Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

-Anh đi gặp gia đình sao rồi?

-Vẫn ổn, họ định ép tôi ở đó nhưng tôi đã từ chối

-Sunggyu... thật sự rất yêu anh, khi biết anh vì muốn hiến tim để anh ấy được sống mà bỏ qua cơ hội sống sót của mình, anh ấy đã tự dằn vặt, dày vò bản thân đến chết đi sống lại. Thậm chí... còn định tự tử để được ở bên anh

-Tự tử?...

Vẻ mặt Woohyun trầm ngâm, anh vì cậu mà đau đớn, khổ tâm đến như vậy, lòng đau thắt đến cồn cào khó tả

-Ưm, cũng may lúc đó có Dongwoo nếu không.... chính anh ta là người đã chăm sóc anh Sunggyu và giúp anh ấy tốt hơn

-Dongwoo? Là bạn của Hoya? ~ Người này anh đã từng gặp khi ở nhà Hoya, cũng là người đã nói chuyện với cậu ta qua điện thoại lúc cậu giả vờ ngủ

-Ưm, sao anh biết, hai người từng gặp nhau hả?

- Không hẳn là gặp, chỉ là vô tình nhìn, thấy anh ta cùng Hoya nói chuyện

-Lúc anh bị nhốt đúng không? Tôi với Yeol đã nhờ anh ta tìm tung tích của anh

- Không, từ khi tôi vừa tỉnh lại!

Myungsoo thoáng khựng lại nhưng rồi vô thức cho qua, dù sao họ cũng là bạn, cãi nhau chắc cũng một thời gian thôi. Chắc là lúc cần giúp lại ngay lúc họ cãi nhau, nhưng mà... Dongwoo lúc đó chưa biết chuyện của Woohyun với Sunggyu mà vậy...

-À, tôi thắc mắc lâu rồi mà chưa có thời gian hỏi, anh hiến tim cho Sunggyu vậy tim anh?

Woohyun hơi giật mình bối rối, đúng rồi, rõ ràng anh bảo Hoya phải đưa tim mình cho Sunggyu, Sunggyu đã được thay tim và sống sót vậy... trái  tim đang trong người cậu là của ai? Đưa gương mặt xám xịt rối loạn lên nhìn Myungsoo, chính cậu cũng không biết chuyện gì xảy ra

-Tôi... không biết. ~Đặt bàn tay xoa xoa vết thẹo mổ nơi trái tim ~ Chỗ này đã được mổ ra, có thẹo mà

-Có người đã hiến tim cho anh?

Hai người rối não, gì vậy trời? Sungyeol từ đâu bước vào, buổi tối nên mọi người đều có mặt đông đủ ở nhà

-Anh hiến tim cho Sunggyu và có một người khác nữa hiến tim cho anh? ~ Vừa nói, bước đến chiếc ghế ngồi cạnh Myungsoo

Sau khi nhớ lại mọi chuyện mãi lo vui vẻ bên Gyu nên cậu cũng quên mất điểm này, tên Hoya giờ lại biến đâu mất

-Hoya, chỉ có cậu ta mới biết! ~Woohyun quả quyết

-Cậu ta cùng Dongwoo đi du lịch non sông biển nước tình yêu rồi ~Sungyeol cười mỉm nói

-Hả? Hai người họ...?  ~Woohyun ù ù cạc cạc, cái tên Hoya đó không phải nói thích mình, hôm đó mình bỏ đi liền mất tăm không thấy mặt mày vẫn tưởng thất tình đau khổ quá nên bỏ trốn, lời Sungyeol nói thật quá...

-Anh không biết? ~ Myungsoo bậc cười thú vị ~ Đừng nói anh vẫn nghĩ cậu ta vì không cướp được anh nên đau khổ ôm trái tim thất tình mà bỏ trốn biệt tích nha?

-Điên hả? Tôi không có, cậu đừng ở đó tưởng tượng ~ Bị trúng tim đen liền bực tức cáu gắt, quay đi giả đò không liên quan đến mình

Sungyeol đằng sau được dịp liên tục í ới chế giễu, còn nói sẽ kể cho Gyu nghe. Mơ tưởng! Ông đây buổi tối phải độc chiếm vợ ông, vợ chồng các người đừng hòng phá đám.

Vừa bước ra thì nghe tiếng mở cửa, Woohyun lập tức chạy ra cửa đón vợ

-Gyugyu, về rồi, sao trễ thế? ~Sáp lại gần anh ôm ôm

-Hihi, tại hôm nay quán đông khách nên em ở lại phụ tỉ tỉ một chút

-Gyugyu phải vất vả rồi, vào tắm đi để anh đem đồ ăn cho em, xoa bóp cho em nữa ~ Vừa nói vừa đẩy anh vào phòng

-Gyugyu, về rồi à ~Yeollie cũng tí ta tí tởn chạy tới chỗ anh, đưa cặp mắt gian xảo liếc  qua Woohyun ~ Tớ kể cậu nghe cái này thú vị lắm a...

-Chuyện gì? ~Gyu thấy vẻ mặt phấn khởi của Yeol cũng tò mò

Woohyun khó chịu kím cớ

-Myungsoo, dẫn vợ cậu về phòng nghỉ đi cũng khuya rồi, vợ anh cần được nghỉ ngơi ~Ánh mắt đầy ý vị, hướng tới Myungsoo, vợ anh vợ cậu thốt ra tự nhiên như "thực"

-Vợ gì chứ, anh thiệt... ~Gyugyu xấu hổ thụi thụi yêu vào ngực Woohyun, miệng oán trách... yêu

Sungyeol bên này đưa ánh mắt khinh bỉ

-Còn sớm mà, để họ trò chuyện một lát cũng không sao? ~Người bình thản vô tư nói, liền nhận ngay ánh mắt tia lửa điện 'xẹt xẹt' của ai kia

-Đúng đúng ~Yeollie đưa ánh mắt long lanh, cảm kích nhìn chồng, nhướng người hôn môi một cái làm phần thưởng vì sự trung thành đáng khen

-Đi thôi Gyugyu a~

-Cậu! Chiều vợ quá đấy!

Myungsoo không để ý, quay mông chạy theo vợ bỏ mặt một kẻ đầu bóc khói vì tức







-------------------------------




*Flashback

-Anh à, người đó phải phẩu thuật tim sao? Người đó...tim không khỏe?

- Không phải đâu Sungjong à, người đó...

-Nếu vậy...người đó cần một trái tim để thay đúng không, anh Dongwoo, nếu thật thế... hãy lấy của em!

-Em nói gì vậy? Không được đâu, em có làm vậy anh ta cũng không thể yêu em, em hiểu điều đó mà!

-Em biết, nhưng... em không muốn người đó chết, em thà có thể nhìn thấy người đó hạnh phúc, em xin anh đấy Dongwoo à.

- Không được, em tốt nhất đừng nhắc đến vấn đề này một lần nào nữa. Cô chú gửi em cho anh chăm sóc, anh nhất định không thể phụ lòng họ.

..

...   

-Chào cậu,tôi là Lee Howon!

-Chào, vậy... chúng ta hãy bàn tiếp về chuyện đó đi....

...

End flashback *



-----------------------------



Sunggyu ngồi nghỉ ngơi, uống ly sữa do tỉ tỉ Bona pha cho. Ánh sáng bên cạnh đột nhiên bị che khuất, là Junghyung từ đâu bước tới cạnh anh, dạo này cậu ta vô cùng kì lạ, cứ rãnh là đến hỏi chuyện anh này nọ làm anh hơi chút khó chịu, dù thoáng cỡ nào đi nữa mà cứ bị dò hỏi chuyện tư của mình hoài cũng không thể thoải mái được

-Cậu dạo này có chuyện gì sao? ~Sunggyu không chịu được bèn lên tiếng hỏi

- Không, sao cậu hỏi vậy?

-Tại cậu dạo này trò chuyện với tôi mà toàn về chuyện của tôi lúc trước, rốt cuộc cậu muốn hỏi gì?

-Tôi chỉ muốn hiểu cậu hơn, vì ở đây chỉ có cậu là tôi cảm thấy thân thiết nhất, tôi muốn chúng ta thân thiết hơn nên mới hỏi cậu nhiều thứ, cậu thấy phiền sao?

Nhìn ánh mắt chân thật mà lòng Gyu thoáng có lỗi, biết Junghyung muốn làm bạn mà anh cứ mãi từ chối không nói gì, giờ lại còn nghi ngờ ý tốt của người ta, anh thật xấu tính mà

-A, không phải, chỉ là... nếu muốn thân hơn cậu cũng phải nói về mình cho tôi biết chứ, nếu chỉ mình phía thì không thể tiến triển gì đâu

-Cậu... nói vậy là... ~Vẻ mặt Junghyung vui mừng kinh ngạc

Sunggyu chỉ biết cười trừ

- Không phải cậu muốn làm bạn? Tôi chỉ là...

- Muốn, đương nhiên rất muốn cũng rất vui nên mới kinh ngạc, cám ơn cậu Sunggyu à! ~Môi ánh lên nụ cười, đột ngột ôm chầm lấy anh cảm kích

-Hihi, không có gì đâu mà ~Gyu ngượng ngùng muốn đẩy cậu ta ra mà không được, ôm gì mà chặt thế không biết, nghĩ vậy chứ không nỡ mà buông lời xua đuổi ~ Cậu giúp tôi rất nhiều tôi nên là người cám ơn mới phải

- Không đâu, tôi tự nguyện mà vì tôi rất thích cậu!

Sunggyu ngạc nhiên nhưng lại nghĩ lời cậu ta chắc là thích theo kiểu tình bạn nên cũng mỉm cười phụ họa

-Tôi cũng thích cậu

Junghyung hạnh phúc ôm anh một lần nữa, gương mặt đằng sau lưng anh lại giương lên ánh mắt mỉm cười gian xảo

Bóng hình đứng ngoài cửa tiệm phản xạ qua tấm kính, gương mặt tức tối, căm phẫn nắm chặt nắm đấm

-Tên khốn đó, dám đụng vào vợ ông!

'Rầm'

Tấm bảng hiệu của quán nước bị đá đổ gãy đôi



























--------------------------------

Hòn đảo tình yêu xinh đẹp nơi cặp đôi Yadong đang du lịch

-Em đang làm gì vậy? ~Hoya bước tới ôm lấy Dongwoo từ phía sau

-Em đang thu xếp đồ

-Còn sớm, hết tuần sau mới về em phải tranh thủ thời gian bên nhau chứ? ~Âm thanh từ tính phả nhẹ bên tai, Dongwoo bậc cười, ngồi yên để người kia giam giữ trong lòng

-Ở bên em suốt không chán sao?

- Không chán, rất thích! ~Cắn nhẹ tai nhỏ làm anh "a" một tiếng, lỗ tai ửng hồng, ngại ngùng đẩy đẩy cậu ra

-Anh không phải rất thích ở bên Woohyun?

Tưởng người yêu bé nhỏ giận dỗi, Hoya liền vội vàng thanh minh

-Lúc trước là do anh lầm tưởng, vì từ nhỏ tụi ang lúc nào cũng quấn quít bên nhau nhưng khi Sunggyu xuất hiện cậu ta lại chỉ quan tâm đến người đó mà không thèm đếm xỉa tới anh, từ ghen tức trở thành hận mà muốn một mực giành lấy. Anh vẫn tưởng đó là tình yêu nhưng thực sự không phải, từ khi gặp em cái suy nghĩ ngu ngốc trong anh dần bị dao động, khi vẫn tưởng đã mất đi em anh mới nhận ra sự mù quán của mình. Em mới là người anh yêu!

-...

-Ở đây là biển nếu em không tin anh liền...

Dongwoo hốt hoảng

-Đừng, em tin anh mà!

-Phải vậy chứ ~Hạnh phúc ôm lấy anh

-À, em tới giờ vẫn chưa hiểu, tại sao lúc đó Woohyun vốn sẽ mất trí nhớ anh cần gì phải làm việc kia?

-Anh phòng hờ thôi, lỡ cậu ta nhớ ra thì vẫn giữ cậu ta lại được

Nhắc đến chuyện này lòng anh lại u buồn

-Thằng nhóc ngu ngốc đó... giờ đã được toại nguyện rồi ~Giọt nước trong suốt rơi trên má, Hoya đau lòng nhẹ nhàng lau đi, ôn nhu ôm anh vào lòng

















Hết chap 21

Thi xong au vẫn lười chảy thay, may sao có cảm xúc mà viết luôn một mạch thế này a 😂😂😂

Kamsa đã đọc truyện ^•^

Love all ❤❤❤❤❤❤❤❤
💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕💕💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💖💗💗💗💗💗💗💗💗💗💗💗💟💟💟💟💟💟💟💟💟💟💟😘😘😘😘😘😘😘😘😘😘😘







Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top