Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

chap 12: Nhà phân phối giấm Cantaloupe

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

:)))) chap trước ngọc quá rồi giờ đổi vị xí nhoaaa🙄
Báo trước nha. Ăn giấm nhiều quá thì đừng chữi tui à nha~~

_____________________________❤
Tin là một người như thế nào thì ai cũng biết. Hắn là một tên đã không ghen thì thôi, nếu đã ghen thì sẽ lấy tiền dập chết người đó. Còn Can thì sao? Một con người ngớ ngẩn ngốc nghếch ai nói gì đều tin, tất tần tật mọi thứ cậu ta làm tóm lại một từ thôi là 'Ngốc'!
Gia đình Tin có rất nhiều buổi tiệc trong một năm. Và ngày mai là buổi tiệc khá quan trọng. Có tất tần tật đối tác làm ăn, cổ đông lớn hay người nhà quý tộc trong gia đình Tin. Chuyện này Can được Tin kể và bảo hôm đó cậu muốn tới thì hãy mặc đồ cho đàng hoàng, đừng tôi mất mặt đó!
Thật sự nghe Tin nói xong Can liền chữi thầm 'Tao cũng đâu có tệ, da trắng mặt lại lán chỉ có điều lùn hơn mày thôi nhé -.- đừng có lên mặc, bữa đó tao sẽ cho mày bất ngờ đấy, Tin!'
~~ Hôm đó như hằng ngày Tin qua rước Can đến chỗ bữa tiệc đó. Trước sảnh bây giờ, trang trọng mà uy nga lộng lẫy, trang trí chẳng khác gì phong cách phương tây. Xung quanh mày chủ đạo là màu trắng càng tạo cho người ta có cảm giác thoảng mái không ngợp khi ở đây
Can vì là khách mời nên ngồi ở khu khách Tin thì ở khu khách. Trong đấy Can chán nản đi lòng vòng ở ngoài đến trước cửa kính nhìn vào là hình bóng người thân thương của cậu hiện lên. Nhưng có gì đó, người kế bên Tin quay qua hôn má Tin. Cô ấy rất đẹp, khoác trên mình một bộ váy dạ tiệc không quá lọng lẫy nhưng rất tinh tế nhìn sơ theo con mắt chuyên nghiệp thì con người này rất khiêm tốn còn với Can lúc nhìn cảnh này chỉ có một từ hiện trong đầu cậu 'cái con mụ đàn bà đáng ghét'. Can hứa với lòng sẽ làm rõ chuyện này:))) nhất định. Cái tên kia mà không giải thích được tôi thề nhịn ăn vặt 1 tuần à không 5 ngày à à không 2 ngày. Đúng đúng 2 ngày=)) "CÓ AI HÓNG ỔNG NHỊN ĂN KHÔNG?🙄"

Suy nghĩ của Can bây giờ chỉ muốn biết người vừa hôn Tin là ai? Từ đâu xuất hiện mà hôn chồng ông như vậy? Cô thật sự là ai? Và muốn làm gì Tin? Cô ta có thất sự cướp chồng mình không? Từ những suy nghĩ đó mà Can đi tiệc nhà Tin mà chả thèm ăn thứ gì

Một khoảng trời khác, mọi thứ đều im lặng, hoàn toàn im lặng. Ba Tin lên tiếng:
- sao hả Tin? Cô ấy rất hợp với con. Không ai hợp con bằng cô đó đâu
Tin im lặng. Mọi người im lặng nhìn nhau. Tin vẫn vậy dùng ánh mắt khiến ai nhìn cũng sợ. Trong đầu cậu không có gì ngoài hình ảnh của Can? Và cậu không coi ai ra gì từ khi có được Can rồi... Cậu không trả lời. Ba Tin thấy vậy nói tiếp:
- có mọi người ở đây con hãy nói đi. Ba đã nói nhưng gì tốt cho con rồi.
Khóe môi Tin cười cười  lên riếng:
'Nghe tức cười thật, ông thử nghĩ xem. Trong suốt khoảng thời gian tôi lớn lên ông dặn tôi được mấy điều? Và khoảng thời gian ông cạnh tôi nói chuyện với tôi được tính bằng giây hay phút? Từ nhỏ đến giờ tôi chả biết gì đến hương vị gia đình là gì? Ông chỉ có tiền là nhất. Vợ con ông chả coi là cái thá gì trên đời cả? Bệnh thì quăng cọc tiền ra, liền được giải quyết. Tất tần tật mọi thứ ông chỉ quăng tiền vào mặt tôi rồi tự tôi giải quyết. Nhiều khi tự hỏi tôi có con ông không đấy?'
   Ba Tin lúng túng trả lời:
- Ba biết và giờ ba muốn bù đắp cho con nhưng gì con thiếu thốn, không phải ba đã tìm một cô gái hoàn hảo cho con hay sao?
'Hoàn hảo sao? Tôi không cần? Ông bắt tôi cưới cô ta thì sẽ được mối làm ăn lớn gì đây?'
- ....
'Tôi nói quá đúng phải không?'
- Không phải vậy đâu, con phải hiểu ba chỉ muốn tốt cho con thôi!
'Haha, ông nói thật hay nha. Thôi không nói nhiều nữa. Tôi có quyết định của tôi. Tôi không cần nói ông cũng biết kêt quả phải không?'
- Con cần suy nghĩ kĩ về chuyện này!
'Vậy tôi kể cho ông nghe một chuyện, ông sẽ biết sao tôi lại kiên quyết như vậy'
- Được, con cứ việc
'Ok. Ở đây ai cũng biết gia đình tôi như thế nào đúng không? Đúng nhà tôi rất giàu, nói ra ai cũng sợ. Nhưng thật chất nó chả là cái thá gì cả. Trong căn nhà đó có một đứa trẻ, nó thiếu tình thương. Trong nó lúc nào cũng nghĩ trong nhà chả ai thương gì nó cả. Nhưng lại có một người nói rất thương nó và sẽ bảo vệ nó. Nó như được tiếp thêm sức mạnh và hi vọng để vui vẻ sống trong căn nhà không một tiếng cười này. Và một ngày nó nghe được cuộc nói chuyện của người nói rất thương nó rằng (tao rất ghét mày, tao ước gì mày có thể chết thật sớm). Thử xem một đứa trẻ còn nhỏ bị tổn thương như vậy có thể tin người một lần nào nữa không? Đúng, không thể. Từ đó nó không tin bất kì ai xung quanh nó. Vì vậy nó cũng chẳng có bạn. Nó lại rất ghét người nghèo lại gần nó vì nó biết họ chỉ cần tiền từ nó thôi. Khi lớn lên hắn vẫn như vậy. Không tin một ai. Rồi đến một hôm, có một tên nhà nghèo lại kiếm chuyện với hắn, còn đánh và chữi hắn, làm rất rất nhiều chuyện nhưng hắn rất ghét cậu, nhưng từ từ cảm giác khoing nghe nhưng tiếng chữi mắng đó liền thấy thiếu, nghe nhiều thì lại thích. Cậu ta là một người nghèo nhưng không cần tiền của hắn. Cậu đã 20 tuổi nhưng suy nghĩ như con nít 2 tuổi vậy. Nghĩ gì liền nói đó. Đặc biệt rất ngốc rất dễ bị lừa. Mỗi lần biết mình bị lừa liền ngồi làm nũng như con nít 5 tuổi đòi mẹ mua kẹo vậy đó. Cậu còn rất tin lười của hắn nói nữa, mọi thứ mặc dù biết mình sẽ bị lừa, nhưng vẫn nghe và tin những thứ hắn nói. Tất cả mọi chuyện khiến hắn rung động và muốn có được cậu. Hắn tự hỏi đó có phải tình yêu không, hắn chả biết khi yêu một ai đó như thế nào. Hay chỉ cần đứng đợi để chở người đó đi ăn và ngồi ngắm họ ăn cũng vui. Nhìn họ vui thì mình cũng vui. Hay chỉ là từ những việc tí xíu mà họ làm với mình cũng cảm thấy hạnh phúc. Rồi một ngày hắn nói với cậu rằng hắn thích cậu và muốn cậu là người yêu mình. Cậu chỉ nghĩ hắn nói đùa rồi bỏ ngoài tai nhưng lời hắn nói với cậu. Lúc đó hắn rất hụt hẫn nhưng vẫn kiên quyết chinh phục được cậu. Một khoảng thời gian sau hắn và cậu là người yêu nhau. Mỗi ngày cậu đều chữi hắn mắng hắn giận hắn còn hắn chỉ biết lấy đồ ăn ra để dỗ cậu thôi. Từ đó hắn hứa sẽ không để ý đến ai ngoài cậu. Hắn ở đây chính là tôi đó, nên tôi mong các người ở đây đừng ép buộc tôi với bất cứ cô gái này cả. Vì với tôi cậu ấy là duy nhất, và mãi mãi để tôi dành hết tình cảm cho cậu. Mong các người hiểu. Tôi nói quá nhiều rồi, ăn ngon nhé'
_Thật chứ từ ghét một người rồi chuyên thành thích rất nhanh. Nếu ghét ai đó thì bạn luôn luôn nhớ đến người đó đúng không? Rồi từ từ cái đáng ghét đó thành cái gọi là đáng yêu rồi lại thích họ@@ haiz cái này tác giả cũng bị nè :((( đọc giả có bị không? Cảm giác thật khổ~~
Nói cả câu chuyện Tin liền đi đến chỗ dành cho khách mời tìm Can....


Còn tiếp, chap này chưa có gì gọi là giấm mà đã dài zl~~ mai up tiếp nha❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top