Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 2:Tôi chỉ muốn làm bạn với anh.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Làm fan trung thành của Quan Tri Ý, họ đương nhiên biết rõ lai lịch của thần tượng mình trong lòng bàn tay.

Quan Tri Ý, biệt danh Tiểu Ngũ, sinh trong gia đình hào môn họ Quan ở Đế Đô. Còn vì sao gọi là Tiểu Ngũ, đó là bởi vì Quan gia thế hệ này có năm người con, mà cô đứng thứ năm.

Cô còn có một người anh trai tên là Quan Nguyên Bạch, là con thứ ba trong gia đình họ Quan

Trên thế giới này trùng tên trùng họ rất nhiều và ở Đế Đô cũng có thể có một cái khác Quan Nguyên Bạch.

Nhưng ở thành phố này "lão tam nhà họ Quan" hình như không phải người khác được.

"Làm sao vậy? Phạn Phạn?"

Chu Phạn Phạn hít sâu một hơi, cầm lấy di động: "Không có việc gì...... mình sẽ nói với cậu sau, mình gọi điện cho bà nội đã"

"Ờ được."

Chu Phạn Phạn đi ra ký túc xá, vốn dĩ muốn chạy ngay về nhà, nhưng sau suy nghĩ vẫn là nên gọi Triệu Đức Trân xác nhận một chút thì hơn.

Bên kia, Triệu Đức Trân nhìn cuộc gọi đến có chút bất ngờ, sau khi bắt máy bà liền nói: "Đứa nhóc này! Dám cúp ngang điện thoại của bà"

"Bà nội, bà vừa rồi giới thiệu cho con người tên Quan Nguyên Bạch sao?" Chu Phạn Phạn nói rất nhanh, nếu cẩn thận nghe, còn thấy được giọng nói có chút run rẩy cùng hưng phấn.

Triệu Đức Trân sửng sốt, nói: "Đúng vậy."

"Là Quan Nguyên Bạch nào vậy ạ?"

Triệu Đức Trân: "Chậc, còn ai tên Quan Nguyên Bạch nữa? Con biết nhà họ Quan mà, không phải tháng trước bà dẫn con đi dự tiệc rượu sao? Còn nhớ bà cụ mà con nói chuyện khi ấy không? Đó chính là bà nội của Quan Nguyên Bạch. Hai ngày trước, bà gặp bà ấy ở một cuộc họp thẩm định trang sức, nói chuyện phiếm hai ba câu thì mới biết bà ấy cũng đang tìm đối tượng xem mắt cho cháu trai của mình ......"

Tiệc rượu? Bà nội Quan Nguyên Bạch?

Chu Phạn Phạn căn bản liền không nhớ rõ.

Cô vốn dĩ không thích những bữa tiệc đó, mỗi lần đi theo Triệu Đức Trân đến những nơi như vậy, gặp ai hay nói gì cô đều không mấy để tâm.

Chu Phạn Phạn trong lòng run lên, lại mạnh mẽ áp chế: "...... Sao con chưa từng nghe đến việc bà nội có quen biết với nhà họ Quan "

Quan gia ở Đế Đô tiếng tăm lừng lẫy, tuy rằng Chu Phạn Phạn lớn lên cũng rất giàu có , nhưng sản nghiệp Chu gia so với Quan gia vẫn là kém xa, cho nên cho tới nay hai nhà căn bản không có giao thoa.

"Trước đây đúng là không quen biết, cũng không làm ăn với nhau, cho nên khi Thôi lão thái thái nói mai mối cháu trai cho con , bà cũng rất bất ngờ, bất quá, đây là chuyện tốt nha. À đúng rồi, cháu gái nhà họ làm diễn viên , không phải con rất thích sao, gọi là gì ấy nhỉ?. Tri Ý, Quan Tri Ý đúng không nhỉ?"

"Dạ......"

"Nhưng đó không phải là trọng điểm, trọng điểm là, bà nội lén điều tra cho con, Nguyên Bạch đứa nhỏ này thật sự không tồi. Phạn Phạn, bà biết con bài xích xem mắt, nhưng mà ——"

"Con không bài xích."

"...... Hả?"

Chu Phạn Phạn nhìn xa xăm, nói: "Con đột nhiên cảm thấy, cũng không cần quá không bài xích."

——

Hai ba năm nay, xem mắt đối với cô chính là chuyện thường ngày, không có cái này nhất định còn có cái khác.

Thế thì đằng nào cũng phải xem mắt, tại sao lại không cùng idol xem...... À Không phải, là anh trai idol xem mắt chứ!

Đều là duyên phận cả,  nếu là đã duyên phận thì nên tuân theo.

Hơn nữa, nếu lỡ như vì cuộc hẹn xem mắt này mà gặp được con gái Ý Ý đã lâu không xuất hiện thì sao?

Vì thế, Chu Phạn Phạn lập tức quyết định muốn đi xem mắt lần này.

Triệu Đức Trân nghe được cô đồng ý, mừng rỡ cười không ngừng, lập tức gửi số điện thoại Quan Nguyên Bạch cho cô.

Chu Phạn Phạn nhìn dãy số mà tim đập liên hồi, nhưng không dám hành động thiếu suy nghĩ.

Tuy rằng theo đúng trình tự xem mắt, cô nên gọi điện hoặc là nhắn tin tin nhắn qua để chào hỏi và trò chuyện trước khi ăn.

Nhưng đối diện dù sao cũng là Quan Nguyên Bạch, cô có phần khẩn trương.

Loại khẩn trương này giống như bữa tiệc sinh nhật lúc trước của Quan Tri Ý, cô cùng con gái cách nhau một rào chắn, ngửi thấy được mùi hương trên người cô ấy, lòng cảm thấy lâng lâng như muốn bay lên.

Quan Nguyên Bạch tựa hồ cũng không có muốn tán gẫu, mấy ngày sau đó, anh một lần cũng không liên lạc với cô.

Tuy nhiên việc xem mắt này vốn là giữa các trưởng bối sắp xếp, vào cuối tuần này sẽ đặt một nhà hàng nào đó, vì thế bọn họ cũng chưa cần phải giao lưu gì nhiều.

Vào thứ bảy, Chu Phạn Phạn liền trực tiếp đi đến địa chỉ mà bà nội đã nói.

Hôm nay trời mưa,ngoài đường ướt sũng, người đi đường vẫn còn cầm ô.

Chu Phạn Phạn ngồi ở ghế sau xe, hít sau hai hơi, điện thoại đặt một bên đang vang những tiếng ding ding , không ngừng hiển thị tin nhắn đến.

Chu Phạn Phạn chuẩn bị tốt tâm lý, nhấc điện thoại lên

Bà nội: 【 lần này không được phá hỏng, nếu lại phá hỏng thì không cần trở về gặp bà đâu】

Chu Phạn Phạn: "......"

Cô trực tiếp bỏ qua tin nhắn, mở ra khung chat với Từ Hiểu Thiên: 【 Lòng mình cảm thấy hổ thẹn quá 】

Từ Hiểu Thiên: 【? 】

Chu Phạn Phạn: 【 Mình còn nhớ lý tưởng chung của chúng ta, tớ còn nhớ rằng chúng ta sẽ làm mẹ kế của "con gái" cho đến cuối đời. Nhưng bây giờ, mình lại muốn làm chị dâu con gái, mình rời bỏ tổ chức ,mình hổ thẹn 】

Từ Hiểu Thiên: 【 Cút 】

Chu Phạn Phạn gửi hai biểu tượng cảm xúc: 【 Mình không chỉ có hổ thẹn mà còn lo lắng . Làm sao bây giờ, đợi lát nữa mình nên nói gì đây?】

Cùng Quan Nguyên Bạch xem mắt, Chu Phạn Phạn chỉ nói cho một mình Từ Hiểu Thiên

Từ Hiểu Thiên lúc biết được chuyện này đã vô kinh kinh ngạc, kích động rất nhiều thiếu chút nữa đem cô  lắc thành từng mảnh.

Từ Hiểu Thiên:【 đừng lo lắng, cậu chỉ cần ít nói nhiều lại, nhớ kỹ, phải dịu dàng, đáng yêu ,hành động và cư xử nhưng tiểu thư quý tộc】

Chu Phạn Phạn: 【...... Được! 】

Từ Hiểu Thiên: 【 Đừng sợ, cậu không phải là lần đầu tiên xem mắt, tỉnh táo lại Chu Phạn Phạn! Về sau tớ có thể có chữ ký con gái, chụp ảnh cùng đều dựa vào cậu! 】

Chữ ký! Chụp ảnh cùng!

Chu Phạn Phạn lập tức cảm thấy mình không còn chút căng thẳng nào

"Tiểu thư, chúng ta tới rồi." Không bao lâu, tài xế dừng xe, quay đầu lại bảo.

Chu Phạn Phạn: "À, vâng."

Tài xế xuống xe, che ô mở cứa cho cô

Chu Phạn Phạn nói: "Chú Trần, người đi về trước đi, không cần chờ con đâu"

Tài xế trên mặt có chút do dự.

Chu Phạn Phạn nói: "Đã đến đây rồi, con sẽ không chạy đâu. Chú bảo bà nội cứ yên tâm đi ,con lần này sẽ  nghiêm túc tới xem mắt, tuyệt đối không chạy đi."

Tài xế lúc này mới cười cười: "Được."

Nhà hàng tối nay xem mắt là một nhà hàng kiểu Pháp, nhân viên phục vụ đỡ lấy ô và áo khoác ngoài của Chu Phạn Phạn, đón cô vào bên trong. Bước vào cửa là dãy trụ cột kiểu Pháp, được thiết kế với tông màu ấm ấp, chạm khắc tinh tế, sang trọng và cao cấp nhưng không làm mất đi bầu không khí lãng mạn.

"Chu tiểu thư, mời đi lối này."

Sau khi báo tên Quan Nguyên Bạch, người phục vụ dẫn cô lên lầu.

Một tấm gương lớn được đặt ở khúc cua của cầu thang,trước khi đến đây Chu Phạn Phạn đã soi gương ngắm kĩ nhiều lần rồi.

Trang điểm tinh tế, diện váy trắng thanh lịch, mái tóc bồng bềnh.

Hôm nay tới gặp Quan Nguyên Bạch, cô đã tốn rất nhiều công sức mời người tới trang điểm, kiểu tóc là ngày hôm qua mới vừa đi làm, váy cũng là đặt biệc chọn lựa mua.

Bộ dạng hôm nay hoàn toàn không phải là phong cách của cô, nhưng không ngờ nó lại hợp với cô đến vậy.

Theo như lời Từ Hiển Thiên nói, thì như là một đóa hoa nhỏ màu trắng tinh khiết vô hại, lại còn rất cao quý.

Sau khi lên lầu,  có thể thấy chỗ ngồi ít đi rất nhiều so với tầng dưới, đặc biệt yên tĩnh.

Từ xa, Chu Phạn Phạn thấy được một bóng hình. Mặc dù trên lầu, các bàn khác cũng có người nhưng cô chỉ nhìn lướt qua, liền cảm thấy người kia chính là Quan Nguyên Bạch.

Quả nhiên, người phục vụ dẫn cô đến chỗ đó.

Sau khi đến gần, ngũ quan càng trở nên rõ ràng hơn.

Cô không biết Quan Nguyên Bạch có xem qua ảnh chụp của cô không, nhưng tại thời điểm cô đi đến, anh liền nhìn qua.

Ánh đèn trong nhà hàng kiểu Pháp dịu nhẹ, ánh vàng mơ hồ chiếu lên hàng mi và làn da anh, khiến anh giống như một khối ngọc bộ tinh xảo.

Trước đây, cô đã nhìn thấy ảnh trên mạng hoặc là trong một số cuộc phỏng vấn về kinh doanh và tài chính.

Khuôn mặt anh có phần dịu dàng, lớn lên thập phần đẹp trai, cho nên khi người hầm mộ của Quan Tri Ý khi nhìn thấy những tấm ảnh của Quan Nguyên Bạch bị rỏ rỉ, đã hú hét ấm ỉ muốn làm chị dâu của Tri Ý.

Lúc đó cô đã khịt mũi coi thường họ!

Nhưng ai có thể ngờ được, người thật sự ra tay muốn làm chị dâu hóa ra chính là cô. Tuyên nhiên, việc làm chị dâu này không hề thiệt chút nào.

Nhìn trực tiếp, Quan Nguyên Bạch trong càng đẹp trai hơn.

Nhìn xem cáikhí chất này! Nhìn khuôn mặt này!

Không hổ là anh trai ruột, đường nét giống với Tri Ý nhà cô.

"Xin chào, Chu tiểu thư." Khi cô đi đến bàn ăn, Quan Nguyên Bạch đã đứng lên.

Chu Phạn Phạn hôm nay đặc biệt đi giày cao gót, nhưng dù vậy vẫn thấp hơn anh nửa cái đầu.

Chu Phạn Phạn định thần lại , bình tĩnh bắt tay với anh: "Xin chào Quan tiên sinh, tôi tên là  Chu Phạn Phạn."

"Tôi biết." Quan Nguyên Bạch nhàn nhạt cười một cái, "Mời ngồi"

Chu Phạn Phạn ừ một tiếng, nở một nụ cười mà cô cho là "Dịu dàng tiểu thư": "Vâng."

Sau khi ngồi xuống, nhân viên phục vụ đưa thực đơn đến.

Quan Nguyên Bạch tỏ ý ra hiệu Phạn Phạn: "Mời Chu tiểu thư chọn trước"

Chu Phạn Phạn cố gắng kiềm chế bản thân không nhìn chằm chằm anh, hai tay đặt trên đầu gối có chút run rẩy: "Tôi thế nào cũng được, tôi không kén chọn đâu, vẫn là anh gọi trước đi."

Quan Nguyên Bạch thấy vậy cũng không chối từ: "Được, cô có kiêng kỵ ăn gì không?."

"Không có."

Quan Nguyên Bạch rũ mắt xem thực đơn, cũng bởi vì như vậy, Chu Phạn Phạn mới dám to gan nhìn thẳng mặt anh.

Nhìn ở góc độ này, lông mi của anh rất dài, cùng Ý Ý quả thực giống nhau như đúc.

Khuôn miệng rất đẹp, hơi mỏng, nhàn nhạt, hoàn hảo. À không , vẫn là có khuyết điểm, tuy đẹp nhưng không giống với Ý Ý

Mũi thì giống, đều rất cao, làn da cũng......

"Cô có thể uống rượi vang không?" Đột nhiên, người đàn ông trước mặt nhìn lên

Chu Phạn Phạn đụng phải ánh mắt anh với đôi mắt sắng ngời, hai người đều sửng sốt.

"Sao thế?"

Chu Phạn Phạn: "...... Không sao."

Quan Nguyên Bạch không cố hỏi, chỉ lại hỏi cô có thể uống rượu vang không, Chu Phạn Phạn "dè dặt" mà gật đầu: "Tôi có thể uống một chút."

"Vậy tôi gọi cho cô nước trái cây nhé."

Đối với việc xem mắt này, Chu Phạn Phạn đã quen đến mức không thể quen hơn,trước đây,cô chỉ làm cho xong việc, tự ăn đồ ăn, thỉnh thoảng nói vài câu để đối phó với người kia.

Nhưng lần này, cô biết mình phải cố gắng giữ hình tượng, hôm nay cô  là một Chu Phạn Phạn dịu dàng phóng khoáng, không thể chỉ biết sen, càng không thể đối phó qua loa với Quan Nguyên Bạch.

Cho nên hôm nay tuy rằng vui vẻ, nhưng lần xem mắt này có chút không quen.

"Chu tiểu thư thoạt nhìn tuổi có vẻ không lớn lắm." Không bao lâu, người đối diện lên tiếng

Chu Phạn Phạn nhấp một ngụm nước nói: "Vâng, so với em gái anh thì nhỏ hơn một tuổi"

Quan Nguyên Bạch ngừng lại một lúc mới nói: "Xem ra cô còn rất hiểu biết gia đình tôi."

Chu Phạn Phạn gật đầu, cười không lộ răng: "Em gái anh là đại minh tinh, tôi đương nhiên sẽ biết."

Tôi không chỉ có biết, tôi còn rất thích nữa! Rất yêu!! Woooo em gái anh là cô gái dễ thương nhất thế giới!

Quan Nguyên Bạch đại khái cũng biết em gái anh khá nổi tiếng, cho nên cũng không nói gì cả, chỉ nói: "Cô tuổi cũng  không lớn, như thế sao lại đáp ứng trưởng bối đi xem mắt."

"Bởi vì tôi biết đối phương là anh."

Quan Nguyên Bạch đặt ngón tay trên thành cốc dừng lại: "Hử?"

U trời...... kích động một chút liền nói trực tiếp ra rồi

"Biết là tôi, cho nên mới tới?" Quan Nguyên Bạch chần chờ xác nhận lại.

Chu Phạn Phạn nghĩ nghĩ, vẫn là quyết định khéo léo hơn.

Cô không thể nói bởi vì anh là anh trai Quan Tri Ý, bởi vì cô rất thích em gái anh. Nói như vậy không chừng mọi người sẽ  cảm thấy cô là biến thái......

Rốt cuộc, nếu buổi xem mắt này thất bại, bà nội sẽ tức lên đến hoa mắt chóng mặt, mà cô cũng sẽ không thể gặp được Ý Ý.

Chu Phạn Phạn không muốn giải thích rõ rành, nhưng cũng không muốn nói dối, vì vậy nói một cách mơ hồ : "Ừm....Tôi... Tôi muốn làm quen với anh."

Quan Nguyên Bạch ánh mắt hơi động, tựa hồ ngoài ý muốn. Hắn nhìn cô mấy lần, mới nói: "Chu tiểu thư, tôi còn cho rằng cô cùng tôi giống nhau, đều là bị ép xem mắt."

Chu Phạn Phạn sửng sốt, ngước mắt nhìn anh.

Chỉ thấy anh thấp giọng nói: "Xin lỗi, tôi phải nói rõ ràng với cô. Thật ra tôi chỉ theo mệnh lệnh của trưởng bối tới đay, hiện tại cũng không có ý địnhyêu đương."

Hả? Thế thôi?

Thậm chí còn chưa bắt đầu, cô  đã bị cự tuyệt sao.

Chu Phạn Phạn cảm thấy mất mát trong vài giây vì không thể trở thành chị dâu

Quan Nguyên Bạch: "Sau khi trở về, tôi sẽ cùng người nhà nói rõ ràng, cô ——"

"Không sao, đừng nói rõ ràng cũng đừng xin lỗi." Chu Phạn Phạn gấp đến độ gương mặt có chút hồng, rũ mắt nhỏ giọng nói, "Anh không muốn yêu đương cũng không sao, tôi...... Tôi chỉ muốn làm bạn với anh.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top