Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Ngoại Truyện 4: Mỹ Mãn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sau khi kết hôn, Lisa và Jungkook tiếp tục ở lại Bunicorn.

Phòng cưới mới mua cần phải trang hoàng, hơn nữa bụng Lisa càng lúc càng lớn, không tiện chuyển nhà.

Thời gian mang thai đã được một nửa, bụng cô cũng đã lộ rõ, tất cả mọi người đều khuyên Lisa dừng công việc, ở nhà yên tâm dưỡng thai, ngay cả bố mẹ Manoban cũng đã mấy lần tới tìm cô nói chuyện.

Khuyên Lisa không được, hai người lập tức tìm Jungkook muốn anh đi khuyên.

Còn nói nhỏ nhẹ không được, Jungkook phải làm rõ vẻ trượng phu khí khách, cố gắng thuyết giáo.

Jungkook dở khóc dở cười, tan làm về nhà thật sự lôi kéo Lisa ngồi xuống sofa phòng khách.

Ánh mắt anh dịu dàng, Lisa nhìn anh khó hiểu, "Có chuyện cần nói?"

Jungkook nở nụ cười, lại gần hôn lên mặt cô, thuận tay sờ bụng đã nhô ra, giọng nói dịu dàng, "Bố mẹ nói, thân thể em càng lúc càng cồng kềnh, muốn em ở nhà nghỉ ngơi, đừng đi làm nữa."

Giọng điệu trần thuật không có một chút ép buộc. Anh biết, Lisa không muốn tạm nghỉ cũng có thể cô chỉ đơn thuần không muốn rời xa anh mà thôi.

Nghĩ vậy, Jungkook bổ sung thêm, "Không thì anh thương lượng với chú Namjoon, tạm nghỉ nửa năm?"

"Như vậy không được." Lisa khiếp sợ trừng mắt, nhưng ánh mắt lóe lên lại chứng minh cô động tâm với lời đề nghị của Jungkook.

Người đàn ông hiểu rõ, buồn cười nói, "Yên tâm, tiền tiết kiệm ngân hàng lo được."

Coi như tạm nghỉ nửa năm toàn tâm toàn ý ở bên Lisa cũng không có gì lớn cả.

Lisa đúng là động lòng, cô suy nghĩ, bản thân mình đã sống hơn hai mươi năm, vẫn luôn vì cuộc sống mà bận rộn, chưa từng dừng lại nghỉ ngơi, thậm chí còn chưa có kì nghỉ dài ngày nào cả.

Cô hối hận vì đã từ chối lời đề nghị đi tuần trăng mật của Jungkook.

Cho nên sau khi trầm mặc một lúc, Lisa cẩn thận kề bên tai anh nhỏ giọng nói, "Ông xã, anh nói bây giờ chúng ta đi tuần trăng mật còn kịp không?"

Dù sao hôn lễ cũng đã qua được ba tháng rồi.

Jungkook buồn cười đưa tay đỡ hông cô, cúi đầu hôn lên khóe miệng Lisa, nhẹ nhàng 'ừm' một tiếng, "Đương nhiên vẫn kịp."

Vì thế, Lisa có chuyến đi du lịch nói đi là đi đầu tiên trong đời cùng đi với người đàn ông mình yêu và đứa con trong bụng cũng xem như một nhà ba người cùng nhau du lịch.

Lisa cảm giác mình rất may mắn, chỉ có tháng đầu mang thai là có phản ứng nôn nghén, sau đó không có gì cả.

Cô cai rượu, đồ ăn không nên ăn thì không ăn, rất cẩn thận. Có lẽ là do em bé trong bụng đau lòng cho mẹ, cũng chưa từng giày vò cô, chỉ có mỗi đêm là đạp vài cái.

Thai động là cảm giác vô cùng kỳ diệu, cũng là từ khi cảm nhận được con đạp, Lisa mới tin tưởng trong bụng mình có một sinh mệnh nhỏ đang sống. Đó là kết tinh tình yêu của cô và Jungkook.

Trên đường đi du lịch, Jungkook cũng không rời cô một phút, anh lên kế hoạch rất kỹ, thậm chí ngay cả thân thể cồng kềnh của cô có thể chịu đựng được cái gì cũng tính qua.

Du lịch hai tháng, Jungkook đưa cô đi tới rất nhiều nơi.

Hawaii nhiệt tình nóng bỏng, Paris xinh đẹp lãng mạn, còn có Ai Cập thần bí... Lisa cũng không thể kể hết.

Nhưng hai tháng này trôi qua vô cùng vui vẻ, cuộc sống viên mãn mà trước nay cô chưa từng có.

...

Cách ngày dự sinh còn khoảng một tháng, hai người trở về Seoul. Cơ thể cô đạt tới thời điểm nặng nề nhất.

Một tháng cuối này, Lisa thường xuyên tới bệnh viện kiểm tra giám sát điện tâm đồ của thai nhi, đôi khi còn cần phải thở oxy.

Jungkook càng không dám rời khỏi cô nửa bước, mỗi lần Lisa tới bệnh viện anh đều theo sát bên người.

Lisa làm kiểm tra thì anh canh giữ ngoài cửa khiến cho không ít phụ nữ mang thai phải hâm mộ.

Có vài lần đang làm kiểm tra bên trong, Lisa nghe thấy có một nhóm thai phụ đang bàn luận về người đàn ông đang đứng ngoài cửa.

Lần đầu tiên, rất lâu cô mới phản ứng kịp người bọn họ nói đến là chồng mình Jungkook.

"Soái ca ngoài cửa là người nhà ai thế? Đẹp trai thật đấy, gen cũng quá tốt!"

"Thật hi vọng mắt mũi con tôi có thể giống anh ta!"

"Các cô nói xem anh ta kết hôn chưa? Hay là đưa bạn bè gì đó tới khám?"

"Hẳn là kết hôn rồi, tôi thấy trên tay có đeo nhẫn đó."

"Vậy cô gái kết hôn với anh ta hắn là cũng rất xinh đẹp."

Mấy thai phụ thảo luận tới đây, không hẹn mà cùng đưa mắt nhìn qua Lisa. Bởi vì trong phòng khám to như vậy, nhan sắc có thể sánh vai với người ngoài cửa cũng chỉ có mình Lisa mà thôi.

Lisa bỗng nhiên trở thành tiêu điểm của mọi người âm thầm cắn môi dưới, hai má đỏ bừng nở nụ cười, khẽ vuốt cằm, "Cảm ơn mọi người đã khen ngợi chồng tôi."

Các thai phụ trong phòng. "..."

Quả nhiên, người đẹp cũng lấy chồng đẹp. Sau đó, có vài người đã bắt đầu thảo luận tới chồng nhà mình.

"Vị kia nhà tôi công việc rất bận, mỗi lần kiểm tra đều có mẹ chồng đi cùng, may là tôi gặp được mẹ chồng tốt, nếu không thì đứa nhỏ này không biết sinh ra thế nào."

"Tục ngữ nói rất đúng, lúc sinh con mới biết người mình cưới là người hay là chó. Vị kia nhà tôi cũng theo tôi tới, nhưng lần nào cũng chỉ biết ngồi ngoài chơi điện thoại, đến đi lên đi xuống tôi cũng phải tự mình đi."

"Tôi đây mang thai đã là đứa thứ hai rồi, vốn không muốn sinh nhưng trưởng bối trong nhà đều nói muốn sinh thêm một đứa làm bạn cho đứa đầu tiên, cuối cùng người khổ cũng không phải tôi sao."

"..."

Lisa yên lặng lắng nghe, hầu như mọi người đều nói với vẻ oán giận. Nhưng khi bọn họ cúi đầu nhìn bụng mình thì trên mặt đều mang theo vẻ yêu thương.

Lisa nghĩ, đây có lẽ là tình mẹ vĩ đại đi. Biết rõ con đường phía trước gian khổ nhưng vẫn không chút do dự.

Nghĩ đến đây, trong lòng cô cảm thấy vô cùng may mắn, may mắn vì đã gả cho người đàn ông như Jungkook, một người đàn ông toàn tâm toàn ý yêu mình.

Một gia đình hạnh phúc mỹ mãn, có lẽ cần phải duy trì mối quan hệ ba người này mới được – mẹ yêu con, con kính yêu bố, bố yêu thương mẹ.

...

Ngày Lisa sinh, trời đổ mưa. Cơn mưa mùa thu rất nhanh đã làm ướt con phố dài ngoài bệnh viện.

Một tuần sau ngày dự sinh, bụng Lisa vẫn luôn không có động tĩnh, bác sĩ quyết định tiêm thuốc trợ sản, yêu cầu nhập viện sớm để quan sát tình huống.

Không nghĩ tới nhịp tim thai nhi vẫn luôn không đạt tiêu chuẩn, bác sĩ hoài nghi thai nhi trong tử cung thiếu dưỡng khí, vì thế quyết định sinh mổ.

Bố mẹ Lisa, còn có Tzuyu, Yeri bọn họ đều tới, ngay cả Namjoon cũng chạy về, một đám người bao quanh phòng bệnh.

Jungkook bị bác sĩ gọi tới văn phòng một mình, Lisa không biết bác sĩ đã nói gì với anh, nhưng sau khi Jungkook trở về, sắc mặt trắng bệch, nhìn cô hốc mắt đỏ bừng giống như đã khóc.

Lisa đau lòng hỏi Jungkook, "Sao vậy? Bác sĩ đã nói gì với anh?"

Người đàn ông mím môi lắc đầu, đưa tay thay Lisa kẹp tóc.

Trước khi đến bệnh viện, anh đã nghĩ tới việc cô phải ở cữ sau khi sinh, Jungkook giúp cô gội đầu tắm rửa, còn tự tay buộc tóc cho Lisa. Một tuần tiếp theo Lisa không thể gội đầu, buộc lên như vậy có thể giảm bớt bụi bẩn cho tóc.

Người đàn ông căng thẳng nhìn Lisa, dáng vẻ muốn nói lại thôi, cô dường như đã đoán được nội dung cuộc trò chuyện của anh với bác sĩ.

Trước đó Tzuyu đã từng nói, sinh mổ cũng xem như phẫu thuật, tất nhiên cũng sẽ có tỉ lệ thành công và thất bại. Cho nên người nhà là Jungkook nhất định phải ký tên vào giấy đồng ý giải phẫu.

Mà thầy thuốc cũng sẽ giải thích tất cả rủi ro của ca mổ cho gia đình, để không gây ra những rắc rối không mong muốn sau này.

Có lẽ, Jungkook đã bị lời nói của bác sĩ dọa sợ.

"Không sao đâu anh yên tâm đi." Lisa sờ mặt anh, muốn an ủi.

Jungkook gian nan nuốt nước miếng, khẽ 'ừ' một tiếng. Nhưng trong lòng anh đã ra quyết định, tuyệt đối không sinh thêm đứa thứ hai.

Sinh con là một chuyện phiêu lưu đến thế nào, anh không muốn để Lisa phải chịu lần thứ hai.

Nếu có thể, anh thà rằng đoạn tử tuyệt tôn cũng không muốn Lisa mạo hiểm.

Jungkook thừa nhận, đầu óc mình thật sự quá bé, trong mắt anh chỉ đủ chứa mình Lisa, đôi khi rất sợ sau này mình không thể trở thành một người bố tốt.

...

Ca sinh mổ diễn ra vô cùng thuận lợi.

Toàn bộ quá trình Lisa đều có ý thức, nhưng cô không cảm nhận được sự đau đớn, chỉ là nhìn y bác sĩ chung quanh bận rộn, đèn giải phẫu chiếu vào mắt vô cùng chói lóa.

Cô cảm thấy giải phẫu không được bao lâu đã nghe được tiếng trẻ con khóc.

Ánh mắt Lisa sáng lên rất nhiều, thấp thỏm quay đầu muốn nhìn bà đỡ bên cạnh đang thu dọn cho đứa bé, quấn khăn, đo cân nặng.

Tiếng khóc kia rất lớn vô cùng trong trẻo.

Sau đó, bà đỡ ôm đứa trẻ tới trước mặt Lisa cho cô nhìn, giọng nói mang theo ý cười, "Chúc mừng cô, là con gái."

"Mặt mày rất giống bố."

Lisa nở nụ cười, cảm giác khóe mắt nóng hổi, trong lòng ấm áp. Trong lúc cô đang khâu miệng vết thương, con gái vẫn luôn ở bên cạnh.

Đợi giải phẫu kết thúc, bác sĩ đặt em bé bên người Lisa, sau đó mới đẩy giường bệnh ra khỏi phòng phẫu thuật.

Mẹ con hai người bình an.

...

Trong nháy mắt cửa phòng phẫu thuật mở ra, Jungkook là người đầu tiên chạy tới.

Ánh mắt mọi người đều rơi vào đứa bé bên cạnh Lisa, chỉ có mình Jungkook, trong mắt anh chỉ có Lisa, một cái liếc mắt cũng không cho con gái. Anh chỉ hỏi bác sĩ những điều cần chú ý sau ca mổ.

Sau này Lisa nhớ lại một tuần mình nằm viện sau sinh. Mỗi đêm cô ngủ rất an ổn, gần như chưa từng nghe thấy tiếng trẻ con khóc. Cho đến một đêm trước khi xuất viện, nửa đêm Lisa tỉnh lại.

Lúc ấy ánh sáng trong phòng rất tối, cô muốn đi xem thử con mình lại phát hiện Jungkook ôm con ngồi trên sofa nhẹ nhàng dỗ dành, khuôn mặt anh mệt mỏi, mí mắt nặng nề, đã suýt chút nữa ngủ gật mấy lần.

Nhưng lần nào Jungkook cũng mở mắt ra, vực lại tinh thần tiếp tục nhỏ giọng dỗ dành con gái.

Khi đó, Lisa đã nghĩ, cô nhất định đã tu tám đời mới có thể gả cho Jeon tiên sinh tốt như vậy.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top