Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

Chap 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Luca cơ bản không bao giờ đến trung tâm mua sắm một mình, cũng không có thời gian đi dạo phố thương mại náo nhiệt. Hắn thậm chí còn không biết sơ đồ tầng lầu của trung tâm mua sắm bình thường là như thế nào, hắn chỉ đi lang thang từ tầng một lên. Hắn ngửi thấy được mùi bánh mì chocolate, còn có cả bánh pudding mới nướng. Một chút mùi hương của các món nướng khiến hắn rất là hưởng thụ, làm hắn nhớ lại khoảng khắc hơn mười phút yên tĩnh kia khi ngồi trong quán cà phê. Hắn đi ngang qua một dãy cửa kính, phát hiện chiếc áo len cổ lọ giống của Shu.

"Ồ, là cái bộ Shu mặc hôm nay." Luca theo bản năng buột miệng thốt ra. Tìm thấy được một sự tồn tại đã từng quen biết trong hoàn cảnh lạ lẫm quả thật làm hắn vui mừng, Luca một bên tự mãn về trí nhớ của mình. Những thứ quen thuộc ít nhiều có thể giảm bớt đi sự không tự nhiên của lòng người, hắn nhìn chiếc áo len hồi lâu rồi mới nhún nhún vai rời đi. Hắn quyết định quay trở về và đánh một giấc ngủ thật ngon, đi dạo quanh trung tâm thương mại thật sự đủ khiến hắn mệt mỏi. Trước khi đi, hắn miễn cưỡng mà đi mua bánh mì chocolate cùng bánh pudding nướng.

Có phải là bởi vì mùa xuân? Luca nhìn bao nilon trong tay, mặt trên in hình hoa anh đào. Bánh mì chocolate nặng trĩu mà phong phú như hoa anh đào nở rộ, rực rỡ cùng với hàng cây ven đường. Luca hầu như có thể nghe thấy những lời thề cổ hủ không bao giờ héo tàn, nhưng chúng có thường thường sẽ theo cánh hoa rơi xuống mà trôi đi.

Lời người ta nói ra sẽ không tồn tại vĩnh hằng, khi bật thốt lên liền nháy mắt tan đi theo gió ấm. Luca mang tâm tình rất tốt mang theo chiếc túi, hắn đặc biệt thích ánh nắng ôn hòa vào thời điểm này.


Khi về gia tộc, Luca nhận thấy rằng mặc dù hắn dành một chút thời gian cho bản thân, nhưng công việc gia tộc không có nghĩa là chậm lại —— hết thảy mọi thứ vẫn diễn ra đến đâu thì vào đấy. Nhìn thấy ông trùm trở về, cố vấn bên người lập tức bắt đầu thông báo lịch trình tuần sau, nghe được Luca cau mày: "Tôi không có ngày nghỉ cuối tuần?"

"Đừng mong đợi vào cuối tuần." Giọng điệu của cố vấn như không khách khí, một phần là do gã có mối quan hệ rất tốt với Luca, "Vị trí hiện tại của cậu có biết bao nhiêu người thèm muốn và khó có thể vượt qua, cậu biết rõ điều đó, đúng không? Hơn nữa cậu cũng biết chức nghiệp của chính mình nguy hiểm như thế nào, nếu chỉ dựa vào mặt ngoài doanh nghiệp hời hợt thôi là không đủ, cậu phải yêu cầu bản thân có căn cơ vững chắc. Cho nên việc diệt trừ bớt một số người là khá cần thiết. Cậu sẽ gặp nhiều nguy hiểm hơn, có thể nguy hiểm đến tính mạng, mọi thứ cậu làm hiện tại là tiền đề cho tương lai cậu. Thôi, đừng phàn nàn, đi xem tài liệu đi. Một người nào đó từ gia tộc muốn gặp cậu vào hai giờ sau."

"Tôi đang......" Luca kháng nghị, nhưng hắn chưa nói ra nốt từ "nghỉ" thì đã bị tiếng đóng cửa của gã chặn họng, nghĩ thầm cố vấn unpog này căn bản không muốn cho hắn nghỉ ngơi.

Đây là cuộc sống sinh hoạt của Mafia. Cái gia tộc này còn non trẻ, còn chưa đặt được nền móng cơ nghiệp đủ vững chải, bởi vậy ông trùm cần phải chạy đôn chạy đáo, cần phải gặp mặt nhiều ông trùm gia tộc khác, cần phải đem doanh nghiệp mở rộng làm nổi lớn, cần phải được sự ủng hộ hầu hết của mọi người —— đây là những gì ông trùm Luca Kaneshiro cần làm trong tương lai và vài thập niên tới, cơ hồ chiếm cứ toàn bộ cuộc đời hắn.

Hắn không phủ nhận, có lúc hắn cảm thấy phiền chán.

Đôi khi hắn chỉ muốn dành cả ngày bên ngoài, không phải lo lắng bất cứ điều gì, không phải nhọc lòng lo sự vụ gia tộc, không bận việc, có thể dành nửa ngày để ăn sạch một cái bánh kem, đi chơi công viên vào buổi chiều.

Hắn cũng không muốn nói chuyện mỗi ngày với những ông trùm khác không thèm nhớ bản mặt mình, đều không có ngoại lệ giấu dao châm chọc sau tiếng cười. Trong ánh mắt bọn họ không có nửa tia thuần túy, mỗi khi đánh giá hắn như muốn lợi dụng chỗ tốt của thân thế hắn. Ngay cả khi ân cần hỏi han đề tài với hắn, câu tiếp theo luôn không thể tách rời ích lợi hoặc là hiệp nghị thỏa thuận.

Nếu có thể, Luca nhìn ra ngoài cửa sổ, hắn muốn trở thành người bình thường, muốn ở cùng những người bạn chân chính, làm những công việc bình thường, không cần để tâm đến việc đế chế khổng lồ trong tay hắn có sụp đổ hay không.

Theo lời dặn dò của cố vấn, Luca nghe lời mà đi gặp mặt lần này, nhưng vẻ không thoải mái tất cả đều treo ở trên mặt hắn.

"Tôi không muốn nói về chuyện doanh nghiệp trong tuần này." Hắn nói với cố vấn trong giận dữ.

"Học cách kiểm soát cảm xúc của mình, cậu chủ." Cố vấn nghiêm khắc "Đừng bày tỏ ra bất luận cái gì như vui sướng hoặc căm ghét với họ, hãy lấy biểu hiện bình tĩnh đối mặt với mọi thứ. Bất kỳ tiếp xúc nào đều cũng nguy hiểm, cậu biết không?"

"Unpog!!!" Luca trả lời, "Tôi thật sự cần nghỉ ngơi, tôi về phòng đây."



Shu nhìn thời gian thoáng qua, nói, chúng ta ở chỗ này đã đủ lâu rồi.

Ngọc đẹp trước mắt, Shu đã cảm thấy mệt mỏi về mặt thẩm mỹ. Anh theo thói quen mà cầm lấy di động nhìn nhìn thời gian, face ID giúp anh tự động mở khóa, mở ra giao diện thông tin liên lạc.

Đó là số của Luca, anh lưu cách đây không lâu.

Người bạn Shu thò đầu qua: "Shu? Cậu đang yêu đương sao? Không phải là cái loại kịch bản playground crush* đi, cậu rốt cuộc muốn......"

(*Playground crush ám chỉ một người crush trẻ tuổi, hoặc ở tuổi teen / tuổi mới lớn, chỉ bằng một từ hoặc cụm từ ít ủy mị hơn như là "puppy crush".)

"Đây là một người đàn ông." Shu vừa định nhét điện thoại vào túi, do dự một lúc lại đem ra, tiếp tục nắm ở trong tay.

"Điện thoại sắp bị cậu làm cho bạo nổ rồi." Thay vì lắng nghe những gì bạn mình đang lẩm bẩm lầm bầm, Shu chỉ nghĩ, mình nên gặp anh ấy tối nay, hay là tối mai?

Shu không muốn thừa nhận, chính là anh xác thật có điểm phải lòng với Luca —— mặc dù hắn chỉ là một người qua đường nói chuyện với mình không vượt quá năm phút hơn. Có lẽ, có lẽ chỉ vì mình đã giao lưu thâm nhập cùng hắn? Hắn cho phép trái tim mình đập, và anh cũng cho phép trái tim anh đập thình thịch. Nhưng đối phương là nam tính, Shu nghĩ, xu hướng giới tính của mình đã xảy ra vấn đề gì rồi sao?

"Thích đàn ông có gì không đúng?" Anh không cẩn thận buột miệng thốt ra. Người bạn anh kỳ quái mà nhìn anh một cái, phát hiện anh nhìn chằm chằm điện thoại rồi cho rằng Shu đang tìm một cái gì đó trên trang web trao đổi, liền đáp anh: "Cái này thì cho là cậu không gặp được một cô gái nào động tâm đi."

"Đúng vậy." Shu trả lời một cách ngập ngừng, "Chúng ta về thôi."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top