Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[LONGFIC][Trans] My Bodyguard Is... My Fiancee ??[Chap 8], Yoonsic, Taeny,

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 8:

TIFFANY'S POV:

Tôi bước về phía Taeyeon , cô ấy dường như bị thu hút bởi mọi thứ đang chiếu trên màn hình TV trong khi nhét một số bỏng ngô vào miệng cô.

Tôi khịt mũi.

Wow! Người giúp việc này khá là thú vị! Trông giống như cô ấy đang ở trong một rạp chiếu phim nào đó.

Hừm!!! giá như cậu không phải là người làm tôi say đắm.

Mắt tôi mở to.

SAY ĐẮM! Ôi Chúa ơi, Tiffany! Mày nghĩ gì vậy? Mày là một đứa nhóc tuổi teen sao? Làm ơn đi, ngừng nói với bản thân rằng mày thích cô ấy, 

bởi vì mày không thích! Mày không thể yêu người giúp việc của mày, Tiffany! Mày không thể mê tít một cô gái!

"Hey! Taeyeon!" Tôi gọi, cố gắng để âm thanh nge lạnh lùng hoặc có lẽ hy vọng rằng mình thể hiện một giọng lạnh lùng.

Cô ấy ngước lên đối mặt với tôi với một vẻ mặt thơ thẩn "Sao?".

Aww! Cô ấy dễ thương quá! Tôi cảm thấy muốn nhéo má cô ấy.

Tôi cắn môi dưới. Thôi nào, Tiffany! Hãy làm những gì mày định làm! La mắng cô ấy! Mày không ở đây để bàn tán về đôi má của cô ấy hay bất cứ điều gì.

Một người giúp việc như cô ấy không nên thư giãn như thể cô ấy là chủ được.

Tôi nhấc chân mày một cách hồi hộp. "II ... I.. I. .. Tôi muốn bỏng ngô!"

Lạy Chúa Trời! hãy giết tôi đi!

Cô ấy cười khúc khích khi duỗi tay của mình ra, đưa tôi thức ăn của cô làm tôi lúng túng cầm , lấy một ít bỏng ngô và nhét thẳng vào miệng mình.

"C- cậu đang xem gì vậy?"

Quá nóng lòng để chờ đợi câu trả lời của cô ấy, tôi nghiêng đầu mình về hứơng của TV và ngay lập tức, đôi mắt của tôi như rơi ra khỏi hốc mắt

khi tôi thấy cô gái với mái tóc che khuất toàn bộ khuôn mặt của cô bò ra từ giếng.

"Y-Yaah!" Tôi truợt chân ngược trở lại phía sau trong nỗi kinh hoàng. Bỏng ngô mà tôi mới cho vào miệng mình đã bị phun ra bên ngoài. "C-Cái gì thế?"

Cậu ấy cười khúc khích "Chiếc nhẫn".

"Chiếc nhẫn!"

"Uhm." Cậu gật đầu "Tiêu đề của bộ phim đó là chiếc nhẫn."

Tôi lại liếc nhìn TV và nhìn thấy cô gái đáng sợ như thế nào khi đuổi theo bắt nạn nhân của mình. Tôi cảm thấy tất cả sợi lông trên da của mình dựng đứng lên.

"A-và cậu đang thích thú xem nó?"

Cô mỉm cười. Ôi Chúa ơi! Đó nụ cười đầy quyến rũ! Tôi nghĩ rằng mình sắp chết. Tôi thà nhìn vào TV và xem trong nỗi kinh hoàng cô gái đó xấu xa 

như thế nào hơn là say mê đầy tội lỗi cô gái nhỏ bé này trước mặt mình

"Cùng tham gia với mình đi." cô đột nhiên lên tiếng.

"Huh?"

"Xem với mình."

"M-mình không muốn!"

Cậu bĩu môi: "Được rồi."

"N-Nhưng .. hãy tin mình, mình sẽ rất vui mừng khi xem cùng với cậu n-nhưng không phải là.. .." Tôi ngăn lại lời nói của mình sau khi 

nhận ra rằng mình đã nói quá nhiều lời đáng xấu hổ.

Tôi vỗ vào trán mình.

Ôi, Thiên Chúa, Tiffany! Tôi thề, bây giờ mày là kẻ ngớ ngẩn nhất!

“Ý cậu là muốn xem bộ phim khác với mình?” cậu ấy hỏi với nụ cười khá tinh nghịch.

"K-Không ..!" cậu nhướn mày "Mình, ý mình là Ye-" câu trả lời của tôi đã bị bỏ lửng trong không khí khi cậu ấy đột nhiên nắm chặt cổ tay tôi.

Tôi có thể cảm thấy tim mình giật nhảy lên bởi sự đụng chạm đơn giản này.

"Thôi nào, bộ phim này hay mà."

Cậu ấy trao cho tôi nụ cười trấn an, điều đó đã làm cho tôi ngồi trên chiếc ghế trừơng kỷ bên cạnh cô.

Ít nhất, tôi được ngồi bên ngừơi mình yêu.

Argh! Tiffany! Bao nhiêu lần tao phải nói với mày? Cậu ấy không phải là người yêu của mày, ok? Không phải cậu ấy!

Yeah!

Cậu ấy THẬT SỰ không phải ngừơi yêu của tôi.

Tôi nở một nụ cười đắc ý khi với tay lấy điện thoại trên bàn và gọi tới một số điện thoại.

Taeyeon nói đúng! Bộ phim đó không đáng sợ. Thực ra, tôi nghĩ rằng nó quá phóng đại một chút. Tốt thôi, tại sao lại không thử? Tôi biết một người 

nào đó thích xem các bộ phim ngoại trừ những bộ phim thể loại kinh dị.

"Xin chào, Jessi". Tôi chào đón cậu ấy một cách sôi nổi khi tôi nhận thấy rằng cuộc gọi đã được kết nối.

"Hmm .. Tiff. Cậu gọi mình?"

" Cuộc đi mua sắm với vệ sĩ rất xinh đẹp của cậu thế nào rồi?"

Có một chút ngập ngừng trước khi cậu ấy trả lời "ổn".

Tôi nhăn trán mình. Tại sao tôi cảm thấy có gì đó đáng nghi ngờ? Hmm .. tốt thôi, chỉ cần bỏ qua việc đó. Xét cho cùng, đó không phải là lý do tại sao tôi gọi.

"Ồ, mình hiểu rồi. Tiện thể đây Jessi, cậu có biết mục đích của cuộc gọi này không?."

"Rõ ràng, không." Cậu trả lời bằng một giọng chán chường và châm chọc.

Tch! Mãi mãi là công chúa Băng giá.

"Hãy thử đoán đi."

"Đi club tối khuya?"

"Không."

"Shopping?"

Tôi thở dài "Jess, cậu vừa mới mua sắm xong, đúng không?"

"Hmm .. Đi chơi xa?"

"Không."

" Chúa ơi. Tiff nói thẳng ra đi!"

Tôi cười thầm: "Được rồi Jessi, tớ nghĩ rằng tớ vừa tìm thấy cái hay nhất trong các bộ phim lãng mạng nhất cho đến bây giờ

"Thật không?"

Tôi cười thầm. Ngay cả khi tôi không thể nhìn thấy phản ứng của cậu ấy, tôi vẫn biết ngay lúc này mắt cậu ấy đang lấp lánh.

"Đúng vậy!"

"Thôi nào Tiff. Chỉ cần nói cho mình biết tựa đề!"

"The Ring".

"The Ring. Omo!? Có phải nó giống như một sự kiện cầu hôn ? Kyaah! Cảm ơn cậu Tiff. Mình phải mua ngay lập tức!"

"Được rồi. En -!"

Toot Toot-Toot

Tôi nhìn chằm chằm vào điện thoại với sự không thể tin được. Cậu ấy quá phấn khích nên dám cúp cuộc gọi của tôi, huh?

Tôi cười khúch khích.

Cậu nên biết mình yêu cậu nhiều biết bao nhiêu, Jessi. Mwah!

Sau một vài phút, tôi nghe thấy tiếng chuông điện thoại của mình reo. Tôi cau mày, nhìn thấy người gọi.

Đừng nói với tôi rằng cậu ấy đã xem xong bộ phim?

"Jessi, có gì sao?" Tôi hỏi.

"Hey Tiff. Mình đã mua nó. Nhưng tại sao ảnh bìa cho bộ phim này lại như thế này."

"Giống như gì? Một cô gái đáng sợ?"

“ Đúng vậy”

"Tương tự của mình, nhưng đừng để ý đến nó. Ảnh bìa khác xa với nội dung phim.". Tôi đã nói dối, khẽ cắn môi dưới của mình.

"Oh ok. Cảm ơn cậu, Tiff . Mình rất hào hứng với bộ phim này. Bye!"

Tôi lắc đầu. Mình thực sự xin lỗi, Jessi.

*******

JESSICA'S POV:

Tôi lo lắng bước quanh trong nhà bếp trong khi uống một ly nước đầy. Tôi thậm chí không thể xem hết bộ phim được trích dẫn rằng 

khá nhân đôi về sự lãng mạng mà người bạn TỐT NHẤT của tôi yêu cầu tôi xem, nhưng khi cô gái đáng sợ ở vỏ bìa ngòai chui ra khỏi 

giếng phóng lại màn hình TV, ngay lập tức tôi ném cái điều khiển ra xa và đá vào cái TV cho đến khi nó tự động tắt.

Gawd! Tôi thực sự sẽ giết cậu, Tiffany!

Tôi vẫn có thể cảm nhận được sự chuyển động lên và xuống nhanh chóng của ngực mình như thể trái tim của tôi sẽ nổ tung ra bất cứ lúc nào.

"Cô Jung,cô không sao chứ?"

Tôi bắn một tia lườm vào người giúp việc đã dám hỏi tôi "Đi đi trước khi tôi sa thải cô."

Người giúp việc sau đó vội vã chạy tránh xa ra khỏi tôi.

Tiffany! Tiffany!

Cậu thực sự biết làm thế nào để phá bĩnh tôi, huh?

Tôi lo lắng kiểm ta cẩn thận khu vực xung quanh và vô tình ném cái ly đi khi cô gái đáng sợ trong bộ phim đột nhiên xuất hiện trước mắt mình

Yaah! Thực sự nghiêm trọng!

Tôi hầu như lao thẳng về phía phòng của mình khi tôi cảm thấy một cảm giác nhoi nhói từ bụng mình.

Ôi lạy Chúa! Tôi phải đi tiểu.

Ngay sau đó, tôi chạy về phía phòng tắm gần nhất mà tôi có thể nhìn thấy được gần ngay nhà bếp.

***** 

YOONA’S POV:

Ngay khi tôi đặt lưng mình nằm trên tấm nệm mềm, tôi không thể ngăn mình nghĩ tới việc rất rất đáng ngạc nhiên xảy ra trước đó tại phố mua sắm.

Cô ấy đã hôn tôi. Jessica đã hôn tôi.

Một cách vô thức, một nụ cười nhẹ xuất hiện trên khuôn mặt của tôi khi những ngón tay của tôi tự động di chuyển và chạm vào môi mình.

Tôi cắn môi dưới.

Khỉ thật! Tại sao nó có hương vị như dâu tây?

Tôi vỗ vào trán mình.

Yah! Im Yoona! Mày có thể ngừng suy nghĩ về điều đó được không? Về cô ấy? Gaah! Tôi nghĩ rằng mình sắp phát điên.

Tôi nên làm gì? Tôi nên làm gì?

Hmm .. Có thể đi tắm sẽ giúp ích.

Ngay sau đó, tôi đứng dậy khỏi giường và bước về phía tủ quần áo của mình. Tôi sắp sửa đi về phòng tắm riêng trong phòng mình 

thì nghe thấy một âm thanh của thủy tinh vỡ.

Tôi cau mày vội vã đi về phía nhà bếp và các mảnh thủy tinh vỡ như dự kiến.

Tôi phớt lờ nó, nghĩ rằng một người giúp việc nào đó có thể đã làm vỡ và do có thể bị sa thải, anh ta / cô ấy đã bỏ chạy.

Tôi đi thẳng về phía phòng tắm gần nhất và nó ở gần nhà bếp. Tôi mỉm cười nhìn thấy cánh cửa mở, có nghĩa là nó bỏ trống.

Tôi bước vào bên trong nhưng khi tôi sắp đi bước thứ năm của mình, tôi loạng choạng lùi về phía sau khi nhìn thấy Jessica đang ngồi trên bồn cầu đầy lo lắng 

trong khi cặp mắt đang quét khắp nơi trong phòng tắm và cuối cùng khi ánh mắt cô ấy nhìn thấy tôi .... nó ngay lập tức mở lớn .

Tôi lắc đầu liên tục.

Không! Chắc tôi chỉ tưởng tượng ra mọi thứ. Jessica không có ở đây! Tại sao cô ấy lại sử dụng phòng tắm ở đây khi mà phòng của cô có riêng một cái? 

Và .. Và .. Tại sao cô ấy không khóa cửa hoặc thậm chí đóng nó?

Mắt tôi mở lớn và sốc hơn nhìn thấy cô ấy nhìn chằm chằm vào tôi trong sự hoài nghi. Tôi vô tình nhìn xuống và điều này khiến đôi mắt của tôi 

muốn rớt ra ngoài nhiều hơn.

Theo ánh mắt nhìn của tôi, cô ấy vội vàng che phủ phần cơ thể bị lộ của mình và đứng lên trên “ngai vang”.

Tôi vội vã chạy ra bên ngoài phòng tắm với cơ thể run rẩy nhìn thấy cô giận dữ cầm một cây lau nhà không biết lấy được từ đâu và đuổi theo tôi.

"Yaahh!"

Tôi chỉ biết dùng đôi tay của mình để bảo vệ cơ thể của tôi từ thanh dài của cây lau nhà liên tục đánh vào người mình.

Tôi thở dài trong thâm tâm. Tôi có thể nhớ chỉ một thời gian trước đây, tại trung tâm mua sắm, cô ấy nói rằng cô không muốn tôi bị tổn thương, 

nhưng nhìn vào những gì cô ấy đang làm với tôi ngay bây giờ? Aish! Cô gái này là một người có máu thất thường.

"Aaahh .. A-aww, D-dừng lại, Cô Jung Aahh!" Tôi rên rỉ trong đau đớn. Tôi thề, chỉ cần thêm một chút nữa thôi và tôi sẽ được đưa đi thẳng đến bệnh viện.

"Yah! Đồ biến thái! Cô nghĩ rằng tôi sẽ cho cô đi nhanh chóng vậy ah?!" Cô ta rít lên.

"A-aahh Nó không giống như tôi muốn điều tôi đã thấy."

Cô đột nhiên dừng lại "Cái gì?"

"tôi -tôi .. .."

Những giọt mồ hôi hình thành trên trán của tôi khi tôi cố gắng hết sức mình để nghĩ ra một câu trả lời hợp lí để có thể ngăn cô ấy giết chết tôi.

Tôi cắn môi dưới của mình.

Chỉ có duy nhất một cách.

Và đó là ...

"Chạy!" Tôi kêu lên khi tôi đẩy nhẹ cô ấy ra khỏi tôi và lao thẳng về phía phòng mình.

Tôi lấy lại được hơi thở của mình khi đã khóa xong cửa phòng của tôi.

"Yaah Im Yoona! Mở cửa! Chúng ta chưa xong chuyện!"

Tôi xoa nhạ cánh tay bị thương của mình "Nghe này cô Jun. Đó không phải là tôi muốn điều đó xảy ra. Tôi chỉ định đi tắm, tôi thậm chí

không biết cô đang ở trong đó."

"Đi tắm. Kẻ nói dối? Không phải cô có một phòng tắm trong phòng của cô sao?"

"Và phòng của cô cũng có!" Tôi nhanh chóng vặn lại.

"Đó là bởi vì tôi đang ở nhà bếp khi tôi cảm thấy buồn tiểu. còn cô? Đừng nói với tôi rằng cô đang ở nhà bếp khi cô cảm thấy muốn đi tắm?"

"Well, đúng vậy. tôi gần như đi tắm tại phòng tắm của mình thì tôi nghe thấy ai đó làm vỡ ly, vì vậy tôi chạy về phía nhà bếp ..

và kể từ khi tôi đã ở đó, tôi quyết định tắm ở phòng tắm gần nhất. Điều đó đã được giải thích rõ chưa? "

"........"

"Và tôi nghĩ rằng nếu cô đã khóa hoặc thậm chí đóng cửa, điều đó sẽ không thể nào xảy ra."

Có một khoảng chờ đợi lâu trước khi cô ấy lên tiếng một lần nữa: "Tôi xin lỗi.".

Và điều đó khiến tôi mất cảnh giác, tôi thậm chí không suy nghĩ rằng cô ấy sẽ xin lỗi.

"Nó chỉ là ... Tôi sợ rằng cô gái đáng sợ có thể nhảy vọt ra nếu tôi đóng cửa." cô thú nhận.

"Cái gì? Cô gái đáng sợ?"

"Đúng vậy. cô gái ở trong giếng."

Tôi cau mày. Cô ấy đang nói gì vậy? Có phải cô ấy hóa điên rồi không?

Ngay sau đó, tôi từ từ mở cửa và rất ngạc nhiên khi nhìn thấy một Jessica đang run rẩy ở góc tường. Cô ấy ôm lấy đầu gối của mìnhnhư một đứa trẻ 6 tuổi.

Sau đó tôi lo lắng quỳ xuống trước mặt cô "Có chuyện gì xảy ra? Tại sao vậy?" Tôi nhẹ nhàng hỏi.

"Yoona.."

" có gì nào?"

Cô nhẹ nhàng ngẩng đầu lên đối mặt với tôi "Tôi có thể ngủ ở phòng của cô.... chỉ đêm nay thôi được không?"

Quai hàm tôi há hốc vì kinh ngạc.

Hãy đập cho tôi tỉnh giấc nếu như tôi chỉ đang nằm mơ

"V-Vâng Tất nhiên cô có thể, cô Jung". Tôi nắm tay cô ấy và dẫn cô vào trong phòng của mình.

Tôi chỉ nhìn chằm chằm vào cô ấy khi cô dừng chân bên cạnh giường.

Tôi cười khúc khích "khôn saođâu, cô Jung. Cô có thể ngủ trên giường, tôi sẽ ngủ trên ghế dài."

"Cái gì? Tại sao? Chúng ta không thể ngủ cùng nhau trên chiếc giường này sao?"

Vì một lý do nào đó, tôi có thể cảm thấy má mình nóng ran lên bởi suy nghĩ về chúng tôi, ngủ cùng nhau.

"điều đó ổn mà, đúng không? Vì chúng ta đều là con gái .."

Cô ấy lại lên tiếng. Tôi mím môi mình khi nhận ra hiện thực.

Cô ấy sẽ chẳng bao giờ yêu tôi.

Vì cô ấy tin rằng một mối quan hệ đặc biệt chỉ tồn tại giữa nam và nữ.

Và tôi không biết lý do tại sao tôi cảm thấy vô cùng buồn phiền vì lý do đó.

Jessica Jung, cô chủ của tôi, vị hôn thê của tôi ... Cảm giác này của tôi đồi với em là gì?

"Yeah. Tốt thôi. Tôi sẽ đi tắm."

Cô gật đầu: "hãy nhanh chóng."

Tôi chỉ nở một nụ cười nhẹ đáp lại.

Tôi không thể ngăn mình mỉm cười nhìn thấy cô ấy bị tấm chăn bao phủ hòan toàn. Well , cô ấy thực sự sợ hãi cô gái đáng sợ đó , huh?

Tôi đi thẳng tới trước gương và bật máy sấy tóc. Nghe tiếng ồn, cô ấy kéo một phần của tấm chăn che mặt của cô và ngay lập tức quay sang 

nhìn trừng trừng vào tôi.

Tôi nhứơn lông mày. Tôi đã làm gì?

"Có gì sao?" Tôi hỏi, nửa bối rối và nửa lo sợ.

"Cô làm gì mà lâu vây? Tôi đã nói với cô phải nhanh chóng, đúng không?" cô đột nhiên hỏi lại.

"Tôi chỉ dành 30 phút để tắm."

Cô ngồi xuống "Khi tôi nói với cô phải nhanh, nó có nghĩa là cô chỉ có thể đi trong vòng 15 phút."

Tôi cười lớn. Hoàn toàn ngạc nhiên bởi cách cô ấy hành động.

"Cô dám cười nhạo tôi? Cô đã bị sa thải!"

Tôi bật cười. Tôi không biết nếu cô ấy chỉ đùa hay nghiêm túc, nhưng nó thực sự rất buồn cười, do đó có thể ý nghĩ đầu tiên là câu trả lời.

"Tôi nói nghiêm túc. Cô bị sa thải."

"Cô không có quyền sa thải tôi, Cô Jung. Tôi xin lỗi."

Cô ấy chỉ ngồi phịch trở lại trên giường.

Cô ấy không dám nói chuyện một lần nữa vì vậy tôi đã bắt lấy cơ hội và tiếp tục làm khô tóc của mình.

Sau một vài phút, tôi nghe thấy một số tiếng nói lầm bầm vì vậy tôi tắt máy sấy tóc và liếc nhìn vào Jessica đang bĩu môi một cách đáng yêu trên giường.

Tôi thầm mỉm cười. Đừng đổ lỗi cho tôi nếu tôi si mê em, Jessica. Em mới là người có lỗi.

"Cô đang nói gì ah?" Tôi hỏi cô ấy.

"Tôi nói, tôi thật sự sợ hãi trong suốt toàn bộ 30p mà cô không có ở đây. Khuôn mặt của cô gái đáng sợ cứ xuất hiện trước mắt tôi. 

Tôi nghĩ rằng mình sắp phát điên."

Tôi giữ một khuôn mặt nghiêm túc khi nghe cô ấy nói.

"Tôi không nên xem bộ phim đáng bực mình đó. Tôi không nên bị dụ vào trò lừa đảo của cô ấy. Tch. Tôi thề tôi sẽ khiến cô ấy phải trả giá cho điều này!"

"Cô ấy? Ai?"

"Tiffany Đó *****!" cô ấy rít lên.

Và nó đã làm cho tôi hiểu vấn đề. Như vậy, Tiffany đề nghị cô xem một bộ phim và cô ấy đã xem nó không biết rằng đó là một phim kinh dị.

Tôi kết thúc việc chỉnh trang bản thân mình và nhẹ nhàng đi về phía giường. Tôi nằm bên cạnh cô và nghiêng cơ thể mình về một bên, 

cô ấy sau đó đã làm điều tương tự để mặt chúng tôi đối diện với nhau.

Tôi nở một nụ cười chân thành "Không sao đâu. Nó chỉ là một bộ phim. Không có những điều như vậy trong thế giới này như

bóng ma giống cô gái đáng sợ mà cô đang nói, họ chỉ là trí tưởng tượng của con người, hoặc đó là những gì tôi tin.

Và tốt hơn cô cũng hãy tin vào điều đó. Vì vậy cô sẽ không nhìn thấy những điều đó, được không? "

Dần dần, cô gật đầu.

"Bây giờ hãy ngủ thôi .. và không nghĩ về điều gì hết."

"O-okay."

"Chúc ngủ ngon, Cô Jung."

"Chỉ cần gọi tôi là Jessica."

Tôi cười khúc khích "Sao cũng được."

"Chúc ngủ ngon Yoona .. và cảm ơn." cô mỉm cười.

******

Yuri POV:

Tôi dừng xe ở phía trước của căn biệt thự mà địa chỉ đã được viết trên tờ giấy mà trợ lý của tôi đã đưa tôi trước đó.

"Tôi tự hỏi phản ứng của cậu sẽ ra sao."

Tôi bước ra khỏi xe của mình và đi bộ về phía cánh cổng cách không xa nơi tôi đậu xe.

Nhận thức được sự hiện diện của tôi, người bảo vệ từ bên trong đến gần tôi và sự sửng sốt có thể nhìn thấy được trên khuôn mặt 

của anh ta khi nhận ra người khách của họ là ai.

"Aaah .. Cô là cô Kwon Yuri, đúng không? Nữ diễn viên. Tôi có thể giúp gì cho cô?" người bảo vệ hỏi một cách lịch sự với đôi mắt lấp lánh.

Tôi mỉm cười: "thực ra tôi đang tìm Yoona."

"Oh? Cô Im?"

"Đúng vậy. cô cấy có ở nhà không?"

"Tôi rất tiếc khi phải nói với cô , Cô Yuri nhưng đã được một tuần kể từ khi cô Im trở về nhà."

Tôi cau mày. "vậy thì, anh có biết nơi cô ấy hiện đang ở không?"

"Tôi không có bất kỳ thông tin nào, cô Yuri."

"Oh? Thật vậy sao?" Tôi thở dài "Được rồi. Cảm ơn."

Thất vọng, tôi quay lưng lại với người bảo vệ và gần như quay trở lại chiếc xe của mình thì người bảo vệ lên tiếng một lần nữa.

"Cô Yuri .. Đừng lo lắng, một khi Cô Im trở về nhà, tôi sẽ nói với cô ấy rằng cô đã ghé thăm."

Tôi trao cho anh một nụ cười nhẹ như là một dấu hiệu của sự cảm kích. "Không sao đâu, anh không cần làm thế,nhân tiện đây anh có cần điều gì không?"

Người bảo vệ trẻ ngượng ngùng gãi phía sau cổ khi duỗi thẳng cánh tay của mình đang giữ một cuốn sổ tay và một cây bút.

Tôi mỉm cười bước về phía anh ta và tặng anh ấy chữ ký của mình.

"Cảm ơn, Cô Yuri." Anh cười rạng rỡ.

Tôi chỉ gật đầu với anh ta và lại một lần nữa đi về phía chiếc xe của tôi.

"Mính sẽ không tìm kiếm cậu nữa, Yoona. Nếu chúng ta thực sự là của nhau, số phận sẽ mang chúng ta lại với nhau." 

Tôi mỉm cười lẩm bẩm với bản thân mình khi tôi khởi động xe và lái đi.

TBC 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#yoonsic