Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 92: Thảm cảnh kinh hoàng.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Kim Linna không phục phun một ngụm máu xuống đất, nhìn cả ba người đầy căm phẫn. Nhưng tuyệt nhiên chẳng có ai bị ánh mắt này của cô ta dọa sợ, nếu sợ thì họ làm sát thủ làm cái gì a?

Tomoyo quay sang nhìn Eriol: - Này ông xã, ánh mắt cô ta nhìn không tốt đẹp chút nào, nhìn đám sói trắng bang chủ nuôi còn dễ thương hơn!

- Nếu bà xã đã nói không đẹp, vậy chi bằng..._Eriol dừng lại một chút, lấy hai thanh sắt được mài nhọn hoắt, đã nung đỏ ở lò than bên cạnh, đi đến trước mặt Kim Linna: - Chi bằng móc ra cho rồi.

Nghe được Eriol nói lời này, Kim Linna ngửa mặt cười to như thể chẳng tin được, nụ cười mang theo nét điên loạn cực điểm. Eriol cũng không muốn nói nhiều, trực tiếp dùng lực đạo mạnh mẽ xuyên thẳng hai thanh sắt kia vào mắt của cô ta.

"AAAAAAAAAAAAAAAAA"

Cô ta kêu lên một tiếng thét đầy kinh hãi, cảm giác đau đớn tận xương tủy cùng nóng rát này như đang muốn thiêu đốt cả thân thể cô ta. Máu từ bên dưới mắt chảy ra thành từng hàng, từng hàng đỏ thẫm rợn người. Thịt ở xung quanh hõm mắt đã sớm đen lại, bốc ra một mùi thịt cháy, còn hai con ngươi đã bị hủy hoại, Eriol lạnh lẽo hừ một tiếng, dùng lực mạnh mẽ kéo hai thanh sắt ra, ném xuống đất. Đi cùng với hai thanh sắt kia rơi xuống đất, là đôi con ngươi to tròn đã cháy xém không còn rõ hình dạng. Nhìn gương mặt của Kim Linna lúc này đã dị dạng, người không ra người, ma cũng chẳng ra ma, ở hai hõm mắt đen nhẻm do nhiệt độ kia xuất hiện từng tơ máu đỏ nhớp nháp kinh tởm.

- Các ngươi, không phải... người! _Kim Linna dù cho có đau đớn nhưng tính cách ngoan cường đến cứng đầu của cô ta vẫn không bỏ được.

Eriol lắc đầu, nhìn Tomoyo đứng bên cạnh, chỉ thấy cô phất tay về phía sau, ý bảo: Hai người ra ngoài đi!

Cả Eriol cùng Chiharu xoay người đi ra ngoài, chỉ còn một mình Tomoyo đứng đối diện với Kim Linna trong song sắt. Cô nhìn một gương mặt đã nhuốm đầy máu tươi tanh nồng, chợt Tomoyo mỉm cười, chắp tay sau lưng đi xung quanh nhìn Kim Linna một lượt.

- Kim Linna, tôi nói cho cô nghe, DarkMoon của chúng tôi chẳng có ai tự nhận mình là người cả! Chúng tôi là những con sói háu đói, khát máu và giết người không gớm tay! Nay cô rơi vào tay chúng tôi, chỉ còn một con đường . . . . . . chết!

Tomoyo nói một lời này, bàn tay khẽ nâng gương mặt cô ta lên, vết thương do bị ngoại lực đột nhiên đụng chạm liền dấy lên đau đớn. Khiến cho Kim Linna khẽ rên lên bất lực. Tomoyo vẫn nở một nụ cười thiên thần như cũ, tay lại lấy tiếp một thanh sắt nung đỏ trong nồi lửa, động tác nhanh nhẹn mà dí thẳng vào bụng Kim Linna.

"AAAAAAAAAAAAAA" Kim Linna rên lên một cách khống khổ, cảm giác từng thớ thịt trên người như đang bị nướng chín, đau đớn kết hợp cùng nóng rát khiến cô ta bất lực, chẳng thể phản kháng được gì.

Một màn này liền khiến cho đám đàn em đứng bên cạnh triệt để sợ hãi, trước nay Tam tỷ của họ nổi tiếng tàn độc, đã tra tấn thì chỉ khiến người đó muốn chết còn sướng hơn! Là cảm giác mà bản thân mình bị dằn vặt, đau đớn khôn cùng, muốn sống không được muốn chết lại càng không xong!

Thấy được Kim Linna đau đớn, trong gang tấc nụ cười của Tomoyo càng trở nên tàn độc, càng trở nên đáng sợ. Một khi con quỷ khát máu trong cô trỗi dậy, thì thần tiên cũng đừng mong cản được. Tomoyo vung tay, ném thanh sắt xuống sàn, tạo ra tiếng "leng keng" vang vọng.

Đôi mắt tím thạch anh xinh đẹp thường ngày bỗng chốc trở nên u tối đầy nguy hiểm, Tomoyo lại vung tay, tát thẳng vào mặt Kim Linna. Lòng bàn tay trắng nõn dính một lớp máu tươi tanh nồng.

- Cái tát này, tôi thay cho chị dâu đánh cô vì dám bắt cóc tiểu thiếu gia!

Lại vung tay, mạnh mẽ in lên má Kim Linna một cái tát đau đớn nữa.

- Cái tát này, tôi thay bang chủ đánh cô vì dám hại chết chị dâu!

Một cái tát nữa được tiếp tục giáng xuống.

- Còn cái tát này, tôi đánh cô là để an ủi vong linh của chị dâu trên cao!

Tomoyo đem theo thù hận nên lực đánh cũng chẳng có lưu tình, thẳng đến khi mặt của Kim Linna đã sưng húp lên, Tomoyo mới chịu dừng lại, ngồi xuống ghế uống trà đợi bọn đàn em làm cho cô ta tỉnh, cô còn tra tấn chưa đã đâu! Cô ta chưa được chết! Cô phải cho cô ta nếm thử mùi vị sống không bằng chết!

Đến khi Kim Linna tỉnh lại thì sớm đã bị đưa đến một nơi khác, đầy nắng chói chang. Tomoyo cho người khiêng một lồng kính lớn được phủ vải đen ra sân, chiếc lồng cao hơn năm mét, rộng sáu mét, có thể để hơn trăm người vào đó.

Tomoyo nhếch môi một cái, kéo tấm vải đen xuống, tức thì toàn bộ lồng kính lộ ra, một màu đen kịt. Hàng trăm sinh vật đen ngỏm bò lúc nhúc bên trong, nhớp nháp đầy kinh khủng -- Đây không phải thứ gì khác mà chính là hai nghìn "vật cưng" của Chiharu, nói chính xác hơn là hai ngàn con đỉa đen đang khát máu.

Tomoyo không nói không rằng, trực tiếp cho người kéo Kim Linna đến, bàn tay cô mạnh mẽ bóp chặt lấy hàm của cô ta. Lúc này Kim Linna hoàn toàn không thấy gì, nhưng vẫn có thể nghe được tiếng nước cùng một vài con vật đang bò.

- Kim Linna, tôi vốn muốn chơi đùa với cô một chút nữa nhưng tự dưng bảo bảo trong bụng có vẻ như than đói rồi. Thôi thì, để cô chết trong đau đớn cũng được!

Nói xong, Tomoyo phất tay, bọn đàn em hiểu ý liền đẩy Kim Linna đi. Kim Linna lúc này dường như cũng đã biết sợ hãi, có vẻ như thứ lần này Tomoyo dùng trên ngươi cô ta sẽ không tốt đẹp gì mấy.

- Cô muốn làm gì tôi?

- Tôi đã nói rồi..._Tomoyo mỉm cười, nhìn Kim Linna bị đem tới gần lồng kính: - Tôi cho cô hưởng thụ cảm giác sống không bằng chết!

- Cô...

Kim Linna chưa kịp nói xong đã bị hai tên to cao ném thẳng vào lồng kính. Hai nghìn con đỉa háu đói lập tức xác định vị trí con mồi, hung hăng bò đến chỗ cô ta. Kim Linna cảm nhận được sự trơn nhớt đầy kinh dị cùng đau đớn trải dài trên thân thể mình, hai ngàn con đỉa hung hăng dùng giác hút của nó mà ra lực hút máu vật chủ, vừa đau đớn đến mức muốn chết đi lại vừa cảm thấy máu toàn thân như bị hút cạn trong gang tấc, cô ta càng la hét dãy dụa khống khổ thì Tomoyo càng thích thú đứng bên ngoài cười lớn.

Kim Linna sớm đã bị hai nghìn con đỉa đu bám toàn thân, trở nên đen ngỏm, cô ta cảm nhận bết dính và sư trơn nhớt gớm giếc trải dài khắp thân mình, đầu óc mụ mị chẳng thể nghĩ được gì nữa, tứ chi cũng bắt đầu ngưng dãy dụa, bất động một chỗ chờ cái chết; lũ đỉa thì không cần nói, con nào con nấy cũng hút một bụng máu no căng... thẳng đến khi lũ đỉa đã no, tình cảnh hiện tại của Kim Linna phải khiến người ta sợ hãi đến run người.

Khuôn mặt vốn dĩ khá xinh đẹp, nay bị lũ đỉa tham lam cắn hút máu đến nát bét chẳng còn rõ dung nhan, miệng mở to đến mức rách cả thịt, tạo thành một đường dài từ khóe môi kéo dài đến tận mang tai, làn da trắng hồng thường thấy nhiều chỗ đều bị đỉa cắn nát, xuyên qua từng thớ thịt bò lũn nhũn gớm giếc. Hai hốc mắt bị đám đỉa bấu víu xung quanh, ra sức hút máu mà đục càng thêm sâu hoắm, đen ngòm. Toàn thân trên dưới như chỉ còn lại xương, nhuỗm một màu máu tươi tanh nồng xộc lên, bay thoang thoảng trong không khí...... thật là một thảm cảnh kinh hoàng, khiến người xem phải rùng mình sợ hãi vì độ tàn khốc của nó.

- Ném ả ta cho lũ chó hoang rồi dọn dẹp chỗ này đi!

Tomoyo có chút hài lòng với kết quả đạt được, mỉm cười rời đi. Để lại phía sau một thảm cảnh rùng rợn sởn gai ốc...

"Kim Linna, cô như thế này còn chưa đủ để tôi hả dạ đâu! Những gì cô gây ra chỉ trả được một phần nghìn mà thôi!"

Hết chương 92.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top