Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Thương gửi Hana cùng nỗi đau của Quá khứ và Hiện tại

[01.03.2019]
Na thương mến!
Mình nghĩ là câu chuyện này nên bắt đầu bằng một câu chuyện khác cách đây hơn 10 năm.. Đúng! Hôm nay, chúng ta sẽ khơi lại nỗi đau mà chúng ta đã cố lãng tránh suốt những năm tháng qua.

Ngày trước, Na còn nhớ không Na? Chúng ta có một cô bạn thân. Cô bé đó, vì sẽ chẳng mãi lớn được nên cứ gọi là cô bé vậy. Cô bé đó chính là người đầu tiên khiến chúng ta mạnh mẽ. Cô bé đó khiến chúng ta trỗi dậy tinh thần trượng nghĩa. Cô bé đó là người đầu tiên chúng ta muốn bảo vệ.
Cô bé đó bị bệnh tim bẩm sinh.
Na còn nhớ không Na? Về những điều chúng ta đã từng hứa với nhau. Chúng ta đã hứa với nhau rất nhiều. Thời điểm lúc đó, và cả tương lai sau này. Chúng ta hứa sẽ mãi bên nhau.
Rồi sau đó?
Vì những khó chịu ngày cô bé đó trở bệnh. Vì những giận hờn non trẻ với cái tôi bao giờ cũng lớn hơn cái bóng đổ lúc 4 giờ chiều. Và vì những lời hứa còn dang dở. Chúng ta đã giận cô bé đó.. Và rời bỏ.
Không! Là cô bỏ chúng ta đi trước. Tại sao khi mọi thứ gần như chạm đến, cô bé đó lại bỏ lại tất cả mà đi?
Không! Là chúng ta đã trẻ con coi lời người đang làm nũng là thật.
Na ạ, đến giờ phút này, mỗi ngày mỗi giờ mỗi phút giây, chúng ta.. hay là chỉ có Na 23 là luôn tự hờn trách, dằn vặt về sự ngu ngốc của mình khi đó. Giá như mà lúc đó bị đuổi cũng không về. Giá như mà có thể gieo rắc thêm ít lòng tin. Giá như mà không la cà để kịp về nhìn nhau lần cuối. Giá như mà...
Chúng ta, một giọt cũng không rớt xuống, hờ hững nhìn dòng người khoác áo trắng than khóc tiễn đưa.
Chúng ta, một lần cũng không bước xuống ngôi nhà nhỏ hàng ngày vui chuyện đất trời.
Chúng ta, một nén nhang cũng không đặt xuống cho người dưng vô cùng thương yêu đó.
Chúng ta, chính là những kẻ vô tâm ở trước người đời... Chỉ biết rưng rức cuối thấp đầu thút thít trong giờ học.
Thôi. Nỗi đau nào rồi cũng qua. Còn nếu không qua thì gói gém chặt rồi cho vào chai thả biển trôi đi mất.
Chỉ là cái chai ấy không hề trôi ra biển cả mà dạt trở lại vào bờ sỏi, im ỉm đau mãi trong lòng.

Năm tháng qua đi.. Hôm nay, chúng ta gặp một người bạn mới - Pun.
Cảm ơn Plan và Mean đã kết nối Na và những người bạn mới, có cả Pun.
Câu chuyện bắt đầu khi Pun có ý định kết thúc đời mình. Lại nổi máu anh hùng mà xen vào can thiệp, chúng ta đã nghe được một câu chuyện dài. Và điều chúng ta để tâm đến nhất, là Pun bị bệnh tim. Hình ảnh cô bé đó ùa về.
Chúng ta lắng nghe.
Chúng ta thương cảm.
Chúng ta bắt đầu lún sâu vào cuộc đời của Pun.
Thật can đảm! Tại sao những người trẻ (thật ra chúng ta cũng trẻ mà?) lại có thể đánh cược, mang hết những gì mình có để đổi lấy một lần được gặp Mean?
Chúng ta đã cảm phục những người đó, có cả Pun.
Ủa? Quên. Quay lại nào!
Chúng ta đã quá đặt nhiều yêu thương và quan tâm vào Pun. Điều đó làm Na 23 có chút lo sợ.
Đúng! Chính là sợ bản thân sai trái, sợ bản thân đê tiện, đem hết thảy những yêu thương, những quan tâm mà đáng lẽ cô bé kia nhận được để đặt vào Pun. Chính là sợ cảm xúc hiện tại đối với Pun là người thay thế cho cô bé đó.
Nhưng Pun.
Na quan tâm là thật. Na thương Pun cũng là thật. Và nỗi sợ mất đi Pun cũng là thật.
Na đã vô cùng sợ hãi khi thấy hình ảnh đó.
Chúng ta chỉ vừa nói chuyện với nhau. Pun nói Pun lười giải thích.
Vài giờ sau, Pun đăng một tấm ảnh đáng sợ cùng câu nói lười giải thích.
Na sợ, Na chính là nguyên nhân để Pun làm hại bản thân mình.
Na sợ, Na đã làm phiền Pun nhiều đến mức Pun căng thẳng mà đưa ra quyết định sai trái đó.
Na sợ, Na mất Pun.

Pun ạ.
Đôi lúc, Na muốn Pun xem bộ phim đó, "13 reasons why?". Xem không phải để học theo cách nhân vật chính mà xem để thấy nỗi đau để lại cho người khác nếu bản thân mình gặp chuyện, chính xác là khi mình tự hủy hoại mình.
Na mất một người ông rất yêu thương mình. Na cũng mất đi một người bạn mà Na vô cùng thương mến. Vậy nên, Pun đừng biến mất. Na không muốn phải mất thêm ai nữa cả.
Xin Pun...
Mong Pun luôn giữ cuộc đời nhẹ nhàng và trong trẻo như chuông gió.. Như 'Phong Linh' mà Pun muốn.

Thương cô bé nhỏ năm nào ❤
Thương Pun 💚

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top