Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 13: Bị động


"Jessica đi đâu mất rồi?"

Tiffany liên tục gọi điện thoại cho Jessica nhưng bên kia không có ai nghe máy. Trời sáng như vậy cô ấy còn chưa chịu dậy chứng tỏ tối qua đi chơi về rất khuya rồi. Tiffany đã nhiều lần cảnh cáo Jessica nhưng cô ấy vẫn không nghe cô. Tiffany bực tức bỏ điện thoại lại vào trong túi.

"Không gọi được cho quản lí của cô à?"

Taeyeon ở bên cạnh lên tiếng.

"Cô ấy chắc là còn ngủ."

Tiffany thờ ơ đáp.

"Taeyeon, đến nhà em rồi."

Tiếng của anh nhân viên trong đoàn vang lên.

Chiếc xe chở họ dừng lại, trước khi bước xuống xe Taeyeon không quên chào mọi người ở đấy.

Tiffany cũng không có tâm tình nói chuyện nữa, khi bóng dáng Taeyeon khuất dần cô tựa đầu vào ghế và nhắm mắt nghỉ ngơi.

------------

"Chết thật, mình quên mang chìa khóa rồi."

Tiffany lúc này cũng đã trở về nhà nhưng do không mang chìa khóa nên đành đứng ở ngoài, cô liên tục nhấn chuông cửa.

"Jessica đi đâu vậy chứ?"

Tiffany bực tức lấy điện thoại gọi cho Jessica, cô thật hy vọng lần này người kia sẽ nghe máy.

.....

Tiếng điện thoại vang lên khiến Jessica và SeoHyun cùng lúc thức dậy. Cả hai mơ màng mò mẫm chiếc điện thoại của mình.

"Tôi nghe đây..."

Cả hai đồng loạt lên tiếng.

Có một chút rắc rối chính là Jessica và SeoHyun đã lấy nhầm điện thoại của nhau.

"Jessica, cậu có ra mở cửa không thì bảo?"

Từ trong điện thoại SeoHyun nghe được tiếng hét của người kia. Cô tự hỏi ai mới sáng sớm đã gọi nhầm số như vậy chứ.

Khoan đã, Jessica... Jessica! Chuyện này là...?

SeoHyun tắt điện thoại hốt hoảng ngồi bật dậy.

"SeoHyun em đang ở đâu? Chị có chuyện muốn hỏi em, mau đến nhà chị đi."

Đó là giọng nói mà Jessica nghe được trong điện thoại. Cái mà cô ghét nhất chính là đang ngủ lại bị người ta gọi đến làm phiền a.

"SeoHyun gì ở đây, tôi là Jessica Jung!"

Jessica bực tức gắt lên rồi ném điện thoại sang một bên.

Hình như có gì đó sai sai ở đây?
Giọng nói đó...? Giọng nói đó là của Kim Taeyeon!

"Chúa ơi!"

Jessica cũng bật ngồi dậy.

"Aaaaaaaa~"

Cả hai vừa chạm phải ánh mắt đối phương thì đồng loạt thét lớn.

Có một điều may mắn chính là phòng của Jessica cách âm rất tốt bằng không để Tiffany nghe được thì mọi chuyện coi như xong.

"Chúng ta...chúng ta vì sao lại...?"

SeoHyun đem chăn quấn ngang người, ấp úng hỏi Jessica. Cô chỉ nhớ là tối qua Jessica gọi điện thoại nói với cô là cô ấy gặp chút rắc rối, sau đó cô đến quán bar rồi vì giúp cô ấy thoát khỏi Hana mà uống không ít rượu, chuyện tiếp theo SeoHyun không còn nhớ được gì cả.

"Là em say rượu, chị đã định đưa em về nhà nhưng lại không biết chỗ nên đưa em đến nhà chị, sau đó em...em đem chị biến thành người phụ nữ của em."

Jessica vờ buồn bã nhìn SeoHyun.

Chuyện làm ăn lỗ vốn Jessica sao có thể để nó xảy ra, ít nhất phải thu được chút gì đó chứ. Cô biết với tính cách của SeoHyun, cô ấy không phải là loại người không có trách nhiệm đâu.

"Tôi...tôi...thật xin lỗi."

SeoHyun ái náy nói. Chuyện đã xảy ra như vậy cô cũng không thể xem như không có gì. Ánh mắt cô dừng lại ở vết đỏ trên tấm drap giường. Là lần đầu của con gái người ta, dù muốn hay không cô cũng phải chịu trách nhiệm.

"Chúng ta đều là người lớn nên em không cần..."

"Tôi sẽ chịu trách nhiệm."

SeoHyun cắt ngang lời nói của Jessica.

Đúng lúc này, điện thoại của Jessica reo lên. SeoHyun đem điện thoại đưa cho Jessica, cô nhanh chóng nghe máy.

"Jessica Jung, nếu còn không ra mở cửa mình sẽ giết cậu!"

"À mìn...mình ra ngay đây."

Jessica nói xong thì vội vàng tắt máy rồi quay sang nhìn SeoHyun.

"Tiffany về rồi!"

"Vậy làm sao?"

SeoHyun lo lắng hỏi.

Nếu để Tiffany biết được chuyện cô và Jessica, cô không biết phải làm thế nào giải thích với cô ấy nữa.

"Chị ra mở cửa, em ở trong phòng trốn đi. Nếu để Tiffany biết chuyện chúng ta cô ấy nhất định giết chị."

"Được."

.......

"Xin lỗi, tớ bị đau bụng cho nên ra mở cửa trễ."

Jessica vừa nhìn thấy khuôn mặt đằng đằng sát khí của Tiffany thì vội giải thích.

"Cậu chỉ giỏi biện hộ cho mình."

Tiffany bước vào trong nhà.

Khi cô tháo giày ra thì phát hiện có một đôi giày lạ nằm ở kệ giày, cô lập tức nhíu mày nhìn Jessica.

"Jessica, mình đã nói cậu phóng túng với ai cũng được nhưng mình không cho phép cậu đưa người lạ về nhà mà."

"Mình đâu có đem ai về nhà đâu."

Jessica trong lòng vô cùng lo sợ nhưng vẻ mặt vẫn tỏ ra bình thường. Thật không ngờ, Tiffany lại tinh mắt đến như vậy.

"Vậy đôi giày này là của ai?"

Tiffany khoanh tay trước ngực, nghiêm giọng hỏi Jessica.

"A cái đó...à là mình khi đến nhà bạn chơi sơ ý mang nhầm thôi, mình định lát nữa sẽ mang trả cô ấy."

"Vậy sao? Hay là để mình vào phòng cậu đem nhân tình của cậu lôi ra đây nhé."

Tiffany vừa nói dứt câu đã tiến thẳng vào trong phòng Jessica.

"Fany!"

Cạch!

Cửa phòng được Tiffany mở ra, cô nhanh chóng tiến vào kiểm tra.

Đầu tiên là phòng tắm... Không có ai.

Tiffany chạy đến chỗ giường ngủ của Jessica khom người xuống gầm giường tìm nhưng vẫn không có ai.

"Fany, phòng mình thật sự không có ai mà."

"Kì lạ..."

Ánh mắt Tiffany dừng lại ở chiếc tủ quần áo của Jessica, chỉ còn một chỗ này thôi.

Khi Tiffany định mở tủ thì điện thoại cô reo lên, cô nhanh chóng nghe máy.

"Xin chào, Tiffany nghe đây."

"..."

"Ông cần gặp tôi à, được, tôi sẽ đến. Tạm biệt."

Tiffany tắt máy rồi quay sang nhìn Jessica.

"Cậu ở nhà chờ mình, mình đi gặp đạo diễn Kang một chút sẽ trở về."

"Được, cậu đi đi."

Jessica trong lòng nhẹ nhõm hẳn đi. Cũng may Tiffany không phát hiện ra SeoHyun.

"Ừ."

Tiffany gật đầu rồi nhanh chóng rời khỏi phòng.

Vừa lúc đó Jessica cũng cẩn thận đóng cửa lại rồi đi đến chỗ SeoHyun ẩn nấp.

"Joohyun, em ra ngoài được rồi."

Jessica nhanh nhẹn mở cửa tủ để SeoHyun từ trong đó bước ra.

Người quang minh chính đại như Seo Joo Hyun không nghĩ sẽ có ngày phải trốn như kẻ trộm thế này.

"Làm tôi lo chết đi được."

SeoHyun thở phào một tiếng.

"Đợi lát nữa Tiffany đi, em hãy rời khỏi nhà."

"Được."

SeoHyun gật đầu.

"Xin lỗi đã khiến em phải lén lút như vậy?"

Jessica, mày phải ráng khóc một ít, phải làm em ấy cảm động.

Jessica cố nặn ra vài giọt nước mắt hòng lấy được lòng thương cảm từ SeoHyun. Đúng như cô nghĩ, cô ấy liền tiến đến ôm lấy cô.

"Chuyện này cũng do tôi."

Tâm tình SeoHyun trở nên nặng nề hơn bao giờ hết. Cô đáng lẽ không nên để chuyện này phát sinh.

"Jessica, mau ra đóng cửa cho mình."

Tiffany vừa gõ cửa phòng vừa gọi.

"Được rồi, mình ra ngay!"

"Em ở đây chờ chị nhé."

"Được rồi."

Khi Jessica vừa ra khỏi cửa thì điện thoại SeoHyun vang lên, cô nhìn vào tên người gọi hiện trên màn hình, là Taeyeon.

"Em nghe đây chị."

"Em đang ở đâu vậy?"

"Em đang ở...à ở nhà bạn."

SeoHyun lúng túng trả lời.

"Đến nhà chị đi, chị có chuyện cần nói với em."

"Vâng, em đến ngay."

Người bên kia đã cúp máy trước.

"Taeyeon gọi sao?"

Jessica bước đến chỗ SeoHyun. Cô vừa vào thì đã nghe được cuộc điện thoại của cô ấy.

"À ừ."

SeoHyun gật đầu.

"Tôi phải về."

"Vậy chị tiễn em ra cửa."

Trong lời nói của Jessica có chút tiếc nuối.

"À được."

"Đi thôi."

---------------------

"Vào trong đi."

Taeyeon ra hiệu cho SeoHyun vào trong nhà.

SeoHyun gật đầu, nhanh chóng tiến vào, theo sau cô là Taeyeon.

"Chị gọi em đến là có việc gì?"

SeoHyun ngồi xuống, Taeyeon theo đó cũng ngồi bên cạnh cô.

Taeyeon nhìn SeoHyun một lượt, ánh mắt cô dừng lại ở vết cào trên cổ SeoHyun, cô mỉm cười. Nhìn cổ người kia cộng với cuộc điện thoại lúc sáng, Taeyeon hiểu rõ chuyện đã xảy ra.

"Sáng nay chị gọi điện thoại cho em...và người nghe máy là Jessica Jung..."

Taeyeon dừng lại quan sát nét mặt của SeoHyun rồi tiếp tục nói.

"Chị nghĩ em nên cho chị biết nguyên nhân vì sao?"

Toàn thân SeoHyun căng thẳng trước câu nói của Taeyeon. Cô ấy làm sao lại hỏi vấn đề này.

"Là vì...vì..."

SeoHyun không biết phải nói thế nào, cô không muốn cho Taeyeon biết nhưng cũng không muốn gạt cô ấy. Đối với Taeyeon, SeoHyun trước giờ đều thành thật.

"Có phải em cùng Jessica phát sinh quan hệ không bình thường hay không?"

Taeyeon nghiêm mặt.

"Phải."

SeoHyun xấu hổ gật đầu.

"Vào tối qua sao? Theo chị biết thì SeoHyun không phải là loại người dễ dàng làm những chuyện như vậy với người khác."

"Thật ra tối qua Jessica gọi điện thoại nói với em là cô ấy gặp chút rắc rối, sau đó em đến quán bar rồi vì giúp cô ấy thoát khỏi một cô gái mà uống không ít rượu, chuyện tiếp theo..."

SeoHyun xấu hổ cúi đầu, cô thật không thể kể nữa.

Taeyeon nghĩ chuyện này nhất định do Jessica Jung lôi kéo SeoHyun rồi. Với bản tính của cô ấy, SeoHyun sẽ không làm ra những chuyện như vậy. Taeyeon hoàn toàn tin tưởng SeoHyun.

"Được rồi, chuyện này tốt nhất đừng nói nữa. Chị có chuyện muốn hỏi em đây."

"Là chuyện gì vậy chị?"

"Là chuyện MV lần này. Việc mời Tiffany đóng chung MV kết quả thế nào?"

Nhắc đến Tiffany, khuôn mặt Taeyeon xuất hiện vài tia vui vẻ.

"Công ty nói hôm nay sẽ nhờ đạo diễn Kang đến nói chuyện với Tiffany, ông ấy và cô ấy đã từng hợp tác nên tin rằng mọi chuyện sẽ ổn thoả."

SeoHyun vừa nói xong thì khoé miệng Taeyeon giương lên, tạo thành một nụ cười. Tâm tình cô hiện tại cũng trở nên vô cùng tốt.

"Vậy thì tốt rồi. Bao lâu nữa thì bắt đầu quay?"

"3 ngày nữa thôi."

SeoHyun nhẩm tính rồi trả lời.

"Ừ."

-----------------

Tiffany ngồi trên xe, trong lòng không ngừng tức giận khi nhớ đến chuyện lúc nãy. Cô còn tưởng đạo diễn Kang kia muốn mời cô đóng phim không ngờ là mời đóng MV cho Kim Taeyeon.

...

"Tiffany, lần này SM nhờ ta ra mặt mời cháu đóng MV chứng tỏ rất trọng dụng cháu, nếu cháu nhận lời ta tin tiền đồ của cháu sẽ sáng lạng hơn đấy."

Đạo diễn Kang tỉ mỉ phân tích cho Tiffany nghe.

"Ý chú nói cháu hiện tại là diễn viên hết thời hay sao?"

"Ta không có ý đó. Nhưng cháu cũng thấy rồi đó, gần đây cháu ít đóng phim hẳn đi, nếu còn như vậy khán giả một ngày sẽ quên mất cháu mà thôi. Tiffany, cháu hãy nghe ta, chỉ cần cháu hợp tác với SM thì nhất định những đạo diễn ngoài kia sẽ tìm đến cháu."

Tiffany quả thật rất ghét Kim Taeyeon nhưng sự nghiệp đối với cô vẫn quan trọng hơn, mất bao nhiêu công sức cô mới trở thành một diễn viên nổi tiếng như ngày hôm nay nên dù thế nào cô cũng phải bảo vệ nó. Tiffany đắn đo một chút nhưng rồi cũng gật đầu với đạo diễn Kang.

"Thôi được, cháu đồng ý."

...

"Tên Kim Taeyeon chết bầm đó lúc nào cũng ám mình."

Tiffany tức giận đánh vào ghế.

Ông trời thật sự biết đùa với Tiffany, biết rõ cô ghét Kim Taeyeon như vậy lại cứ để người kia xuất hiện trước mặt cô, bám lấy cô. Tiffany thật sự khó chịu mà!

Đúng lúc này thì điện thoại của Tiffany reo lên...

"Là đồ khó ưa đó!"

Tiffany nhìn vào tên người gọi đến hiện trên màn hình, bực tức nói.

"Chuyện gì đây?"

"Tôi nghe nói đại minh tinh Hwang đã đồng ý đóng MV của tôi nên đặc biệt gọi đến cảm ơn cô một tiếng."

Tiffany vừa nghe Taeyeon nói xong thì liền tưởng tượng ra khuôn mặt đắc ý của người kia, lửa giận trong lòng cô cũng vì vậy mà cháy lớn.

"Ca sĩ Kim không cần khách sáo như vậy, được hợp tác với cô là vinh hạnh của tôi mà."

"Thật sự là cảm ơn cô Hwang đây nhiều lắm. Hợp tác vui vẻ nhé!"

"Vâng, hợp tác vui...vẻ."

Vui cái đầu của cô đấy!

.......

Taeyeon kết thúc cuộc điện thoại cùng Tiffany với một tâm trạng vô cùng vui vẻ.

Như vậy là mọi chuyện đều đã đâu vào đấy, Taeyeon háo hức chờ đợi đến lúc quay MV. Ở chương trình YES WE CAN bị Tiffany hại nhiều như vậy, Taeyeon lần này nhất định phải đòi lại chút công bằng cho bản thân.

"Tiffany Hwang, cô cứ chờ đi."

----------------------------------------

Tôi tự hỏi nếu như Kim Taeyeon biết dùng nhiều chiêu trò như Jessica Jung thì sao nhỉ? :))))) Chương sau là đất của TaeNy nhé.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top