Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chương 3: Tuyên chiến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ánh nắng ban mai chiếu qua cửa sổ trong suốt vào phòng ngủ nhỏ gọn. Lộ ra hai người đàn ông đang ngủ ngon trên chiếc giường êm ái. Một người là một thanh niên đẹp trai với mái tóc dài chấm vai. Người còn lại là một thân hình trắng trẻo trẻ tuổi đang cựa quậy một cách khó chịu. Có thể do chưa quen với cẳng tay nặng Rain: " Mẹ ơi nóng quá, mẹ có thể giảm nhiệt độ điều hòa cho Rain được không?"

Quá gần anh ấy khiến nhiệt độ dưới chăn nóng hơn bình thường. Cậu bé nhỏ giọng lẩm bẩm nhưng không chịu mở mắt mà chỉ mới trở mình vuốt vuốt tay để tìm cái gối yêu thích của mình.

Hôm nay cái gối có vẻ hơi cứng hơn bình thường, nhưng dù có buồn ngủ đến mấy, đêm qua cũng chỉ có chuyện ...

Rain: "!!!"

Bạn đã bao giờ mở miệng khóc không thành tiếng chưa?

Đó là tình trạng của Waren, người đã mở mắt để nhìn thấy một cảnh tượng kinh ngạc!

Tình huống này ai mà không sốc thì quá cứng.

Tối qua nhớ là cậu đang ngồi ôm gối trên ghế sô pha để không phải trả phí bằng thân thể. Nhưng tỉnh dậy gặp người đó ngủ cách cậu chưa đầy ba phân. Đôi mắt cậu mở to và nín thở. Đến khi mặt cậu đỏ bừng.

Tại sao cậu lại ở đây???

Rên hét lên khe khẽ. Cậu không dám động đâyh vì có người đang ôm eo cậu, sợ cái người khổng lồ này tỉnh dậy. Bộ não hoạt động hết công suất bỗng dưng trống rỗng, không có câu trả lời nào. Tại sao cậu lại nằm ở đây. Tại sao lại nằm dưới thân tên đàn anh biến thái tự luyến này.

Không, trước hết không phải tại sao cậu lại ở đây mà là đã làm gì chưa??

Waren nhắm mắt lại, vén chăn lên, suy nghĩ trong vài giây trước khi mở măts trong sợ hãi. Hy vọng mở mắt ra không nhìn thấy con trăn đang ngủ.

Người ta nói người say rượu khi tỉnh dậy sẽ không nhớ rằng mình đã ngủ với ai. Và tôi thề rằng nếu hôm nay sống sót, tôi sẽ không bao giờ chạm vào nó nữa!

Cậu bé đã hạ quyết tâm. Sau đó quyết định mở mắt ra.

Rain: "chờ đã"

Cậu gần như nín thở trong gần một phút. Nhìn vào trong chăn thở hắt ra nhẹ nhõm. Khi dưới tấm chăn vẫn còn nguyên quần áo trên người, chỉ có tên khốn nạn kia đã gác tay lên người cậu.

Payu: "hahaha"

Rain lại nín thở lần nữa, cứng người khi nghe thấy một tiếng cười lớn trên đầu. Không cần phải nói, bạn cũng biết âm thanh này là của ai.

Có hai người trong phòng này. Âm thanh của một cô gái ma đêm qua! Chết tiệt!

Payu: "Còn đầy đủ quần áo không có nghĩa là nong an toàn"

Rầm

Lời nói bão táp như một liều thuốc chữa trị cho một trạng thái ngáo đá của Rain. Rain ý thức đẩy mạnh ngực người kia, nhướng mắt lên để nhìn một cách giận dữ. Nhưng bắt gặp ánh mắt ranh mãnh lim dim với khóe miệng co giật lên thỏa mãn.không sai, cậu là người đã bị tổn thương sâu sắc.

Rain: "Buông tôi ra"

Rain đã đấu tranh với tất cả khả năng của mình. May mắn thay, lần này không có kìm kẹp của người kia, nhưng...

Chết tiệt.

Khi đối phương không giữ lấy cậu mà cậu lại vặn vẹo, kết quả là ... ngã xuống giường.

Payu: "Nếu em thích ngủ dưới đất thì cứ nói"

Người trên giường không có một chút ý định giúp cậu. Anh ta tiến đến mép giường, kê cằm lên tay nhìn cậu với vẻ thích hú. Khiến nam thanh niên vừa tức giận vừa xấu hổ, xoa xoa mông rồi lập tức đứng dậy.

Rain: " Đồ khốn"

Rain nói lời cáo buộc đẫm nước mắt. Điều đó làm cho đôi mắt của một người đàn ông to lớn tỏa sáng

Payu : " em có sao không?"

Trong lòng Rain thầm sợ hãi lùi lại đôi bước nhưng mà đau quá khiến Rain nói to

Rain: " Mày là đồ tồi, nghe thấy chưa?"

Payu: "Em muốn xem người xấu thật sự muốn làm cái gì không?"

Rain: " Tránh ra đi"

Khi Payu giả vờ tiến lại gần, cậu lùi lại ợ hãi hét lớn, vẻ mặt đáng thương, như thể bị người lớn bắt nạt. Mà người lớn này giống như một ác quỷ không có một chút thương hại. Chỉ đứng nhìn và mỉm cười.

Payu: " Nong sợ??"

Rain: " Ai sợ mày?"

Huh!

Payu: " Không sợ làm lùi lại làm gì?"

Rain: " Vậy mày lại gần đây làm gì?"

Payu mỉm cười bước thêm hai bước nữa. Khi Rain liếc nhìn chiếc túi đặt trên ghế sofa. Do dự nghĩ rằng cậu sẽ đủ nhanh để chạy đến tóm lấy cái túi và chạy ra khỏi cửa kịp thời? Nhưng trong vài giây đó ... Payu bước đến, cầm lấy khăn tắm quàng lên vai.

Rain thở dài

Payu: " Nhóc con chỉ giỏi mạnh mồm"

Rain: "Ta không có mạnh mồm!"

Payu: "Vậy để anh thử xem "

Chủ nhân của căn phòng nháy mắt sắc bén. Phản đòn làm chocậu bé giật mình thấy dáng người cao lớn đang di chuyển. Cậu không còn thời gian để cân nhắc nhiều hơn thế nữa. Vì vội vàng lấy túi xách trên ghế sô pha. Sau đó chạy quanh phòng. Payu đứng giữa phòng, quay lại cửa một lần nữa, tay nắm lấy nắm cửa.

Rain: " Đi chết đi"

Khi tay nắm được cái nắm cửa, miệng thì la hét, chửi bới nhưng ...

Ngốc nghếch

Rain: " Ồ"

Cậu không thể mở nó! Nhưng không kịp, bóng dáng cao lớn bước lại gần sau lưng, áp sát vào lưng cậu. Mồ hôi chạy dọc sống lưng và cậu cũng cảm thấy cơ thể nóng lên.

Mẹ ơi cứu Rain.

Payu: " Em biết không"

Một giọng nói trầm ấm, nguy hiểm vang lên bên tai cậu, thì thầm khiến cậu dựng tóc gáy, khiến não bộ của cậu đình chỉ hoạt động. Nhưng thay vì ôm lấy Rain, đôi bàn tay to lớn đó lại vòng qua cơ thể cậu và đặt tay lên nắm cửa, tạo ra một chiếc lồng giam hoàn hảo.

Payu: " Rain"

Khỉ thật, đừng gọi tên tao!

Rain thấy rùng mình không chỉ vì giọng điệu nguy hiểm mà còn vì đôi môi ấm áp lướt qua tai anh mỗi khi anh ta di chuyển.

Payu: "Anh sẽ nhắc nhở Rain với tư cách chúng ta trên cùng một dòng mã số nhé.."

Rain: "....."

Payu: "Đừng có ngu ngốc, khoe khoang. Hãy thông minh lên nhé"

" CHỤT.."(hôn)

Đột nhiên, cánh cửa mà Rain cố gắng dùng hết sức đẩy ra mở toang. Âm thanh trầm thấp đó cứ văng vẳng gần tai với nụ hôn ấm áp vào cổ nhanh như chớp. Khiến cho Waren nín thở, nhìn chằm chằm vào sự tự do ngay cạnh nhưng dường như cậu đã không thể thoát ra được.

Những giọt nước mắt lắn dài trên mặt cậu nhưng Payu đã quay đi. Đến khi cậu quay lại và nhìn anh ta với đôi mắt rưng rưng lệ.

Payu: "ồ, vẫn chưa đi hay muốn anh tiếp tục?"

Rain :" Đồ điên"

Rain vừa chạy, vừa ôm cặp và rời đi nhanh nhất có thể. Dù đau lòng muốn chết vì tiếng cười khốn nạn sau lưng. Và tệ hơn nữa, tất cả các kỹ thuật viên của Gara làm việc vào buổi sáng đều nhìn cậu cười như thể cậu vừa rơi vào tay chủ gara.

Mông đau vì ngã khỏi giường chứ không phải anh ta đã làm điều đó với mình!

Bây giờ không phải lúc để giải thích. Rain rút lui sau khi thua trận. nhưng ngay sau đó cậu đã thiết lập một chiến lược mới và chuẩn bị tấn công một lần nữa.

Ai nói P/Payu là người tốt vậy? Anh ta là đồ khốn nạn, đồ đều!

--------------------------------------------------------

Sky: "Rain, tao hỏi thật đấy, mày bị cái quái gì vậy?"

Sky không phải là người thích tìm hiểu bạn bè, tọc mạch. Ngoài ra, với người bạn này, dù không muốn biết thì nó cũng sẽ sớm cho bạn biết. Đã vài ngày rồi, Rain cứ nhìn rủ xuống, xoa xoa gáy như thể bị phát ban, căm phẫn ai đó, miệng mấp máy chửi rủa ai đó. Những vấn đề là Sky không biết ai cho đến khi anh ấy lo lắng.

Khi một người lắm mồm tự nhiên không nói gì nó giống như tín hiệu cảnh báo sóng thần sắp đến.

Rain: "Không có gì!"

Đó là người có thể kể một câu chuyện cả tuần. Không nói gì và điều đó thật kỳ lạ. Sky nhíu mày tin mới lạ.

Sky: "Từ khi đi dự tiệc gia tộc mã số. Mày có chắc không? Mày trở nên rất ít nói."

Ngay khi người bạn của cậu nhắc đến dòng mã số, Rain liền nắm chặt tay anh ấy. Và Sky dường như cũng nhận thấy điều đó.

Sky: "Đừng nói rằng mày đã gặp trực tieps P'Payu, mày vẫn ghét anh ấy"

Rain: "Tên khốn! Đừng nói cái tên này với tao lần nữa"

Được rồi, tôi biết nguyên nhân là ai.

Khi Rain hét lên Sky thả mình ngồi xuống cạnh cậu. Nhìn người đang đấm vào không khí với một tiếng càu nhàu.

Sky: "Hỏi thật, chuyện gì vậy?"

Rain: "Mày không muốn biết. Mày cứ ngưỡng mộ anh Payu của mày, anh ấ thật là lợi hại."

Rain châm biếng nói.

Sky: "Chà, anh ấy giỏi. Tao ngưỡng mộ một người tốt cũng không có gì lạ"

Rain: "Không có gì tốt cả, miệng chó và đầy tất còn, còn..."

Sky: " Còn..."

Rain: "Còn ...S.. Anh ta chỉ giả vờ là một người tốt thôi!"

Người suýt phun chữ "Sex" ngay lập tức im bặt vì nếu cậu nói ra một người khôn ngoan như Sky thì chắc chắn sẽ biết tất cả. Và hãy lấy nhân phẩm của một người đàn ông làm bảo đảm rằng sẽ không đè đầu cưỡi cổ bạn bè của mình biết chuyện gì đã xảy ra.

Ai mà dám thông báo rằng họ gần như đã suýt bị làm thịt chứ.

Sky: "Ý của ngươi là cùng một P'Payu mà tao cũng biết?'

Rain; "có bao nhiêu người có tên đó?"

Sky: "Tao chỉ biết một người"

Rain: "Chà, chính là người đó!" Rain hét lên những kẻ bắt nạt vào mặt anh. Nhưng sau đó, khuôn mặt của anh ấy thoáng buồn khi nhìn thấy bạn mình.

Rain: "Xin lỗi, tao khó chịu"

Sky: "Tao chỉ muốn hỏi chuyện gì đang xảy ra? Theo như tao đã gặp anh Payu một vài lần. Anh ấy là một tiền bối rất tốt. Anh ấy quay lại để đưa ra lời khuyên cho những người trong SMO. Chỉ vậy thôi là chưa đủ. Tao thấy rằng đưa ra lời khuyên cho các anh chị năm 5 cũng đang gấp rút hoàn thành đồ án, có rất nhiều đàn em tình nguyện giúp đỡ nhưng anh ấy bảo không sao đâu, vì ngày nộp hồ sơ rơi vào ngày thi năm khác mà anh ấy không muốn các đàn em của anh ấy ngủ muộn cùng anh ấy, "

Sky nói những gì cậu nghe được khi cậu đang ở trong một câu lạc bộ của giáo viên. Do đó cậu nghe một số anh chị nói vậy về Payu.

Sky: "Làm sao tao lại nói với mày rằng đó là hàng giả?"

Ngoài việc liên tục nhấn mạnh rằng anh ta tốt, mày có muốn biết rằng anh ta đã buộc tội tao quyến rũ anh ta và kết thúc như thế nào không> Đừng nói với tao là mày phản bội tao!

Rain càng khó chịu hơn cậu muốn nói với Sky nhưng cuối cùng không thể nói được, anh chỉ có thể đấm vào không khí vài lần.

Rain: "Tao không biết. Mày không cần hỏi tao. Tin tao đi, Anh ta là người xấu"

Ple: "Bạn đang nói về ai vậy?"

Waren suýt chết vì đau tim. Khi một giọng nói quen thuộc vang lên sau lưng anh đột nhiên quay lại nhìn vào khuôn mặt Anh thấy một người phụ nữ xinh đẹp đang nghiêng đầu vào bên cạnh một người đàn ông khác.

Nếu là một cô gái khác, cậu sẽ không bận tâm gì cả. Nhưng đây là Ple.

Sky "Anh Som, xin chào."

Sky vội vàng giơ tay chào, bày tỏ sự kính trọng. Rainn cũng vội vàng làm theo.

Tất nhiên là nhằm vào em gái của anh ta. Làm thế nào có thể không chào được chứ.

Anh Som là một sinh viên năm thứ tư, người có khuôn mặt tương tự như em gái của anh ấy. Vì vậy, nó giống một người đàn ông đáng yêu, làn da trắng như em bé. Nhưng đôi mắt nghiêm túc khiến đàn em trong khoa Kiến trúc không dám khiêu khích.

Som: " Mọi người đang nói gì vậy?"

Rain: "Không có gì đâu, Phi. Nhưng anh cả à, anh khỏe không?" Ren hỏi với giọng điệu tâng bốc. Cách bên kia lắc đầu

Ple: "Khỏe ư? Bọn mình còn chưa có ngủ. Nghĩ xem, bình thường còn không cho mình vào ký túc cá của anh ấy, nhưng là tối hôm qua liền đi theo kéo về phòng. Nói đến giúp việc, vừa xong một tiếng trước đây " Ple phàn nàn.

Som: "Khi nào em cần hoàn thành dự án, ánh sẽ quay lại giúp em"

Ple: " em tin được anh không?"

Som: "Chà, em không tin. Ôi, Rain. Nghe nói cậu là em trai mã số của P'Payu đúng không?"

Lại cái tên này ?!

Người đang há moe cười từ từ thu lại nụ cười.

"À, Ple cũng nghe nói rằng anh ấy đã tổ chức một bữa tiệc muộn vào tuần trước," Ple hào hứng nói thêm.

Som: "Nong có biết rằng may mắn, ai cũng muốn là hậu bối của Payu không? Không phải chỉ khoe khoang Nhưng Thum Keng Sa tôi vẫn nhớ tác phẩm cuối cùng của anh trai cậu tuyệt vời đến như nào, "tiền bối bình luận với vẻ hào hứng.

Anh ấy nói không để ý đến Rain đang nhìn xuống và nắm chặt bàn tay.

Ple: "Ghen tị quá. Mình muốn gặp P'Payu. Thật tuyệt khi là em trai mã số của anh ấy"

Som: "Đúng rồi, mặt mày cũng đủ đẹp đấy, sao mày không thử tán tỉnh anh ấy? Trường hợp P'Payu có hứng thú, tao sẽ đưa cho anh ấy ba bao gạo nữa. Tao muốn có anh ấy là người nhà"

Som: "Tốt hơn hết anh nên đi. Tìm cà phê uống cho đỡ buồn ngủ, làm cho xong dự án trước khi nộp bài. Tôi sẽ trả lời những câu hỏi mà tôi không biết"

Tiền bối bỏ đi Nhưng người em vẫn không đi đâu cả.

Ple "Ôi, tôi muốn ngủ kinh khủng. Có thể mình ngủ gật mất"

Người phụ nữ ngồi xuống phía đối diện với Rain tự gục mặt vào cẳng tay và rên rỉ Không để ý thấy người bạn kia im lặng lạ thường.

-----------

Sky: "Cầu xin, nếu chúng ta nói cái gì, cô ấy sẽ giận bọn mình"

Sky cố gắng ra hiệu nhưng cậu bạn bướng bỉnh không nghe và ngya lập tức tiếp tục.

Rain: "Anh Storm không tốt như bất cứ ai nói."

đột ngột

Ple:"Ý bạn là gì?"

Chết tiệt, cô ấy sắp tức giận với tôi.

Rain nuốt sự thật xuống cổ họng, cố gắng bình tĩnh nhất có thể, sử dụng những từ nhẹ nhàng nhất.

Rain: "Hôm Chủ nhật, Payu đã nói những lời không hay với mình, nói mình ngu ngốc và khoe khoang, cố tỏ ra thông minh. Mình không thấy rằng P'Payu không tốt như những gì mọi người vẫn nói. Ple đừng quá tin vào những lời P'Som nói"

Ple: "Vậy thì Rain bảo mình rằng đừng tin lời anh trai mình."

Người ngu ngốc nhất cũng biết rằng Ple có một giọng nói ngọt ngào nhưng thực tế ngay lúc này nó giống như bức tường khổng lồ trước mặt bạn mình. Tiếp theo người đang buồn ngủ chờ đến tiết học đột nhiên ngồi thẳng dậy, đắp sữa đứng dậy khỏi ghế.

Rain: "Không, Mình không có ý đó. Mình chỉ nói rằng P'Payu không phải là người tốt"

Ple: "Có phải Rain hiểu lầm không?"

Rain: "nhưng..."

Ple: "Bọn mình không phải là người dễ tin, Rain. Nhưng tất cả những người xung quanh chúng tôi biết P'Payu đều nói rằng anh ấy tốt. Mình không muốn gặp P'Payu để làm bạn gái của anh như P'Som nói Mình chỉ coi anh ấy như một thần tượng trong trái tim mình. Vậy thì Rain, nghĩ rằng nếu ai đó vu khống những người mà chúng ta tôn trọng Chúng ta nên cảm thấy thế nào?"

Cả hai ánh mắt giao nhau nhưng người nghe không nói được, chỉ có thể há mồm. Đau lòng khiến người đối diện nhìn bằng ánh mắt mất tin tưởng.

Sky: "Này Ple, Rain chỉ đang kể câu chuyện mà anh ấy đã thấy."

Ple: "Vì vậy, chúng ta chỉ nói chuyện chúng ta cùng suy nghĩ. Tôi nghĩ chúng ta nên đi uống cà phê" Người đẹp không muốn bầu không khí giữa những người bạn của mình thêm buồn tẻ. Sau đó người đó đã đứng dậy. Sau đó đi theo hướng mà anh trai đã đi trước để hai cậu bé ngồi yên.

Ngu

Chết tiệt

Phó chủ tịch suýt chút nữa đã giơ tay đánh vào trán khi anh liếc nhìn người ngồi bên cạnh. Phát hiện thấy rằng Rain đang nắm chặt hai tay mình. Đôi mắt đang rực lửa Vì vậy, anh đã nghe thấy tiếng ai oán của mình đang phun trào như núi lửa chuẩn bị phun trào. Miệng vội nói lời an ủi.

Sky: "Nhưng tao tin mày, Rain"

Rain: " Chết tiệt. Tao phải lột bộ mặt thật của anh ta"

Lúc này Waren không còn lắng nghe gi nữa, chỉ có tiếng nói vọng lại, cho đến khi Sky nghe thấy rain thở dài.

Sky: " Rain, Tao không muốn làm mày nản lòng. Nhưng đó là Payu : bão còn mày chỉ là cơn mưa thôi. Mày sẽ làm gì để chống chọi với cơn bão? Anh ấy chỉ cần phẩy tay một cái là mày sẽ bị thổi bay như hạt bụi"

Sky so sánh tưởng tượng cơn bão với trời mưa chỉ làm cậu thêm đau lòng mà thôi.

Rain: "Tao sẽ xé nát mặt nạ của anh ta. Chết tiệt, anh ta chắc chắn phải có điểm yếu".

Giờ đây, Sky đang rất mệt mỏi, nhìn vào hoàn cảnh hiện tại của mình, nó hẳn đã kéo cậu vào công cuộc trả thù của nó. Nhưng dù mồi một chỗ suy nghĩ đi suy nghĩ lại. Sky cũng đoán được ai là người chiến thắng.

Tôi sẽ ở lại để dọn xác Rain sau này.

Không phải là anh ấy không ủng hộ bạn mình, anh ấy chỉ đang chấp nhận sự thật.

..............................................

Lúc đầu, Waren dự định rằng nếu chiếc xe được sửa chữa thì khi nào anh ấy sẽ nhờ ai đó đến lấy hộ. Nhưng khi tuyên chiến với P'Payu- người không biết ấy. Khi được gọi từ gara, cậu đã không ngần ngại bắt taxi đến đón nó một mình. Như xưa ngày anh ấy nói Làm thế nào bạn có thể có được một người do thám trong thời gian này nếu bạn không đến

ga-ra? Làm sao có thể tìm ra điểm yếu của con trai chủ gara đây?

Đến nơi, cậu bé quét mắt nhìn xung quanh. Tìm kiếm kẻ thù, nhưng không thể nhìn thấy anh ta, chỉ có những chiếc xe đạp lớn đẹp đẽ đậu ngay ngắn trong hàng. Có mọi thương hiệu BMW, Ducati, Honda, Yamaha, Kawasaki, Aprilia và nhiều hãng khác. Gọi là mang xe ra trưng bày nhưng xe là thần thánh. Nhưng chỉ cần nhìn thấy giá thì cũng phải há mồm đón gió hết.

Cái quái gì đây? Tại sao chỉ có xe đua? Cộng với những chiếc xe ...

Rain nhìn hai chiếc xe thể thao đang đậu bên trong và bắt đầu đổ mồ hôi ... liệu cậu có đủ tiền để trả tiền sửa chữa không? Đây rõ ràng là một tiệm sửa xe hạng sang.

Nghĩ đủ rồi nên quyết tâm của anh ấy cũng giảm sút nhiều như anh ấy đã làm,

nhưng Rain đã bước vào văn phòng bên trong.

Rain:"Tôi đến nhận xe."

NV: "Đúng vậy, ta cũng muốn biết tên ... Ồ. Người của cậu Payu..."

Các nhân viên trợn tròn mắt xử lý thông tin bên tai. Nhưng khi anh ấy ngẩng đầu lên nhìn thấy anh ấy ngay lập tức nói to cho đến khi người bạn bàn gần đó quay lại nhìn.

Điều đó đủ lớn để người thợ ở phía sau bước ra xem thử.

Rain: "Cô ơi. Hôm đó tôi đến muộn nên vội vàng trở về. Sau đó,P'Payu đã gửi ở đây."

Ôi trời, tôi không tìm thấy ai cả. Push đã gặp người lái xe nâng lần trước!

Lúc này Rain hiểu rằng bên kia đang nhìn anh với ánh mắt ngờ vực. Tôi không muốn làm vợ anh ta. Nhưng anh ấy dường như nghĩ xa hơn về nơi cậu và kẻ xấu đó đã gặp nhau và đi đâu vào đêm hôm đó!

RAIN: "Tôi đến nhận xe."

Đừng gây chuyện ở đây. Bình tĩnh đi.

Rain: "P'Payu ở đâu?" Nhưng bên kia không nghe. Có một người quay sang hỏi một đồng nghiệp.

"Tìm cậu Payu sao?"

"Đi, anh đưa em đi tìm. P'Payu đang đợi em."

Rain: "Không. tôi không đi"

Khi cách đó thực sự giả vờ dẫn cậu đến chỗ cơn bão. Người đã quyết tâm đến tìm điểm yếu đã hét toáng lên và to tiếng cả văn phòng. Mà khi tất cả các con mắt nhìn có vẻ nghi ngờ. Người thanh niên vội vàng nói.

Rain: "Em ... em đang vội, Phi hôm nay em vội. Cần tiếp tục công việc"

"Ồ, vậy tôi sẽ lấy xe cho cậu." Thôi thì mọi người nghe đã hiểu.

Cậu gật đầu anh lúng túng, nhận biên lai xe từ một nhân viên khác và bước đi theo hướng khác. Cho đến khi Rain thở phào nhẹ nhõm. Sau đó nhẹ nhõm hơn khi một chiếc ô tô nhỏ của châu Âu đã được đậu an toàn bên cạnh một chiếc xe thể thao tuyệt đẹp.

Nếu không có bất kỳ chiếc xe hơi giàu có nào đậu bên cạnh xe của anh ấy, anh ấy sẽ trông rất ổn và có giá ... Nó có vẻ còn tốt hơn trước khi vào Gara.

Rain: "OK, xe của tôi bị gì vậy?"

"Theo như tôi có thể ghi lại, chỉ có một bộ tản nhiệt bị rò rỉ. Với bộ khởi động là bị hỏng do đó phải thay thế cả hai. Nhưng cậu Payu chính mình kiểm tra xe cho cậu. Nếu cậu nhớ không lầm, nó có vẻ như thay thế pin cho bạn. Cái cũ đã cũ lắm rồi. Không lâu trước khi đến lúc phải thay đổi. Nhưng sẽ có nhiều hơn nếu đó là bàn tay của P'Payu. Anh ấy sẽ không để nó trôi qua một cách dễ dàng.

Liệu tôi có đủ tiền không? Không phải nhà xe phải gọi điện trước để hỏi xem khách hàng muốn thay đổi hay không.

Rain: "Tại sao màu sắc trông mới vậy?" Rain vuốt xe giải tỏa căng thẳng và nhận thấy rằng màu sắc đẹp hơn so với khi cậu ấy thực sự đang dùng nó.

"Khun Payu đã đánh bóng sơn và đánh vecni.

"Họ có thể hỏi tôi một tiếng nếu tôi muốn?

Lúc đầu tôi ghét nó. Bây giờ tôi càng ghét bởi vì bên kia đã nói cho

bản thân rằng công việc này là đắt tiền Vì vậy, tôi sẽ chơi anh ta, anh ta phải

bị nguyền rủa."

"Tất cả là bao nhiêu?"

"Ồ, Khun Payu không phải nói không tính tiền sao?"

"Huh!"

"Chà, mọi người đều biết cậu là gà của cậu Payu."

Gì? Chỉ hơn một tuần? Tôi được tặng danh hiệu Kittimasak danh dự, đàn em của Payu.

"Tôi tự hỏi thôi, tất cả là bao nhiêu?"

"Tôi cũng không biết bao nhiêu, chính tay Khun Payu đã làm tất cả. Khun Payu nói cái giá cậu phải trả thì khun Payu sẽ tự thu xếp. Tôi sẽ đưa cậu đến gặp cậu ấy."

"Không. Không cần, xe của tôi sẽ ổn chứ?"

Rain cảm thấy ngại khi nhận lại một chiếc xe như mới hoàn toàn miễn phí. Nhưng trong trái tim cậu đang cảm thấy u ám khi đàn anh khoa kiến trúc lại làm cách này, Payu lấy xe của cậu làm thí nghiệm, làm bẫy chuột, anh ta có lấy nó hay không? cậu chắc chắn rằng anh ta sẽ làm như vậy.

" Ồ, cậu không biết hay sao?" Người bên cạnh căng thẳng hỏi cậu một câu.

"Tôi nên biết gì sao?" Cái gì làm cho anh ta có vẻ sốc như vậy.

"Đó là một kỹ năng như vũ bão. Bạn có nhìn thấy chiếc xe đua bên trong không? Đó là xe đua của anh Pakin. Khun Payu, anh ấy tự kiểm tra tất cả máy móc. Thông thường công việc đã rất nặng. Vẫn phải xem chúng hoàn thành trước khi có cuộc đua tiếp theo vào thứ sáu. Nhưng nếu xe không được khun Payu kiểm tra thì chủ xe không đồng ý.

"Tôi không biết có phải vì bên kia đã hoàn toàn tin rằng mình đã gặp P'Payu hay không. Do đó đã nói với với sự thích thú"

"Đó là một chiếc xe đua ?"

"Ừ, thứ sáu tuần sau cần dùng nên phải kiểm tra máy trước"

" Ồ, xin vui lòng ký nhận xe"

Rain muốn biết thêm chi tiết. Những thông tin anh ấy đã lắng nghe hôm nay khiến anh đủ chóng mặt.

Cái quái gì ngoài việc trở thành người nổi tiếng của trường, anh ta vẫn thế, chấp nhận một công việc đặc biệt là sửa xe? Thêm nữa thật tuyệt khi những người chủ xe đặc biệt yêu cầu người chăm sóc xe phải là đàn anh.

Càng nghĩ càng thấy nghi ngờ. Ồ, Rain cũng muốn biết là tại sao.

Rain bây giờ không nhận ra những chuyện của Payu ngày càng chiếm nhiều không gian trong não cậu, ngày càng nhiều hơn cả cô gái xinh đẹp của nhóm như Ple.

Một chiếc ô tô châu Âu nhỏ hơn, mạnh mẽ hơn, lao ra đường chính trong khoảng thời gian chưa đầy năm phút. Điện thoại reo. Cho đến khi Rain vội vàng chộp lấy trả lời điện thoại.

Rain: "Xin chào"

Payu: [Đến và không chào chủ nhân của ngôi nhà. Anh ta gọi đó là một đứa trẻ hư]

Hmm

Chủ nhân của chiếc điện thoại kéo màn hình lên thì thấy đó là một dãy số lạ.

"Aivậy" (Não cá vàng)

"ĐÂy là số điện thoại cho vay à?!"

[Haizz, là anh, Payu.]

"Này, làm thế nào mà mày biết số của tao?!" Rain la to nhưng sau đó lại im lặng trên đường về

[Nếu em suy nghĩ một chút, em sẽ biết ai đã cho anh biết số của em]

Hình ảnh cậu điền thông tin khi đỗ xe trong ga ra cứ hiện lên trong đầu cho đến khi cậu nghiến răng nghiến lợi.

[Ồ, và em phải quay trở lại ga ra trước đi. Anh quên lắp một cái bulong]

"CÁI GÌ? !!!"

Người lái xe thậm chí còn nhấn chân phanh. Thật tốt là không có ô tô phía sau. Sau đó vội vàng di chuyển xe đến đậu bên đường. Khuôn mặt đã trở nên nhợt nhạt.

"Nếu xe của tao có vấn đề và tao chết thì tao sẽ đi theo để ám mày trước!"

[Không cần thiết vì anh chỉ đang đùa thôi]

Người nghe há hốc mồm như cá mất nước cho đến khi nghe trò đùa và tiếng cười lớn từ đầu dây bên kia. Ý thức trở lại cơ thể cậu.

"Mày lừa tao!"

[Anh không nói rằng anh không lừa]

"Đồ khốn..."

[Anh gọi để nói về chi phí sửa chữa]

"Anh đã nói tất là miễn phí"

[Không có gì là miễn phí trên thế giới này]

Rain nắm chặt tay. Cậu rất muốn ghi lại để làm bằng chứng cho bạn bè của mình.

Nhưng điện thoại của cậu ấy không thể ghi âm khi đang nói chuyện.Nhưng trong lòng cậu chỉ nghĩ đến nỗi đau khi chuẩn bị quay đầu xe trả tiền sửa chữa. Suy nghĩ về cách tồn tại bởi vì thà bị bố mắng vì đã tiêu tiền còn hơn mang ơn tên khốn này.

"Bao nhiêu?"

[Không nhiều, nhưng là như vậy]

Giọng nói quá trầm nên Rain đã sợ. Tôi không thể không nghĩ rằng thay vì đến để tìm ra điểm yếu của Payu, cậu có thể bị giáng một đòn mạnh vào chính mình.

"Tôi sẽ trả bằng tiền"

[Đó không phải những gì anh yêu cầu]

"Vậy mày muốn gì?"

[Vậy hãy ...]

Rain cẩn thận lắng nghe cho đến khi mồ hôi thấm vào lưng. Tim cậu đập nhanh. Sợ hãi trước cuộc trao đổi với tiền bối lòng dạ quỷ dị này.

[Từ bây giờ, hãy nói chuyện với anh cho phù hợp với đứa trẻ được giáo dục. Biết được ai lành anh, ai là em, anh không muốn bị nói rằng em trai cùng dòng mã không có sự tôn trọng]

Nếu giọng của Payu nói rất mạnh mẽ và hài hước, nó trái với lời nói lịch sự nhưng rõ ràng là đang chửi cậu. Và làm Rain không nói nên lời nhìn chằm chằm vào gương chiếu hậu ô tô

[À chính nó đấy]

"Này, chờ một chút, không được chửi tôi như vậy!" Rain phản đối nhưng chưa nói xong điện thoại đã bị cắt. Cậu chỉ có thể nhìn vào màn hình với con mắt giận dữ.

"Tôi bực bội!".

Thân hình nhỏ bé trút được bao cảm xúc nhưng cuối cùng người được bố mẹ dạy nói hay nhìn một chiếc xe đẹp đã được sửa sang thậm chí còn đẹp hơn trước. Chỉ bằng cách lái xe, cậu biết rằng động cơ trơn mượt hơn trước rất nhiều. Càng nghĩ anh ấy sửa chữa nó miễn phí, Rain càng thừa nhận sai lầm của mình.

"Được rồi, cảm ơn Phi. Phi hài lòng chưa," Rain nói trước khi nhìn xuống màn hình điện thoại một lần nữa.

"Tôi có thể gọi anh là Phi. Nhưng tôi vẫn giận anh!"

Rain nhận ra rằng anh ta tốt với mọi người nhưng tệ với một mình cậu. Tôi cởi mặt nạ của anh ra cho người khác nhìn thấy! Đồ tiêu chuẩn kép.

Tôi có thể khẳng định rằng tôi đang tức giận. Đừng động vào những người như tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top