Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 1.

Có ai từng nói : Thanh xuân là thời gian đẹp nhất của cuộc đời, đến cả những cay đắng tổn thương cũng đẹp mãi trong ký ức chúng ta. Tuổi trẻ, đau cũng chỉ là ngọt ngào.

1989, tháng 2, Quán Hành thị

Chòm sao Bảo Bình đón nhận một tộc nhân mới, cục bột Nguyễn gia. Nguyễn Ngọc Ninh mới sinh không thèm khóc một tiếng, đôi mắt có vẻ muốn mở mà lực bất tòng tâm, cuối cùng lăn ra ngủ say như chết. Tiểu thư Lý và chồng nhìn nhau, trong khi ông bà nội vui mừng vui mừng:

- Phật nói đời là bể khổ, nên em bé chào đời thường khóc vang. Ninh Ninh nhà chúng ta không thèm khóc một tiếng, ấy là báo cuộc đời vui mừng.

Các y tá cười phụ hoạ, chân thành chúc phúc điều tốt lành, không ngoài dự kiến được những hồng bao chói mắt.

Nguyễn Ngọc Ninh nhân sinh từ bé đến lớn xuôi chèo mát mái, ăn ngon mặc đẹp, châu viên ngọc nhuận, chỉ mỗi cái là cái gai trong mắt trẻ hàng xóm. Thử hỏi cũng là lứa tuổi 7,8 ham chơi, khi nào cũng bị bố mẹ lấy con bé ú na ú nần làm gương thì chẳng đứa nào khoái cho được. Nào Ninh Ninh sạch sẽ, không chơi bốc đất làm nồi nấu rau, nào Ninh Ninh ngoan ngoãn, bố mẹ đi vắng là ở nhà một mình không đi chơi qua trưa, nào Ninh Ninh nhu thuận gặp ai cũng dạ thưa ai như tụi bây có miệng như con hàu không mấy khi thấy chào hỏi, nào Ninh Ninh học giỏi cô giáo ai cũng khen...Tóm lại Nguyễn Ngọc Ninh anh danh hiển hách cả khu phố, người gặp người thương, trẻ gặp trẻ ghét. Sau một thời gian, chỉ số EQ cao cũng giúp Ninh gia nhận ra mình không hợp đàn, chuẩn bị nghĩ cách sửa chữa thì bố mẹ lại chuyển nhà về thành phố. Nguyên nhân sao, bố thăng quan tiến chức, rời vào thành phố để cung cấp điều kiện học tập tốt nhất cho con cái.

Ngọc Ninh cuối cùng đành đưa những bao kẹo ngon nhất phát cho các bạn, hy vọng sẽ để lại chút dấu vết tươi đẹp gì với chúng. Hôm chuyển nhà, không may cũng chỉ có một đứa bé trai ra tiễn nó.

Cô bé nắm chặt tay thằng bạn nhưng lòng vẫn luyến tiếc, người mà nó chờ đợi không đến.

Vào thành phố, bắt đầu học lại lớp 2. Rất nhiều đứa trẻ nghĩ nó từ thủ đô chuyển về, cứ nhại giọng nó khiến nó buồn rầu. Dần dần nó học được tiếng của người thành thị, lúc ấy mới dần hoà hợp với các bạn.

Ngọc Ninh thích nhất học Tiếng Anh, vì đây là môn duy nhất mà nó thấy mình vượt qua lũ bạn thành thị. Dần dần văn học cũng là ưu điểm của nó. Từ đây con đường hướng ngoại mở rộng tâm trí và nhận thức của cục bột bé bỏng.

Không nhớ từ khi nào nó bắt đầu đọc Candy cô bé mồ côi và mê say đồ theo nét vẽ xinh đẹp ấy, Nhóc Maruko thì lại hiếm hơn, và cũng không hay cho lắm theo cảm nhận của nó. Dần dà truyện tranh thiếu hụt khiến Ngọc Ninh bắt đầu lân la những tập truyện chưởng của anh trai. Nào Cổ Long, Ngoạ Long Sinh, Kim Dung... nó đọc mê say, tích luỹ dần dần quan điểm về vẻ đẹp và cách miêu tả vẻ đẹp của nữ giới. Ngọc Ninh yêu ngôn ngữ Hán Việt làm sao, vì cùng lứa với nó không ai hiểu bế nguyệt tu hoa, mi như thu thuỷ, mạo nếu phù dung, bồ liễu chi tư... là gì. Con nít luôn là con nít, cái gì hơn bạn bè là càng say mê cái đó.

Cùng với độ ham truyện ham phim chưởng của ông anh, Ngọc Ninh cũng lây dính xem vô vàn phim kiếm hiệp và phim hành động, thế giới quan của cô bé dần dần hình thành. Quan điểm về nam chính là phải chính trực, hoàn mỹ, nam tính, nếu không công tử mạo nếu Phan An thì cũng phải anh hùng kiểu  như 007. Thế cho nên, lũ bạn cùng trường bị cô bé trong lòng xem thường không ít.

Cho đến khi ông anh trai nhận ra mình đã tôi luyện một nội tâm nam nhân trong vỏ bọc em gái mình, ấy đã là quá muộn.

Lớp 4 Ngọc Ninh anh hùng thấy chuyện bất bình chẳng tha, trong lớp ai dám bắt nạt bạn bè là  nhào vô uýnh cho tới tấp, lời lẽ rõ ràng bắt tên thua cuộc phải xin lỗi đồng bạn, lập ra bang hội mà mình làm thủ lĩnh. Cuộc sống của đại ca Ninh phong phú phong phú, không ngày nào mà chẳng trầy vi tróc vảy, may thay ông anh vì chuộc lại lỗi lầm, âm thầm lén lút mua tuýp kem chống sẹo để ít nhất nhỏ em gái còn giữ được chân lành.

Ngoặt một cái lên cấp hai, đại ca Ninh dù đánh nhau giỏi nhưng học tập ko kém, không phải lo ôn thi mà được đặc cách vào cấp 2. Mùa hè cùng năm, tiểu thuyết cục bột đọc bắt đầu chuyển sang ngoại văn, Túp lều của bác Tom, hành trình vạn dặm dưới đáy biển, Tom Sawyer, Hoàng tử bé... dần dà lên lớp 7 là bắt đầu đọc Con Hủi, Ruồi Trâu, Thép đã tôi thế đấy, Ba chàng Ngự Lâm Quân, Thằng gù nhà thờ Đức Bà, Đồi gió hú... Lúc này đây, thẩm mỹ và nhân sinh quan của nó dường như đã định hình chuẩn, ảnh hưởng nhất  là Thiên long Bát Bộ của Kim Dung, Con Hủi của Helena Minizseck, Ruồi Trâu của Ethel Lilian Voynich.

Nữ phải đẹp và có khí chất như Vương Ngữ Yên hay Long cô cô, tình yêu phải đẹp mà yếu ớt ngọt ngào hoàn mỹ như của Đại công tử và tiểu thư Xtefchia, tâm hồn và tài năng , lý tưởng như kẻ đóng hai vai viết báo trong Ruồi Trâu. Thế nên đúng như tính cách Bảo Bình, nhân sinh quan của Ngọc Ninh cũng có phần mâu thuẫn khó hiểu: thật hoàn mỹ mộng tưởng nhưng cũng thật thực tế sắc bén.

Bắt đầu từ thời điểm này, Ngọc Ninh ú na ú nần bắt đầu thay đổi chính mình, thanh lãnh như Long cô cô, đi đứng phải nhẹ nhàng như cao thủ võ lâm, làm gì cũng phải hoàn hảo, thích ai cũng phải ưu tú nhưng nhất quyết không để đối phương biết mình thích. Nữ nhi dù thế nào cũng phải tự giữ cho khỏi mất mặt, nếu thực sự có ngày mình để ai biết là thích họ, chứng tỏ người ấy phải thích mình và xứng để mình thích. Ngọc Ninh nghĩ thế, dù sao câu nó hay gặp trong truyện luôn là, thiếu ai thì cũng không chết được, duyên phận không miễn cưỡng. Chúa biết, đọc nhiều thứ gì dễ lấy làm kim chỉ nam thứ ấy.

-----------

To be continued...
Author: ThChi
Do not copy without author 's permission.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top

Tags: #hay#thchi