Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

2/ E verything.

Tôi tựa mình trên những tia nắng còn sót lại của một buổi trưa tồi tệ, rồi lại thở dài không một lí do.

Không phải đâu. Mình thở dài là vì một người không thích mình...

Tôi nhìn vào quyển lịch được đặt ngay ngắn trên bàn do chính cậu ấy tặng. Nó được khoanh bằng bút mực đỏ chói loá rằng mai tôi và cậu ấy hẹn nhau đi xem phim.

Tôi đã nghĩ ra hàng trăm thứ muốn làm với cậu với ngày mai. Miễn là đừng có Khun.

Tớ sẽ nắm tay cậu.

Sẽ đi mua cho cậu những thứ cậu thích ăn.

Sẽ nhìn lén cậu khi cậu đang chăm chú vào bộ phim lãng mạn được chiếu trên màn ảnh kia.

Nhưng có một thứ tớ rất muốn thực hiện nó. Nhưng lại nghĩ, nó sẽ chính là lí do cậu tránh xa tớ mất.

Tớ tự hứa với bản thân nếu ngày mai cậu khiến tớ hi vọng vào thứ tình cảm đơn phương này nhiều hơn... thì...thì...

Thôi. Đã lỡ thích cậu rồi. Có thích nữa cũng thế. Chỉ mỗi điều, khi tớ càng thích cậu, càng hi vọng, rồi những gì tớ được là gì chứ?

Là... Những đêm trằn trọc đến 1 - 2 giờ sáng suy nghĩ về những điều cậu nói. Suy nghĩ xem cậu có thích tớ dù một chút không.

Tự nhiên tớ lại nhớ lại thứ hôm qua cậu viết trong quyển vở tiếng Anh của mình.

J lous F ny d nt l ke u.

    Jealous.

    Ừ. Cậu là vậy đấy. Gieo cho tớ hàng trăm, hàng triệu niềm tin rồi cậu lại cho một đợt sóng vào bờ làm đổ hết lâu đài cát tớ xây bằng giấc mơ. Tiffany là thiên thần hay ác quỷ vậy?

    Tiffany là thiên thần.

    Kệ đi. Tôi đi tắm đây. Không thể đứng như cái cây mà suy nghĩ về cậu ấy được.

    Dù làm gì thì vẫn nghĩ về cậu. Chỉ cậu.

    •

    •

    •

    - " Taeyeon~" - Tiff gọi tôi.

    - " Hửm? " - Tôi quay sang nhìn cậu ấy. Đột nhiên bắt gặp ánh mắt Fany cũng đang nhìn mình. Tôi hơi ngại một chút.

    HeartBeat...

    - " Tớ rủ Khun đi được không? " - Trong mắt cậu ấy chợt ánh lên một sự vui vẻ kì lạ khi nhắc đến cái tên đáng ghét ấy.

    -" Tuỳ." - Tôi nhạt giọng trả lời.

    Không đâu.

    Đừng mà Tiffany. Một trăm, một vạn lần không đó.

    - " Tuỳ cái gì mà tuỳ. Cậu như thế nào thì mình như thế." - Cậu ấy nhìn rồi véo má tôi.

    Tôi viết một dòng chữ trên bàn rồi đứng lên đi thẳng ra ngoài.

    Bạn có biết dòng chữ đấy là gì không? Nó sẽ là " J  lous T  yeon d nt l ke N ch." à? - Không phải đâu. Tôi thực sự không dám viết như vậy vì một lí do nào đó tôi cũng chẳng biết. Dòng chữ tôi viết là :

    T  T  L U.

    Bạn có hiểu nó là gì không? Chắc là không đâu nhỉ. Vậy làm sao Tiffany hiểu được đây...

    Tôi đang thực sự tò mò xem khuôn mặt của cậu ấy như thế nào khi thấy dòng chữ mang nội dung khó hiểu của tôi.

    Nhưng chắc cậu ấy chỉ nhìn một lần rồi bỏ nó qua một bên thôi. Haiz, Tiffany à.

    •

    Đúng 7 giờ tối.

    Tôi- Cậu - Khun đứng trước rạp chiếu phim. Cậu và Khun đi trước và để tớ lẽo đẽo đi theo.

    Taeyeon đang không vui.

    Cậu chọn một bộ phim tình cảm lãng mạn. Cậu mua cho Khun bỏng ngô, tớ cũng vậy. Tớ cười để cậu vui. Nhưng ước gì ai cũng vui như vẻ bề ngoài của họ nhỉ?

    Bước vào phòng chiếu phim. Tôi ngồi giữa nhưng Khun lại bảo tôi chuyển chỗ, tôi đã cố tỏ ra không đồng ý nhưng nhìn thấy Tiffany đứng nhìn Khun. Tôi đứng dậy đi sang ghế bên.

    Suốt cả buổi, Tiff và Khun bàn tán về bộ phim. Còn tôi ngồi theo dõi Fany một cách lén lút nhất có thể.

    Tớ nhìn thấy cậu cười với anh ta.

    Tớ nhìn thấy cậu đan tay vào tay anh ta.

    Tớ nghe thấy tiếng sóng biển. Những tiếng sóng biển của sự tự do đang bàn nhau tạo thành thuỷ triều để quật tớ đến chết.

    Tớ đi về đây. Chào Tiffany.

    Tôi nhẹ nhàng đứng dậy. Đi vòng qua cửa sau để Tiff không biết.

    Theo một thứ gì đó, tôi chợt thấy tầm nhìn của mình bị mờ đi khi bước ra khỏi rạp chiếu phim. À, hoá ra là nước mắt.

    Khóc vì mình đau. Rồi lại cười khi nghĩ đến cảnh Tiffany hạnh phúc.

    Bước từng bước về nhà. Tôi chán nản đến mức không muốn gọi một chiếc taxi. Vừa đi vừa thấy những dãy phố quen thuộc hiện lên trước mắt, rồi những hình ảnh quen thuộc của tôi và cậu chợt ùa về. Nó hiện lên khi tôi nhìn thấy những địa điểm bọn mình từng qua.

    Tôi đã ghi nhớ nó quá sâu nhưng bây giờ nó lại phản bội tôi. Nó lấy những giây phút hạnh phúc đó rồi bóp nghẹt lấy trái tim của tôi.

Này Taeyeon!

Hãy cứ khóc đi. Khóc vì những gì cậu cho đi. Khóc để cậu nhẹ lòng.

    •

    Cậu là tất cả của tớ.

    Là tất cả.

    Tớ nghe nói chúng ta ko thể sống nếu thiếu tình yêu. Vậy... Làm sao tớ có thể sống nếu thiếu cậu đây?

    Tớ muốn mình ghét cậu. Thực sự đó. Nhưng khó quá nên đành thôi. Cứ mặc mọi thứ trôi. Rồi sẽ một ngày nào đó... Tớ hi vọng những nỗi buồn của tớ cũng trôi đi. Mãi mãi.

_____END CHAP_____

    23/2/2017

    E

    Xin hãy để lại 1 bình luận. Một lượt tương tác. :">

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top