Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

[LONGFIC] We're So Meant To Be [Chap 7->9], JeTi

Chap 7

Jessica trở về nhà lúc 6h30 chiều. Bà Jung nhìn Jessica chăm chăm để chắc rằng cô nhóc của bà không nói dối về việc ở lại nhà Tiffany dùng cơm. Krystal đứng sau lưng bà Jung và cũng có những hành động tương tự dò xét Jessica.

_Con thực sự đã dùng cơm ở nhà Tiffany sao? 

_Omma không tin thì qua nhà Tiffany mà hỏi. - Jessica nhíu mài trả lời rồi ngồi phịch xuống sofa giữa nhà.

_Sao giống ra mắt gia đình như trên phim truyền hình dài tập quá vậy? - Krystal cười cười.

_Vớ vẩn là giỏi. - Jessica liếc nhẹ Krystal.

_Không dám đâu. Unnie không thèm chở em ruột mình đi học mà chở Fany unnie. Rồi thì chăm sóc cây nữa, cứ như em bé của hai người vậy. - Krystal bĩu môi, ánh mắt vô cùng khoái trá.

Jessica đã cố nhịn đứa em ma lanh của mình cả tuần nay, nhưng có vẻ như cây muốn lặng mà gió thì lại không muốn ngừng. Cô nhóc xoay người đẩy Krystal nằm dài xuống ghế và bắt đầu màn tra tấn của mình. Jessica không ngừng thọc lét vào hai bên hông của Krystal điều đó làm Krystal phải gập mình và cười như điên như dại. Chân cẳng thì quẫy đạp để thoát khỏi Jessica. Nhưng Jessica một khi đã muốn xử tội thì sao Krystal có thể thoát được. 

_Unnie..tha...haha...cho..em đi.

_Còn nói nữa hay không?

_Không.

Jessica từ từ rời khỏi người Krystal. Krystal ngay lập tức ngồi thẳng dậy và nhích nhích đến gần Jessica. 

_Trước giờ unnie có đối xử tốt như vậy với ai bao giờ?

_Có sao?

_Ngay cả đứa em gái này unnie cũng bỏ mặt luôn mà. - Krystal nói với đôi mắt ngấn nước.

Tuy Jessica lạnh lùng, cộc cằn, hung dữ nhưng cách cô nhóc yêu thương và chăm sóc em gái mình thì không thể chê vào đâu được. Ông bà Jung luôn hãnh diện về điều đó. 

_Lại nhảm nhí rồi đấy. Unnie sao có thể bỏ mặc SooJung đáng yêu chứ. - Jessica cười nhỏ rồi hôn nhẹ vào trán Krystal.

_Em yêu unnie nhất đấy. 

_Unnie yêu em nhiều hơn cả em yêu unnie. 

-.-.-.-.-.-

Tiffany ngáp ngắn ngáp dài bước xuống cầu thang trong bộ đồng phục chỉnh tề. Quá nhiều bài tập cần được giải quyết và Tiffany đã thức muộn vào hôm qua để hoàn thành chúng.

_Công chúa của ông dậy rồi. - ông Tiffany mỉm cười hiền hậu với tờ báo trong tay.

_Chúc ông buổi sáng tốt lành. - Tiffany bắt đầu phần ăn sáng của cô bé.

_Ông rất muốn biết bạn bè của Fany như thế nào đấy? Hôm nào mời các bạn về nhà chơi nhé. 

_Vâng, nếu các cậu ấy rãnh. 

Tiffany đeo balo ngay ngắn trên vai, tạm biệt mấy chậu cây rồi sải bước đến trường. Tiffany tự cười một mình khi nghĩ đến buổi sáng hôm qua, Jessica đã đèo cô bé đến trường. Jessica đạp xe rất thuần thục và nhẹ nhàng, chẳng bù cho Tiffany, cô bé hoàn toàn không thể làm chủ được phương tiện đơn giản ấy. Tiffany để ý rằng Jessica thường né những viên đá hoặc phần đất nhô lên trên mặt đường, có chút gì đấy vui vui khi nghĩ rằng Jessica không muốn cô bé bị xốc khi ngồi ở yên sau. 

_Lại đi bộ, lên đi tôi chở cậu đến trường. 

Tiffany dừng bước thì nhận ra Jessica cùng chiếc xe đạp đang ở bên cạnh cô bé. Tiffany gật đầu rồi nhanh nhẹn ngồi vào yên sau. Cảnh vật chẳng khác gì hôm qua, bầu không khí thì im lặng hoàn toàn chỉ nghe thấy tiếng bánh xe ma sát và tiến hót của mấy chú chim non. 

_Đi xe đạp thích thật đấy. Mát ơi là mát. - Tiffany giang hai tay ra, đón lấy cơn gió nhẹ của buổi sớm. 

_Thì mua một chiếc mà đi. 

_Tớ không biết đi xe đạp. Với cả ngồi đằng trước không thoải mái bằng ngồi yên sau. 

Im lặng. Hai người, một chiếc xe đạp cùng nhau đến trường.

-.-.-.-.-.-

Yuri mắt tròn mắt dẹt khi lại tiếp tục dựng xe cạnh xe Jessica và Jessica đã chở Tiffany đến trường lần nữa. Cô bạn lạnh lùng của Yuri đời nào để cho ai ngồi yên sau ngoài bé Krystal đâu cơ chứ. Lạ thật là lạ luôn.

_Cậu như một người khác ấy Jung. - Yuri nói nhỏ vào tai Jessica. Cả ba đang vào lớp học của mình. 

_Chuyện gì nữa đây? - Jessica hời hợt hỏi.

_2 ngày chở Fany đến trường. Cậu lạ thật, thay đổi nữa...

_Vớ vẩn quá đi. 

Jessica phẩy tay phản bác rồi đi thẳng vào lớp, Tiffany mau chóng chào Yuri rồi cùng bước theo Jessica. Có một chút tò mò về những gì Yuri đã nói nên Tiffany ngập ngừng hỏi.

_Sao Yuri lại xem như đó là chuyện kì lạ vậy? 

_Vì cậu ta thấy lạ.

_Tức là trước đây cậu chưa chở ai khác đi học a? 

Tiffany giương đôi mắt thắc mắc hỏi Jessica. Như phản ứng của TaeYeon, SooYoung cùng Yuri thì chuyện chở cô bé đến trường là một điều kì lạ. Tiffany không hiểu sao mọi người lại phản ứng như thế, bình thường Tiffany vẫn thấy Jessica chở em gái cậu ấy đến trường mà.

_SooJung và cậu. 

Tiffany vô thức mỉm cười. Chẳng hiểu sao suy nghĩ cô bé là người đầu tiên Jessica chở ngoại trừ Krystal lại làm cô bé vui trong lòng đến thế. 

-.-.-.-.-.-

Hôm nay Yuri phải về sớm vì gia đình có công việc. Vườn sinh học lại chỉ có hai người, một tóc vàng và một tóc đen. Mấy cái cây mà Tiffany chăm sóc phát triển tốt nên cô bé cũng không có gì làm. Khẽ đưa mắt nhìn sang Jessica, Tiffany nhận thấy hôm nay công việc của Jessica khá nhiều. Những mẩu cây phục vụ việc học bị xếp lung tung cả lên, bao phân bón thì dùng dang dở vấy đầy ra đất, chưa kể kho hạt giống cần được quét dọn. Tiffany đứng dậy và đi về phía bao phân bón, cô bé lấy chiếc chổi gần đấy quét chúng trong khi Jessica vẫn chăm chú vào việc xếp cây. 

Nắng gắt nóng ôi ả. Jessica đưa tay chùi mấy giọt mồ hôi trên trán cô nhóc thoáng ngạc nhiên khi không thấy Tiffany đâu. Để rồi phát hiện ra Tiffany đang dọn gì đấy sau lưng mình. Không may nơi Tiffany đang đứng nắng khá gắt, Jessica quay lại với công việc đang làm nhưng miệng thì phát ra câu nói với âm lượng chỉ đủ cho Tiffany nghe thấy. 

_Để đó đi, tôi tự làm là được rồi. Cậu thấy nắng không? Hmm, đứng trên cái bóng của tôi sẽ đỡ hơn...

Tiffany cố ngăn tiếng cười khúc khích của mình. Cô bé để ý rồi Jessica hay ra lệnh cho cô bé bằng những mẩu câu ngắn, giọng điệu hơi lạnh có phần bang chủ một tí nhưng Tiffany không ghét điều đó chút nào. Thú thật, Tiffany khá thích thú với suy nghĩ Jessica đang quan tâm cô bé.

Tiffany nhích từng bước vào chiếc bóng của Jessica. Bóng đổ cũng nhỏ thôi nhưng hoàn toàn tránh được ánh nắng *** gắt buổi trưa. 

_Jessica cậu cũng bị nắng chiếu vào kìa. 

Tuy đứng sau lưng nhưng Tiffany có thế trông thấy tia nắng rọi vào Jessica. 

_Có cách rồi. Khi nào cậu mệt thì mình đổi vị trí nha. Lúc đó đến phiên mình sẽ che nắng cho cậu. 

Jessica cười thầm vì câu nói của Tiffany. Miệng khẽ lẩm bẩm từ babo, tất nhiên Tiffany không nghe được gì cả. 

Kết thúc công việc mà Jessica và Tiffany chẳng đổi vị trí cho nhau lần nào. Tiffany cố nài nỉ thì Jessica chỉ trả lời gỏn lọn "Cậu say nắng rồi nhỡ ngất đi người ta lại bảo tôi bắt nạt cậu thì khổ". Tiffany chỉ biết gật gù làm theo lời Jessica nói thôi.

-.-.-.-.-.-

Bãi giữ xe chỉ còn duy nhất chiếc xe đạp xanh dương của Jessica. Đặt chiếc balo của cả hai lên giỏ xe, Jessica vừa định ngồi lên yên thì Tiffany đã nhanh tay dùng khăn giấy chậm chậm mồ hôi trên trán Jessica. 

_Ra nhiều mồ hôi thế này tí về nhà đừng tắm liền nha Jessica. 

Jessica ngoan ngoãn gật đầu. Lời nói và hành động của Tiffany rất nhẹ nhàng. Không hiểu sao khi đôi mắt Jessica cứ dán chặt vào khuôn mặt Tiffany. 

-.-.-.-.-.-

Chiếc xe đạp đỗ xịch trước nhà Tiffany. Jessica nghiêng xe một bên cho Tiffany xuống rồi chồm về phía trước lấy balo cho Tiffany. 

_Cậu nhớ đừng tắm liền. - Tiffany nhắc nhở lần nữa, cô bé sợ Jessica quên điều đó. 

_Cậu có muốn học chạy xe đạp không? - Jessica bâng quơ hỏi. 

_Dĩ nhiên là có rồi. 

_Nhà cậu có xe chứ? 

_Tớ chưa có xe. - Tiffany lắc đầu.

_Tập xe tôi cũng được. 3h tôi sẽ qua. 

Tiffany gật đầu tiện thể tặng Jessica nụ cười toả nắng của mình. Dĩ nhiên bang chủ làm sao có thể đề kháng trước nụ cười đó được, Jessica ngớ người một tí rồi bừng tỉnh và đạp xe về nhà. Chẳng biết Jessica nghĩ gì khi chỉ vừa đạp được vài vòng Jessica đã vòng xe lại và ngừng trước mặt Tiffany. Tiffany vừa lên tiếng hỏi thì Jessica đã dúi vào tay cô bé một mảnh giấy màu vàng gấp tư kèm theo lời dặn.

_Khi nào tôi về nhà cậu mới được mở nó ra. 

_Tớ biết rồi. - có chút bất ngờ lẫn tò mò nhưng Tiffany cũng đồng ý trước đề nghị kì lạ của Jessica. 

Chờ Jessica dẫn xe đạp vào khoảnh sân trước nhà cô nhóc Tiffany mới đẩy cửa vào nhà. Háo hức muốn biết nội dung trong mảnh giấy kia là tì nên Tiffany vội thưa bà Hwang cùng ông nội rồi chạy nhanh lên phòng. 

"Đi xe một mình cũng chán nên tôi sẽ cho cậu quá giang mỗi ngày. Đừng có để tôi đợi đấy." 

Vầng trăng khuyết xuất hiện trên gương mặt Tiffany. Giọng điệu có phần bang chủ nhưng Tiffany không phiền vì điều đó. Nói thật chứ Tiffany đã quen với một Jung bang chủ mặt mài lạnh tanh nói năng thì cộc lốc nhưng lại đối xử khá tốt với cô bé. Jessica sở hữu hình tượng lí tưởng của Tiffany. Lấy chiếc bút chì trên bàn Tiffany viết vài dòng vào mẩu giấy.

"Vì cậu cho tớ quá giang nên tớ sẽ hát cho cậu nghe nhé ^^. Cậu yên tâm, tớ không để cậu đợi đâu. Cảm ơn cậu nhé, Jung bang chủ."

-.-.-.-.-.-

Jessica ngồi trong nhà mà lòng cứ không yên. Thực ra cô nhóc dự định sẽ nói trực tiếp nhưng cứ ngượng ngượng miệng sao đấy. Nên Jessica viết giấy, tưởng sẽ dễ hơn nhưng Jessica đã phải suy nghĩ rất lâu trong lúc dọn dẹp vườn sinh học. Một câu nói có chút giọng điệu của Jung bang chủ nhưng không quá phách lối và đáng ghét. 

_Omma, 2h gọi con dậy nếu con có ngủ quên nha. 

Chỉ là Jessica không muốn Tiffany phải đợi cô nhóc một lần nữa.

-.-.-.-.-.-

Tiffany lục tung tủ đồ của cô bé mà vẫn chưa tìm được bộ nào phù hợp cả. Ngày thường Tiffany hay vận đầm hoặc váy nên tủ đồ toàn những loại đó. Ông Tiffany đứng ngoài cửa quan sát cô cháu gái của ông, gương mặt nhăn lại khi cầm những bộ không hợp, rồi vội vã xốc cả quần áo trong tủ lên cho dễ tìm.

_Fany có cần ông giúp không? - lúc này ông cô bé mới lên tiếng và đến cạnh cô.

_Ông ơi, giúp Fany tìm bộ đồ để tập chạy xe đạp đi. 

Thế là hai ông cháu bắt tay vào việc lục tung tủ đồ và tìm quần áo phù hợp. Sau một hồi loay hoay cuối cũng cả hai ông cháu cũng thành công khi tìm được chiếc quần short trắng và chiếc áo thun màu hồng nhạt. Tiffany hôn chụt vào má ông cô bé vài cái kêu rõ to để cảm ơn ông. 

_Fany tập xe với ai?

_Jessica đó ông. 

_Bạn tóc vàng chăm sóc cây phải không. - ông Tiffany gật gù hỏi.

_Vâng, là cậu ấy. 

_Xem ra bạn Jessica rất quý Tiffany của ông. - giọng điệu có phần trêu chọc của ông khiến Tiffany ngượng ngượng đỏ lừng gò má.

_Bạn Jessica qua đến giờ đấy, Fany mau thay đồ đi. 

Tiffany gật đầu làm theo lời ông mình. Ông Tiffany vừa định ra khỏi phòng thì mảnh giấy trên bàn choáng lấy mắt ông. Một vài dòng chữ đủ để ông cười khà khà thích thú...

Chap 8

Bà Jung như muốn bật ngửa khi bà vừa lay lay chân Jessica một cái mà Jessica đã bật dậy liền, rồi chạy vào nhà tắm, chừng 15” sau xuất hiện giữa phòng khách. Bà không dám tin vào mắt mình, thậm chí bà còn dụi dụi mắt mấy lần và hỏi Krystal xem đó có phải là Jessica unnie của nó không. 

_Omma, con đi đây một chút. Chiều con về nha. 

Nay còn xin phép bà nữa cơ đấy. Mọi lần đi chơi là cứ thế một mạch ra khỏi nhà thôi, chứ có thưa gửi gì đâu. 

_Omma, omma có muốn theo dõi unnie không? – Krystal từ đâu lù lù xuất hiện sau lưng bà. 

_Chắc unnie con lại đi loanh quanh chơi thôi. – bà Jung trả lời nhát gừng, gì chứ Krystal mà đề nghị giúp bà thể nào cũng phải trả công, chẳng tốt lành gì đâu. 

_Mọi lần unnie có đi xe đạp đâu. Còn hôm nay, omma coi kìa. – Krystal chỉ chỉ ra ngoài sân qua cánh cửa sổ. Jessica đang dẫn chiếc xe đạp ra khỏi nhà. 

_...

_Con đảm bảo unnie sẽ qua nhà Fany unnie. 

Krystal cười hề hề trước bà Jung. Bà Jung lắc đầu chào thua, bà có 2 đứa con gái, một đứa bang chủ lạnh lùng, một đứa ma mãnh không thôi. Không quan tâm đến mấy lời nói của Krystal nữa, bà Jung tranh thủ vào bếp nấu vài món cho buổi chiều tối. Nếu vì Tiffany mà con gái bà thay đổi nhiều như thế thì cũng tốt đấy nhỉ. 

-

Tiffany dựa người vào cánh cửa nhà trong khi chờ Jessica. Còn 10’ nữa mới 3h, chỉ là cô bé không muốn để Jessica đợi, vì Jung bang chủ vốn không thích chờ đợi còn gì. Lấy mũi giày di di dưới đất, Tiffany chăm chú đất xốp lên, chăm chú đến nỗi không nhận ra ai đó cùng chiếc xe đạp đã ở ngay bên cạnh. 

_Chờ tôi à? – Jessica nói như thì thầm. 

_Chuẩn bị xong sớm nên tớ ra đây luôn-

Tiffany khựng lại khi Jessica đội một chiếc mũ lên đầu cô bé. Chiếc mũ rộng vành, có màu vàng nhạt, hệt như màu tóc của Jessica. Tiffany ngớ người ra một tí rồi tung vũ khí giết người của mình – eyes smile. Dưới cơn nắng buổi chiều cùng vài gợn gió, đôi mắt Tiffany như lấp lánh hơn, mái tóc thì bồng bềnh, trông Tiffany đáng yêu hơn bao giờ hết. 

_Không thấy nắng hay sao vậy?!

Jessica leo lên yên xe ngay sau câu nói như mắng yêu đó. Tiffany kéo chiếc mũ xuống một tí rồi cũng yên vị trên yên sau xe. Lòng cô bé vui lạ. Như sực nhớ ra gì đấy, Tiffany níu lấy hai vạt áo của Jessica, ngay lập tức Jessica chống chân, dừng xe lại và quay đầu về phía sau nhìn Tiffany. 

_Của cậu. 

Tiffany chìa tờ giấy gấp tư cho Jessica. Jessica thoáng ngập ngừng rồi nhận lấy tờ giấy, bỏ nhanh vào túi và đạp pe-đan. Dưới nắng chiều, gương mặt cả hai như cứ hây hây đỏ…

-

Tiffany đang ngồi dưới gốc cây, cằm tì lên gối và nhìn Jessica ráp 2 chiếc bánh xe nhỏ ở bánh sau. Tiffany nhận thấy Jessica làm việc này rất giỏi, chiếc tua-vít xoay thoăn thoắt trong tay Jessica. Cả hành động kiểm tra xem có chắc chắn không cũng rất chuyên nghiệp. Xông xuôi đâu đó Jessica cất tua-vít vào chiếc giỏ nhỏ mang theo, lắc nhẹ chiếc xe lần nữa rồi quay sang Tiffany, nói: 

_Cậu lên ngồi thử xem. 

Tiffany theo lời Jessica, cô bé leo lên yên trước ngồi. Có chút sợ sợ, tuy đã được gắn thêm bánh nhưng Tiffany vẫn tưởng tượng rằng chiếc xe có thể ngã bất cứ lúc nào. Hai chân Tiffany cứ lo chống xuống đất mà không đặt đúng vào pê-đan. Jessica cười nhẹ trước một Tiffany nhát xe đạp, cô nhóc ngồi xụp xuống, đặt chân Tiffany lên bàn đạp. 

_Chân phải đặt thế này. Vì đã gắn bánh vào rồi nên cậu đừng sợ. – Jessica trấn an rồi lại qua bên chân kia của Tiffany và làm tương tự. 

Sau khi chân Tiffany đã đặt đúng vào vị trí, Jessica bắt đầu hướng dẫn Tiffany đạp pê-đan. Biết Tiffany vẫn còn sợ nên Jessica vịn một bên tay lái cho Tiffany thêm phần an tâm. 

_Cứ đạp thế, đạp chậm làm quen trước. 

Sau vài vòng đạp quanh ngọn đồi Tiffany dần dần làm quen hơn, cô bé có thể bẻ cua cũng như điều khiển được tay lái. Từ từ tăng tốc độ đạp hơn, Tiffany cảm nhận được cơn gió mát thổi vút qua, một vài tia nắng li ti chiếu lên gương mặt rạng ngời. Jessica vẫn còn vịn một bên tay lái cho Tiffany, cô bé thấy mồ hôi lăn dài trên gương mặt Jessica, bóp thắng cho xe ngừng lại trước sự bất ngờ của Jessica. 

Tiffany lấy trong túi một túi khăn giấy ướt, rút ra một tâm và tỉ mỉ lau cho Jessica. Sự mát lạnh từ chiếc khăn khiến Jessica thoáng giật mình. 

_Cảm ơn cậu nha Jessie. 

_Tớ-à không có gì đâu. Nghỉ một chút rồi tập tiếp. 

Jessica muốn vã vào miệng mình ngay lập tức, khó khăn lắm mới xưng tớ được thì lại rũ bỏ cơ hội đó. 

_Jessie này. 

_Hmm?

_Sao đột nhiên cậu lại trở nên khác quá vậy? - Tiffany ngập ngừng từng chữ trong câu hỏi, cô bé liếc nhẹ vào mắt Jessica và đang cố đoán xem Jessica đang nghĩ gì. 

_Muốn làm người tốt. - Jessica quay mặt sang chỗ khác trả lời.

_Trước đây cậu không phải là người tốt sao? 

_Không tốt với cậu. 

_Tớ hiểu rồi. - Tiffany cười khúc khích, điều ấy càng làm Jessica cúi đầu thấp hơn nữa. 

_Cậu múa bale rất đẹp. - Jessica bất giác nhìn thẳng vào mắt Tiffany.

_Cảm ơn cậu Jessie. 

Jessica và Tiffany lại chìm vào suy nghĩ riêng của cả hai. Gió chiều thổi nhẹ, tán cây đung đưa lá rợp bóng mát cả một khoảng rộng. Jessica quay sang ngắm nhìn Tiffany nhắm nhẹ đôi mắt và thả trôi suy nghĩ trong làn gió. Với Jessica, Tiffany rất dễ thương, ấm áp và tốt bụng. Cánh mũi cao như tô điểm để đôi mắt cười rạng rỡ hơn. Nụ cười rạng rỡ luôn ban phát cho mọi người. Tóc Tiffany cứ bay bay trong gió, trong một thoáng Jessica đã nghĩ rằng thiên thần chắc cũng trông như Tiffany. 

Jessica nhận ra cũng nên tiếp tục tập xe cho Tiffany. Cô nhóc lấy tua-vít khéo léo mở hai chiếc bánh xe nhỏ ra, chiếc xe đạp giờ chỉ còn hai bánh. Nghĩ rằng Tiffany sẽ khó giữ thăng bằng nên Jessica hạ thấp yên đi một chút. 

_Cứ như khi nãy, đừng sợ. Tôi sẽ vịn yên sau. 

Tiffany gật đầu trong sợ sệt. Cô bé leo lên yên trước hai chân thì chống xuống đất giữ thăng bằng. 

_Cậu chống hai chân mãi thế tới năm sau còn chưa chạy được. - Jessica lại phải ngồi xuống đặt chân Tiffany lên pê-đan. - Một chân đặt ở đây, một chân thì chống. 

_Sẽ không té chứ Jessica? - Tiffany quay mặt về phía sau khẽ hỏi.

_Cậu nghĩ tôi không giữ nỗi chiếc xe đạp này à? - Jessica hơi lớn tiếng. 

_Tớ xin lỗi. 

_Đạp đi. 

Tiffany ngập ngừng đạp nhẹ pê-đan, dù cho Jessica đang giữ ở phía sau nhưng nỗi sợ không tên nào đấy vẫn ở trong tâm trí Tiffany. Chiếc xe có phần hơi lảo đảo khi Tiffany không kìm chắc được tay lái vì xe đạp chỉ có 2 bánh, ở phía sau Jessica vịn chắc yên sau và di chuyển theo xe. 

_Jessie nhớ đừng buông tay. - Tiffany nói nhưng cô bé không quay về phía sau.

_Tôi đang vịn đây. 

Jessica rất muốn cười thật to trước cái dáng đạp ngập ngừng của Tiffany. Lúc nãy Tiffany hào hứng đạp nhanh bao nhiêu thì bây giờ cô bé đạp nhát hơn nhiều. Tiffany chỉ dám đạp chầm chậm thôi, vì cô bé vẫn còn chưa quen lắm. 

_Nếu cậu cứ đạp như thế chắc tận năm sau cậu còn chưa biết chạy. - Jessica nói lớn, giọng điệu có phần chăm chọc. 

_Đừng xem thường tớ. - xem ra giọng điệu đó của Jessica rất có công dụng, Tiffany bắt đầu đạp nhanh hơn. 

_Cậu chỉ đạp được xe bốn bánh thôi. Còn xe hai bánh thì nhát hít. - Jessica vẫn tiếp tục trò chơi khích tướng của cô nhóc. 

Có vẻ câu nói đã chạm đến lòng tự ái của Tiffany. Cô bé bặm môi, tay siết chặt tay lái và đạp vững hơn. Một phần cô bé cũng muốn cho Jung bang chủ ở phía sau phải chạy theo mình cho đến khi mệt mới thôi. Bày đặt xem thường người khác, đúng là đáng ghét thật mà. Jessica cười sang sảng trước một Tiffany dính bẫy của cô nhóc, Tiffany hiện giờ đạp rất là tự tin mà chẳng hề quay lại nhìn Jessica lấy một cái. Mồ hôi Jessica mướt mát hết cả gương mặt, tay thì mỏi nhừ cho phải giữ chặt yên sau. Chừng vài vòng nữa, Jessica nghĩ đã đến lúc buông tay để Tiffany tự chạy một mình. Cô nhóc khéo léo thả tay ra từ từ và dĩ nhiên Tiffany chẳng hề hay biết gì cả. Jessica đứng nhìn Tiffany chạy được xe đạp một cách tự hào, học trò của cô nhóc cũng giỏi đấy chứ nhỉ. 

_Thấy chưa Jessie, tớ đạp được mà. - bất giác Tiffany quay đằng sau khoé miệng tạo thành nụ cười thật tươi. 

Sững người, Jessica không vịn yên sau nữa. Tiffany chếnh choáng mất thăng bằng khi hai chân cứ đặt trên hai pê-đan mãi thôi. 

_Chống chân hay chạy tiếp đi. - Jessica bắt tay thành loa hét to. 

Chiếc xe đạp ngã sang một bên và dĩ nhiên Tiffany cũng bị té xuống bãi cỏ. Những tưởng cỏ sẽ không gây tổn hại gì nhưng không may pê-đan sướt qua làm Tiffany tróc mảng da và có dấu hiệu chảy máu. Jessica lật đật chạy đến dựng xe lên và đỡ Tiffany.

_Bị thương rồi. - Jessica nâng chân Tiffany lên thổi phù phù vào vết thương, sau đó cô nhóc lấy trong túi ra vài miếng băng keo cá nhân và tỉ mỉ băng lại cho Tiffany. - Có đau không?

_Có. Cậu là đồ nói dối. - Tiffany hờn dỗi, quay mặt ra chỗ khác. 

_Không lẽ tớ phải vịn mãi sao? Dù sao cậu cũng chạy được một đoạn dài, rất đáng khen. - Jessica xoa xoa tóc Tiffany, ngay lập tức Tiffany né sang một bên. 

_Không thèm. - Tiffany gạt tay Jessica một cách mạnh bạo. 

_Đưa đây xem. - Jessica chụp lấy cánh tay Tiffany, ở cùi chỏ của Tiffany rướm máu. Jessica đoán rằng là do Tiffany đã chống tay khi té xuống. 

_Tập tiếp đi. - Tiffany nói nhỏ, Jessica vẫn đang dán băng keo váo tay cô bé. 

_Không tập nữa, đi về. 

_Tớ vẫn chưa chạy rành.

_Như thế được rồi. Sau này tôi chở cậu đi học. 

Tiffany chạy nhanh đến và leo tót lên yên sau khi Jessica vừa dựng xe đạp đứng dậy. Dĩ nhiên ngồi yên sau và được Jessica chở phải thích hơn rồi :">

-.-.-.-.-.-

_Cảm ơn cậu rất nhiều Jessica. 

_Không có gì. Tôi về đây. Mấy cái vết thương nhớ phải sát trùng. - Jessica liếc nhẹ vài vết thương trên chân và tay Tiffany. - Vào nhà đi.

_Cậu về tớ sẽ vào. - Tiffany lắc đầu.

_Vào đi. 

_Vậy tớ vào nhé, chào Jessie. - Tiffany ngoan ngoãn nghe lời trước cái giọng cau có của Jessica, nó rất là uy lực đó. 

Jessica mỉm cười hài lòng rồi đạp xe về nhà. Krystal không biết từ đâu đã mở cửa cổng chờ Jessica. Nở nụ cười evil, Krystal lẽo đẽo theo Jessica vào nhà. 

_Fany vào đi, Jessica về đi. Hai unnie thật là bịn rịn mà, em thấy hai unnie đi đóng phim tình cảm được đó. - Krystal bắt đầu màn chọc ghẹo của nhóc. 

_Em trong vai đứa em gái nhiều chuyện. - Jessica liếc nhẹ Krystal.

_Không phản bác luôn. Vậy là unnie thích người ta rồi còn gì. Omma, Sica unnie thích Fany unnie đó. - với cái miệng không được nhỏ của mình, Krystal đánh động đến tai bà Jung.

_Chuyện gì nữa đây. 

_Sica unnie thích Fany unnie. Một mối tình trẻ thơ ngọt ngào và đầy kỷ niệm. Một bộ phim bom tấm của năm 2001. - Krystal nhảy tưng tưng vỗ tay bốp bốp vào nhau. 

_Nhảm nhí. - Jessica bĩu môi. 

_Nữ chính vì quá xinh đẹp nên được nhiều người vây quanh, trong khi nhân vật Jessica thì nhút nhát ôm lấy mối tình với nữ chính. Kết quả-

Jessica lao đến véo vào hai bên má Krystal mà không để nhóc nói hết câu. 

_Hết nhiều chuyện chưa? - Jessica véo mạnh hơn nữa.

_Ết ồi. 

Jessica siết mạnh một cái rồi mới buông Krystal ra. Và Krystal ngày hôm đó đành ngậm ngùi ăn cơm cùng canh vì phần thịt của nhóc đã bị Jessica chén sạch không chừa một miếng. Có hối hận thì cũng muộn rồi. 

-.-.-.-.-.-

Sáng hôm sau Jessica và Tiffany vẫn cùng nhau đến trường và cùng nhau vào lớp. Nhưng có một điều lạ lùng khi mọi người cứ xôn xao, chỉ trỏ vào Tiffany khi cô bé vào lớp. Ngay khi đặt chiếc balo xuống bàn Tiffany đã hiểu vì sao mọi người lại nhìn chăm chăm cô bé như thế. Có một phong thư màu hồng và một hộp quà nhỏ hình chữ nhật nằm gọn gàng trong hộc bàn Tiffany. 

_Lá thư giấu trong ngăn bàn. Quá lãng mạn, Jessica của chúng ta xem như thua một điểm rồi. - TaeYeon và SooYoung highfive, cười nhăn nhở để rồi nhận được cái liếc đóng băng của Jessica. 

_Của ai vậy? - Jessica hỏi SooYoung.

_Bọn tớ vào thì đã thấy nó nằm ở đó. Tớ đảm bảo sau chuyện này Fany sẽ nhận được nhiều quà hơn nữa. - SooYoung đưa mắt nhìn Tiffany vẫn đang khó hiểu nhìn món quà. 

Với đôi mắt cú vọ Jessica như muốn thiêu đốt món quà của Tiffany. Đã đến lúc Jung bang chủ hành động rồi đây.

Chap 9

Giờ ra chơi ngày hôm đấy ở phía sau dãy phòng học, đàn em của Jessica tập trung khá đông và đang chờ Jung bang chủ đến. Jessica cùng TaeYeon, SooYoung, Yuri xuất hiện sau vài phút. 

_Hôm nay ai đi học sớm nhất. - Jessica sọt tay vài túi quần, đôi mắt đảo quanh một lượt. 

_Có thấy người lạ vào lớp tụi tớ không? - lần này TaeYeon là người hỏi. 

_Có. Có một đứa ở cửa sổ còn một đứa vào lớp. Tụi tớ đang đá cầu nên không nhìn rõ lắm. - một trong số những người giơ tay trả lời. 

_Là ai? - Jessica với biểu hiện lạnh giá lên tiếng. 

_Người ở ngoài là YiRin, người trong lớp hình như là Taecyeon. 

_Teacyeon? - Jessica hỏi lại lần nữa.

_Là Ok Taecyeon, lớp 8P. 

-.-.-.-.-.-

Tiffany mở phong thư màu hồng ra, một mùi hương nhè nhẹ bắt đầu lan toả trong không khí. Mở ruột thư gấp tư, Tiffany bắt đầu đọc chúng. Những trường hợp thế này Tiffany đã từng gặp ở Seoul, cô bé chỉ đơn giản là để y nguyên món quà ở đó và hai là đến tận lớp trả lại với nụ cười hối lỗi mà không ai có thể không bỏ qua.

"Đi chơi với oppa nhé Tiffany. - Ok Taecyeon 8P."

Tiffany chưa từng nghe qua đến cái tên này bao giờ. Và thực sự thì Tiffany không có cảm tình với kiểu viết thư như thế này. Nó thua xa mẩu note chở đi học của Jung bang chủ Jessica ấy chứ. 

_Sunny a, qua lớp 8P với tớ nha. - Tiffany quay về phía sau, cô bé rủ Sunny đi cùng vì lớp học ở trường Tiffany vẫn chưa nắm rõ lắm. 

_Tốt thôi. - Sunny khoe eyes smile rồi cả hai cùng đến 8P.

Tin tức Tiffany qua 8P mau chóng lan truyên đến tai Jessica - đang ngồi ở canteen trường. Cô nhóc nhăn mặt, đứng bật dậy và cũng đến lớp 8P. 

Tiffany nhờ một chị học cùng lớp gọi dùm Taecyeon. Cả lớp ồ lên phấn khích khi Tiffany đến đây gặp Taecyeon. 

_Em đồng ý chứ Fany? - Taecyeon cười hỏi. 

_Hmm, em xin lỗi oppa. Omma biết chuyện này sẽ mắng em, em mong oppa hãy nhận lại nó. - Tiffany gửi món quà cùng phòng thư vào tay Taecyeon, sau đấy cô bé cúi chào rồi đi thẳng về lớp. 

Taecyeon nhìn món quà trong tay mà thở dài ngao ngán. Vừa quay lưng vào lớp thì một bàn tay đã khều nhẹ Taecyeon quay lại. Taecyeon giật mình khi trước mặt nó là Jung bang chủ tiếng tăm trong trường.

_So romantic. Xong rồi thì dùm ơn đừng có mơ tưởng đến Tiffany. Tiffany là của tôi. She is mine. - Jessica nhếch mép, nhấn mạnh từng chữ trong câu cuối. 

TaeYeon, SooYoung, Yuri há hốc khi nghe câu nói đó của Jessica. Vậy là suy đoán của mọi ngừoi cùng nhóc Krystal đâu có sai. Jessica thích Tiffany rõ rành rành ra thế mà. Có ngốc cũng hiểu được.

_She is mine. Yah yah từ khi nào Jessica lại bạo mồm như thế nhỉ? - SooYoung nhảy cẩng lên trong khi cả bốn cùng về lớp. 

Jessica giơ nấm đấm lên hù doạ SooYoung, cô nhóc ngay lập tức ngừng ngay những trò dork và cười giả lả ăn vài miếng snack. SooYoung nhận thấy có chút kì lạ ở đây, lắc đầu cho qua vì suy cho cùng chuyện này cũng chẳng liên quan gì đến cô nhóc.

-.-.-.-.-.-

_Jessie này, tớ đã trả lại món quà lúc sáng cho khổ chủ. - Tiffany níu nhẹ vạt áo Jessica. 

_Rồi sao? Sao không giữ lại, tôi thấy cậu có vẻ thích nó mà. 

Tiffany xụ mặt buồn hiu, cô bé cũng không hiểu sao lại muốn thông báo cho Jessica biết nữa. Sợ Jessica giận chăng (?). 

_Tớ không có. - Tiffany xìu giọng trả lời. 

_Nếu tôi tặng, cậu có trả lại không? - Jessica nhìn thẳng vào đôi mắt tuyệt đẹp của Tiffany, chẳng biết tự khi nào Jessica đã chẳng ngại ngùng gì khi nhìn thẳng vào nó. 

_Tớ sẽ trả lại - ngập ngừng - nếu nó là bọ hoặc cá. 

Bỏ qua cái nắng g.a.y gắt của buổi trưa, Jessica và Tiffany cùng nhau chăm chỉ làm việc của mình ở vườn sinh học. Jessica thì không ngừng cười mỉm còn Tiffany thì không ngừng cười rạng rỡ. Vườn sinh học hôm đấy như tràn đầy ánh nắng ấm áp của mặt trời. Hai chiếc balo nằm ngay ngắn trong chiếc giỏ xe nhỏ, bánh xe lăn đều và Jessica thì vẫn đạp đều đặn chở Tiffany về nhà. 

_Chiều nào cũng ở nhà ngộp thở quá, đi một mình thì chán hơn nên chiều nay tôi chở cậu đi hóng gió cùng. Nhớ đừng có để tôi đợi. - Jessica nói như ra lệnh nhưng Tiffany vẫn thích nó hơn lời đề nghi lúc sáng của Taecyeon.

_Tớ nhớ rồi. 

Tiffany cười ngây ngốc khi vào nhà. Nụ cười đó dĩ nhiên chẳng qua mắt được ông cô bé. Ông để ý rằng từ cái hôm cả hai đi tập xe về Tìffany rất thường nở nụ cười như thế này.

_Fany hôm nay lại có gì vui sao? - ông ôn tồn hỏi.

_Vâng. Hôm nay có một oppa tặng quà cho con nhưng con...

Tiffany bắt đầu kể lại tất cả mọi chuyện xảy ra từ sáng đến giờ, nụ cười kia lại có dịp được phô bày. Ông cô bé ngồi đó lắng nghe và quan sát từng biểu hiện trên gương mặt cháu gái mình. Trong tất cả câu chuyện Tiffany kể về bạn mình, ông có nghe nói đến TaeYeon - cô nhóc với làn da trắng như con nít, Yuri - với làn da ngăm đen, Sunny - cô bạn có đôi mắt cười, HyoYeon - người nấu ăn rất ngon, SooYoung - người ăn rất nhiều. Nhưng mỗi khi kể đến Jessica ông mới thấy được nụ cười ngây ngốc và gương mặt hay đỏ hây hây của cháu ông. Chỉ nhìn cách hai đứa nhóc chào nhau mỗi khi về nhà hay cười với nhau ông cũng đủ hiểu những gì đang diẽn ra trong chúng. Buổi tiệc nhỏ cùng những người bạn của Tiffany xem ra đã chẳng còn cần thiết nữa rồi. 

_Fany có muốn quay về Seoul cùng ông không? - vuốt nhẹ mái tóc Tiffany ông nhẹ nhàng hỏi.

Tiffany nuốt ực, cô bé lấm lét nhìn ông rồi lại lắc nhẹ đầu. Ngay từ khi về đây, Tiffany đã thích mê bầu không khí cũng như vẻ đẹp của vùng ngoại ô này. Nó không tù túng, ngột ngạt đầy ấp những ngôi nhà cao tầng như Seoul và quan trọng hơn cả về Seoul Tiffany chẳng có lấy một người bạn thân thiết, đối xử tốt với cô bé. 

_Được rồi. Ông sẽ cho phép Fany ở lại đây. 

Tiffany mở to đôi mắt nhìn ông mình, tinh ý cô bé đánh chụt vài cái vào má ông. Ông cô bé cười khà khà vì sự lém lỉnh của đứa cháu gái. Nụ cười rạng rỡ của Tiffany là tất cả những gì ông cần, nơi này cho cháu gái ông nụ cười đó và ông không ích kỉ đến nỗi cướp mất nó đi.

-.-.-.-.-.-

Jessica gác tay lên trán, bắt chân sang đầu gối chân kia và bắt đầu chặc lưỡi liên tục. Dĩ nhiên những hành động kì lạ của Jessica sao có thể qua mặt được thám tử chuyên nghiệp Krystal. Nhóc Krystal tiến lại gần như một tên thợ săn vừa trông thấy con mồi, nó di chuyển khéo léo và ngồi tự nhiên bên cạnh Jessica, bắt đầu múa mép.

_Unnie thấy em nói đúng chưa. Taecyeon đã ngỏ lời với Fany unnie rồi kìa, lạng quạng em mất chị dâu như chơi. - Krystal ngúng nguấy lắc đầu, nó giống như đang phản đối kịch liệt Taecyeon và Tiffany. 

_Nói năng nhảm nhí. - Jessica nhéo vào eo Krystal khiến nó xuýt xoa đau điếng. 

_Phải rồi, miệng thì nói vậy chứ em biết unnie cũng đang lo sốt vó lên mà thôi. 

_...

_Nếu em là Tiffany unnie, em sẽ chẳng thích một người đá cục như unnie đâu. - Krystal lè lưỡi trêu ngươi Jessica. 

Jessica đã cố không nghĩ đến mấy lời nhảm nhí của nhóc em tọc mạch nhưng sao nó cứ vẩn vẩn vơ vơ trong đầu cô nhóc thế này. Thử nghĩ xem, từ đó đến giờ có mỗi Jessica ức hiếp Tiffany, mỗi Jessica chở Tiffany đi học, mỗi Jessica dạy Tiffany đạp xe, và giờ nếu Taecyeon sẽ thay cô nhóc làm mọi chuyện đó...Jessica không muốn nghĩ tới nó. Cảm giác như cô nhóc đang trượt tay khỏi món đồ chơi yêu thích của mình khi còn bé vậy. Nó chẳng thoải mái chút nào hết. 

_Nhưng Fany nói sẽ không trả quà lại nếu unnie tặng quà cho cậu ấy. - Jessica bật dậy nói nhanh.

Krystak nhướn chân mài lên một cách thích thú. Vài câu nói đánh động tâm lí mà nó học trên drama tình cảm thật công dụng mà. Krystal biết unnie bang chủ của nó rất ngang bướng cứ lầm lầm lì lì chẳng hiểu đang nghĩ gì trong đầu, nên phải dùng mưu mới thắng được. Chợt nhận ra mình vừa rơi vào bẫy của Krystal, Jessica liền chộp ngay chiếc gối bên cạnh và thảy mạnh vào mặt Krystal. 

_Mặc xác Taecyeon. Em muốn Fany unnie là chị dâu của em. - cái giọng tràn đầy aegyo và trêu chọc của Krystal đang được truyền thẳng đến tai Jessica. 

_Im đi. - Jessica trừng mắt đe doạ. 

Jessica bị quê nên cô nhóc đi thẳng lên phòng, thảy người mạnh bạo lên giường. Rồi bỗng cô nhóc bật dậy, he hé mở tấm rèm cửa sổ nhìn sang cửa sổ phòng đối diện; đó là phòng của Tiffany. Jessica để ý rằng mỗi buổi tối Tiffany sẽ không kéo rèm và sẽ mở một cánh cửa sổ hòng đón gió lùa. Jessica chống cằm cười một mình như kẻ ngốc khi phía bên kia Tiffany đang chọn đồ đi hóng gió cùng cô nhóc.

-.-.-.-.-.-

Buổi cơm chiều đã được dọn ra bàn, ông bà Hwang cùng ông nội đang ngồi đợi Tiffany xuống dùng cơm. Tiffany bước xuống cầu thang trong chiếc đầm màu hồng nhạt cùng tóc đuôi gà cột hờ phía sau. 

_Con định đi đâu sao Fany? - ông Hwang cười hiền hoà hỏi. 

_Con có thể đi hóng gió cùng Jessica có được không ạ?

Dĩ nhiên mọi người đã đồng ý. Từ khi chuyển đến đây họ vẫn chưa dẫn Tiffany đi hóng gió bữa nào cả và bầu không khí nơi này thì chẳng thể chê vào đâu được, thoáng đãng và yên lặng. Tiffany chào họ rồi ra khỏi nhà chờ Jessica, cô bé không biết Jessica có đến và đang chờ mình không nữa. Chiếc xe đạp màu xanh dương dựng trước cổng đó là dấu hiệu cho thấy Jessica đã đến chờ cô bé. 

_Cậu chờ có lâu không? Tớ xin lỗi. - Tiffany lí nhí nói. 

_Tôi chỉ mới qua thôi. Lên xe đi. 

Đoạn đường mòn gồ ghề làm Tiffany ngồi đằng sau khá khó khăn. Cô bé chỉ vịn hờ hai tay vào chiếc yên của Jessica mà thôi. 

_Không nhất thiết phải vịn ở mỗi nơi đấy. - Jessica nói, cô nhóc vẫn đều đặn đạp xe. 

_Uhm. 

Tiffany rụt rè đưa tay níu lấy hai bên áo Jessica. Thay đổi nơi vịn này quả thật rất công dụng, qua những đoạn gồ ghề Tiffany thấy bớt sợ hơn nhiều. Giờ Tiffany mới có thể ngắm nghía cảnh vật xung quanh, qua con đường mòn đó là một khoảnh đất trống với biển ngay trước mặt. Jessica thở dài lắc đầu trước Tiffany đang mải mê ngắm cảnh vật mà chẳng buồn xuống xe. Cô nhóc nắm lấy khuỷu tay Tiffany ra hiệu cho cô bé đã đến lúc phải xuống xe rồi. 

_Nó đẹp đúng không? - lúc này cả hai đã ngồi xuống, đưa mắt ngắm nhìn và tận hưởng bầu không khí ở đây. 

_Tuyệt thật. Cảm ơn cậu Jessie. - Tiffany hào hứng, cô bé rất thích những nơi như thế này. 

_Hát cho tôi nghe đi. - Jessica chống tay về phía sau, tư thế nửa nằm nửa ngồi. 

Tiffany gật đầu, cô bé nhắm hờ đôi mắt và bắt đầu hát những nốt đầu tiên. Đó là một bài hát tiếng Anh. Ở tư thế này Jessica có thể ngắm Tiffany rất dễ dàng, cô nhóc lại cười ngốc nữa rồi. Jessica giật mình khi vài ánh đèn chớp nháy xuất hiện, những chú đom đóm bay đến khá đông, chúng làm sáng toả khoảnh đất mà Jessica và Tiffany đang ngồi. Tiffany từ từ mở mắt khi đã hoàn thành xong bài hát thì những chú đom đóm trước mặt làm Tiffany há hốc. Khung cảnh lúc này thật sự rất đẹp. 

_Đom đóm. Tớ chưa từng thấy chúng khi ở Seoul. - Tiffany vui đến mức đứng dậy và còn có ý định chạm vào chúng nữa. 

_Giọng hát của cậu dẫn dụ chúng đến ngày càng nhiều. - Jessica cũng đứng lên cùng Tiffany, cô nhóc không quá ngạc nhiên vì ở đây đom đóm rất dễ thấy, nhưng lần đầu chúng đến nhiều như thế này. 

_Vì chúng muốn chơi đùa với cậu và tớ. 

Jessica cười nhẹ trước câu nói đấy của Tiffany. Giọng hát trầm ấm ngất ngây lòng người huống chi là một loài động vật có cánh phát sáng như đom đóm.

-.-.-.-.-.-

_Tớ rất vui, cảm ơn cậu Jessie. - Tiffany cười rạng rỡ. Jessica nhận ra dù là buổi sáng buổi trưa hay buổi tối nụ cười của Tiffany luôn toả nắng. 

_Đợi một chút. - Jessica tìm kiếm cái gì đấy trong túi áo. - Cho cậu. 

Tiffany trố mắt ra nhìn chú đom đóm nằm trong tấm vải lưới màu hồng nhạt. Trông nó như những túi thơm hay túi điều ước vậy, thay vì là ngôi sao giấy nó lại là một chú đom đóm phát sáng. Tiffany cầm nhẹ lấy nó từ tay Jessica, cô bé vẫn chưa tin vào mắt mình, Jessica đã bắt nó lúc nào kia chứ. 

_Đom đóm không thích bị bắt nhốt đâu. Nhưng nếu cậu hát cho nó nghe chắc nó sẽ chẳng phiền gì. Sau một tuần hay gì đó hãy thả nó ra. - Jessica dặn dò. 

_Thả nó ra rồi ai nghe tớ hát? Tiếc vậy sao, tớ muốn giữ nó cạnh tớ hoài luôn. - Tiffany nhăn nhó. 

_Tôi sẽ bắt cho cậu con khác. Đom đóm không nghe cậu hát thì tôi nghe.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: