Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 5: Bạn trai tồi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chap 5: Bạn trai tồi

"Taeyeon-aaa... Taeyeon-aaa.....," giọng husky dễ thương gọi lên một cách thiếu kiên nhẫn, tiếng cô ấy dường như vọng ra từ phòng tắm.

"Ara...ara...Tôi tới đây,” Taeyeon hét lớn đáp lại từ phòng bếp ở tầng một. Sau đó cô cầm lên miếng sandwich cuối cùng, nhai, rồi nuốt mà thậm chí không nếm vị của nó, trong khi vội vàng chạy lên tầng.

"Nhanh lên-aaaa," Giọng nói quen được nuông chiều lại vang lên. Taeyeon vừa chạy vừa lắc đầu không tin nổi.

‘Cô ấy vừa bảo mình ăn sáng chưa đầy năm phút trước và rồi gọi mình lên gấp giữa bữa sáng của mình. Cô ấy đúng là một “công chúa” ‘.

Nhưng vì cô đã gần gũi và biết nhiều hơn về Tiffany, nên lúc này cô cảm thấy thích thú hơn là bực bội bởi cách cư xử của cô ấy.

“Tôi có thể làm gì cho cô, thưa Công chúa?” Taeyeon hỏi một cách trịnh trọng. Tiffany ló đầu ra từ cửa phòng tắm, trong khi cơ thể khuất đằng sau cánh cửa. Cô cười khúc khích khi nghe thấy câu nói dorky kia. Tiffany nhìn chằm chằm vào mặt Taeyeon một hồi rồi bật cười.

"Mianhae, mianhae," Tiffany nói.

"Huh?" Taeyeon khó hiểu.

 Tiffany không đáp lại, mà vươn tay về phía Taeyeon, lau đi vụn bánh mì còn sót lại trên khóe môi cô ấy. Taeyeon có chút ngượng ngùng, vì cô có thể hình dung khuôn mặt của mình lúc này khá lộn xộn.

“Tôi làm gián đoạn bữa sáng của cậu à?” cô ấy lại khúc khích.

"Oh," cuối cùng Taeyeon cũng hiểu ra. "Không sao.. Tôi phải làm gì bây giờ?”

"Chọn cho tôi một chiếc váy. Nude hoặc pastel, okay? Tôi không có thời gian để lựa... Tôi phải chuẩn bị nhanh, vì anh ấy đang trên đường tới rồi!” Cô ấy yêu cầu và đóng cửa lại, không cho Taeyeon bất cứ cơ hội nào để phản ứng.

"Duh... Làm thế nào mà mình biết được gu thời trang của cô ấy chứ? Và…anh ấy..anh ấy là ai?” Taeyeon nhíu mày, có chút tò mò. Nhưng cô không bị cuốn vào chuyện đó, vì cô nhận ra là Tiffany cần cô thực hiện yêu cầu của cô ấy. Cô đi về phía chiếc tủ quần áo lớn của Tiffany và tìm thấy ở đó hàng trăm bộ váy tuyệt đẹp, mà Taeyeon không chắc là cô có thể mua một trong số chúng với toàn bộ 12 tháng lương của mình. Cuối cùng, cô chọn một chiếc váy nude và treo nó lên móc áo căng ngang phòng tắm. Cô nhún vai, tự thuyết phục bản thân, “Sẽ không quan trọng đâu, mình đoán là trông cô ấy luôn đẹp với bất cứ thứ gì mặc trên người!”. 

RING... RING...

       Tiếng chuông cửa kéo Taeyeon khỏi sự mơ màng. Cô lại nghe thấy tiếng Tiffany, “Chắc là anh ấy đó, Tae… Làm ơn mở cửa và nói với anh ấy tôi sắp xong rồi!”

 "Okay, okay!" Taeyeon đáp lại trong khi đi xuống cầu thang. Cô mở cửa và thấy một chàng trai cao lớn đứng trước mặt. Một anh chàng ưa nhìn với gu thời trang tốt, khá cuốn hút, nhưng Taeyeon lại không thấy có điểm gì ở anh ta thu hút cô. Ngược lại, cô có chút khó chịu khi bắt gặp anh ta nhìn chằm chằm vào người mình từ đầu đến chân. Cô vờ ho một tiếng để phá vỡ ánh nhìn đó.

 "Anh tìm Tiffany?” cô hỏi.

Thay vì trả lời câu hỏi của Taeyeon, anh ta vẫn tiếp tục nhìn cô chằm chằm. “Em chắc hẳn là Taeyeon. Ummm, em cũng xinh đấy,” anh ta nói và… nháy mắt?? Taeyeon kinh ngạc, nhưng không thể hiện ra ngoài và thay vào đó, cô tỏ vẻ bình thản. “Tôi là Choi Siwon,” anh ta tiếp tục khi không thấy Taeyeon phản ứng gì và chìa tay về phía cô. Trong một thoáng, Taeyeon cảm thấy buồn nôn bởi hành động của anh ta. Anh ta đang nghĩ cái quái gì vậy, đánh giá tôi rồi buông lời tán tỉnh buồn nôn như vậy. Coi chừng con mắt của anh đó!

Vì phép lịch sự, Taeyen cũng đưa tay ra, cười gượng gạo.

“Bé cưng của tôi đâu rồi?” Siwon hỏi trong khi đút tay vào túi áo.

Taeyeon vừa định mở miệng trả lời thì đột nhiên Tiffany bước ra và reo lên hào hứng với Siwon, “Hi baby…Mianhae…Em hơi trễ chút xíu!”

“Không sao, em yêu… Với một người như em, anh có thể đợi cả đời cũng được,” anh ta nói và mỉm cười.

Taeyeon gần như muốn ói ra toàn bộ bữa sáng của mình khi nghe thấy lời đường mật thái quá đó, nhưng cô cố gắng tự trấn tĩnh bản thân.

Lúc này Taeyeon cảm thấy đầu mình quay mòng mòng, thực sự không hiểu nổi, sao Tiffany lại có thể quen với một tên… tay chơi? Huff… có lẽ tại đôi mắt cười nên cô ấy không thể thấy rõ điều đó – Taeyeon bắt đầu những suy nghĩ ngớ ngẩn của mình.

“Taeeee…,” Tiffany gọi. Giọng cô ấy êm ái như một khúc nhạc vào buổi sáng.

“Có lẽ tôi sẽ ra ngoài cả ngày, vậy nên cậu được nghỉ hôm nay,” Tiffany nói và vẫy tay tạm biệt.

“Uh, được rồi, đi cẩn thận nha!” Taeyeon đáp và mỉm cười, nhưng nhanh chóng nhìn sang hướng khác vì cô không muốn chạm mắt với anh chàng ghê tởm kia thêm nữa.

Taeyeon dựa lưng vào cánh cửa sau khi đóng nó lại, thở dài, nhưng vẫn không thể nghĩ ra được lí do vì sao họ có thể là một cặp. “Mình cá rằng anh ta là một tay chơi!” Taeyeon lầm bầm một mình. Sau đó cô nhận ra di động của mình rung lên, đánh thức cô khỏi những suy nghĩ miên man; cô mỉm cười khi thấy đó là Jessica.

“Hi, Sica? Có chuyện gì vậy?" Taeyeon hào hứng.

“Cậu đang làm gì thế? Không quá khó khăn chứ?” Cô ấy đề cập đến công việc của cô. Taeyeon khẽ cười.

“Không đâu. Cô ấy cũng có mặt tốt và ấm áp,” Taeyeon đáp.

“Hahaha, vậy thì tốt rồi. Dù sao thì, cậu vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi.”

“Ah ya… Tôi không có việc gì để làm vì Tiffany đã ra ngoài rồi. Cô ấy nói hôm nay tôi được nghỉ.”

“Ra ngoài? Với ai?” Jessica hỏi, nhưng không đợi Taeyeon trả lời, cô nói tiếp, “Ah chắc hẳn là bạn trai của cô ấy, Siwon, đúng không?”

“Hu-uh,” Taeyeon trả lời không chút hứng thú.

“Anh ta không làm phiền cậu chứ?” Jessica dò hỏi.

“Không hẳn, nhưng tôi lo cho Tiffany,” Taeyeon thừa nhận.

Jessica khúc khích. “Nhẹ cả người, có vẻ cậu rất quan tâm tới cô ấy. Dù sao thì, vì cậu được nghỉ cả ngày..um…muốn ra ngoài chứ?”

Taeyeon cười tươi. “Chắc chắn rồi! Tôi cũng nhớ cậu, Sica. Nhưng…tôi phải xin phép Tiffany đã, dù sao tôi cũng làm việc cho cô ấy. Đợi chút nhé, tôi sẽ nói chuyện cậu sau,” Taeyeon đáp.

“Okay, tôi cũng đi thay đồ đây. Bye!”

Taeyeon nhắn tin cho Tiffany.

JESSICA RỦ TÔI RA NGOÀI. NHƯ VẬY ĐƯỢC CHỨ?

Không lâu sau, Taeyeon nhận được tin nhắn trả lời.

CHẮC CHẮN RỒI… CỨ DÙNG XE CỦA TÔI ĐƯA CẬU ẤY ĐI. LÁI XE CẨN THẬN NHA! XD XD

Taeyeon nhắn lại. Cô nhíu mày.

Chắc hẳn tâm trạng của cô ấy rất tốt. Sao có thể như thế? Cô ấy thích những lời khen có cánh của anh ta sao?Ugh, nó thật sự chẳng có chút ý nghĩa nào với tôi –Taeyeon POV.

CẢM ƠN. ĐI CHƠI VUI VẺ… Cô ngập ngừng, vì thật sự không muốn gõ tiếp đoạn cuối, nhưng cuối cùng cô cũng gõ nó, miễn cưỡng.

CẢM ƠN. ĐI CHƠI VUI VẺ. ~với anh ta? Ugh, mình thật sự không mong cô ấy sẽ đi chơi vui vẻ với một tên player như hắn ta.

Sau đó cô nhắn cho Jessica. TÔI SẼ ĐẾN ĐÓN CẬU TRONG VÒNG 20 PHÚT NỮA. KAY?

Jessica trả lời. OK DOKKY. KHÔNG PHẢI VỘI ĐÂU :D

“Hi, Tae! Lâu rồi không gặp!” Jessica vui vẻ chào với gương mặt sáng ngời, cô vào trong xe.

“Hi, Sica… Cậu nói cứ như chưa gặp tôi cả năm rồi ấy,” Taeyeon đáp lại với một nụ cười. Jessica thắt dây an toàn, sau đó Taeyeon bắt đầu lái xe đi.

“Chúng ta đi đâu bây giờ? Cậu có ý tưởng gì không?”

“Bất cứ nơi nào, trừ trung tâm thương mại. Tôi chán ngấy nơi đó rồi!” Jessica nói.

“Ummm, ah tôi nghĩ tới một nơi. Lên núi thì thế nào? Tôi nhớ thấy bầu không khí trong lành,” Taeyeon buột miệng.

“Tôi cũng vậy,” Jessica hào hứng. “Tới đó nào. Phổi của tôi cần không khí trong lành!”

“Cậu hiếm khi ra ngoài cùng gia đình à?” Taeyeon hỏi.

    Jessica gật đầu. “Cha mẹ tôi luôn bận rộn. Em gái tôi, con bé dành nhiều thời gian với bạn bè của nó…Chúng tôi thực ra rất gắn bó, nhưng chúng tôi có công việc và những mối quan hệ xã hội riêng,” cô giải thích.  

“Oh ya, trở lại chủ đề lúc trước. Có gì không ổn với Siwon? Tôi nghĩ cậu đã tức giận, phải vậy không?”

“Tôi không thích anh ta…”

“Cậu biết anh ta sao?” Jessica thắc mắc.

“Không.. Tôi chỉ mới gặp anh ta sáng nay, nhưng tôi hoàn toàn không thích anh ta.”

“WOW!” Jessica thốt lên. “Tại sao?”

“Uhm…,” Taeyeon suy nghĩ trong chốc lát. “Tôi biết là không khôn ngoan lắm khi kết luận về một người mà mình không biết rõ, nhưng tôi khá chắc rằng, trường hợp này suy nghĩ của tôi không sai. Anh ta thuộc loại tay chơi. Tôi cũng không thể thấy sự chân thành từ anh ta. Anh ta mới gặp tôi lần đầu vào sáng nay, thế nhưng anh ta nói ‘Umm..em cũng xinh đấy’…Như vậy hợp lí sao?”

“Và hơn nữa, anh ta còn nháy mắt với tôi,” Taeyeon làm mặt ghê tởm.

“Thật ra tôi cũng không thích anh ta, Tae. Nhưng vì anh ta là bạn trai của Tiffany, tôi có thể làm gì khác được?”

“Ít nhất cậu cũng phải nói hoặc cảnh báo cô ấy.”

“Về chuyện gì? Tôi chẳng có bằng chứng nào cả.”

“Là Tiffany mù quáng hay…,” Taeyeon thở dài. “Xin lỗi, tôi không có ý bất lịch sự. Nhưng tôi chỉ không thể hiểu nổi lí do đằng sau nó là gì.”

“Đừng hiểu lầm, Tae,” Jessica mỉm cười. “Có lẽ Siwon có điều gì đó có thể làm cho Tiffany cảm thấy thoải mái.”

“Tôi không chắc về việc đó. Như những gì tôi thấy, anh ta chỉ là một tên dẻo miệng với lối nói cường điệu của mình. Nó không gì hơn một lời xu nịnh kệch cỡm đối với tôi.”

“Có một điều tôi biết là… Siwon không bao giờ nói “KHÔNG” với Tiffany,” Jessica nói.

“GÌ CƠ?” Taeyeon kinh ngạc. “Không phải cậu nghĩ điều đó là đúng chứ?”

“Không, tôi chưa bao giờ nghĩ điều đó là đúng. Tôi yêu quý Tiffany và quan tâm tới cô ấy rất nhiều, nhưng tôi chưa bao giờ bao che cho hành động của cô ấy khi nhận thấy nó sai trái. Nhưng Siwon… Siwon dường như có hẳn một lời trích dẫn…”Tiffany không làm gì sai cả.” “

“Và nó hiệu quả với Tiffany???” Mắt Taeyeon như rớt ra, không thể tin nổi điều này.

 “Thật không may, đúng là vậy,” Jessica cười gượng gạo.

“Aigoo…hẳn là cô ấy mất trí rồi. Đứa trẻ đó,” Taeyeon càu nhàu. “Nhưng họ là một cặp được bao lâu rồi?”

“Um.. như tôi nhớ thì…mới…khoảng một tháng.”

Đột nhiên Taeyeon cười vui vẻ. Jessica nhận thấy điều đó, nhưng không hiểu tại sao.

“Đừng lo, họ sẽ không kéo dài lâu đâu.”

“Ý cậu là sao?” Jessica nhướng mày.

“Tôi không hi vọng điều tồi tệ đến với Tiffany, chắc chắn đó. Vậy nên đừng hiểu lầm.”

Jessica mỉm cười. “Tôi hiểu mà. Đừng lo.”

“Tôi dám chắc Siwon là một tay chơi. Mới chỉ có một tháng trôi qua. Anh ta vẫn có thể che đậy bộ mặt thật của mình sau lớp mặt nạ. Nhưng anh ta có thể làm thế tới khi nào? Một ngày hắn sẽ để lộ ra bộ mặt thật. Một player sẽ không thể duy trì nó tới vài tháng, tôi dám chắc là vậy. Tôi nghĩ tôi có thể đoán được lí do đằng sau hành động của anh ta – anh ta lúc nào cũng biện hộ cho những hành động của Tiffany, không bao giờ nói không với cô ấy, luôn làm bất cứ điều gì cô ấy muốn…”

“Lí do đó là gì?” Jessica tò mò hỏi.

“Anh ta muốn có được lòng tin từ Tiffany. Rồi Tiffany sẽ rất phụ thuộc vào anh ta. Sau khi một người đàn ông có được điều đó, mọi thứ sẽ trở nên dễ dàng hơn,” Taeyeon giải thích. Sau đó cô ấy tiếp tục với ánh mắt đầy quan tâm, “Tôi không thực sự hiểu rõ cô ấy, nhưng dù nó là gì đi nữa, tôi cũng không muốn điều đó xảy ra với cô ấy.”

Jesscia nhìn Taeyeon đầy ngạc nhiên. “Cậu thật sâu sắc,” cô thừa nhận một cách tự nhiên. “Tôi thậm chí chưa bao giờ nghĩ xa như vậy trước đây. Làm thế nào cậu biết được?”

“Tôi không biết,” Taeyeon nói. “Có lẽ là bản năng,” cô mỉm cười. Cô nhận thấy Jessica đang vỗ vai mình. Cô nghiêng đầu nhìn cô ấy.

“Chúng tôi thật sự không lầm khi nhận cậu, Tae!”

“Ugh, đừng khiến tôi tự mãn, Sica. Cậu biết là tôi không quen với điều đó mà.” Taeyeon ngượng ngùng, nhưng không giấu nổi nụ cười.

.

.

.

.

.

To be continued…

---------*---------

Thanks for reading^^

*Sorry vì để mn đợi lâu :)

      

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top