệng Hai và nói:

Conan:- Tớ chưa bao giờ thấy hắn như vậy cả, hắn cười cứ như sắp gặp người yêu vậy.

Haibara:- Không phải cậu nói là mua gì cho Ran và người bí ẩn nào đó sao? Sao không mua luôn đi.

Conan:- Ừ nhỉ, tớ quên mất.

Conan loay hoay, ngó qua ngó lại xem có món nào được không thì bỗng Haibara nói:

Haibara:- Cái này có vẻ được với Ran đó.

Conan:- Sao? Ở đâu?

Haibara:- Nè, là một cái khăn choàng cổ.

Conan:- Khăn choàng cổ à?

Haibara:- Phải, chẳng phải lúc trước cái bà chằn đó đã tặng cậu một cái áo len tự đan hay sao? Cả cái khăn choàng cổ nữa chứ, vậy thì hãy tặng cái này đi.

Conan:- Cậu nói có lý đấy chứ!

Conan vớ lấy cái khăn mà mắt lại nhìn vào sợi dây chuyền bằng bạc hình hoa hồng. Nhân lúc Haibara không chú ý, cậu thanh toán cả 2 món đó rồi bảo cô bán hàng gói vào 2 cái hộp riêng và kéo Haibara đi ăn.

Conan:- Chúng ta đi ăn chút gì đi ha.

Haibara:- Ăn?

Conan:- Phải, tớ đói rồi.

Haibara:- Về nhà rồi ăn luôn chứ?

Conan:- Hôm nay Ran có buổi tập Karate nên về muộn lắm, còn bác già thì đi nhậu với mấy lão rồi.

Haibara:- Hừ, may cho cậu là hôm nay ông tiến sĩ cũng không có ở nhà đó, tớ sợ nhất là khi ông ấy nấu ăn, không thua gì bà Eri đâu. Đi thôi.

Cả hai dắt nhau đến quán ăn mới mở gần nhà ông tiến sĩ. Conan thì ăn một miếng bánh putding và nhăm nhi một tách trà còn Haibara thì ăn một cái bánh plăng và uống một tách cà phê đen. Cả 2 vừa ăn vừa tán gẫu với nhau một cách vui vẻ dưới khung cảnh tuyết rơi trắng xoá ngoài đường. Đang buôn chuyện, chợt chiếc xe của Gin chạy vào con đường dẫn vào nhà ông tiến sĩ. Haibara thấy vậy hồn vía bay đâu mất cả, cái nĩa cô đang cầm bỗng tuột khỏi tay và rơi xuống đất khiếng Conan ngạc nhiên hỏi:

Conan:- Cái gì thế?

Haibara:- Gin... Đang vào nhà của ông tiến sĩ...

Conan:- Cái gì?

End of Chapter 2.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: