Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[Longfic][Trans] More Everyday | Yulsic | Chap 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHAPTER 11

Yuri's POV

Cao. Ngăm. Đẹp trai. Trông như Daniel Henney.

Không khó khăn gì để nhận ra chủ tiệm khi mà lúc này hẵng còn vắng khách. Thêm nữa là, anh chàng này quả thực rất giống Daniel Henney---thậm chí cái tên cũng có âm ngoại quốc : Kevin Yang - in đậm trên miếng sắt nhỏ đính ở áo anh ta, và dòng chữ nhỏ bên dưới đề là : Chủ tiệm.

Vậy ra đây là mẫu đàn ông của Jessica. Theo tiêu chuẩn nói chung thì, tôi có thể nói anh ta đủ đậu. Tuy nhiên, vẫn còn rất nhiều điều cần phải khám phá ở ông chủ trẻ này.

Jessica và tôi tách ra khi bước vào trong 'Sự Khởi Đầu'. Tôi muốn tìm hiểu Kevin còn Jessica hình như chỉ chú tâm tìm xem có cuốn sách cô ấy cần hay không thì phải. Có điều nho nhỏ cô ấy không biết là, Sooyoung đã mua cuốn sách/quả táo cuối cùng trước đó rồi. Kekeke. Tôi tới chỗ anh chàng chủ tiệm, giải thích rằng vì đây là lần đầu tiên tới đây nên không biết dãy sách ngoại ngữ nằm ở đâu.

"Anh có thể vui lòng lấy cuốn kia giúp tôi không?" Tôi làm bộ nhờ vả.

"Rất hân hạnh." Kevin đáp với một nụ cười. Khi anh ta rướn người với cuốn sách, ống tay áo bị kéo lên đôi chút, lộ ra bắp tay lực lưỡng rám nắng. Ấn tượng đây. Mà bụng trông cũng không giống như đang chửa 3 tháng. Hơn thế là, cái áo sơ mi đen bó chít càng tôn thêm khuôn hình cơ thể anh ta.

"Vậy cô muốn học tiếng anh sao?" Kevin đưa tôi quyển sách ngoại ngữ với hàng đống những con chữ vô nghĩa. Tôi lật lật vài trang và phát hiện không có một hình ảnh hay một từ Hàn Quốc nào hết. Làm sao mình có thể tự học tiếng anh khi hoàn toàn mù tịt những gì ghi trong quyển sách này nhỉ.

Già vờ am hiểu đống bùi nhùi chữ la tinh, tôi gật lấy gật để ra chiều hài lòng rồi trả lời "Vâng, tôi muốn nâng cao trình độ tiếng anh của mình. Anh có thể tư vấn giúp tôi không?"

"Ừm, nếu cô muốn nâng cao trình độ, tôi nghĩ có một cuốn rất phù hợp. Đi theo tôi nào." Anh ta dẫn tôi tới góc hẻo lánh trong tiệm, ít sách hơn----và ít khách hơn. Aigoo, chưa đầy mười phút mà đã muốn ra tay trục lợi rồi sao?

"Đây." Anh ta đưa tôi một cuốn dày cộp, nặng hơn hẳn cuốn tôi đang cầm trên tay. "Nó tuyệt bởi có nhiều từ ngữ thông dụng hàng ngày, và là sách song ngữ Anh-Hàn. Nó cũng rẻ hơn nữa." Anh ta vui vẻ giới thiệu, mắt nháy một cái với tôi.

Tôi thoáng đỏ mặt vì suy nghĩ ám muội trước đó của mình khi cho rằng anh chàng có ý lợi dụng. Đối với người làm ăn thì, anh ta quả rất trung thực. Được rồi, tôi cho anh ta đỗ mục đạo đức. Nhưng từng đó vẫn chưa thể khẳng định anh ta có đủ tốt với Jessica của chúng tôi hay không.

"Bạn của cô thì sao? Cô ấy muốn tìm sách gì?" Anh ta dẫn tôi quay lại đầu tiệm "Tôi thấy cô ấy rất thường tới đây."

"Oh, tôi không chắc lắm. Để tôi đi hỏi cô ấy." Khi chúng tôi đi ngang qua dãy sách mới, tôi cố tình huých nhẹ vào chúng. Để xem tính khí anh ta thế nào.

Già đò hốt hoảng và giật mình kêu khẽ, tôi che miệng ra chiều tội lỗi, nói với Kevin "Ôi tôi rất xin lỗi! Tôi làm hỏng cách bày trí rồi. Hình như có vài quyển còn bị gấp nếp nữa." Chúa hỡi, con đã làm gì thế này? Nếu anh ta không quở mắng tôi, chắc tôi sẽ chết vì cảm giác tội lỗi mất.

Và anh ta không làm thật. Thay vào đó, anh ta từ tốn nhặt từng quyển sách la liệt khắp sàn, nhẹ nhàng đặt chúng lên bàn, mỉm cười "Đừng lo. Sách là để đọc mà. Rồi thì cũng phải giở, phải đánh dấu, cũng sẽ bị nếp thôi. Nội dung bên trong mới là quan trọng. Ta cực kì nghi ngờ việc ngươi có thể sử dụng sức mạnh kì diệu để thay đổi…..” Anh ta nhìn xuống quyển sách trên tay “…. Số phận của Harry Potter.”

Tôi bật cười vì câu nói chắp vá phi lý của anh ta. Không những không giận, mà còn quay sang an ủi tôi. Wao! Anh chàng này đủ điểm đỗ loại suất sắc đây.

Trước khi tôi nghĩ thêm được điều gì để thử anh ta thì đã nghe giọng nói lạnh lùng của Jessica đã vang lên đằng sau lưng "Yuri. Đi thôi."

"Ah, Jessica, đây là Kevin. Là chủ tiệm sách này." Tôi nhìn xuống hai bàn tay mềm mại của cậu ấy "Cậu không tìm thấy sách hả? Có thể Kevin giúp được đấy."

"Chào Jessica. Rất vui được gặp cô. Cô muốn tìm cuốn gì, tôi sẽ cố gắng giúp. Có thể nó nằm trong số những cuốn sách nằm trên sàn đây không biết chừng." Anh ta ngụ ý nhắm tới đống lộn xộn tôi cố tình gây ra.

Chúng tôi bật cười khúc khích trước câu đùa mà chỉ hai người hiểu, nhưng lập tức nín lặng khi nhận được cái lườm băng giá của Jessica.

"Bitter is the new black." Cô ấy nói lạnh lùng.

Một thoáng im lặng trầm mặc, trước khi Kevin có thể lên tiếng "Xin lỗi?"

"Hehe, đây gọi là Sica effect đấy. Rồi anh sẽ hiểu nó có nghĩa là gì." Tôi giải thích cho anh ta.

"Bitter is the new black." Jessica lặp lại. "Cuốn sách tôi đang tìm."

Kevin lúng túng gãi đầu "Tôi xin lỗi, nhưng quyển cuối cùng vừa mới bán rồi. Tôi sẽ đặt hàng cho cô, nhưng cần một thời gian vì nó phải chuyển về từ Mỹ."

Anh ta vui vẻ đưa số điện thoại và tôi lập tức tận dụng cơ hội để trao đổi. "Oh, và đây là số di động của Jessica."

"Yuri!" - Cô ấy đột ngột hét lên.

"Sao hử? Cuốn sách là cho cậu mà. Đương nhiên anh ấy phải gọi cậu rồi, gọi cho tớ làm chi." Tôi bình thản giải thích, bất chấp cái lườm cháy người mang hàm ý thiếu tin tưởng của cô gái tóc nâu nhạt.

"Kevin, phiền anh gọi chúng tôi khi quyển sách tới nhé. Hoặc nếu chán anh cũng có thể gọi. Anh có thể tư vấn những quyển sách hay bởi Jessica thực sự rất thích đọc sách."

"Oh thật sao? Chắc rồi! Tôi rất vui lòng được giới thiệu cho khách hàng trung thành của mình những tác phẩm mới nhất." Anh ta ngượng ngùng quay sang nhìn Jessica. "Tôi để ý cô rất thường tới đây. Ummm....nên nếu có cần bất cứ gì, đừng ngại gọi nhé."

"Được." - là tất cả những gì Jessica đáp.

Ba chúng tôi đi tới quầy thanh toán, nhưng khi còn cách vài mét, tôi sẩy chân vô tình đâm phải Kevin, kéo theo hệ lụy là một dãy phản ứng dây chuyền. Tôi có thể nói Kevin dự định đỡ mình, nhưng anh ta lại va phải Jessica khi tôi đè lên anh ta. Cô ấy mất thăng bằng và chuẩn bị ngã. Kevin lập tức thả tôi ra để dang tay đỡ lấy cô ấy. Tôi liếc qua vai anh ta và thấy Jessica đang bám chặt vào bờ vai lực lưỡng đó, gương mặt cô ấy thì đỏ ửng lên như quả cà chua.

Một phụ nữ trung tuổi đứng chờ thanh toán chợt húng hắng ho, phá vỡ khoảnh khắc lúng túng ngượng ngùng. Hai người họ buông nhau ra. Kevin vòng qua quầy thanh toán và nhận tiền của người phụ nữ, khi mà Jessica bối rối nép sát sau lưng tôi. Cô ấy túm lấy tay áo tôi, lay lay, giật giật và bất chấp việc tôi có muốn ôm cô ấy, dỗ dành, vỗ về cô ấy nhiều tới cỡ nào, thì tôi cũng không muốn Kevin thấy được vẻ xấu hổ rất đỗi đáng yêu của Sica bé bỏng lúc này.

Chúng tôi gửi tiền quyển sách tiếng anh và vẫy chào người bạn mới Kevin. Ngay khi vừa bước chân rời khỏi tiệm, Jessica đã quay sang tôi đầy giận dữ.

"Kwon Yuri? Thế tức là sao hả?" Cô ấy hét lên.

Tôi bình tĩnh giương ánh nhìn ngây thơ vô tội "Gì cơ? Cái gì sao cơ?" Tôi vờ hỏi dù trong lòng biết rất rõ cô ấy đang ám chỉ hành động mai mối gán ghép của mình.

"Lừa tình! Tán tỉnh! Rồi còn đưa số di động của tớ cho anh ta, giả vờ ngã vào người anh ta!" Cô ấy tiếp tục bùng nổ.

Bị dội ngược bởi lời buộc tội, tôi hét trở lại "Tớ không tán tỉnh!" Có không? Tôi chỉ hy vọng là Jessica không nghĩ tôi tranh giành người đàn ông của cô ấy.

Cố sức làm dịu tình hình bằng cách đổi chủ đề, tôi đề nghị cả hai nên ăn tối ở ngoài vì có lẽ giờ này cũng chả còn gì nhiều ở nhà nữa. Jessica đồng ý nhưng không quên nhấn mạnh rằng tôi phải trả tiền, bởi hoàn toàn là lỗi của tôi khi đưa số di động của cô ấy mà không thèm hỏi ý kiến.

"Vậy giờ chúng ta đi đâu ăn?"

"Cửa hàng lần trước thì sao? Tớ có thể vào bếp và nấu một trong những món sở trường của mình cho cậu." Tôi gợi ý. Tôi vừa học được một công thức mới rất hấp dẫn, và không hiểu vì sao, đột nhiên lại rất rất muốn cô ấy là người đầu tiên nếm thử.

"Được rồi. Vậy rốt cuộc tiệm đó tên gì?" Cô ấy bước về hướng ngược lại nhà hàng và tôi phải nhanh chóng tóm lấy tay cô ấy, trước khi ai đó kịp băng qua đường. Tuy nhiên, mặc dù đã kéo được cô ấy đi đúng hướng, tôi vẫn không có ý muốn thả ra. Tay cô ấy rất mềm, rất dễ chịu, cảm giác đặt trong tay tôi rất ấm áp.

"Cửa hàng của Jae Woo oppa là Yol Saek."

"Mười màu sắc?"

"Yup. Có một câu chuyện rất hấp dẫn đằng sau nó. Cậu có thể hỏi anh ấy khi chúng ta tới đó." Tôi kéo nhẹ tay cô ấy, để ai đó bước sát mình hơn "Nhanh nào, shikshin số ba của chúng ta hẳn phải rất đói rồi." Tôi cười trước câu đùa của mình, và nghe tiếng khúc khích dễ thương của Jessica cùng lúc vang lên ở đằng sau.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top