Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

BÀI HỌC SỐ 5 : KHĂN LEN TỰ LÀM RẤT LÀ ẤM


- " Sento –san , hôm nay anh không định đi đâu à , nay là giáng sinh mà '' Misora sau khi đặt tách cafe cho vị khách trước mặt thì cô bé liền hỏi . Anh chàng này đang là khách quen của quán , cứ tầm sau 5h là anh ấy lại đến đây , luôn đi một mình , luôn chỉ gọi cafe đen và cô bé cũng tháy rằng thỉng thoảng anh ấy lại nhìn cô , sau đó lại nhìn sang bố cô..không hiểu có ý gì nữa .

- " À không , anh hôm nay không có tính đi đâu cả . Còn em thì sao ? Có cần anh phải về sớm cho em đi chơi không ? " . Sento cố tạo ra một nụ cười tự nhiên nhất , nói sao đây nhỉ , những người thân nhất với cậu giờ đều chì còn là quá khứ , Misora , Master , Sawa-san , Gen-san , Kazumin ,.....họ vẫn ở đây nhưng lại không còn là những người cậu biết nữa . Cái giá của việc cứu thế giới đây sao ?! Những ngẫm ra thì cậu vẫn còn tên não cơ bắp Banjou là bạn , hắn ta cũng đang rơi vào tình huống không biết nên vui hay nên buồn nữa , cô bạn gái của hắn vẫn đang yêu hắn nhưng lại không phải là hắn ( nghe thật hại não phải không ) . Sáng nay tên đó đã đi đâu từ sớm rồi , nghe bảo là phải đi đóng làm Santa Claus cho một sự kiện nào đó , não cơ bắp mà cũng biết đóng giả , ngộ thật ha .

- " Lát nữa ba em sẽ về , tối nay hai bố con sẽ cùng nhau ăn mừng Noel " . Câu nói của Misora vô tình làm Sento chạnh lòng , cậu đang nhớ lại quang thời gian trước , cũng chính tại nơi này , cậu đã có quãng thời gian vui làm sao , cùng chia sẻ niềm vui , nỗi buồn , với Master , với Misora , với Banjou ,....thế mà tất cả chỉ còn là quá khứ mà thôi . Đang miên man trong dòng suy nghĩ thì bỗng bị cắt ngang bởi tiếng nói của cô bé kia :

- " Thế tối nay anh đón Noel với ai ? "

- " À , chắc là một mình thôi . Thằng bạn anh bận đi làm Santa đến khuya mới về " một nụ cười chua chát kèm với câu trả lời của Sento

- " Vậy..nếu anh không ngại , tối anh ở ..ở lại đây , ăn cơm với ba con em ..." lấy hết dũng khí trong người ra thì Misora mới dám nói ra câu đấy . Không hiểu sao , dù chỉ gặp nhau trong những lần đến quán Misora luôn để ý anh chàng này . Cũng đúng thôi , anh ấy cũng đẹp trai mà , tính tình lại thoái mái , biết cách ăn mặc , lại còn cười duyên nữa chứ , ( tác giả cũng thế ) làm mấy lần khiến cô suýt làm rơi đồ đang bê ra . Cứ như thế tạo cho cô bé một cảm giác luôn ngóng trông mỗi khi 5h chưa thấy anh ấy đến , mặt cứ thấp tha thấp thỏm , chỉ đến khi cánh cửa mở ra và bóng người với đôi giày hai màu xanh đỏ thì nụ cười mới trở lại .

- " Em...em nói gì cơ ? "

- " Em nói là , nếu như Sento-san không ngại thì tối nay cứ...ở..ở lại đây ăn cơm với gia đình em " ( trời ơi , người ta đã ngượng rồi lại còn hỏi lại nữa )

- " Nếu vậy thì tốt quá , anh cám ơn nhé " bỗng dưng Sento lại cầm lấy tay cô bé mà nắm , vẻ mặt vui mừng vô cùng , cái hành động đó làm cho khuôn mặt xinh xắn kia bỗng phớt lên ánh đỏ rồi . Ai mà không thế khi người mình có cảm tình lại làm thế với mình chứ .

- " Nhưng anh phải cùng em bán hàng đấy nhé , 6h quán em mới đóng cửa cơ , còn một tiếng nữa lận " .

- " Được thôi , thiên tài như anh làm gì mà chẳng được " Sento vừa cười vừa nói , quán Nascita với cậu đâu còn lạ gì . Mà quái thật , trước đây quán ế chỏng ế chơ chả có lấy một mống khách mà bây giờ lại có mới lạ chứ , không lẽ tay nghề của Master đã lên rồi .

7h tối hôm đó

Cả ba người lại quây quần bên nhau , dù đã có nói là không phải nhưng Master cứ gọi cậu là Satou Taro , rồi còn yêu càu cậu phải hát nữa chứ , từ chối mãi không được , đứng lên cầm lấy cây ghita để ở góc tường . Sento ngồi đó , cất lên giọng ca của mình :

"It's amazing how you can speak right to my heart

Without saying a word, you can light up the dark

Try as I may I could never explain

What I hear when you don't say a thing

The smile on your face let's me know that you need me

There's a truth in your eyes saying you'll never leave me

The touch of your hand says you'll catch me if wherever I fall

You say it best when you say nothing at all

All day long I can hear people talking out loud

But when you hold me near, you drown out the crowd

Try as they may they can never define

What's being said between your heart and mine

The smile on your face let's me know that you need me

There's a truth in your eyes saying you'll never leave me

The touch of your hand says you'll catch me if wherever I fall

You say it best when you say nothing at all

The smile on your face let's me know that you need me

There's a truth in your eyes saying you'll never leave me

The touch of your hand says you'll catch me if wherever I fall

You say it best when you say nothing at all "

Link bài hát :


Mỗi lời ca cất lên là mỗi lần Misora chìm đắm trong cảm xúc lâng lâng , hình ảnh của anh khi hát thật là đẹp . Nếu như bình thường , Sento mà cô biết là một người vui vẻ có đôi chút tự kiêu về bản thân còn như lúc này , anh đang thả hồn mình theo giai điệu của bài hát , trông thật lãng tử , điều đò càng làm tình cảm của cô lớn thêm nữa .

Kết thúc bữa tiệc , Sento phụ giúp Misora dọn dẹp còn ông chủ quán đã say quác cần câu rồi . Xong xuôi mọi việc thì cũng đã gần 12h , Sento phải trở về rồi .

-" Sento-san , em... có món quà muốn tặng anh , chúc anh giáng sinh vui vẻ " Misora nói rồi đưa cho Sentao một chiếc túi

-" Quà anh cho sao , cám ơn em nhé Misora- chan " Mở chiếc túi ra , trong đó là một chiếc khăn quàng cổ màu xám tro , hình như được may tay thì phải , đẹp quá .

- " Em thấy anh hay đeo khăn quàng lắm , không biết có anh có thích không nữa ..." Vừa nói Misora vừa cúi mặt xuống , cô bé không dám ngẩng mặt lên nữa

- " Cái này là em tự làm à ? "

- " Vâng...vâng..!! "

- " Sao em phải mất công vậy ? Nhìn tay em này , chắc kim đâm vào tay nhiều lắm hả ? " Từ lâu Sento đã để ý thấy nhưng vết băng trên tay cô bé này , nhưng do lúc đó cả hai chỉ là quan hệ xã giao nên cậu không dám hỏi , nay nhìn thấy chiếc khăn này thì mới hiểu rõ nguyên nhân .

- "Vì...vì...em .. " Misora đang cố nói ra nhưng sao cứ như có cái gì đó đang nghẹn lại ở cổ vậy ,..em phải vào nhà đây , muộn lắm rồi , tạm biệt anh Sento " Cánh cửa đóng cái rầm , làm cho nam chính của chúng ta ngớ người không hiểu gì cả .

Buộc chiếc khăn mới được tặng lên cổ , ấm thật đấy , không nghờ Misora khéo tay đến vậy . Sento cứ thế mà đi về mà không để ý kỹ : tại một góc nhỏ của chiếc khăn : có hình thêu một chú thỏ kèm theo dòng chữ : " ".

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top