Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

•|3|•

Chí Mẫn trong tư thế sẵn sàng, định băng sang đường giúp cụ. Nào ngờ vừa nhấc chân đã thấy người nhà cụ đi ra, biểu hiện như đang quở trách cụ. Cụ già chẳng những không buồn, ngược lại còn mỉm cười móm xọm.

Chí Mẫn thấy tình cảnh trước mắt, cổ họng dường như có chút tắc nghẽn. Thấy bản thân thật buồn cười, lúc đầu còn tưởng mình lợi hại, muốn giúp người ta, kết quả bị người ta vạch trần, rằng cậu thì có gì hay, đến cả cử chỉ nhỏ nhặt thể hiện chút tình thương này còn không có mà còn tự cao cho rằng bản thân đang đứng giữa vườn hoa. Đúng là bị tạt gáo nước lạnh giữa gió thu.

Chí Mẫn lại cúi đầu đi tiếp, cái chân ngứa ngáy đá đá mấy hòn sỏi trên đường. Còn đang suy nghĩ tối nay phải cong lưng làm thêm thì bị vật thể lạ đâm phải. Hồn chưa kịp hoàn đã bị đẩy vào hẻm nhỏ, người kia bá đạo ôm eo hôn hít. Chí Mẫn hai tay không phải dư thừa, vội vàng đẩy người nọ ra nhưng đối phương vẫn một mực dính lấy, còn nhiệt tình vuốt ve như dỗ ngọt. Đợi đến sắp chết ngạt mới được thả ra.

Chí Mẫn căn bản còn đang nghi hoặc bản thân có gì đặc biệt mà được nữ nhân cưỡng hôn, vừa ngẩng mặt lên đầu óc tựa như bị hung hăng tát một cái, ngũ quan nam tính kia đập ngay vào mắt. Tiên sư bố nó! Là con trai. Cậu đây là bị con trai cưỡng hôn.

Tên kia cười cười xin lỗi hai tiếng liền bị Chí Mẫn trực tiếp tặng một cước vào mặt.

- Con mẹ nó! Cậu bị biến thái à?- Chí Mẫn nộ khí xung thiên túm cổ áo đối phương.

Người nọ biểu tình không hề sợ hãi, chính xác là thở gấp không nói nên lời. Chí Mẫn tự dưng thấy lo, tên này vai rộng, thân cao hơn cậu một cái đầu, vừa nãy còn cảm nhận được chút cơ bắp trên người hắn, tuyệt đối không phải là vì bị cậu bóp ngạt.

Máu, là máu chảy từ đầu gối hắn. Vết thương sâu đến mức Chí Mẫn có thể nhìn thấy cơ thịt đỏ tươi bên trong, miệng vết thương có chút dịch vàng bị đông lại. Tên này ăn mặc hầm hố như vậy, không phải giang hồ chứ?

- Giúp tôi, tôi hứa sẽ không không bạc đãi cậu.- Hắn thều thào.

Chí Mẫn cuống quít cả lên, cậu vội đồng ý, để tay hắn choàng qua vai, dìu hắn về nhà trọ. Đường cái đông đúc như vậy, hắn lại nổi bật như vậy, chắc chắn sẽ thành tâm điểm chú ý. Chí Mẫn đành chịu khó đi đường vòng.

Vừa xoay người đóng cửa liền vứt hắn lên sô pha, thở hồng hộc. Tên này ít nhất hơn 70 kg, đường vòng đã xa lại đủ thứ cản đường. Hôm nay thật xui xẻo.

Đến giờ đi làm thêm, Chí Mẫn đành để hắn ngủ ở nhà, cẩn thận khóa cửa. Thương tích cũng đã giúp hắn vệ sinh băng bó, còn để lại giấy nhớ chỉ hắn có đồ ăn trong bếp, thấy nguội thì chịu khó mở lò vi sóng ra hâm nóng lại. Quả thực đây là lần đầu cậu chăm lo cho người khác nên tâm trạng có chút gọi là cao hứng.

Phác Chí Mẫn làm nhân viên pha chế ở Trouble. Nơi đây ngoài mặt là địa điểm xã giao ăn chơi của bọn thanh thiếu niên, thực chất là lãnh địa của mấy ông lớn. Ở đây ngoài uống rượu, quẩy nhạc hay giải lao cuối tuần, còn có một quyền lợi khá hấp dẫn. Đó là mọi người có thể đáp ứng nhu cầu tình dục với người lạ, giải quyết xong xuôi thì trở về quỹ đạo cũ, đường ai nấy đi.

Đã bước vào Trouble đồng nghĩa với việc không được kêu ca khi bị xâm phạm, đó là quy định. Dám chơi thì dám chịu, đừng như đám nít ranh, có chút chuyện cũng đi mách phụ huynh.

- Tiểu Miêu Tinh!- Hứa Lâm Bằng diện mạo lịch lãm, búng tay cái chóc trước mặt cậu.

Chí Mẫn trước nay vốn chẳng có bao nhiêu thiện cảm với anh ta. Có lẽ là do anh thuộc dạng hay quấy rối tình dục, cái dạng biến thái mà cậu rất khinh thường.

- Đừng có gọi tôi bằng cái tên đó, nghe đàn bà chết được!- Chí Mẫn trên tay lắc lắc vài cái rồi bật nắp bình, khói lạnh tràn ra ngoài, một ít bay lên mặt cậu khiến ngũ quan sắc sảo ẩn hiện như dụ tình.

- Cậu nhìn cậu xem, bộ dạng có gì khác so với mèo tinh hả? Hôm nào cũng mặt sơ mi mỏng, lại cố tình vận động nhiều để đổ mồ hôi. Không phải là đang quyến rũ tôi đó sao?

Quyến rũ con mẹ anh! Tôi là nhân viên không mặc đồng phục chẳng lẽ khỏa thân để bị đuổi việc. Chí Mẫn im lặng xoay người lấy ly thủy tinh, cậu nghĩ chỉ cần không thèm để ý, anh sẽ bỏ cuộc, kết quả lại khiến Lâm Bằng nhỏ dãi, không tiếc lời khen.

- Tiểu Miêu Tinh, có ai khen mông cậu đẹp chưa. Nhìn thôi cũng đã biết nhất định căng tròn, đầy đặn.

Chí Mẫn nghe đến đây lửa giận sôi ùng ục, biểu cảm không thay đổi, cố ý dập mạnh đáy ly lên mặt bàn. Thuận tiện liếc ánh mắt cảnh cáo tới anh ta.

Hứa Lâm Bằng khoái chí cười cười, chọc cậu từ khi nào đã là thú vui tiêu khiển của anh ta. Vốn dĩ lúc trước là đổ cậu, ai ngờ Trouble lại có quy định chỉ được quan hệ với nhân viên khi đối phương đồng ý.

- Tiểu Miêu...

- Gọi tôi là Phác Chí Mẫn!

Ấy ấy, mèo con xù lông thật rồi. Lâm Bằng lại cười cười, xoa dịu.

- Rồi rồi, Chí Mẫn thì Chí Mẫn. Tôi chỉ muốn hỏi cậu Tết Trung Thu mà cũng đi làm sao? Tôi cứ tưởng đêm nay cậu sẽ ở nhà cùng người thân.- Lâm Bằng thật thà hỏi thăm.

- Về làm gì chứ? Có ai đợi đâu?
________________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top