Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hai ngày trôi qua.

Hôm nay đã là thứ Sáu. Vì vậy, buổi tiệc tại nhà của Brad sẽ được tổ chức tối nay. Như đã hứa, Ashley đang giúp cô bạn thân của mình chuẩn bị cho vẻ bề ngoài sao cho thật xinh đẹp và hấp dẫn.

Mái tóc xoăn của Samantha được chải thật gọn và tết đuôi sam một bên. Quần áo Ashley chọn là một tank top ren trắng với quần short jeans đen, dưới chân mang đôi boots ngắn màu nâu. Phong cách trang điểm cho Samantha rất nhẹ mà vẫn tôn lên được đôi mắt và phủ hết mấy chấm tàn nhang trên khuôn mặt cô.

- Nào, bây giờ thì cậu nhìn vào gương đi.

Từ từ xoay người lại, tất nhiên Samantha vô cùng bất ngờ với vẻ bề ngoài mới của mình.

- Thế nào? - Ashley vui vẻ hỏi tiếp.

- Trông tớ... thật tuyệt.

- Ừ. Đây là sự kết hợp giữa "đồng quê" ở kiểu tóc và "thành phố" ở trang phục, vừa dịu dàng, đằm thắm lại rất hiện đại và năng động nữa. Chắc chắn mọi người ở buổi tiệc sẽ cực kì bất ngờ!

- Trong đó có cả Brad nữa phải không? - Samantha hớn hở.

- Ờ, chắc thế... - Ashley có vẻ chẳng mấy mặn mà lắm, rồi tiếp tục - Quy tắc chung của thời trang là phối các phụ kiện và quần áo sao cho thật đẹp mắt, đôi khi còn có thể phá cách hay sáng tạo nữa.

- Vậy à?

- Tuy nhiên chỉ cần một chút sai lầm thôi cũng rất dễ dàng trở thành một "thảm họa thời trang". Cậu hãy tháo cái này ra đi. - Ashley bắt đầu gỡ cặp kính của Samantha ra.

- Đừng! - Cô vội giữ lại.

- Tại sao?

- Tớ sẽ chẳng thấy đường nếu thiếu nó.

- Cứ yên tâm, đó là lí do kính áp tròng được phát minh.

- Không, tớ không đeo thứ ấy đâu. Nó rất có hại cho mắt.

- Chỉ tối nay thôi mà! Cậu phải "lột xác" một cách hoàn toàn.

- Thế này là đủ đối với tớ rồi. Giờ tớ cảm thấy vô cùng tự tin.

- Thôi được, nếu cậu không muốn thì tớ cũng chẳng ép nữa. - Ashley nhún vai đáp.

Vậy là mọi thứ đã được chuẩn bị xong. Samantha tạm biệt cô bạn thân của mình rồi rời khỏi đó và bắc một chiếc taxi.

Buổi tiệc được tổ chức ngay tại căn biệt thự Nelson. Chiếc taxi dừng lại ở đó. Samantha bước xuống xe, cảm thấy thật hồi hộp. Cô vừa háo hức muốn cho Brad xem ngoại hình mới của mình, vừa lo lắng vì chưa bao giờ tham dự một sự kiện nào như vậy cả. Có rất đông người đang ở đây mà đa phần đều là các học sinh khá nổi tiếng trong trường trung học Lincoln High School. Những buổi tiệc kiểu này chỉ bao gồm đồ ăn nhanh và thức uống nhẹ vì mục đích chủ yếu là xã giao giữa mọi người. Nhưng đôi khi, vài tên con trai nổi loạn sẽ chơi những trò rất kì dị, thậm chí còn gây nguy hiểm cho căn nhà và nội thất của nó. Tuy nhiên họ lại chẳng hề bận tâm về điều đó bởi vì đằng nào thì cũng khá giả rồi nên dù có rách rèm, vỡ kính, cháy thảm, bể tường như trong các bộ phim nhảm nhí dành cho teen thì vẫn mua lại được cách dễ dàng.

Samantha dần tiến vào khu vực trước căn biệt thự, và không ai chú ý đến cô cả. Họ còn đang bận làm quen với nhau, chỗ nào có con trai hấp dẫn hay con gái xinh xắn sẽ được vây quanh bởi một nhóm người muốn kết bạn hoặc tán tỉnh. Tại bể bơi có vài người dự tiệc mặc luôn cả áo tắm nằm dài trên phao nhâm nhi các loại thức uống đem xuống từ trên bờ. Samantha cảm thấy rất thoải mái và đang nôn nóng muốn gặp Brad.

Khỏi cần phải đợi lâu, cậu ta đã xuất hiện trước cửa nhà. Hôm nay trông Brad bảnh trai hơn mọi ngày với chiếc áo khoác da cùng quần cũng là jeans đen như Samantha, nhưng chỉ đứng một mình, không hề có Kimberly Morgan bên cạnh. Chắc cô ta đã quá nhàm chán những bữa tiệc mà đối với Samantha thì vẫn còn rất mới mẻ, hoặc đang bận chăm sóc sắc đẹp nên cần được nghỉ ngơi thư giãn.

Dường như Brad có vẻ không chú ý lắm khi Samantha mỉm cười, trông bộ dạng cậu ta thấp thỏm cứ như đang chờ ai đó. Cô bèn lên tiếng gọi:

"Brad!"

Chàng trai hot nhất buổi tiệc vội quay lại, và vẻ mặt trông cực kì kinh ngạc. Samantha chạy đến chỗ cậu ta.

- Cậu là...

- Là tớ, Samantha đây! Tớ đã giữ đúng lời hứa rồi đấy nhé! Buổi tiệc của cậu thật sự rất hoành tráng!

- Cảm ơn, nhưng...

- Tớ biết, tớ biết cậu đang thắc mắc. Tất cả là nhờ Ashley đã sửa soạn giúp tớ cho buổi tối nay. Cậu thấy thế nào?

- Ừ, đẹp đấy! - Brad vừa hài lòng vừa thích thú - Trông cậu rất khác với ngày thường, theo chiều hướng tích cực.

Samantha vô cùng sung sướng khi được khen như vậy, đặc biệt khi đó là một lời khen về ngoại hình và người khen cô là một anh chàng đẹp trai.

- Tớ vui khi cậu nói vậy!

- Vào đây nào.

Brad bắt đầu nắm tay cô kéo đi, làm người ta suýt nữa thì té xỉu. Đây chính là lần đầu tiên Samantha được một chàng trai chủ động cầm tay, và lại còn là Brad Nelson nữa mới đáng bất ngờ. Mọi người ở buổi tiệc đồng loạt quay sang nhìn họ với vẻ mặt rất, rất sốc trong khi cậu ta vẫn ung dung đưa cô vào khu vực chính: căn phòng khách rộng lớn với đài phun nước và một bàn tiệc kéo dài để nhiều loại đồ ăn hảo hạng và thức ăn nhanh cao cấp. Ngoài nước ngọt còn có cả bia cùng rượu vang đắt tiền.

Tiếng xì xào bắt đầu rộ lên, và nếu lắng tai nghe kĩ thì sẽ là:

- Ai mà sướng vậy nhỉ?

- A, có phải đứa con gái "khó nhìn" mới chuyển đến cách đây vài tháng không? Bữa nay nhìn được đấy chứ!

- Hình như tên cô ta là Sarah hay Samantha gì đó. Mọi ngày tớ chẳng bao giờ chú ý đến con người này cả.

- Nhưng tại sao Brad lại mời nó đến đây và còn nắm tay nó nữa? Kimberly mà biết thì cậu ta chết chắc!

Samantha bấu chặt vào tay Brad để giữ thăng bằng trước những ánh nhìn soi mói từ tất cả mọi người. Cũng công nhận bàn tay đó rất đẹp và ấm nhưng nó đang kéo cô như bay...

Cuối cùng thì cậu ta đã chịu dừng lại.

- Brad, tớ tự đi được mà! Sao lại đưa tớ vào tận trong này vậy?

- Thế cậu đã biết hết mọi ngóc ngách nhà tớ rồi à? - Brad vớ lấy một lon bia ở gần đó rồi bật nắp uống.

- À, chưa.

- Vì vậy cậu mới phải cần tớ dẫn đường. Mọi người ở đây được mời nhiều lần rồi nên đã thông thạo từng khu vực. Còn cậu thì đây chắc hẳn là lần đầu tiên tham dự chứ nhỉ?

- Ừ, thậm chí ở trường cũ của tớ học sinh chẳng bao giờ tổ chức những buổi tiệc thú vị như thế này.

- Ồ, vậy cậu có muốn tận hưởng những trải nghiệm mới mẻ không? - Brad tỏ ra ẩn ý, làm Samantha dù thông minh vẫn không hiểu gì cả.

- Ý cậu là sao?

- Là thế này này... - Cậu ta bắt đầu sờ tay lên lưng cô, tay còn lại bỏ lon bia xuống và đặt vào chiếc đùi trần.

Samantha giật nảy mình, sau đó lo lắng hỏi lại:

- Ờ... Cậu đang làm gì vậy?

Mặc kệ câu hỏi đó cùng những cái há hốc mồm kinh ngạc xung quanh, Brad vẫn ngang nhiên đụng chạm vào người cô gái "xấu xí" thường hay hướng dẫn bài tập giúp mình ở trường. Chỉ có điều bây giờ trông cô ấy cũng rất có phong cách chẳng kém gì ai.

- Tối nay cậu đẹp lắm, Samantha... - Brad thì thầm.

- Ừm...

Tự nhiên, Samantha không còn cảm thấy mừng rỡ khi được khen nữa, mà linh cảm thấy có gì đó bất thường. Chẳng biết phải làm sao, cô bắt đầu nghĩ đến những lời khuyên của Ashley về cách ứng xử và giao tiếp, hay đúng hơn trong tình huống này là cách đối phó với hành động lộ liễu, tự nhiên quá mức của Brad. "Chủ động, tự tin". Samantha kéo mạnh tay cậu ta ra khỏi người mình.

- Ở đây có nhạc không?

- Tất nhiên rồi. Nhưng cậu hỏi để làm gì chứ? - Brad ngạc nhiên.

- Tớ muốn nhảy một chút.

- Nhảy ư?

- Ừ!

- Cậu biết nhảy?

- Chỉ lắc lư theo nhịp thôi. Chẳng phải đó là những điều mọi người thường hay làm tại các buổi tiệc trung học sao?

- Đúng thế. Mà tại sao cậu lại biết được?

- Tớ cũng xem TV nhiều lắm, nhưng không chắc liệu nó có giống với ngoài đời thực không.

- Thì tương tự vậy. - Brad vẫn chưa hết bất ngờ vì bây giờ Samantha lại là người chủ động nhập tiệc.

Nhạc đã được bật lên theo yêu cầu. Đó là một bản "Move" của Little Mix từ tay DJ thuê sẵn. Mọi người ở buổi tiệc vô cùng thích thú và bắt đầu chuyển động cơ thể, trên tay là lon nước ngọt, bia hay một li rượu. Một số dưới bể bơi cũng trèo hết lên bờ để hưởng không khí.

Dường như đây là phút giây họ mong đợi nhất. Nhạc nổi lên thì khung cảnh sẽ trở nên khác biệt và sôi động hơn rất nhiều.

Samantha bỗng dưng trở nên lúng túng. Đến việc lắc lư cô cũng chẳng dám thực hiện vì thấy điều đó không hề hợp với tính cách của mình. Tự nhiên nhảy không ra nhảy, cứ kì kì thế nào. Cuối cùng Samantha chọn cách đứng yên tại chỗ cho lành. Miễn sao tránh được bàn tay đẹp nhưng cứ chạm lung tung của Brad là ổn.

- Sao cậu không thực hiện lời mình nói đi?

- Ừm... Tớ hết hứng rồi.

- Cậu cũng dễ thay đổi thật đấy. Thôi thì tớ đành phải nhảy một mình vậy.

Brad đã "nhảy", hay đúng hơn là tỏ vẻ khiêu gợi với Samantha khi từ từ cởi chiếc áo khoác da ra, vừa lắc lư vừa tiến gần lại hơn... Cô chẳng biết làm gì khác mà cứ dần dần lùi về phía sau...

"Hãy cứ chủ động và tỏ ra thật tự tin."

Lời Ashley nói chợt văng vẳng bên tai. Đột nhiên, Samantha dùng tay đẩy mạnh Brad đi, thế nhưng hành động đó cũng chỉ khiến cậu ta ngừng chuyển động một lúc. Sau đó thì Brad nắm lấy tay cô rồi tiếp tục lắc lư...

- Dù sao cậu cũng đang tham dự bữa tiệc do tớ tổ chức mà! Chiều lòng chủ nhà một chút không được hay sao?

- Cậu thực sự muốn tớ nhảy hả, Brad?

- Không chịu thì tớ sẽ dùng "biện pháp mạnh" đấy!

- Biện pháp gì cơ?

Chẳng cần trả lời, Brad lại đưa tay vuốt lên chân Samantha và nhìn cô với một nụ cười nửa miệng...

- Ờ, được rồi...

Cô nhanh chóng né chân ra, rồi chuyển động theo sự dẫn dắt của cậu ta, sau đó nhận thấy mọi chuyện không đến mức tệ như mình nghĩ. Dù gì thì cũng có người đang nhảy giống y như mình, với lại không ai dám bảo trông Brad Nelson nhảy rất kì cục. Tóm lại cứ việc lắc lư hết cỡ vẫn sẽ không thành vấn đề.

Khoảng hai tiếng trôi qua.

Càng lúc Brad càng đụng chạm vào người Samantha nhiều hơn. Có vẻ như cậu ta đang say, theo nghĩa đen vì nãy giờ cũng đã nốc kha khá bia. Cô vẫn còn tỉnh táo nên rất khó chịu. Samantha chỉ thích Brad với vẻ hot boy lạnh nhạt, bất cần như mọi ngày chứ chẳng phải "buông thả" như thế này.

Cuối cùng, không chịu đựng được nữa, cô lên tiếng:

- Này...

- Sao thế, Sam?

- Muộn rồi, tớ phải về đây.

- Còn sớm mà, cậu ở lại với tớ một chút nữa đi...

- Trước khi tham dự buổi tiệc này, tớ đã xin bố mẹ và được cho phép, nhưng với một điều kiện là phải về nhà đúng giờ.

- Mặc kệ họ đi... Cậu lớn rồi...

- 17 tuổi thì vẫn chưa.

- Sam à... - Brad rúc đầu vào cổ Samantha và "nũng nịu" như cún con, nhưng cô vẫn cương quyết nói không. Chiêu "gạ tình" đó đã mất tác dụng.

- Hẹn gặp cậu ngày thứ Hai. - Samantha buông cậu ta ra, rời khỏi buổi tiệc và bắc taxi về nhà.

---
Ashley đợi đến đúng giờ thì vội gọi điện ngay để hỏi thăm tình hình buổi tiệc. Lúc này Samantha đã thay chiếc tank top và quần short bằng một bộ pyjama. Phấn trang điểm đã được rửa sạch hết, và cô chỉ còn giữ lại tóc đuôi sam của mình.

- Thế nào? Cậu có gặp Brad không? Mọi người ở bữa tiệc đều nhận ra cậu chứ? - Ashley dồn dập hỏi.

- Bữa tiệc được. Tất nhiên chủ nhân của nó cũng có mặt và tớ không chắc với vẻ bề ngoài mới đó thì có ai nhận ra mình không.

- Vậy cậu đã làm gì ở đó?

- Ừm... Hầu hết là nhảy với Brad.

- Nh... Nhảy với Brad ư? - Ashley há hốc mồm kinh ngạc.

- Ừ, hay đúng hơn chỉ lắc lư theo điệu "Move" của Little Mix thôi.

- Làm thế nào mà... À, đúng rồi, chắc là vì tối hôm nay cậu khác với ngày thường.

- Còn nữa, tất cả mọi người đều dán mắt vào bọn tớ.

- Ủa, chứ Kimberly không có ở đấy sao?

- Không. Tớ cũng đoán chắc đó chính là lí do tại sao Brad lại chủ động kéo tay tớ nhảy cùng.

- Cậu cảm thấy sao? Chắc cậu vui lắm nhỉ?

- Ừm... - Samantha bắt đầu nghĩ đến mùi nước hoa được xịt một cách nồng nặc trên người Brad - Cứ kì cục thế nào ấy. Tớ có cảm giác rằng Brad chỉ muốn tiếp xúc gần khi tớ diện quần áo hở hang thôi. Bình thường thì cậu ấy có vẻ hơi lạnh nhạt.

Ashley hiểu được nguyên nhân của điều này. Bọn con trai như Brad Nelson đều mong muốn một điều duy nhất ở con gái, và nếu là một cô gái như Samantha thì còn có cả trí tuệ nữa.

- Bây giờ cậu còn thích Brad không, sau khi hiểu rõ con người thật của cậu ta?

- Con người thật gì cơ?

- Thì Brad đang lợi dụng mọi thứ của cậu chứ sao nữa! Trong khi vẫn đang có bạn gái sờ sờ ra đấy.

- Không, cậu ấy không làm vậy đâu. Là do tớ tự nguyện giúp đỡ cho Brad thôi. Với lại tối nay cậu ấy có hơi say vì mấy lon bia. - Samantha bênh người vừa có những cử chỉ bất lịch sự với mình tại buổi tiệc.

- Giúp đỡ về việc học tập à?

- Tất nhiên rồi.

- Vậy còn việc gì nữa không?

- Ý cậu là sao đây?

- Thì giúp Brad vẫn có người để "nhảy" cùng khi vắng mặt cô bạn gái bên cạnh.

- Cậu muốn nói thẳng ra rằng ở buổi tiệc tối nay, đối với Brad tớ chỉ là người thay thế Kimberly Morgan thôi phải không? - Samantha cảm thấy hơi bực mình.

- Đúng quá còn gì!

- Cậu ấy đã khen trông tớ rất đẹp đấy! Không hề giả tạo một chút nào cả.

- Thì sự thật là cậu đẹp, nhưng đợi đến thứ Hai tuần này khi quay lại trường xem, Brad sẽ trở về thái độ cũ đối với cậu thôi. Hồi nãy cậu cũng vừa mới bảo là cậu ta đã say vì uống bia nữa, và cũng không có mặt Kimberly tham dự.

- Nhưng...

Tim Samantha chợt chùng xuống. Sau khi suy nghĩ kĩ về đều này, cô chỉ biết thở dài.

- Ừ, chắc tớ sẽ phải chấp nhận sự thật này.

- Đừng nuôi hi vọng gì với Brad Nelson. Tương tư một người như cậu ta chỉ có buồn bã và đau khổ thôi, mặc dù trước đó là vui sướng trong sự ngộ nhận.

- Tớ cũng chẳng biết nữa. Tuy nhiên nếu Brad vẫn giữ thái độ ở bữa tiệc trong những ngày tiếp theo ở trường học thì cũng có thể tớ sẽ xiêu lòng đấy.

- Cậu cứ lo xa. Chuyện đó sẽ không bao giờ xảy ra đâu. Chẳng lẽ cô bạn gái kiêu kì của cậu ta tự dưng lại biến mất à?

- Tớ mong điều này thành hiện thực lắm lắm...

- Cậu "độc ác" thật đấy, nhưng độc ác với Kimberly thì không sao cả. - Ashley cười nói.

- Ừ, tớ cũng nghĩ như vậy đấy!

Sau khi chúc nhau ngủ ngon, hai cô bạn cúp máy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

#lovestory