Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Fu & Knot: CHƯƠNG 2.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gear &Night - Fu&Knot 2

Fu & Knot: CHƯƠNG 2.

- Phi... Phi Fu, con nói gì... Bố mẹ chắc không nghĩ như con nói đâu.

Knot cãi lại ngay lập tức, với khuôn mặt nóng bừng. Fu cười khẽ trong cổ họng, nhưng anh không nói gì. Knot hơi mím mặt lại.

- Bạn thich nhưng ngươi đan ông? - Knot lo lắng hỏi, lòng tò mò càng cao.

- Tại sao bạn nghĩ rằng? - Phúc hỏi.

- À, tôi đã thấy bạn và Ai'Night... er... cùng nhau. - Knot nhẹ nhàng nói.

- Đôi khi bạn tin những gì bạn nhìn thấy và chỉ nghĩ cho bản thân mình, bạn biết đấy. - Phúc nói.

Lông mày của Knot nhíu lại bối rối.
- Ý anh là sao, P'Fu? - Knot hỏi ngược lại. Fu với một nụ cười nhẹ trên khuôn mặt, anh ấy không trả lời câu hỏi của Knot.

- A, hình như bố mẹ về nhà. - Fu vừa nói vừa quay lại nhìn bố mẹ mình đang đi về phía trước nhà.

- Tiếc là chưa nói chuyện được với Nông... chưa trọn vẹn. - Fu nói rồi quay sang cười với cậu thanh niên.

Khiến kẻ điên làm mặt lầm lì.

- Cho mình xin số BB của bạn để nói chuyện được không? - Fu hỏi, mặt Knot thoáng chút bối rối.

- Ừm, vâng, vâng. - nhân vật trong suốt nói, trước khi nói pin BB của mình với Fu.
Fu đã có thể thêm Knot và chấp nhận nó. Họ dắt nhau đi tìm cha mẹ.

Hôm nay tôi phải cảm ơn bạn rất nhiều cho bữa tối. Hãy chờ bạn ăn ở nhà tôi. - cha của Fu nói với cha của Knot.

- Không sao đâu Anek. Fu thế nào, thức ăn có ngon không? - Cha của Knot hỏi khi Fu đến.

- Nó rất ngon, tôi đã ăn một chút. Tôi có thể đến đây thường xuyên hơn được không? Fu nói, nhưng ánh mắt anh chuyển sang hình bóng trong suốt đứng sau lưng mẹ anh.

Knot rời mắt khỏi Fu, vì anh cảm thấy tim mình đập bất thường.

- Được rồi, đến đây thường xuyên để bạn có thể kết bạn. - mẹ Knot nói khiến Knot không thốt nên lời.
Anh cảm thấy cha mẹ sẽ mở đường cho một dáng người cao lớn, với nụ cười táo tợn.

- Vậy thì chúng ta phải về thôi. - cha của Fu nói.

Thân hình cao lớn giơ tay chào cha mẹ của Knot. Knot cũng giơ tay chào bố mẹ Fu trước khi Fu đưa bố mẹ anh về nhà.

- Anh sao rồi Knot? - mẹ anh hỏi trước khi Knot đi lên lầu về phòng.

- Chuyện gì thế? - Knot bối rối hỏi.

- Vậy cậu có thích anh ấy không? - Mẹ hỏi lại.

- Được rồi, P'Fu có vẻ rất thân thiện. Knot đáp lại, khẽ mỉm cười.

- Vậy thì tốt. - Mẹ Knot nói ngắn gọn rồi đi về phía bếp.

Knot nhìn anh khó hiểu trước khi bước vào phòng.

Hình bóng trong suốt nhận lấy công việc phải làm và bảo giáo viên ngồi xuống một lúc.

Tiếng kêu bíp. Tiếng kêu bíp.

Tiếng bíp của Knot tắt. Con số trong suốt nhặt nó lên và nhấn nó, nhưng phải dừng lại khi nhìn thấy trạng thái BB của Fu.
Yêu Nong N

<< Bạn đang làm gì vậy? >>
Nhìn thấy tin nhắn của Fu, Knot nhấn để trả lời.

LƯU Ý: Hãy nhớ rằng Knot có thể được phát âm là Nott... Fu thân yêu của chúng tôi rất xúc động và tôi yêu nó

Nott GuLnW
<< Tôi làm việc cho giáo viên. >>

Yêu Nong N
<< Tôi có làm phiền anh ấy không? >>

Nott GuLnW
<< Đừng lo. Công việc không vội, tôi chỉ làm trước. >>
Knot không hiểu sao lại trả lời
Fu như vậy. Trên thực tế, Knot đáng lẽ phải cắt kịch bản, nói rằng anh ấy có việc phải làm, nhưng anh ấy đã cho Fu cơ hội nói chuyện với anh ấy.

Yêu Nong N
<< Chỉ muốn nói rằng tôi vừa về đến nhà. >>

Fu trả lời, Knot rút khỏi công việc của mình. Anh bước đến giường và nằm xuống, nhấn BB để nói chuyện với Fu.

Nott GuLnW
<< Ồ vâng.>>
Knot trả lời ngắn gọn.

F in love Nong N
<< Can I call you now? >>

Khi nhìn thấy tin nhắn, Knot do dự một chút trước khi nhấn để trả lời.

Nott GuLnW Vâng.

Tru... Tru... Tru...

Knot trả lời, chưa đầy một phút sau điện thoại di động của Knot reo. Con số thanh tao nao núng trước khi trả lời cuộc gọi.

- Ờ... ừ? - Knot trả lời cuộc gọi.

("Tôi nghĩ bạn sẽ không để tôi gọi cho bạn."), giọng nói vui vẻ của Fu vang lên.

- Chuyện gì xảy ra với bạn vậy? Knot hỏi.

("À, sao bạn lại hỏi vậy? Tôi muốn nghe giọng nói của Nong Knot."), Fu nói khiến Knot đỏ mặt.

- Tại sao anh Fu không gọi cho Night? Knot hỏi.

("Và tại sao bạn phải nói về anh ấy mọi lúc?"), Fu giả vờ hỏi lại.

- À, tôi là bạn của anh ấy, vì vậy tôi tự hỏi tại sao P'Fu không gọi cho anh ấy. Hay bạn đã gọi rồi? - Knot không hiểu tại sao lại phải
hỏi như vậy.

("Huh."), Fu không trả lời mà cười nhẹ.

- Tại sao bạn lại cười? - Knot hỏi, bắt đầu cảm thấy không hài lòng.

("Không, tôi đang nghĩ rằng Knot bé nhỏ rất dễ thương."), Fu trả lời, khiến Knot cảm thấy như mùa hè đột ngột đến.

- Không... tôi không dễ thương. anh nói với giọng trầm.

("Có lông tơ trong mắt tôi."), Fu nói lại.
Knot mỉm cười ngượng ngùng. Tâm trạng u ám trong chốc lát bỗng biến mất.

("Bạn đang bí mật mỉm cười. Nó yên lặng.")

- Không không một chút. - Knot vội cãi lại, trước khi tiếp tục nói chuyện với Fu.

Cho đến khi tổng cộng hai giờ trôi qua mà không nhận ra. Hình bóng trong suốt trò chuyện với Fu cho đến khi anh ngủ quên trên điện thoại. Fu nhận thấy điều này và kết thúc cuộc gọi.

Buổi sáng.

Knot thức dậy và nhận ra rằng trong khi nghĩ về Ai'Fu, anh đã ngủ quên khi nói chuyện với anh ta. Cậu bé đã đi tắm và chuẩn bị đi học đại học.

Knock Knock

Có tiếng gõ cửa phòng ngủ.

- Knot, xong chưa? Nút thắt? - giọng mẹ vọng ra từ ngưỡng cửa.

- Tôi nói xong. - Knot nói trước khi thu dọn đồ đạc và mở cửa phòng ngủ.

- Phi Phúc đang chờ đón bạn. Anh mau ăn đi. - mẹ của Knot nói.

- Tại sao... Tại sao... Phi Phúc đến đón tôi? - Knot hỏi, hơi bối rối.

- Mẹ cũng không biết. Nhưng nhanh lên, anh ấy đang đợi để đi uống cà phê với chúng ta. - mẹ của Knot nói.

Knot hạ xuống âm thầm. Khi bước vào bếp, anh thấy một dáng người cao ráo, đẹp trai đang ngồi và mỉm cười với anh.

- Chào buổi sáng, Satan. - Phúc nói.

- Uh, chào buổi sáng. - Knot phải chào lại anh.

- Ngồi xuống đi Knot. Hãy ăn cùng nhau. cha của hình thù lạch cạch nói. Knot phải ngồi vào chiếc ghế cạnh Fu.

- Cám ơn chú nhiều đã mời cháu ăn sáng. - Fu lịch sự nói.

- Không sao đâu. Chúng tôi cảm ơn bạn đã tham gia Knot. - cha của người điên nói với một nụ cười trước khi bắt đầu ăn. Knot ngồi ăn trong im lặng, không nói nhiều. Ăn xong, anh lên xe của Fu.

- Thật ra P'Fu không cần đến đón em.

- Tại sao bạn ghét tôi? Phúc đáp.

- Ồ... không... Tôi chỉ thắc mắc... uh... tại sao bạn không đi tìm Night? - Knot trầm giọng nói.

- Tại sao khi ở bên anh, lần nào Knot bé nhỏ cũng phải nói về Night? - Fu nói khiến Knot không nói nên lời.

- Lên xe đi. Bạn sẽ bị muộn học đại học. - Fu và Knot nói ngay lập tức đến chỗ của anh ấy.

- Ừm, tôi xin lỗi vì tối qua tôi ngủ quên. - Knot nhẹ nhàng nói.

- Không, không sao đâu... ừm... Nong Knot. Mình muốn mượn BB của bạn. - Fu nói, để lại Knot với vẻ bối rối. Nhưng anh ấy đã đồng ý gửi BB của mình cho Fu.
Dáng người cao lớn đón lấy. bàn tay cũng
ấn nút BB của Knot, một lúc sau anh ấy đưa nó trở lại.

- Bạn đang làm gì thế? - Knot hỏi, nhưng không nhìn BB của mình. - Bất cứ điều gì.

Ngay sau khi lái xe đến trường đại học, Knot yêu cầu Fu không đậu xe gần trường đại học. Nhưng Fu đã đến đậu xe trước tòa nhà đại học.

- Cảm ơn. Knot vẫy tay chào.

- Không sao đâu, học đi. Chiều anh đến đón em. Xin hãy giúp tôi chăm sóc bạn. Nếu có bất cứ điều gì bạn cần, cho tôi biết ngay lập tức. - Fu nói, khuôn mặt của Knot hơi xấu hổ, nhưng anh không nói gì.

Knot mở cửa và ra khỏi xe. Fu từ từ rút ra.

- Thắt nút. - Tiếng gọi trong đêm khiến Knot giật mình.

- Ôi... Đêm! - Knot hét lên trước sự kinh ngạc của thân hình nhỏ bé. Đêm mỉm cười. Anh ta không biết nếu Night thấy Fu mang anh ta.

- Bạn đã đến với ai? - Đêm vờ hỏi. Anh không biết phải trả lời như thế nào.

- Uh... Tôi đến với anh tôi. Nhân tiện, ai đã đưa bạn đến ngày hôm nay? - Knot đổi chủ đề.

- Anh tôi đưa tôi đến. Lúc đầu, anh ấy định nhờ P'Fu gửi cho tôi. Nhưng anh không nhận cuộc gọi của tôi. Tôi tự hỏi nếu anh ấy có một người mới. Bóng đêm nói.

Điều này khiến Knot có một vẻ mặt xấu hổ. Night thấy rằng Knot có vẻ mặt vô cùng bối rối.

- Này, gì vậy? - Night ôm Knot và hỏi.

- Không... không... hôm qua thế nào? - Knot liền hỏi sang chuyện khác, vì không muốn bạn mình cứ mãi tưởng tượng ra mọi chuyện.

- À đúng rồi, hôm nay tôi phải xin lỗi Kyu. Tôi đã để anh ấy một mình ngày hôm qua. - Night nói, nhướn mày bối rối, bước đến chiếc bàn trước tòa nhà của khoa.
Knot trò chuyện với Kyu một lúc, trước khi cảm thấy điện thoại di động của anh ấy rung lên. Sau đó nhấn lên để xem.

F yêu Nong N
<< Bạn có thấy trạng thái BB của bạn mà tôi đã thiết lập không? Fu đã gửi một tin nhắn cho Knot. Do đó, Knot đã xem xét tình trạng của chính mình.

N Nong de F((ở đây N ám chỉ Nott))

Knot đỏ mặt khi nhìn thấy trạng thái mà Fu đã đặt là mới. Ngay cả khi những người khác đọc nó, họ sẽ bị nhầm lẫn. Nhưng Knot ngay lập tức nhận ra ý của Fu.

- Anh đang làm gì vậy Knot? - Night hỏi làm Knot giật nảy mình.

- Ồ không, tôi chỉ nhấn BB và xem thôi. - Knot vội đáp, đồng thời tránh mặt Night.

- Thôi, ăn chút gì đi. - Gus mời, trước khi Knot đứng dậy đi theo bạn mình.

Không trả lời lại Fu bất cứ điều gì, anh đi ngang qua một nhóm bạn. đêm trở lại và nói chuyện với nhóm Gear khiến Knot và Gus choáng váng. Họ không nghĩ bạn mình lại dũng cảm như vậy. Nhưng khi có vẻ chuyện lớn, Knot vội nhấn BB để tìm Fu ngay.

N Nong de F
<< P'Fu, tôi nên làm gì đây... Night và anh trai của bạn tôi đã cãi nhau to. >>
Không hiểu tại sao anh ấy lại nghĩ đến Fu ngay từ đầu.

F in love Nong N
<< Anh vẫn ở đây. Em tự lo được, anh đừng lo.
Fu trả lời, bây giờ Knot có một số nghi ngờ về cách Fu sẽ xử lý việc này. Nhưng anh ấy để những sự kiện trước mắt lắng xuống trước.

Tru... Tru... Tru...
Di động của Night reo,

- Chào anh P'Fu. - Night trả lời cuộc gọi với giọng ngọt ngào.

Nó khiến Knot nhận ra rằng Fu đang gọi cho Night. Nhưng khi Night quay sang nhìn Knot, anh ấy lập tức nhìn đi chỗ khác.

- Sao anh biết vậy?Night hỏi, Knot cảm thấy ngứa ngáy trong lòng.

- Không, bạn không cần phải làm thế. Mới một ngày không gặp mà em đã nhớ anh rồi sao? - Night nói, nhìn Gear khinh bỉ.

Knot, khi nghe điều này, mím môi lơ đãng.

- Phi Phúc... Phi Phúc? - Night gọi cho đầu dây bên kia, nhưng có vẻ như Fu đã cúp máy.

Bóng dáng nhỏ bé của Night quay sang Gear trong giây lát. Điện thoại di động của Gear reo, trước khi giải tán vì Gear phải đi xem báo cáo mà người bạn của anh ấy đã gọi để tỏ lòng kính trọng.

- Cút cảm ơn. - Night nói, trong khi Knot nhăn mặt.

- Cái gì, cảm ơn cái gì? - Knot lắp bắp hỏi.

- Anh nên biết tôi đang nói về cái gì chứ. Thôi, kiếm cái gì ăn để tôi còn học tiếp. - Night mỉm cười nói trước khi ôm Knot và Gus đi về phía trước trường đại học.

- Uh... và anh Fu của bạn không đến đón bạn hả Night? Knot hỏi. Đêm quay sang nhìn Knot.

- Anh ấy hoàn toàn không phải là của tôi... Hơn nữa, tôi có lẽ sẽ không là của anh ấy. - Lông mày của Night and Knot hơi nhíu lại.

- Nhưng anh và anh... có điểm chung đúng không? Cô đã đi với anh ta đêm đó, phải không? - Knot hỏi ngay.

- Tôi biến mất cùng anh ta. Điều đó không có nghĩa là tôi có bất cứ điều gì để làm với anh ta. - Night nói khiến Knot nghĩ đến lời Fu nói hôm qua.

- Nhưng chắc nó thích mày lắm. Knot nói lại.

- Ai'Knot, bạn đang làm gì vậy? Bạn đang nói về cái gì vậy, Đêm với P'Fu? Làm như bạn biết anh ấy theo cách đó. - Gus hỏi một cách mỉa mai, không nghĩ ngợi gì cả.

- Ồ, không, tôi không biết... Tôi chỉ hỏi thôi. - Knot vội đáp, Night khẽ mỉm cười.

- Đừng nói về nó nữa. Ăn thôi.
- Gus nói trước khi bước về phía cậu. Night nhìn Knot một chút.

- Anh nói anh không biết. Vậy tại sao anh ấy gửi cho bạn? - Đêm dịu dàng nói. Nó khiến đôi mắt của Knot mở to khi nghe thấy nó.

- Hừm... Thấy chưa? - Knot hỏi ngay.

- Nếu tôi không thấy thì đã không hỏi anh. - Night lại nói, Knot nghe xong mặt tái mét.

- Đêm... tôi và anh ấy có gì đâu... chuyện dài lắm... tôi không muốn em hiểu lầm tôi. - Knot nói với giọng run run.

- Chuyện gì xảy ra với bạn vậy? Hơn nữa, tôi đã nói với em rồi, tôi và anh ấy chẳng là gì cả. Và tôi thậm chí không nghĩ về anh ta. Đêm lại nói.

- Nhưng anh ấy nghĩ... nếu không thì anh ấy đã không quan tâm đến bạn nhiều như vậy. Anh ấy có lẽ sẽ không tin tưởng tôi để chăm sóc bạn. - Knot nhẹ nhàng nói.

- Vì anh ký gửi. Vừa nãy, bạn đã gửi cho anh ấy một tin nhắn, phải không? - Đêm hỏi.

- Bạn có biết không? - Mặt Knot lại ngạc nhiên. Đêm khẽ cười.

- Ờ... tôi biết. - Night đáp lại, trước khi quay lại nhìn Knot đang đi bên cạnh anh lần nữa. - Bạn có thích anh ấy? - Đêm hỏi.

- Không...em không thích...làm sao thích được. Chà, anh ấy thích bạn. - Knot đáp ngay. Night mỉm cười khi nghe điều đó, trước khi ôm Knot.

- Anh tin rằng hôm nay P'Fu sẽ đến đón em. Thử hỏi xem anh và P'Fu có chuyện gì. - Night nói những lời cuối cùng trước khi bước đến chỗ Gus đang đợi trước cửa nhà hàng. Để Knot tiếp tục và trở nên căng thẳng.


- Knot bây giờ bạn có thể ngồi với P'Fu. - Night nói, thế là Knot mở cửa ngồi vào chỗ của mình.

Bóng dáng nhỏ bé của Night đi đến cổng nhà, Fu xuống xe và dẫn anh đến cổng. Knot chỉ biết đứng nhìn chứ không nghe thấy hai người nói chuyện. Một lúc sau,

Fu quay lại xe và lái đi.
- Anh có gì muốn hỏi tôi không Knot? - Phúc hỏi

- Bạn hỏi gì? Knot hỏi.

- Bạn không muốn biết đâu? Chuyện gì đang xảy ra giữa tôi và Night vậy? - Fu hỏi lại. Knot hơi đờ đẫn trước khi nhìn ra ngoài xe.

- Và tại sao tôi lại muốn biết? Knot nhẹ nhàng nói.

- Làm thế nào tôi có thể vượt qua sự thất vọng của bạn? Fu nói lại.Knot quay sang nhìn Fu với vẻ hoài nghi. Fu cười nhẹ.

- Bạn có thể hứa với tôi không? Nếu tôi nói sự thật với bạn, Knot sẽ cảm thấy thoải mái khi ở bên bạn. Không căng thẳng, không làm vẻ mặt lo lắng như mọi khi. - Phúc lại nói.


- Phi Phúc mau nói cho tôi biết. Knot cãi lại.

- Nút thắt phải hứa trước. - Phúc cũng từ chối.

- Tôi hứa. - Knot miễn cưỡng nói, cùng với đó là chờ đợi tin gì đó từ Fu.

- Phi và Night không phải là người yêu của nhau. Đêm là em trai của bạn thân tôi. Tôi yêu Đêm như một trong những đứa em nhỏ của tôi. Đêm đó khi Knot nhìn thấy tôi với Night, Night và tôi chỉ chơi với nhau. Bạn tôi nhờ tôi đón Đêm từ quán rượu. - Fu đã không nói sự thật về mọi thứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top