Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

💝 Chap 146 💝

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lần đầu tiên Takeru nhìn thấy dáng vẻ cô mặc lễ phục, cả người mặc một bộ đồ tơ lụa màu hồng sáng bóng để lộ đường cong hoàn hảo, những đường cắt tinh tế, thắt lưng bó lại để lộ chiếc eo thon, thẳng đến mắt cá chân, mái tóc buông hững hờ quyến rũ, toát lên vẻ quyến rũ của người phụ nữ .

Cô xoay người mới phát hiện ánh mắt của người kia, hơi nghiêng đầu đã nhìn thấy người đàn ông đứng cạnh xe.

Cô vừa định chào hỏi,Takeru cũng đã bước đi vào bên trong, không có ý muốn nói chuyện cùng cô.

Dường như Kotoha biết vì sao anh có phản ứng như vậy, có lẽ anh đã nhìn thấy xe của Bato rời đi.

Bato và Kotoha đến phòng tiếp khách, Tori đã gọi điện thoại đến cho Takeru.

Anh không hề do dự lập tức chạy đến, lo lắng Bato sẽ làm khó cô hoặc là làm ra chuyện gì khiến cô khó chịu, không ngờ, kết quả lại thấy hai người cười đùa nói chuyện với nhau.

Ngược lại anh cảm thấy kì lạ,Kotoha trở lại cũng không được bao lâu, hai người sao có thể gặp nhau?

Còn có quan hệ rất tốt.

Thấy người đi vào là Takeru,Tori lập tức đi tới: "Vừa mới đi."

"Tôi nhìn thấy." Takeru nhếch miệng, cũng không hề lộ nụ cười.

Tori nhún nhún vai: "Hai người vào trong phòng nói chuyện, mấy người chúng tôi không nghe được gì, không biết hai người ấy nói cái gì, nhưng tôi có thể khẳng định, hai người đó không phải là gặp nhau lần đầu tiên."

Bởi vì lúc gặp mặt, họ cũng không hề cảm thấy xa lạ.

"Trước kia cậu đưa cô ấy về nhà? Cho nên cô ấy biết?" Tori cảm thấy không thể nào, với tính cách của Takeru, lúc ấy sẽ không đưa Kotoha trở về.

Chuyện của anh không ai có thể xen vào, duy chỉ có lúc kết hôn, anh mới không có cách nào cự tuyệt, bởi vì đó là người mẹ đã qua đời của anh đã quyết định hôn ước cho anh.

Anh lạnh nhạt lên tiếng: "Không có."

Tori lập tức im lặng, chuyện này rất lạ, sao Kotoha lại có tiếp xúc với Bato ?

Tori còn muốn nói gì, lại bị Eiji kéo, nhỏ giọng nhắc nhở: "Không thấy người ta tâm tình không tốt sao?"

Tori bĩu môi một cái rồi ngậm miệng.

Lúc này cũng không ít người đã tới,Kotoha trở về đến đại sảnh không thấy Takeru, lại bị bà William kéo đi giới thiệu bạn cho cô biết, Kotoha không thể làm gì khác, chỉ đành đi xã giao.

"Quần áo sau này của tôi đều làm phiền tới cô rồi." Người phụ nữ giàu sang ung dung, nhìn qua có lẽ hơn năm mươi tuổi, vóc người hơi mập mạp, mặc chiếc đầm màu đen, lụa mỏng xõa vai, cũng toát lên vẻ cao quý.

Có thể mặc vào quần áo mà LEO thiết kế, không giàu thì cũng là sang.

Thành phố B cũng được coi như thủ đô của nước Z, dĩ nhiên là phú quý không kể hết, những người có tiền nhiều không đếm xuể.

"Thật cảm ơn sự tín nhiệm." Kotoha mỉm cười.

"Trước kia muốn mặc lên đồ mà LEO thiết kế, còn phải ra tận nước ngoài đó, bây giờ thì tốt quá rồi." Vừa nói người kia nhìn về phía bà William, có chút oán trách nói: "Bà phải mở chi nhánh trong nước sớm hơn mới đúng."

Người kia tò mò tại sao bà William bỗng nhiên muốn mở cửa hàng, còn mở chi nhánh, hơn nữa quốc gia đầu tiên lại là nước Z: "Sao bà lại đột nhiên nghĩ ra việc mở cửa hàng? Vẫn còn ở nước Z bà William lộ vẻ khó xử, nhắc tới chuyện này, cũng liên quan tới một chuyện từ rất lâu trước kia, bà cũng không muốn nói ra,Kotoha tiến lên giải vây nói: "Là tôi, tôi xin bà William mở chi nhánh, tôi là người nước Z, dĩ nhiên cửa hàng sẽ được mở ở đây."

"À, thì ra là như vậy." Vốn cũng không phải chuyện lớn gì, cho nên những người kia cũng không hoài nghi điều Kotoha nói.

"Chờ một chút nữa sẽ có show trình diễn, là thiết kế đặc biệt của LEO làm cho lần khai trương này, sẽ rất đặc sắc, nếu thích có thể mua lại." Bà William lại hàn huyên với cô.

Lúc này, cửa lại có người đi vào, là Sumi, bên cạnh là Sakura, bởi vì gia đình liên tiếp xảy ra biến cố, sắc mặt của Sumi cũng hơi tiều tụy, nhưng bởi vì có quan hệ tốt với bà William, cho nên không thể không tới.

Bên cạnh là Sakura đang kéo tay, cô chủ của nhà họ Umemori thân phận dĩ nhiên cao quý, cả người mặc lễ phục màu đen, thiết kế hở lưng, hai bên hở ra, kéo dài tới tận thắt lưng để lộ mảng da thịt trắng nõn, toát ra vẻ quyến rũ mê người.

Chắc biết nơi này có Kotoha, cho nên có thể nhìn ra, phải mặc trang phục lộng lẫy tham dự.

Cô ta cũng không thô lỗ như trước, thấy Kotoha là lại khó chịu, lần này cô ta rất yên tĩnh đứng ở bên cạnh Sumi.

Người phụ nữ kia vừa chào hỏi Sumi, những người phụ nữ giàu có này cũng thường xuyên cùng chồng tham dự các hoạt động, thường xuyên qua lại nên dĩ nhiên có quen biết, lần này gặp mặt cũng muốn hàn huyên đôi câu.

Những người đó cũng có quen với bà William, cũng là bởi vì quần áo trang sức.

Những người đó đều là vợ của các chủ tịch hoặc là tổng giám đốc công ty, rất chú trọng đến việc ăn mặc, yêu cầu đối với quần áo cũng cao, những thiết kế đặt may mới thoả mãn được yêu cầu.

Không sợ đụng hàng sẽ gây lúng túng.

Còn có thể yêu cầu làm những kiểu dáng tình nhân, phối hợp tương ứng với đồ âu của chồng.

Dù sao cũng là nơi công cộng, chuyện xảy ra trong nhà liên quan đến Kotoha nhưng đang ở bên ngoài, Sumi cũng không biểu hiện ra trêи mặt, mỉm cười chào hỏi cô.

Kotoha không quen biết cô ta, chỉ vì quan hệ với Genta nên mới có thể biết.

Cô cũng cười đáp lại, không nói chuyện.

Trong góc, tay của Mika nắm chặt cây lau nhà, hung hãn trợn mắt nhìn Kotoha, con gái bà ta vẫn không biết tung tích, còn bà ta bị giam trong tù chịu khổ, còn cô lại được hưởng thụ sung sướиɠ.

Lúc này cửa lại có người đi tới, người đàn ông mặc âu phục đi giày da, không còn tinh thần phấn chấn, lại thêm phần tang thương, âu phục trêи người cũng không mấy phẳng phiu.

Thấy người tiến vào,Mika há miệng một cái, muốn gọi ông ta lại, nhưng nghĩ đến sự vô tình của ông ta, lại ngưng động tác.

"Kotoha." Ông ta đi về phía Kotoha.

Sắc mặt Kotoha dần dần trầm xuống, ông ta tới đây làm gì?

"Cửa hàng của con khai trương, dĩ nhiên ba cũng muốn tới để chúc mừng con." Giọng nói của ông ta hơi nhỏ, bởi vì lúc ông ta tới, đã thấy xe đậu bên ngoài, tới người không thì thật không có mặt mũi.

Thật sự ông ta không đếm xuể những người trong đây.

"Không cần, ông hãy trở về đi." Kotoha cự tuyệt ý tốt của anh ta.

Trải qua ân oán, cô cũng không muốn truy cứu, nhưng cũng đừng nghĩ bảo cô tha thứ.

Amida cũng không vì lời nói của Kotoha mà đi hoặc là lùi bước, trải qua biến cố sáu năm trước, ông ta mới nhìn rõ lòng người.

Ông ta cầm tay con gái, trong thời khắc mấu chốt đã ôm đống tiền bỏ chạy, để lại cục diện rối rắm.

"Kotoha, ba phải cảm ơn con."

Kotoha cau mày: "Cảm ơn tôi cái gì?"

"Sáu năm trước công ty xảy ra biến cố, nếu như không có Takeru trợ giúp, chỉ sợ con cũng không thể nhìn thấy ba."

Cái gì?

Sáu năm trước, chuyện trong công ty do Takeru giúp ông ta giải quyết?

"Lúc ấy ba cũng cảm thấy rất lạ, tại sao cậu ta lại giúp ba, cậu ta nói là bởi vì con."

Kotoha càng không hiểu, tại sao Takeru lại làm như vậy?

Dường như cô nhớ ra, lúc ấy có một người phụ nữ có thai muốn nhảy lầu, cô muốn khuyên người phụ nữ có thai đó, nói muốn tiền của mình cho cô ấy.

Trong mắt Takeru, là cô không muốn Amida xảy ra chuyện?

Cô chỉ không muốn người phụ nữ có thai đó gặp nguy hiểm mà thôi, lúc ấy cô cũng đang mang bầu, cho nên cũng không muốn nhìn thấy người phụ nữ đó xảy ra chuyện.

Sau đó Takeru cũng cho tiền, về sau Takeru nói muốn ly dị, cô rời khỏi nước Z, không biết mọi chuyện trong nước, cũng không biết chuyện kia giải quyết như thế nào.

"Ba cảm thấy cậu ta thật sự thích con, nếu không cũng sẽ không vì con mà giúp ba." Amida vì chuyện này đã tự giam mình trong phòng một ngày, không ăn không uống, cũng không phải kϊƈɦ động, mà là ủ rũ, nếu như quan hệ của ông ta và Kotoha không tệ như vậy, bây giờ nhà họ Hanaori, sợ rằng phải cao thêm được một bậc.

Lần trước trong lúc vô tình gặp Hikami dắt hai đứa bé, ông ta đã quyết định giành lại Hikami, có được sự tha thứ của Kotoha.

Bởi vì ông ta cảm thấy hai đứa bé kia là con của Takeru,Kotoha đã sinh cho Takeru hai đứa bé đáng yêu như vậy, chắc chắn cậu ta đối xử không tệ với Kotoha ?

Đến lúc đó ông ta cũng được thơm lây.

Nếu như bây giờ Kotoha không có gì cả, chưa chắc ông ta đã thấp giọng lấy lòng.

Bản tính của con người không phải muốn thay đổi là có thể thay đổi ngay.

Quả thật Kotoha không nghĩ tới, sau khi cô rời khỏi Takeru sẽ còn nghĩ đến Amida.

Tại sao ông ta lại làm như vậy, thật sự vì cô sao?

"Ba không ngại chuyện của con, ba sẽ tìm một chỗ yên tĩnh ngồi, đông người nhìn sẽ náo nhiệt, con cứ để ba giúp con thêm phần náo nhiệt." Amida sợ Kotoha đuổi ông ta, tự rút lui trước, tìm một chỗ tầm thường rồi ngồi.

Kotoha không để ý, ông ta muốn làm gì thì kệ ông ta vậy.

Muốn cô tha thứ, không dễ dàng như vậy.

Ông ta làm cô và Hikami tổn thương, đó là vết sẹo vĩnh viễn không thể xóa mờ, mỗi lần nhớ tới, vết sẹo vẫn còn đau.

Mika tức giận tới cực điểm, vốn dĩ khuôn mặt được bảo dưỡng rất tốt, nhưng ở trong nhà giam bị hành hạ đã mất đi vẻ đẹp, hai mắt trừng lớn, dáng vẻ rất kinh khủng.

Bà ta chưa từng nhìn thấy Amida thấp giọng đi cầu xin ai điều gì, bây giờ vậy mà ông ta lại làm.

Lại còn là làm với Kotoha.

Bà ta không thể chấp nhận được thay đổi như vậy, không thể chấp nhận sự chán nản của mình, tất cả những thứ này cũng bởi vì Kotoha trở về nước mới xảy ra.

Chết đi, đi chết đi!

Bà ta bỏ lại cây lau nhà, đi đến chỗ của Kotoha, mau chóng đến bên người Kotoha, lấy ra một con dao nhọn đã sớm chuẩn bị trong người.

"Kotoha, cô đi chết đi!"

"Cẩn thận."

Kotoha quay đầu đã nhìn thấy một con quỷ đòi mạng trở về từ địa ngục, mặt mũi dữ tợn đáng sợ, dao nhọn trong tay lóe lên ta sáng, đang định đâm thẳng vào ngực cô.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top