Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

CHAP 11: CÔ ÚT DỄ THƯƠNG

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cô ngượng ngùng cởi từng nút của áo bà ba ra, nàng nhìn cô bình thường à, mà cô nghĩ cái gì á, tự nhiên lại nói với nàng.

Cô: em...đừng nhìn tui nữa được hông? Tui...tui chưa bao giờ vậy hết á, em đừng làm gì tui nha?

Nàng: mèn ơi, cô Út nghĩ gì dạ? Tui làm gì được cô Út, có được tui cũng hông có nỡ đâu, cô Út dễ thương mà.

Cô đỏ mặt hết lên, nãy đã đỏ rồi giờ nhìn cô mặt đỏ chét luôn. Nàng nhìn cô cười khúc khích, cô dễ thương quá à.

Nàng: cô Út cởi áo lẹ đi.

Cô: ờ...ừ, tui đang cởi nè.

Nàng: hay để tui cởi ra cho nhanh nha?

Cô: thôi thôi, tui tự cởi được ời.

Nàng: cô Út cởi nhanh đi, tui hông có nhìn bậy đâu.

Cô mắc cỡ lại càng mắc cỡ, đã người ta dị rồi mà nàng cứ chọc người ta. Cô mở hết nút áo ra. Vẫn còn một lớp áo lót và áo yếm ở trong.

Nàng: cô Út, cởi áo ra đi.

Cô nghe xong cũng không khỏi nghĩ đến mấy chuyện phàm tục, cái phòng này có mình cô với nàng, mà cô còn thích nàng thì nghe câu này coi có trong sáng nổi hông?

Nàng: sao cô Út ngồi im dạ? Hay em cởi cho cô Út nha?

Cô: thôi để tui được rồi.

Nàng không nói, tự nhiên nắm vai cô xoay người cô lại đối diện nàng. Nàng kéo tay cô khỏi cái áo, mở ra từng nút áo trên người cô. Nàng cởi chiếc áo lót ra khỏi người cô. Còn Bích Chi thì ngơ ra, sao lại không ngơ cho được, nàng cởi áo của cô, bay tay mềm mại của nàng lướt trên da thịt cô vô cùng ám mụi.

Nàng: cô Út nằm sấp xuống đi.

Cô nghe lời nàng nằm xuống. Nàng bôi dầu nóng vào tay bắt đầu bóp lưng cho cô.

Cô: ayda! Uida! Má ơi đau quá!

Nàng: cho vừa cái tật cô Út ham chơi.

Cô: aduii, em còn dám trách tui, tui đau gần chết đây nè.

Nàng: biết đau sao cô Út còn chơi kiểu đó, chơi vậy người ta kêu là chơi ngu đó. Con trâu chứ có phải con ngựa đâu.

Cô: thì tui biết, nhưng mà tui chán quá! Ở ngoài đó hông có gì để chơi hết trơn.

Nàng: mơi mốt làm gì thì cô Út phải nghĩ chứ? Cô Út cứ vậy hoài tui lo lắm biết hông?

Cô: em lo cho tui hả?

Nàng: sao hông lo cho được, cô Út là người tui hầu mà, tui thương cô Út lắm luôn á.

Cô: em thương tui kiểu gì dạ?

Nàng: thì em thương cô Út như...như thì là tui thương cô Út, vậy thôi!

Cô: em nói hông rõ ràng gì hết trơn.

Nàng: kệ tui đi, biết tui thương cô được rồi. Xong rồi cô Út ngồi dậy đi.

Cô ngồi dậy đối diện với nàng.

Cô: vậy tui mặt áo vô nha?

Nàng: chưa xong mà, cô Út cởi áo yếm ra đi.

Cô: em...em định làm gì tui?- cô lấy tay che ngực mình.

Nàng: tui có dám làm gì đâu? Tui muốn coi ngực cô Út có bầm hông để tui sức thuốc.

Cô: thôi để tui tự làm, em ra ngoài đi.

Nàng: cô Út sợ tui nhìn chứ gì? Ngực cô Út có chút éc, hổng phải vì lo cho cô Út tui cũng hông thèm nhìn.

Bị nàng chê ngực nhỏ, cô tự nhiên lại tự tin kéo luôn dây áo ra để lộ ngực căng mịn.

Cô: em nói ai ngực nhỏ, ngực tui dị mà nhỏ hả, em nhìn đi.

Nàng cảm thấy như mình đạt được mục đích cũng hùa theo cô liếc nhìn bộ ngực của cô. Cô dùng một tay ôm ngực che đi hai bông hoa nhỏ, nhìn cái bộ câu người của cô coi dễ thương hông.

Nàng: ngực cô Út đẹp vậy á hả? Tui tưởng đâu nó nhỏ lắm.

Cô: bộ bình thường tui mặc bà ba em hông để ý ha gì- cô chề môi.

Nàng: tự nhiên nói chuyện hông nhìn cô Út mà cứ nhìn ngực cô Út quài, tui có phải sở khanh đâu cô.

Cô: thì em nhìn chúng thì cũng phải biết là tui cũng...có nạt có mỡ chứ?

Nàng: dạ rồi, tui biết cô Út ngon rồi- nàng sức thuốc lên ngực cô.

Ngón tay mềm mại của nàng chạm vào ngực cô, chỉ là một lần chạm nhẹ mà nó đã lún xuống.

Nàng: ngực cô Út vừa lớn vừa mềm nữa.

Cộ: kệ tui- mặc cô lại ửng đỏ.

Nàng: em đụng vô cô Út có khó chịu hông?- ngón tay nàng thoa thuốc vòng vòng trên ngực cô.

Cô: hông~- cô kéo dài âm điệu nghe như tiếng nỉ non.

Nàng: cô Út...

Cô: hửm?

Nàng: giọng của cô Út nghe...- ngón tay nàng vẫn ở trên ngực cô.

Cô: sao~- cái giọng ư ử của cô nghe vô cùng yếu ớt.

Cái buồng ngủ nhỏ hẹp bắt đầu nóng lên. Nàng nhìn cô, người con gái chỉ mới qua tuổi đôi mươi, gương mặt ửng hồng, đôi mắt long lanh hơi lim dim, nửa trên thân người gần như không có gì, làn da mịn màng trắng trẻo như bông bưởi, ở trên ngực còn có vài dấu đỏ tím. Nàng nuốt cái ực, cô dễ thương quá, cô ngon quá! Ngon đến chết người!

Nàng: cô Út, cô Út dễ thương quá!

Cô: nhìn tui dễ thương lắm hả?- giọng cô vô cùng nhõng nhẽo.

Nàng: cô Út đừng làm vậy mà.

Cô: em nói em thương tui mà~

Ngón tay nàng chấm thuốc rồi lại thoa lên ngực cô, không hiểu sao nàng lại thoa thuốc mạnh tay hơn.

Cô: ưm~ em nhẹ tay thôi- cô dựa vào đầu giường, nặng nề nói.

Một tiếng nỉ non của cô thành công làm nàng bấn loạn.

Cô: ư~ưm~ em nhẹ thôi.

Cô cứ rên kiểu này lát nữa chắc nàng xỉu mất, mật ngọt chết ruồi, nàng sắp thở không nổi rồi.

Nàng: cô Út ráng chịu đi, sắp xong rồi- nàng chuyển sang bên còn lại.

Cô: ưm~ đau~- cô rên lên như khiêu khích nàng.

Nàng: cô Út chịu khó chút đi, còn tí nữa thôi.

Cô: nhưng mà đau~ ưm~

Nàng bây giờ nóng rang, tay nàng bắt đầu run lên, cô dễ thương quá. Bây giờ có đánh chết nàng thì nàng cũng không thể nói khác rằng mình muốn cô thuộc về mình. Sức hết thuốc lên người cô, nàng cảm giác như mình mới từ địa ngục trở về.

Nàng: xong rồi đó cô Út mặc áo vô đi- nàng lau đi mồ hồi trên trán rồi quay đi.

Cô: sao em nhìn mệt quá dạ?- sói già Trà Nhi hỏi.

Nàng: à, tui hổng sao đâu, tui đi tắm cái nha. Cô Út chờ thuốc khô rồi hẳn mặc áo vô nha- nàng nói xong, chạy ra khỏi buồng.

Cô: sao em gấp quá dạ?- cô cười khúc khích.

Cô khoái lắm, ghẹo gái là niềm vui của cô từ nhỏ rồi. Hồi nãy là cô đau thiệt, nhưng mà nó không đến mức phải rên dị đâu, mà có ai đau mà rên kiểu tà dâm vậy hông?

Cô: dám ghẹo tui hả? Tui làm lại cho em chết luôn.

Nàng sau khi sức thuốc cho xong thì từ chiều tới tôi cứ trơ trơ ra. Tâm trí nàng cứ mãi nhớ về cô. Gương mặt ửng hồng, làn da trắng trẻo, cặp đào tiên nhuận sắc cùng với tiếng rên mê người, cô là Điêu Thuyền sao mà mê người đến thế!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top