Truyen2U.Top - Tên miền mới của Truyen2U.Net. Hãy sử dụng ứng dụng 1.1.1.1 để đọc truyện nhé!

fic này có thể là oneshot nếu tụi mày bớt hèn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


chap cuối cùng đã đến rồi đây :)

______________________________

Ngày đẹp trời tháng sáu.

Trong góc bệnh viện, có hai người đang dọn dẹp phòng bệnh và chuẩn bị thủ tục xuất viện. Một người tóc đỏ, một người tóc xanh. Một người da trắng sáng, một người da bánh mật. Một người lành lặn, một người què quặt. Hai cậu thanh niên tương phản nhau trên mọi phương diện, thế mà lại ở cùng nhau từ những ngày đầu tiên cho đến ngày cuối cùng, đúng là một khung cảnh kì lạ (và có phần kì quặc nữa, nhưng "Hai người đều đẹp trai nên được tha thứ!" - trích lời một thực tập sinh)

Kì lạ ở chỗ là lâu lắm rồi bệnh viện mới được chiêm ngưỡng nhan sắc thanh xuân phơi phới kết hợp cùng nhau như thế này. Còn cái gì kì quặc? Đó là từ lúc đang thu xếp đồ đạc đến lúc đi ra khỏi cửa chính, hai cậu thanh niên không hề nói chuyện với dù chỉ một lời. Chắc vì thế nên mới có tin đồn là cậu tóc đỏ giật bồ cậu tóc xanh, cậu tóc xanh đánh ghen cậu tóc đỏ, đánh dữ quá nên phải chịu trách nhiệm với cậu tóc đỏ để không bị truy cứu trách nhiệm hình sự. ("Nhìn là biết không ưa nhau mà, tao nói tụi bây nghe, ship chìm nghỉm dưới đáy đại dương rồi." - trích một lời thực tập sinh)

Nhưng cuối cùng, tất cả cũng chỉ gói gọn vào hai chữ "tin đồn." Còn sự thật làm sao thì chỉ có hai cậu thanh niên kia mới biết thôi. Tin đồn có thể đúng, tin đồn có thể sai, độ chính xác như thế nào, không phải là do người ngoài quyết định.

Tình yêu có đẹp hay không, cũng không phải do người ngoài quyết định.

Ngày đẹp trời tháng sáu, dưới ánh nắng oi ả, Diluc đem hết can đảm của mình ra, đặt cược tất cả của mình lên trên bàn cược, vì chỉ khi đó, anh mới biết là mình thắng đậm hay mất hết. Anh quyết định rồi, tuổi trẻ chỉ có một lần, anh không muốn lớn lên nhìn lại và nói rằng, "Giá như ngày hôm ấy mình..." Không, Diluc sẽ không làm như vậy.

Và anh biết Kaeya cũng sẽ không làm như vậy.

"Kaeya, mối quan hệ giữa chúng ta là gì?"

"Nếu không phải những ký sinh đô thị."

"Mày vẫn còn nghe nhạc Ngọt hả?" Diluc quay đầu hẳn về phía Kaeya, ánh mắt không giấu nổi sự ngạc nhiên. Tổ sư, thằng bồ tương lai của mình là Kẹo con à?

Hai người cứ thế nhìn nhau , rồi bỗng dưng bật lên cười lớn. Chẳng biết cười trong bao lâu, cả Diluc lẫn Kaeya đều dừng lại, nhìn vào gương mặt của đối phương. Khung cảnh này, đúng là chỉ có mùa hè tuổi 18 mới có. Kaeya mím môi lại, và đánh cược trái tim của mình cho người kia, với hi vọng nhỏ nhoi rằng mình sẽ thắng đậm.

"Không, tao chỉ đang cố gắng khiến bản thân bình tĩnh để nói ra những điều mà tao sắp nói thôi." Kaeya nhìn, cậu chẳng biết là cậu đang đối diện với Diluc, hay là chính bản thân cậu nữa.

"Không sao, vậy để tao nói. Kaeya Alberich, tao thích mày. Luôn luôn là như vậy. Tao đã biết câu trả lời của mày, nhưng tao cần một lời xác nhận, và chỉ khi tao nghe được nó, tao mới biết được tao phải làm gì với mày, và chính cả tình cảm của bản thân tao nữa. Nên là, trả lời tao đi, Kae-"

Lời nói chưa dứt của Diluc đã bị ngăn chặn bởi cái ôm của người con trai tóc xanh kia. Và trong một chốc, Diluc đã nghĩ, tận thế có thể sẽ đến ngay bây giờ và anh sẽ hoàn toàn yên tâm để mặc cho số phận, vì anh tin là anh đã có câu trả lời của mình.

Họ tin là họ đã có câu trả lời của mình.

"Mày biết không," Kaeya thủ thỉ, "Theo như người ta nghiên cứu, chỉ có 13.5% trong số những con bạc ngoài kia có khả năng thắng được một số tiền nào đó, và chỉ có 2.7% trong số những kẻ may mắn đó thắng lớn khi họ đánh cược hết tất cả những gì mình có." Cậu cảm thấy vòng tay ôm lấy cơ thể mình đang trở nên chặt hơn. Kaeya nghĩ, có lẽ đây là những gì người ta muốn nói tới khi họ thốt lên rằng họ chẳng còn gì luyến tiếc nữa.

"Diluc Ragvindr, tao cũng thích mày. Chúng ta là hai trong số 2.7% ít ỏi đó thắng trắng ván cược này, mày nói xem, chẳng phải chúng ta nên được gọi là những nhà vô địch tuyệt đối sao?"

Ngày đẹp trời tháng sáu. Ở ngoài cổng bệnh viện, có hai cậu thanh niên ôm chầm lấy nhau, ôm lấy cả mối tình đẹp nên thơ gọi tên thanh xuân này. Và chắc chắn rằng, đây là chiến thắng tuyệt vời nhất mà không đồng tiền nào có thể đem lại được.

Tình yêu chỉ đơn giản như vậy thôi.

Diluc Ragvindr và Kaeya Alberich, là hai nhà vô địch tuyệt đối.

_______________________________

kyaaah_r đã đăng một bài

kyaaah_r chấm điểm những điều bồ tao đã làm:
- què: 6/10, chăm bệnh không có vấn đề gì nhưng mà nó thích nhõng nhẽo quá tao không quen
- yêu tao: ♾️/10 tao cũng yêu mày lắm hihihihi iu tao thật nhìu nhaaaaa

kyaaah_r đã khoá bình luận của bài viết này

_______________________________

dilulu_rvd đã đăng một bài

dilulu_rvd mine & yours

dilulu_rvd đã khoá bình luận của bài viết này

_______________________________

hội người nghiện teyvat

venti: BÊ ĐÊ IU NHAU RỒI MẤY BẠN ƠI

lumine: TUI CHỜ NGÀY NÀY LÂU LẮM RỒI

aether: TAO NHẮM MẮT BUÔNG XUÔI ĐƯỢC RỒI

lisa: chắc tao khóc quá à DILUC KAEYA MẸ TỰ HÀO VỀ HAI ĐỨA LẮM

jean: TAO RẤT VUI VÌ HAI ĐỨA MÀY LUÔN Á HUHUHUHUUHU

zhongli: chúc mừng :)

childe: tỏ tình ngay tháng sáu luôn pride month vui vẻ nha hai ông cháu của tui ơi

lumine: ủa sao mày bình tĩnh quá v

aether: ừa tao cũng tính hỏi, thuyền trưởng các kiểu mà sao nghe điềm đạm v

venti: không có đâu bây ơi nó đang khóc lục nhà bên này nè

childe: người đàn ông đích thực là người đàn ông dám để nước mắt mình rơi

venti: thôi mày nín mẹ mày đi

childe: :((((( NHƯNG MÀ HAI THẰNG CON TUI NÓ CŨNG ĐÃ CHỊU YÊU NHAU RỒI HUHUHHUHUUU

childe: khoan nhưng mà

childe: tao còn một lời thú tội

childe: diluc

childe: kaeya

diluc: mày là gián điệp hai mang

childe: tao là gián điệp hai mang

childe: ủa

childe: :D?

kaeya: mày hay quá ha

kaeya: hên là mày không kể hết cho nên ổng nghe chứ không thì tao sẽ tới nơi và mày sẽ tới số

diluc: anh em ncc

venti: ủa tao tưởng nó kể hết cho tụi mày nghe mà

lisa: ừa chẳng qua là tụi mày bị khờ nên tới bây giờ mới yêu thôi

diluc: ? sao tự nhiên chửi tụi tao

lumine: chứ sao nữa, chỉ cần 1 trong 2 tụi mày hồi đó nói đại thì fic này đã có thể là oneshot nếu tụi mày bớt hèn

aether: a đù nhắc đến tên của chap này luôn

aether: dữ

venti: khoảnh khắc oppenheimer

zhongli: vậy là chuyện của tụi mình tới đây xong rồi đúng không

jean: ừa, lần này là xong thiệt

lisa: haiya buồn quá z là hết những chuỗi ngày tống tiền diluc vì gửi tin nhắn simp lỏd rồi

kaeya: hả

diluc: đcmm

kaeya: thui k sao đâu kaka

kaeya: dù gì người đẹp cũng về tay tui rùi hihihihi

diluc: :) iu quá à

kaeya: iu quá đi hoy kekeke

lumine: ko

lumine: bây giờ bắt đầu những chuỗi ngày ăn cơm chó

aether: KHOONGGG

childe: ĐÚNG

childe: mình đá hai đứa nó ra ngoài cmn đi

diluc: hồi đó đẩy thuyền dữ lắm mà

lisa: hồi đó khác

lisa: giờ khác

lisa: lòng người đã đổi thay

kaeya: lòng người đổi thay nhưng tình yêu của tao dành cho mày sẽ không bao giờ thay đổi

diluc: ỏoooo em bé của taoooo <3

zhongli đã đá hai chú báo ra khỏi nhóm

zhongli: sống trên đời 18 năm tao chưa thấy trường hợp nào như này

jean: đồng ý

venti: nói chứ

venti: xin được tuyên bố

venti: chiến dịch đẩy thuyền luckae đã thành công mỹ mãn!!!!!!

venti: bây giờ thì

venti: ai sẽ là nạn nhân tiếp theo của bố mày đây 😈

_______________________________

cuộc trò chuyện riêng

kaeya: ê không ấy thì mình vẫn xưng hô tao mày nha

kaeya: gọi z mấy năm rồi giờ xưng anh em thấy ngại lắm

diluc: ok thích thì chiều

diluc: em yêu của tao

kaeya: chắc tao chếttttttttt

diluc: tao yêu mày :)

kaeya: tao yêuuuuu mày hơn :)

_______________________________

hết.
______________________________

last note, thích thì đọc, không thích thì cũng đọc đi mà huhu năn nỉ

lời đầu tiên là mình thật sự xin lỗi vì con fic này đã kéo dài từ tháng 3 năm 2022 cho đến bây giờ, mặc dù chỉ có 11 chap. nhiều lúc mình cứ bị bí idea, xong rồi có idea nhưng lại sợ hài nhạt, rồi xoá, cứ như vậy cho đến khi mình có thể viết ra được phiên bản tốt nhất của 1 chapter. nên thật sự, cảm ơn các bạn vì vẫn cố gắng theo dõi "you are the quả táo in my mắt."

đây chắc là fanfic cuối cùng mà mình có thể viết cho luckae, và cũng như cho genshin impact. mặc dù lần cuối cùng mình update fic là tháng 12 năm ngoái, nhưng mình đã ngưng chơi game và tương tác (nghĩa đen, không phải tương tác kiểu decao) với fandom được khá lâu rồi. bây giờ mình quay lại với game thì mình thấy mình đã quá lỗi thời, mình không bắt kịp được với tất cả những nhân vật và cốt truyện được phát hành sau inazuma, và mình cũng không còn cái cảm giác phấn khích khi xưa mà mình có nữa. nên mình nghĩ cách tốt nhất để giữ những kỉ niệm đẹp đó chính là cho chúng một cái kết đẹp.

hi vọng là các bạn sẽ lưu fic này vào trong thư viện, để một ngày nào đó vô tình nhìn thấy và đọc lại rồi nghĩ rằng, hồi xưa thích con fic xàm chó vl, nhưng mà hài.

cuối cùng thì, cảm ơn các bạn đã ủng hộ "you are the quả táo in my mắt", cảm ơn các bạn rất nhiều. mình vẫn sẽ theo dõi luckae, và cũng như genshin, với tư cách là một người từng thích game. còn với tư cách writer, thì nếu như bạn có đu kpop, cụ thể hơn là enhypen, cụ thể hơn nữa là heejake, thì có thể, có thể thôiiii, mình sẽ quay lại :)

cảm ơn rất nhiều, i love luckae, i love you guys.

— violaceouxx, signing out.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top