Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 25: H

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  " Đứa trẻ chưa cao quá nổi mét tư..."

Giọng gã trầm thấp và nhỏ dần, vươn tay ôm cậu gọn vào lòng, khi đã tỳ cằm lên chóp đầu của đối phương, gã nhàn nhạt nói tiếp vương theo hương tóc của Junggoo.

" Đó là hình ảnh tôi ngày đầu được lão Choi nhặt về vứt vào trại đào tạo, công việc ưa thích và riết thời gian của tôi là lén nhìn cảnh vật qua lớp hàng rào."

Cậu thấy thật khó hiểu với giọng điệu chậm rãi đến độ bình thản của gã nhưng hơi thở ấm nóng phả xuống chóp đầu cậu cùng với vầng trán trôn vùi nơi cần cổ đang cảm nhận yết hầu gã rung lên theo giọng nói, nó cũng giúp cậu xoa dịu phần nào tính tò mò của mình.

" Jonggun, thời gian đấy tập tành và học hành đến chết mà vẫn có thời gian ngắm nhìn xung quanh sao?"

" Em xem nhẹ tôi quá rồi đấy, tôi còn biết em đã lén trộm trứng ổ chim sẻ để về ấp đấy, còn có người rảnh hơn tôi tưởng nhỉ? Haha..."

" Gì mà trộm? Chẳng qua bố mẹ của cái tổ đấy bị lũ ranh con trong trại bắn chết hết rồi, tôi định mang trứng về chiên lên ăn mà, hazzz."

" Ừ, công nhận em ăn kiểu gì mà trứng cả tuần vẫn còn đủ ba quả, ha ha."

" May mà tôi làm sai cách nên nó thành trứng ung đấy chứ mà ấp đúng cách thì khéo lại có thịt chim ăn rồi đấy! Hứ!"

" Giờ có chim đây mà có mấy khi em đòi ăn đâu."

Xong câu gã cầm tay cậu đặt vào hạ bộ của mình, giọng cười cợt nghe rõ mồn một, nhưng cậu lại thích cảm giác bị áp bức dồn nén này của gã ta vô cùng. Đôi tay mềm mại bóp nhẹ làm nó cương lên, sờ trần như vậy thật sướng mà. Gun càng thêm siết chặt cậu trong vòng tay.

" Chưa có mệnh lệnh đâu cưng! Nên là bớt nứng lại." Goo nhếch mép hài lòng với chiến tích mình vừa gây ra.

" Chỉ cần em thích mọi thứ đều theo ý em!"

Gã hít lấy hít để hương thơm của người trong lòng, mỗi phút mỗi giây cảm nhận được các khối cơ như siết chặt cậu thêm từng chút. Tưởng chừng như thời gian kéo dài vô hạn, em yêu của gã thật biết cách trêu đùa, phải khen em ấy điều này bao nhiêu lần nữa đây, hahhh, mềm mại và căng tròn.

" Hôn một cái nhé?" Gã nhẹ nhàng thủ thỉ vào vành tai phớt hồng của đối phương.

" Chỉ một cái thôi sao?" Cậu biết thừa gã chẳng thể thấy đủ.

" Có thể hơn hoặc hơn thế nữa nhưng giờ  tôi đang rất muốn em đón nhận."

Cậu không đáp lời, thay vào đó là ngẩng nhẹ mặt rướn lên đặt môi lên môi gã, chỉ để vậy thôi, không tách khoang miệng, nụ hôn này chờn vờn và phấn khích nhiều hơn gã tưởng. Đêm còn dài lắm cứ từ từ tận hưởng, ấy vậy nom như có vẻ ai đó đang gấp gáp lắm, bàn tay đang để cậu gối nắm chặt ga giường, tay trên lúng túng túm chặt vạt áo của đối phương.

Hôn như này dễ thở thật, điều khó nói là Jonggun lại mở mắt thu hết toàn bộ sự nhu mì này vào tầm thức, trùng hợp là cậu đã đặt môi khá lâu nên có hé nhẹ mắt để xem đối phương. Giờ thì hay rồi, hai tầm nhìn giao nhau, Junggoo hoàn toàn thấy được đồng tử giao động của gã, tất thảy khôn mặt, mái tóc, cơ thể cậu đều nằm ngọn trong con ngươi đen phản chiếu,.... cậu muốn nhiều hơn nụ hôn!?

Lách nhẹ người lùi xuống, chôn mặt nơi hõm cổ gã, chẳng phải ngại hay gì đâu chỉ là không biết phải đối mặt tiếp như thế nào nên là chọn cách cậu giỏi nhất đó là chạy trốn.

Hơn hai mấy năm cuộc đời cậu đều bỏ tất thảy lại phía sau, trốn khỏi người cha cờ bạc, nghiện rượu, thoát khỏi bà mẹ làm gái bán hoa, tránh được thằng anh nghiện ma tuý, sau đó là chuỗi ngày chạy dài trốn thoát từ cửa này sang cửa khác, buôn người, rạp xiếc, ổ mại dâm, khu tị nạn, trại đào tạo, đánh thuê chém mướn, đòi nợ, buôn lậu,........ cuối cùng vẫn là vứt bỏ lại phía sau.

Và...

Park Jong Gun liệu có giống những cánh cửa kia?

" Không biết nữa nhưng giờ mình muốn hôn cậu ta thật nhiều."
" Mình muốn làm tình với Jonggun."
" Chỉ cậu ta mà thôi."

Gã ta ngoan ngoãn nằm ôm cậu, không đòi hỏi và đang chờ mệnh lệnh của cậu dù thằng nhỏ của gã đã nhồi lên kha khá. Gã cần cho cậu thời gian, không biết con cáo nhỏ này đang suy tính gì mà nhịp thở ngày càng trở nên gấp gáp trong lòng gã. Đưa bàn tay xoa nhẹ tấm lưng đang phập phồng, đôi chút nán lại luồn vào mái tóc mềm sau gáy, ngón tay vuốt dọc theo sống lưng dừng lại khi nó đang tru du ở hõm lưng. Không muốn gò ép cáo nhỏ, gã ta chỉ đơn giản lặp lại các thao tác đó để trấn an cảm xúc người đang nhắm mắt vì nhịp thở không đều, né tránh gã ngay cả khi toạ lạc trong lòng mình.

" Gun_n" tiếng gọi rất nhẹ ấy vậy làm gã hẫng đi sung sướng.

" Sao vậy? Em khó chịu ở đâu hả?"

" Tháo cúc áo cho tôi..."

Đêm khuya tĩnh lặng, thứ ánh sáng yếu ớt từ đèn ngủ phủ dải vàng lên làn da, thân hình gã to lớn đổ bóng như thể bao trọn cả người cậu trước bóng lưng vững trãi. Gã để cậu nằm ngay ngắn dưới thân, bản thân thì lật lên sạng chân quỳ, đôi tay thô ráp đầy sẹo lại mân mê cởi từng chiếc nút áo nhỏ xíu, chẳng hề ngượng tay mà ngược lại còn rất thành thạo. Đến hàng cúc cuối cùng liền đỡ thân Goo lên, từng bên tay áo được cởi bỏ, chiếc áo ngủ nằm gọn sang một bên. Ngực trần, núm vú, xương quai xanh, chiếc eo thon, làn da trắng, phóng đại trong đồng tử của gã đẹp đến nao lòng.

" Em muốn tôi làm gì tiếp theo nữa?"

" Hôn tôi, hôn Kim Jung Goo này!"

Lồng ngực Jonggun đập loạn nhịp, gã hôn những nụ hôn ướt át nhất, tiếng môi lưỡi giao nhau chùn chụt, mọi thứ chạm qua đều mềm mại thật gợi tình. Cảm nhận là người cậu rất ấm, hôn đến đâu nóng tới đó. Dứt nụ hôn còn kéo theo sợi chỉ bạc, gã tham lam hôn lên cần cổ, dọc xuống bụng, trải dài những vết hôn đỏ nho nhỏ. Gã biết em yêu không thích các dấu vết này khi người khác nhìn dù đã cố kiềm chế lắm rồi mà vẫn đọng lại vệt đỏ be bé.

Em ấy mềm lắm...

Cậu nâng nhẹ mặt Jonggun lên động tác tay làm ngôn ngữ ký hiệu mà chỉ có cả hai hiểu được, gã bất chợt nhếch miệng cười híp cả mắt, toàn thân vì cười mà run rẩy úp cả mặt vào bụng cậu, dù không thấy đáp trả nhưng Goo cảm nhận được mái đầu gật gật đồng ý cùng với vòng tay thêm siết chặt.

Vàn tay kéo chiếc quần ngủ mỏng manh của đối phương gột tả trần trụi mọi thứ bên trong. Gã cúi xuống hôn lên đầu khấc làm cậu cười khúc khích khép chân kẹp chặt đầu gã lại. Chẳng hề hấng gì, Jonggun há miệng cho cả chiều dài mút mát, dịch nhầy bắt đầu tiết ra nhầy nhụa, đầu lưỡi tru du quanh lỗ nhỏ khép hờ, nhột càng thêm nhột. Tiếng nhóp nhép rõ mồn một trong đêm vắng.

Junggoo cũng không thể nằm yên hưởng thụ một mình được, cậu ngồi dậy tựa vào thành giường trong khi hai chân vẫn đang dạng rộng để mặt Jonggun úp vào chăm chỉ liếm mút. Cậu ngửa đầu ra sau sung sướng thở mạnh một hơi, tay luồn vào mái tóc buông xoã của gã ấn nhẹ vào như lời khen thưởng. Gun gã ta ngoan cố hơn cậu nghĩ, ra hiệu như vậy rồi mà vẫn chưa ngẩn đầu lên làm cậu đành phải giật ngược đầu gã ta lại. Dịch dâm còn vương lại khoé miệng và ánh mắt thâm tình dịu dàng nhìn cậu không tỏ ra chán ghét chút nào dù lực tay bình thường của cậu không hề nhẹ.

Cậu tiến đến hôn gã, thật nồng cháy, đôi tay luồn xuống cởi chiếc quần ngủ mỏng của đối phương, khi mà dương vật nổi gân đã bật ra hoàn toàn thì tay nắm lấy vuốt ve, môi không ngừng hôn gã từ môi lên vành tai trượt xuống mút hai đầu ngực trên khối cơ vạm vỡ. Chiết tiệt, gã ta quyến rũ đầy nam tính hơn các tiêu chuẩn cậu đặt ra. Cơ bụng săn chắc phập phồng theo hơi thở mạnh, đường gân của cậu em ánh lên khoẻ khoắn, Junggoo bò quỳ liếm láp dương vật của gã như chơi đùa với chiếc kẹo ngọt quá khổ. Trùng hợp là đôi mông vểnh, hai chân quỳ dạng làm lỗ nhỏ hồng hào mấp máy lấp ló như trêu ngươi gã. Jonggun thọc một ngón vào đã khiến cậu chưa quen mà cứng cả người lại bởi vậy mà hành động ở khuôn miệng cũng trì trệ theo. Gã không vội động mà để im như vậy, không quên hỏi cậu có ổn không.

" Tôi cho thêm một ngón nữa nhé? Nếu không ổn thì em đừng mút, nếu ổn thì cứ cắn thằng nhỏ của tôi mạnh vào."

Gã từ tốn cho ngón thứ hai vào dịch nhày đã bắt đầu tiết ra, trơn tru cho tiếp ngón thứ ba bởi gã biết cậu thấy ổn do sự ra vào của mái đầu ở giữa hai chân gã ngày càng miệt mài. Tay bắt đầu khuấy động bên trong, từ nhẹ tới nhanh làm cậu chỉ biết ú ớ trong khoang miệng. Park Jonggun bóp nhẹ hai má mềm của cậu để rút dương vật ra làm cậu nhăn mặt không hài lòng nhưng đáp trả của gã là nụ hôn sâu. Để cậu yên tư thế vừa nãy, gã dứt khỏi nụ hôn rồi trờn xuồng người cậu để mông Junggoo lên trước mặt, còn dương vật của gã bần bật trước bờ môi hờ hững của cậu và giờ công việc cày cấy thêm phần suôn sẻ. Goo tiếp tục nhắm mắt tận hưởng dương vật trong khoang miệng, nó cứng gân guốc và rỉ dịch nhầy ở đầu khấc ấm nóng đôi lúc giật nhẹ. Gun thích như vậy bởi có thể thoả thích vừa nhìn vừa liếm láp, mỗi lần cố đưa lưỡi sâu hơn thì lỗ nhỏ đều thít chặt lại làm gã lại bắt đầu vờn đầu lưỡi xung quanh lặp lại cho đến khi cậu thả lỏng thì nhanh chóng gã đưa lưỡi vào. Hai bàn tay thô ráp nhào nặn cánh mông trắng mịn, không nhịn được mà có vỗ vài cái, cắn in hằn vài nốt.

" Junggoo, của em ướt hết rồi này."

" Tôi vào nhé!"

Cậu ta vẫn không trả lời một tiếng nào, đưa bàn tay làm ngôn ngữ ký hiệu như vừa rồi thay cho lời đồng ý. Gã nhận được tín hiệu liền lật cậu nằm ngay ngắn, hai chân khoác lên vai gã trông thật dâm đãng, trải dài vài nụ hôn lên bàn chân, bắp chân và đùi trong, nơi nào môi gã tru du qua đều hiện lên nốt cắn ửng đỏ be bé như e ấp nụ hồng vậy.

Đầu khấc được nhấp mạnh một cú thúc chôn chặt nơi ấm nóng nhất, cậu há môi ngửa ra sau hít lấy hít để luồng không khí, cảm giác áp bức nam tính này làm Junggoo như bơi giữa cơn sóng, hai tay bám vào hõm hông của gã như thể đó là chiếc phao cứu sinh cuối cùng trong trận bão này vậy. Nhìn cậu như vậy dấy lên bản năng của một thằng đàn ông tồi tệ trong gã, Park Jonggun muốn cậu cầu xin van nài, nức nở dưới thân duy nhất một mình gã thôi.

" Hức... đậu má, nhấp nhẹ thôi thằng khốn."

" Nhẹ như này sao? Hả? Em yêu?" -Đó là cú thúc lút cán, liên tục, dồn dập và gã ta vốn dĩ là một tên khốn.

Tiếng va chạm xác thịt, đôi khi cậu sụt sịt trong cơn khoái cảm, tiếng gã chấn an bằng lời dụ dỗ đường mật.

" Đừng khóc, Junggoo, sau đêm nay tôi sẽ lấy ma tuý bôi vào lỗ nhỏ sưng phù này."

" Đừng khóc, em yêu, em cần bao nhiêu tiền?"

" Đừng khóc, cáo nhỏ, lần sau tôi sẽ cho em nằm trên, nằm trên nhún nhé!"
...
Đấy là một thằng khốn thực thụ, cùng lớn lên với gã ta từ thời mặc quần thủng đít rồi ấy vậy mà vẫn bị lừa. Cậu ngớp ngoái dưới cú thúc mạnh bạo, những nụ hôn sâu, hai núm ti đã sưng đỏ một mảng, cả người đều bị gã liếm qua bóng nhẫy. Và ... chết tiệt cậu muốn như vậy kéo dài hết đêm nay.

Gã ta một hồi cày cấy hăng say đã bắt đầu có dấu hiệu muốn xuất tinh, chắc chắn rồi, sẽ cho cậu ăn no sữa của gã. Jonggun gầm gừ, thở hắt, cắn mạnh vào ngực trái làm cậu rên lên trong đau đớn nhưng phía  dưới lại khoái cảm sung sướng không ngừng run rẩy ôm trọn chiều dài và cú thúc của gã.

Cả hai ồn ào xuất hết những tinh hoa cho đối phương, bụng gã nhầy nhụa tinh dịch của cậu, quệt một ít đưa lên miệng thấy vị rất tuyệt liền muốn chia sẻ môi lưỡi với cậu ngay. Jonggun vẫn chưa có ý định rút dương vật ra khỏi lỗ nhỏ vì trong này ấm áp và ướt át.

Thấy Junggoo vẫn mơ màng khép hờ mắt nên gã kiên nhẫn chờ đợi cậu lấy lại sự tỉnh táo, trong lúc chờ thì có thúc vài cái làm cậu trợn tròn mắt lườm làm gã cười khúc khích, đúng là thằng khốn mà.

" Kim Jung Goo của chúng ta sung sướng đến phát ngất rồi sao? Hah?"

" Đừng kháy đểu, thằng loằn."- cậu lại đưa tay làm ngôn ngữ ký hiệu như vừa rồi làm gã cười lớn.

Giờ thì gã nghĩ không cần rút ra nữa mà để yên làm thêm vài hiệp nữa là sự lựa chọn hoàn hảo. Chưa vội mà để cậu nghỉ ngơi giữa hiệp đã, gã nằm trên ôm người phía dưới thủ thỉ, chỉ sáng mai thôi là cả hai phải tiếp tục cuộc hành trình dài nữa.

" Gia đình tôi phức tạp lắm, có nhìn thấy gì thì cứ lơ đi nhé!"

" Ừm, sẽ nhắm mắt lại mà."- cậu vuốt ve mái đầu đen an ủi.

" Ừm... cả-m ơn!"

Cậu đêm đó nghe gã kể hết tất thảy gia đình mình, vậy là đứa trẻ chưa cao quá nổi mét tư mà cậu gặp nơi trại đào tạo cũng chẳng phải làm bằng sắt thép, đứa trẻ tổn thương lại gặp đứa trẻ tổn thương khác là cậu. Vòng lặp giữa hai người cứ luân hồi không điểm dừng.

Hình ảnh cậu bé lớn trước tuổi, mặt luôn giữ một vẻ, điềm tĩnh, chĩnh chạc cũng chỉ là vỏ bọc, khi gặp Junggoo lúc mười tuổi hay lúc đôi mươi xuân thì đều làm gã hỗn loạn, bẹo hình bẹo dạng, tính chó đều bộc phát chân thật đến tận đáy lòng.

Nghỉ ngơi cũng đủ rồi, Junggoo bẹo vài cái vào eo gã làm gã bật lên khỏi hõm cổ người nằm dưới, vẫn là ký hiệu mà trong từng hoàn cảnh cả hai đều hiểu theo nhiều nghĩa khác nhau, cậu và gã đều hài lòng với thứ ngôn ngữ này.

Nắm cả bàn tay, đưa các ngón hướng về phía mình, bạo dạn đưa trước mặt đối phương, khi họ đã tập trung nhìn phía bàn tay thì dứt khoát bật ngón tay giữa ra🖕🖕🖕 . Đó là cách họ giao tiếp, có một ký hiệu thôi nhưng mọi hoàn cảnh thì cả hai đều biết ý nghĩa khác nhau. Tỷ dụ như bây giờ Junggoo đang làm động tác đó nghĩa là muốn cả hai làm tình đến sáng mai, gã hoàn toàn hài lòng về câu gợi ý này. Một ý kiến tuyệt vời...
.
.
.
Không hận thù gì hết vì họ đã kể cho bạn nghe về bố mẹ và tuổi thơ của họ rồi.
.
.
.
.
.
20/10 chúc một nửa thế giới luôn hạnh phúc, xinh đẹp, mạnh mẽ, thành công nhé!

                  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top