Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 16: Tất cả đều ném đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chu Phạn Phạn thật là một đường chạy như điên, sau khi chạy ra cổng, vội vàng vẫy xe, sợ lại bị Quan Nguyên Bạch bắt được trở về.

Sau khi về đến nhà trong cơn hoảng loạn , cô ngồi ở trên giường, vẻ mặt đồi sắc.

Không biết Quan Nguyên Bạch sẽ tức giận bao lâu...... Mặc dù về sau có lẽ sẽ không gặp anh, nhưng trong lòng vẫn áy náy và khó chịu.

Hơn nữa, anh dù sao cũng là anh trai của Tri Ý, không biết bảo bối nhà cô có nghĩ rằng cô rất tệ không nếu biết cô lừa anh trai cô ấy.

Nghĩ đến đây Chu Phạn Phạn càng thêm khó chịu, nức nở một tiếng, yếu ớt mà nằm ngửa ở trên giường.

Sau một chuyến như vậy, cô ngủ thiếp đi lúc nào không biết, khi tỉnh lại, bên ngoài đã tối.

Chu Phạn Phạn sống không còn gì luyến tiếc mà cầm lấy di động, lúc này mới phát hiện có vài cuộc gọi nhỡ, tin nhắn WeChat cũng bùng nổ.

Cô nhấp vào WeChat,nhìn thấy được A Sầu, người vừa thêm vào hôm nay, còn có tin nhắn của hội trưởng cùng nhóm nhỏ theo đuổi thần tượng của cô.

A Sầu: 【 Phạn Phạn, cô quen biết Quan Nguyên Bạch! 】

Hội trưởng: 【 tình huống là như thế nào??? 】

Chu Phạn Phạn không biết nên giải thích ra sao, bỏ qua họ và nhấp vào nhóm nhỏ của cô, trong nhóm Lục Lục cùng Thất Thất đã nhảy cẩng lên từ lâu.

Lục Lục: 【 Chết tiệt! Lần trước còn nói các cậu không diễn! Tớ xem thật sự hấp dẫn! 】

Thất thất: 【 a a a a xem video cùng ảnh chụp, tớ bị ngọt đến mà gọi bậy, thật đáng tiếc không ở hiện trường! 】

Lục Lục 【 Còn nắm tay! Hiểu Thiên! Cậu ở hiện trường, mau giải thích một chút! 】

Từ Hiểu Thiên: 【 lúc ấy tớ cũng ngốc, căn bản không chú ý tới Quan Nguyên Bạch cũng ở...... Dù sao, Phạn Phạn đã bị anh ấy vạch trần mang đi 】

Lục Lục: 【 Phạn Phạn như thế nào còn không xuất hiện a, bị con trai chúng ta chỉnh đốn tại chỗ? Ừ? 】

Thất Thất: 【 Phạn a, nói một câu đi, mẹ thực lo lắng cho con 】

Từ Hiểu Thiên: 【 Tớ đã gọi mấy cuộc điện thoại, nhưng không bắt máy 】

Thất Thất: 【 Tất cả các fans đều nổ tung rồi 】

......

Chu Phạn Phạn thấy vậy, trong lòng hoảng hốt, vội vàng chuyển sang nhóm lớn theo đuổi thần tượng, có hàng trăm người trong nhóm này.

Cô ngày thường không có việc gì đều là im lặng trong nhóm, lúc này nhấp vào, quả nhiên nhìn thấy mọi người đều thảo luận chuyện hôm nay.

Lại hướng lên trên, cô thấy được rất nhiều video cùng ảnh chụp cô cùng Quan Nguyên Bạch mặt đối mặt tại hiện trường.

Trong nháy mắt kia, Chu Phạn Phạn rõ ràng chính xác mà cảm nhận được "Tâm như tro tàn" là cảm giác gì.

Cô run rẩy tay, ở "nhóm mẹ kế hoang dã" bốn người trong nhóm đã nhắn một cái dấu chấm câu.

Ba người kia thực mau liền xuất hiện.

Thất thất: 【 Cuối cùng cũng xuất hiện! Thế nào rồi! 】

Chu Phạn Phạn đã gửi một biểu tượng cảm xúc đang khóc: 【 Vừa rồi anh ấy rất tức giận, sau đó mình điên cuồng xin lỗi, a...... Thực đáng sợ! 】

Từ Hiểu Thiên: 【 Để tớ nói, các cậu còn ngọt cái gì ngọt! Mọi thứ  khẳng định không phải như vậy phát triển a! Phạn Phạn, cậu không sao chứ? 】

Chu Phạn Phạn: 【 Mình có việc phải làm, lương tâm mình đã chịu khiển trách......】

Lục Lục: 【 Không đúng, tại sao anh ấy lại tức giận? Hai người không phải trước đây hợp tác lừa gia trưởng sao, vậy nói tới, cậu cũng không làm gì hại gì, cùng lắm là...... Trong lúc nhất thời che giấu một chút tâm tư mà thôi. 】

Thất thất: 【 Tớ hiểu rồi! Tức giận có nghĩa là quan tâm!! Nếu không tại sao lại tức giận cậu vì tiếp cận anh ấy không phải bởi vì anh ấy! 】

Chu Phạn Phạn: 【 Cậu suy nghĩ bậy bạ cái gì vậy? Đứng nói đùa vào lúc này 】

Thất thất: 【 Tớ không phải nói đùa】

Chu Phạn Phạn: 【 Anh ấy tức giận cũng là lẽ thường tình, dù sao mình lợi dụng anh ấy để tiếp cận em gái anh ấy, thậm chí còn tặng rất nhiều quà cho cô ấy. Anh ấy nhất định cảm thấy mình từ đầu tới đuôi là cái kẻ lừa đảo 】

Từ Hiểu Thiên: 【 Sau đó anh ấy nói gì với cậu 】

Chu Phạn Phạn: 【 nói mình cố tình tiếp cận anh ấy, còn lấy anh ấy là chuyển phát nhanh......】

Thất thất: 【 phốc...... Nhất châm kiến huyết 】

Chu Phạn Phạn hỏng mất: 【 a a a a hơn nữa việc này cũng bị Ý Ý biết, mình đã chết !!! 】

——

Chu Phạn Phạn không nghĩ tới có một ngày chính mình cũng trở thành nhân vật chính trong nhóm fans, khi cô mở Weibo, phát hiện rất nhiều tin nhắn cùng bình luận hỏi cô về mối quan hệ của cô với Quan Nguyên Bạch.

"Hôm nay thật là ăn dưa lớn, mẹ kế mọi người đều biết đến, không nghĩ tới cô cùng Quan Nguyên Bạch là một đôi!! Hôm nay gặp mặt , tôi đã nói với bạn bè rằng cô lớn lên thật xinh đẹp, không nghĩ tới đó là chị dâu! Chị dâu thế nhưng cùng chúng ta giống nhau, ở trong đám người theo đuổi thần tượng!"

"Tôi theo dõi cô từ lâu, cô theo đuổi Ý Ý cũng đã lâu, cô cùng Quan Nguyên Bạch quen nhau từ khi nào vậy?"

"Thích Ý Ý cho nên theo đuổi Quan Nguyên Bạch, còn theo đuổi thành công! Thật thái quá."

"Cũng không tính thái quá, bản thân lớn lên thật xinh đẹp thực đáng yêu, hơn nữa vẫn là phú nhị đại, nghe hiện trường fans nói, cô ấy lái một chiếc xe hơi sang trọng đến."

"A...... Cận thủy lâu đài à."

Chu Phạn Phạn xem mặt đầy dấu chấm hỏi.

Tại sao! Có thể! Chỉ dựa vào vài phút ngắn ngủn! Là có thể đoán được cô theo đuổi Quan Nguyên Bạch!!

Chu Phạn Phạn thở dài một hơi, nếu như lúc trước theo đuổi thành công Quan Nguyên Bạch, thật sự thành chị dâu, hiện tại cô hẳn sẽ không tuyệt vọng như vậy.

Ôi không...... Có lẽ càng tuyệt vọng hơn nữa, Quan Nguyên Bạch nếu là biết "Bạn gái" của mình thật sự thích em gái mình, anh ấy sẽ càng bùng nổ hơn cả hôm nay.

Chu Phạn Phạn miễn cưỡng kéo kéo khóe miệng, quyết định đăng Weibo bác bỏ tin đồn.

Hiện tại nói chính mình không quen biết Quan Nguyên Bạch đã không thể đủ làm người ta tin, ngược lại có vẻ giấu đầu lòi đuôi.

Vì thế cô suy nghĩ một lát, viết nói: 【 Lúc trước chỉ là quen biết thôi, tuyệt đối không phải là một đôi, mọi người không cần hiểu lầm, lời đồn nên dừng lại ! 】

Ngày hôm sau,tại biệt thự Tinh Hòa Loan.

"Quan tổng, Chu tiểu thư lúc trước tặng quà, tôi đều đã sắp xếp hết lại, tất cả đều ở đây, ngài xem xem." Hà Chí xem xét gương mặt âm trầm của Quan Nguyên Bạch, nhẹ giọng nói.

Quan Nguyên Bạch không nói chuyện, tay tùy tiện cầm lấy hai khung ảnh lồng kính, một cái là anh, một cái là em gái anh.

Bức tranh em gái anh rõ ràng tinh xảo hơn, nhưng trước đây anh thế nhưng không chú ý đến, chỉ cảm thấy cô đặt hết tâm huyết vào đó!

Quan Nguyên Bạch nín thở ôm ở ngực, lại cầm một hộp nhỏ khác, bên trong hộp là hai mặt dây chuyền, trên mặt có một con mèo con màu trắng bạc.

Lúc trước nhìn thấy còn cảm thấy quá nữ tính, Chu Phạn Phạn làm sao lại tặng anh cái này, nhưng hiện tại xem ra...... Bởi vì cái này căn bản là không phải đưa cho anh, mà chính là đưa cho em gái, đương nhiên là nữ tính rồi!

Quan Nguyên Bạch đem hộp ném ở một bên, fans...... fans...... Khó trách, ngày đó ở nhà cũ , cô có thể chuẩn xác mang trái cây yêu thích cho em gái anh!

"Quan tổng, còn về Weibo." Hà Chí sớm nay đã tiếp nhận mệnh lệnh đi điều tra Chu Phạn Phạn của Quan Nguyên Bạch,hiện tại đã có kết quả, hắn đem điện thoại đưa tới trước mặt anh, nói, "Đây là id Weibo  của Chu tiểu thư, ngày hôm qua...... Chu tiểu thư đã đăng Weibo, làm sáng tỏ quan hệ với ngài."

Quan Nguyên Bạch nhận lấy, nhìn thấy tên Weibo cô "Mẹ kế hoang dại Ý Ý", khóe miệng khẽ giật.

Sau đó đi xem Weibo cô, "Chỉ là quen biết", "Tuyệt đối không phải là một đôi".

Đúng vậy, bọn họ cũng chỉ là quen biết mà thôi! Hà Chí nhìn thấy Quan Nguyên Bạch sắc mặt càng ngày càng khó coi, anh không cách nào không chế tâm tư của Quan Nguyên Bạch.

Trên thực tế, sau ngầy ấy ngày, hắn vẫn chưa bao giờ hiểu được sếp của mình nghĩ gì về Chu tiểu thư.

Nói thích đi, nhưng anh ấy cũng vẫn luôn không tiếp nhận, nói chỉ là lừa gạt trưởng bối một chút mà thôi.

Nói là không thích ,nhưng mỗi lần hắn đưa quà mà Chu tiểu thư mang đến, anh thoạt nhìn lại rất sung sướng.

Quên đi, mặc kệ có thích hay không, hiện tại Quan tổng đang tức giận là thật.

Hắn theo anh lâu như vậy, còn chưa từng thấy người nào bày mưu lập kế Quan tổng , bị người ta như vậy chơi ở lòng bàn tay.

"Quan tổng, ngài xem, quà này muốn xử lý như thế nào?" Một lát sau, Hà Chí hỏi câu.

"Tất cả đều ném đi!"

"...... Vâng."

Hà Chí tìm một túi lớn, lần lượt bỏ những thứ đó vào, Quan Nguyên Bạch ngồi ở trên sô pha nhìn, không phát ra bất cứ âm thanh nào ngoại trừ hơi thở.

Dưới ánh mắt của anh, Hà Chí vô cớ cảm thấy có chút căng thẳng, vì vậy tăng tốc động tác, thu dọn xong liền nhanh chóng cầm lên đi ra ngoài.

"Từ từ."

Đột nhiên, Quan Nguyên Bạch đã mở miệng.

Hà Chí ngượng ngùng quay đầu lại: "Quan tổng?"

Quan Nguyên Bạch đè đè giữa mày, nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng thực không tình nguyện mà nói: "Quên đi, buông ra."

——

Chuyện xảy ra tại buổi gặp mặt người hâm mộ của Quan Tri Ý đã nhanh chóng lan truyền trong nhóm bạn của Nguyên Bạch.

Trong lúc nhất thời, Tống lê và những người khác mừng rỡ, rất nhiều lần đều nhảy đến trước mặt chính chủ.

Hôm nay, một nhóm bạn vừa lúc hẹn cùng nhau uống rượu. Hơn 9 giờ tối, ghế lô bị người đẩy tiến vào, ánh sáng tương đối tối tăm nên được ánh sáng từ hành lang chiếu vào.

Dưới ánh đèn, Nghiêm Thành Hoài cùng Tống lê và những người khác nhìn thấy Quan Nguyên Bạch bước vào, họ không nhìn rõ thần sắc anh, nhưng hành động cởi cà vạt khi anh ngồi xuống khiến mọi người cảm thấy được sự bực bội của anh.

Tống lê cùng Nghiêm Thành Hoài nhìn nhau liếc mắt một cái, lại nhìn phía người tới.

"Này, cậu lại đến trễ, Quan thiếu gia, sao mấy ngày nay cậu luôn đến trễ vậy." Tống lê trêu chọc.

Quan Nguyên Bạch không trả lời, rót cho mình một ly nước đá uống một hơi cạn sạch, tùy tay đặt xuống, đáy ly cùng mặt bàn va chạm vang lên một tiếng giòn vang.

"Làm sao vậy đây là?"

Quan Nguyên Bạch nhàn nhạt nói: "Không có việc gì, chỉ là có chút chuyện nhỏ về khách sạn."

Tống lê ngồi xuống bên cạnh: "Là chuyện của khách sạn sao? Cậu không nói, tớ còn tưởng rằng cậu còn tức giận với đối tượng xem mắt nhỏ bé kia đó"

Gần đây, Tống lê và những người khác thích đem chuyện này ra trước mặt Quan Nguyên Bạch, bởi vì quá ly kỳ, cũng quá buồn cười.

Ai có thể nghĩ đến, vẫn luôn cho rằng cô gái thích mình,  hóa ra lại là thích em gái mình..

Quả nhiên, vừa dứt lời ,liền thấy Quan Nguyên Bạch sắc mặt đột nhiên trở nên lạnh lùng nhưng mà mở miệng lại nói: "Có chuyện gì, cậu là cảm thấy người này sẽ ảnh hưởng tớ lâu như vậy sao?"

Không phải sao?.

Tống Lê trong lòng như vậy nghĩ, nhưng vẫn  cười nói: "Không có, làm sao có thể, tới chính là thuận miệng nói thôi."

Nghiêm Thành Hoài cũng ngồi lại đây, tò mò hỏi câu: "Cho nên cậu cùng cô gái nhỏ kia mấy ngày nay cũng chưa liên lạc?"

Quan Nguyên Bạch nói: "Tại sao phải liên lạc?"

"Được rồi."

Tống lê có chút tiếc nuối nói: "Nói đến, cô gái nhỏ kia tớ còn chưa  gặp qua, cũng không biết trông như thế nào, lá gan lớn như vậy, lại dám giở trò với Nguyên Bạch nhà ta."

Nghiêm Thành Hoài nói: "Hôm đó khi cùng Trình Diễn, Ý Ý ăn cơm, Ý Ý nói cô ấy lớn lên thật xinh đẹp."

Tống Lê ánh mắt sáng lên: "Thật sự sao."

Quan Nguyên Bạch cười lạnh một tiếng, cứng rắn nói: "Là fans của con bé, con bé đương nhiên cảm thấy xinh đẹp."

Có một mùi chua phát ra từ đâu đó.

Nghiêm Thành Hoài cười nói: "Không sao, cậu không có thích cô ấy"

Quan Nguyên Bạch ngực căng thẳng, nắm chặt tay: "Đương nhiên."

——

Sau khi đăng Weibo sáng tỏ vài ngày, một số người vẫn không tin Chu Phạn Phạn.

Nhưng Chu Phạn Phạn cũng biết, mặc kệ cư dân mạng có tin hay không, thì chuyện này cuối cùng cũng sẽ nhanh chóng đi xuống, dù sao, cô cùng Quan Nguyên Bạch đều không phải minh tinh.

Bình luận trên mạng sẽ phai nhạt, và ấn tượng của Quan Nguyên Bạch về cô cũng sẽ phai nhạt.

Chỉ cần không gặp lại anh.

Chu Phạn Phạn là như vậy nghĩ, nhưng không nghĩ tới không quá mấy ngày, Chu Phạn Phạn liền gặp lại Quan Nguyên Bạch.

Nguyên nhân của việc này đó là do một cuộc gọi của Quan Hề.

Khi đó, Chu Phạn Phạn nhìn thấy cuộc gọi đến từ một số lạ, vốn tưởng là cuộc gọi bán hàng, nhưng hóa ra đó là một giọng nói có phần quen thuộc.

"Xin chào, Phạn Phạn~ tôi là Quan Hề."

Chu Phạn Phạn ngẩn người: "A...... Xin chào."

Quan hề, chị họ của Quan Tri Ý, lần trước ở phòng bếp Quan gia có gặp qua một lần.

Nhưng cô nhớ bọn họ lúc ấy không có lưu phương thức liên hệ .

Quan hề nói: "Hôm nay gọi điện thoại là có chút đường đột, số điện thoại là do tôi hỏi bà nội, không quấy rầy đến cô chứ?"

"Không có không có, không quấy rầy."

"Vậy là tốt rồi, về phần tôI, gọi điện thoại thật ra là muốn mời cô tham gia party của tôi vào đêm Giáng sinh."

Trước đây, Chu Phạn Phạn nhất định sẽ rất vui khi được đại mỹ nữ, em gái Ý Ý mời.

Nhưng hiện tại...... Cô cùng người quen của Quan Nguyên Bạch có có chút bối rối.

Chu Phạn Phạn châm chước nói: "Quan tiểu thư, chuyện là như này, tôi cùng Quan tiên sinh hiện tại không còn quan hệ gì, cho nên......"

"Cùng anh ấy có hay không quan hệ không quan trọng nha, tôi chỉ là cảm thấy cô rất thú vị, muốn mời cô đến mà thôi." Quan Hề nói, "Chuyện của cô cùng anh ấy tôi có nghe nói qua, tôi không quan tâm  cô cùng anh trai tôi có quen nhau không. Đây là party của tôi, tôi chỉ mời bạn bè."

"Như vậy a......"

Quan hề rất là nhiệt tình: "Được, đến đây đi đến đây đi, chúng ta có làm quen với nhau. Ồ đúng rồi, nghe nói cô rất thích tiểu ngũ."

Chu Phạn Phạn: "À...... Đúng vậy."

Quan hề cười nói: "Vừa lúc, đêm Giáng sinh. Ở đây, tôi có quà của chị ấy có thể tặng cho cô, cô nhất định phải tới ."

Nếu là trên đời này có cái gì có thể hấp dẫn được Chu Phạn Phạn, thì nó là liên quan đến thần tượng.

Hơn nữa, Quan Hề cũng là thực nhiệt tình mời, cô hơi xấu hổ để từ chối

Nhưng trước khi đưa ra quyết định, Chu Phạn Phạn vẫn là cẩn thận hỏi câu: "Xin hỏi, Quan tiên sinh sẽ đến chứ."

Quan Hề biết cô nói chính là Quan Nguyên Bạch, cười khẽ : "Lúc trước tôi là có mời anh ấy, nhưng anh ấy từ chối, nói là bận."

Chu Phạn Phạn yên tâm: "Được, tôi đã biết."

"Vậy cô có tới không?"

"Được , tôi tới!"

Vì đã đáp ứng sẽ đến party của Quan Hề, đương nhiên phải có sự chuẩn bị.

Trước đêm Giáng sinh, Chu Phạn Phạn cũng cẩn thận chọn lựa một món quà Giáng Sinh cho Quan Hề.

Cùng ngày, cô đúng giờ tới địa chỉ tổ chức party.

Địa điểm tổ chức tiệc là một biệt thự lớn với bãi cỏ rộng, trên bức tường bên trong biệt thự, còn có treo ảnh chụp của Quan Hề, dường như đây là nơi ở riêng của cô ấy.

Hôm nay party tới rất nhiều người, đều là mỹ nam mỹ nữ, Chu Phạn Phạn tìm được Quan Hề, tặng cô ấy một món quà. Quan hề cũng không quên lời hứa với cô, lôi kéo cô vào phòng sau, đưa cho cô một cái hộp nhỏ tinh xảo.

Sau khi Chu Phạn Phạn mở ra, hơi hơi trố mắt.

Là cái kim cài áo, nhưng chỉ là cái kim cài áo không đủ để làm cô kinh ngạc như vậy, đó là kim cài áo của một thương hiệu xa xỉ mà Quan Tri Ý từng làm đại diện, đồng thời là mẫu mã đồng thương hiệu của Quan Tri Ý, mặt trên đá quý, mặt dưới có tên viết tắt chữ cái của Tri Ý.

Vào lúc ấy, số lượng đều không nhiều lắm.

Cô nhớ lúc đó cô cũng nhờ người giật, giật được, nhưng không phải là của Quan Tri Ý. Sau này, cô lại muốn mua lại, nhưng nó đã hết hàng.

Vì thế, cô còn tiếc nuối thật lâu.

"Cái này, quá quý giá."

Quan hề: "Sẽ không nha, vừa rồi cô tặng tôi lắc tay cũng thực đáng giá."

"Không không không, không giống nhau, cái này là phiên bản đặt biệt, hơn nữa đã không còn bán, về sau cũng sẽ không có, thực đáng giá."

Dáng vẻ Chu Phạn Phạn nghiêm túc phá lệ đáng yêu, Quan Hề nhịn không được cười cười, khó trách ngay cả tiểu ngũ cũng từng nói với cô rằng cô gái này rất thú vị.

"Đối với những người thực sự thích nó, nó mới có thể đáng giá, những người khác khả năng còn không hiểu được sự tốt đẹp của nó." Quan hề trực tiếp đưa nó cho cô, "Cầm đi, ở trong tay cô, nó mới có giá trị. Tiểu ngũ hẳn cũng sẽ vui vẻ."

Những lời này chạm đến trái tim Chu Phạn Phạn, cô không có lại làm ra vẻ mà từ chối, chân thành mà nói câu cảm ơn.

Đúng lúc này, bên ngoài âm nhạc đột nhiên trở nên cuồng nhiệt mang theo một loại cảm giác bùng nổ. Quan Hề ánh mắt sáng lên, lôi kéo Chu Phạn Phạn đi ra bên ngoài hoa viên.

Quan hề hôm nay mời một ban nhạc nổi tiếng, mọi người ở chỗ này uống rượu, cũng ở chỗ này lay động, sôi động như sàn nhảy trong quán bar.

Chu Phạn Phạn bị ảnh hưởng bởi bầu không khí, đi theo Quan Hề trên sàn nhảy một lúc, mãi cho đến sau lưng đều hơi hơi có chút ra mồ hôi, mới bước ra ngoài.

"Mọi người, hôm nay là đêm Giáng sinh, tôi ở chỗ này có chuẩn bị rất nhiều táo, mọi người mỗi người lấy một quả, ký tên của mình, sau đó tùy ý đưa cho người nào đó, đồng thời chúc phúc cho người khác đi. Chúc mọi người đêm Giáng sinh có một khoảng thời gian vui vẻ ~"

Quan hề không biết từ khi nào bước lên sân khấu, cô ấy cầm micro, và nói những lời này với mọi người phía dưới.

Chu Phạn Phạn nhanh chóng nhìn thấy có người đẩy quả táo tới, giống như mọi người, cô lấy một quả táo và ký tên của mình lên quả táo bằng bút ký màu vàng được chuẩn bị sẵn ở bên cạnh.

Âm nhạc tiếp tục, Chu Phạn Phạn cầm quả táo, không có lại tiến vào sàn nhảy.

Cô vừa rồi chơi có chút high, miệng khô khốc nên đi đến khu đồ ăn bên cạnh,  lấy một ly trái cây hồng nhạt. Chua chua ngọt ngọt một hương vị độc đáo, còn mang theo một chút cồn.

Chu Phạn Phạn ngày thường không thích uống rượu, nhưng loại rượu này cồn không nặng, mùi vị rất ngon.

Cô uống một hơi cạn sạch, chưa đã thèm mà buông cái ly xuống, dư quang nhìn thấy cách đó không xa một hình bóng quen thuộc đi tới.

Chu Phạn Phạn ngẩn người, bỗng chốc quay đầu nhìn qua.

Người tới hình như là nhất thời quyết định tới, ăn mặc vẫn là một thân tây trang.

Giờ phút này, anh đang nghiêng mặt cùng nói chuyện với bạn, dưới ánh đèn lam mờ ảo, lông mày đẹp như tranh vẽ, trong lòng anh có một loại cảm giác ung dung nhàn nhã.

Tại sao anh lại ở đây?

Chu Phạn Phạn nháy mắt có chút hoảng loạn, nhưng không biết sao xui xẻo chính là, vị trí cô lúc này đối diện với tầm mắt của anh.

Chu Phạn Phạn đều không kịp trốn tránh, liền cùng Quan Nguyên Bạch chạm mắt trong đám người sôi nổi.

"......"

Nhìn nhau ngắn ngủi, nhưng giống như lại không ngắn, giống như một thước phim quay chậm, một giây kéo thành vài giây.

Mà ở hai người không nói gì, Quan Nguyên Bạch cũng đã đến gần vị trí của cô.

Chu Phạn Phạn lúc này chạy đi không thích hợp, chỉ có thể cứng đờ mà đứng ở tại chỗ, giống như một đứa trẻ đã làm sai gì đó.

"Quan tiên sinh...... Thật trùng hợp."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top