Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 55

Sau khi băng bó xong Tiểu Linh chủ động ngồi lên đùi anh "Anh đang làm gì vậy?"

Đối với hành động này của cô anh cũng không có nhiều phản ứng bất ngờ, miệng khẽ cười rồi nói "Thì đang làm việc đó! "

Cô khẽ liếc nhìn đống giấy tờ trên bàn sau đó lè lưỡi , tựa vào vai anh nói "Chán chết!"

Đúng lúc này cánh cửa bật mở, là Âu Dương Na Na, Tiểu Linh có chút bất ngờ vì lâu rồi cũng không gặp lại cô.

"Chào chị!" Giọng cô cứng ngắc, cô vẫn còn hơi đề phòng đàn chị này.

"Hai người...." Khoé miệng Âu Dương Na Na hơi nhếch lên sau đó đập bàn "Yêu nhau rồi sao?"

Lúc này Tiểu Linh mới để ý lập tức đứng dậy ngồi dịch ra xa anh một chút.

Vương Tuấn Khải chỉ cười không nói gì, chứng tỏ đã thừa nhận. Âu Dương Na Na hít sâu một hơi, khoanh hai tay trước ngực rồi nhìn anh nói "Bạn bè tốt ghê? Có bạn gái mà không bảo mình một câu!"

"Chẳng phải cậu cũng ngấm ngầm biết rồi sao?"

Cô ấy khẽ bĩu môi "Ai biết đâu được!"

Anh tựa người vào ghế, thong dong nói "Có chuyện gì vậy?"

"À... Thì, mình mời cậu đến dự tiệc sinh nhật của tớ! Thứ bảy tuần này nhé!" Cô ấy đưa cho anh một tấm thiệp sau đó quay sang nhìn cô "Em dâu, em cũng tới nhé! Tới cùng Vương Tuấn Khải ấy!"

Cô nghe vậy cũng gật gật, vậy ra Âu Dương Na Na với Vương Tuấn Khải thật sự là bạn bè tốt rồi! Cô không cần phải đề phòng! Mà nhắc đến đề phòng thì mục tiêu của cô bây giờ chỉ có duy nhất là Tư Tiểu Yến! Còn Tử Hy ấy à? Ngay từ ngày đầu tiên cô đã loại cô ta ra khỏi danh sách rồi!

     Buổi tối Tiểu Linh không lo học bài, chỉ đợi Vương Tuấn Khải về phòng là lại nhảy sang chơi bên đó chơi. Lần này khi anh vừa mở cửa bước vào phòng, cô đã đợi sẵn ở trong phòng, thấy anh bước chân vào liền nhảy lên người anh, quặp hai chân ở hông anh giống như gấu Koala.

    Anh ngửa cổ làm bộ mặt nhăn nhó mệt mỏi nói "Nặng quá đi! Em là lợn hay sao chứ?"

     "Có con lợn nào đáng yêu biết nói tiếng người như em sao?" Cô chớp chớp mắt đáp lại.

      "Ờ đúng rồi, em là người dị dạng mà haha" Anh dù thế nào vẫn trêu chọc cô.

Cô không thèm trả lời lại anh, bĩu môi rồi nhảy xuống đất, lại gần bàn học anh tìm thứ gì đó nghịch.

Trên bàn là một đống sách vở để ngổn ngang, cô khẽ tặc lưỡi, sao cái con người này lại có thể chăm chỉ học như vậy trong khi là người nổi tiếng suốt ngày bận việc cơ chứ? Nghĩ đến lại chỉ biết thở dài, chắc học xong hết cấp 3 ở đây cô lại quay về Việt Nam thôi! Ở Trung Quốc phải có bằng cấp mới kiếm được việc làm nhưng cô không chắc có thể thi vào được đại học! Cứ nghĩ về vấn đề này cô lại cảm thấy chán nản.

Cô ngồi phịch xuống ghế , xem một quyển vở của anh, giở trang đầu tiên là một đống chữ nguệch ngoạc, cô nheo mắt lại cố đọc....Cái gì mà "Vương Tuấn Khải em yêu anh"?,v.v....

Cô thở hắt một cái cảm thấy buồn cười, đọc to những câu ấy lên muốn trêu chọc anh "Vương Tuấn Khải em yêu anh! Anh mãi mãi là thần tượng của em!... Ôi trời ơi thật ghê quá!"

Cô làm bộ run run người, quay sang nhìn anh cười châm chọc. Anh lại gần giật quyển vở trên tay cô, liếc mắt đọc mấy dòng trên quyển vở sau đó lập tức gập lại, hắng giọng nói "Um...vẫn còn hơn ai đó không có người hâm mộ!"

Cô ngước mắt lên nhìn anh, lôi điện thoại ra làm bộ lướt đọc tin nhắn "Thật ra em có nhiều người theo đuổi lắm đấy nhé! Nhưng mà em vẫn là thích anh nhất nên đã từ chối đấy..."

Cô thấy anh không nói gì, lại còn bĩu môi chê cô nữa chứ? Thấy vậy cô liền đưa máy cho anh "Anh không tin thì xem đi! Nhiều người nhắn tin cho em lắm đấy!"

Cô chỉ định trêu chọc anh một chút nhưng ai ngờ anh lại cầm lấy đọc thật. Cô mím môi nhịn cười sắc mặt của anh.

Vương Tuấn Khải lướt đọc từng dòng tin nhắn của cô trên Weibo , sắc mặt của anh có chút phức tạp, sau đó liếc liếc nhìn cô, một lúc sau ôm chầm lấy cô cười nói "Haha, anh biết em yêu anh nhất mà!"

Cô bĩu môi làm mặt buồn nôn, sau đó cũng bật cười "Vậy nên anh hãy đối xử với em tốt vào."

   "Chỉ cần cho em ăn no là được chứ gì!" Anh cười nham hiểm ôm chặt cô.

   Thứ bảy nhanh chóng đến. Âu Dương Na Na chỉ tổ chức một bữa tiệc nhỏ mời bạn bè người thân, trùng hợp là bữa tiệc lại tổ chức ở nhà hàng của mẹ Tiểu Linh.

    Mới đầu khi biết địa điểm cô cũng có chút bất ngờ. Vừa bước vào nhà hàng, nhân viên nhìn thấy cô liền có chút bất ngờ, định chào "cô chủ!" nhưng lại bị cô nhanh chóng ra dấu ngăn lại. Mẹ Vương thấy cô ngồi vào bàn tiệc của Âu Dương Na Na cũng bất ngờ, tròn xoe mắt nhìn cô chằm chằm, miệng còn mấp máy hỏi cô đang làm gì ở đó?

    "Hôm nay cảm ơn mọi người đã đến tiệc sinh nhật của mình" Âu Dương Na Na đứng dậy phát biểu vài lời khi mọi người đã ngồi đầy đủ vào bàn. Cô ngồi ngay cạnh anh, bàn tay bên dưới bàn khẽ nắm lấy tay anh một cách tự nhiên khi nói "Chúc chị sinh nhật vui vẻ!"

    Âu Dương Na Na liền híp mắt cười, đáp lại "Cảm ơn em nha Tiểu Linh!"

    Đám bạn mà Âu Dương Na Na mời đến bắt đầu dồn sự chú ý về phía cô.

    "Na Na, cô bé này là ai vậy?" Một người bạn nhìn cô nhẹ giọng hỏi.

    "À, quên không giới thiệu với mọi người. Đây là Vương Tiểu Linh, bạn gái của Vương Tuấn Khải ấy!" Na Na vui vẻ nói, mọi người liền ồ lên rồi bàn tán.

    Tiểu Linh liền cứng người, quay sang nhìn anh tỏ vẻ bối rối nhưng anh vẫn bình tĩnh nói lại với cô "Đừng lo! Mọi người ở đây dù biết cũng sẽ không lan truyền ra ngoài đâu!"

    Anh cảm thấy vui trong lòng vì anh biết cô đang lo lắng cho anh!

   "Hôm nay mọi người cứ tự nhiên nhé!" Âu Dương Na Na nhanh kết thúc lời phát biểu rồi cùng ngồi xuống bàn. Nhưng trước khi bắt đầu bọn họ lại chụp ảnh kỉ niệm trước! Tiểu Linh và Vương Tuấn Khải cùng lọt vào ống kính với diện mạo đẹp đẽ .

     Sau khi bắt đầu bữa tiệc được một lúc, mọi người đều nói chuyện vui vẻ vì dường như tất cả ở đây ai cũng quen nhau chỉ có cô là người mới nên cũng chưa hoà đồng được.

    "Em đi đâu vậy?" Khi cô đứng dậy anh liền nhanh chóng bắt được cánh tay cô.

     "Em đi gặp mẹ!" Cô nói nhỏ.

      "Mẹ? Bác gái sao?..." Anh có chút giật mình, sao mẹ cô lại ở đây.

       "Mẹ em là chủ nhà hàng này!" Nhìn vẻ mặt anh tỏ ý khó hiểu cô liền giải thích.

        "Được rồi! Nhanh chóng quay lại nhé!" Anh vuốt ve bàn tay cô cười nói.

         Khi Vương Tiểu Linh bước vào nhà bếp là hình ảnh bếp trưởng và nhân viên náo loạn làm thức ăn. Mẹ Vương thì đang đứng quan sát. Nhà hàng này khá to , ngoại trừ nhân viên phục vụ, nhân viên quét dọn, bếp trưởng ra thì mẹ cô cũng không có tuyển người quản lí vì mẹ cô luôn thích tự giám sát mọi việc  trong nhà hàng!

    "Này con bé kia! Giải thích xem tại sao con lại đến dự tiệc sinh nhật của cô bé nổi tiếng đó?" Mẹ Vương từ đâu xuất hiện, khẽ đẩy vai cô.

    

    
   

    

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: