Ngoại Truyện
Trước đám cưới của 2 ẻm
_Cho anh vào đi vợ - Hun đang đứng trước cửa nhà Han
_Không, anh ở ngoài đó đi- Han ở trong nhà nói ra
_Vợ à, anh mới trễ có 1 tí thôi mà- Hun nói
_Anh trễ 5'13s ồi, anh ở ngoài luôn đi- Han giận dỗi
_Hic hic anh thin lỗi tại phải mua trà thữa cho em nữa mà- Hun giải thích
_Kệ anh chớ- Han bặm môi nói
_Vậy thôi anh về- Hun buồn buồn đi về
_Này về thật sao, về luôn đi- Han đạp chân bạch bạch xuống nền
_Không, anh không về nữa, anh đợi em- Hun nheo mắt cười
_Anh đó, lần nào cũng trễ hết, lần sau trễ nữa thì tự lết mông về nhá- Han ra mở cửa (Nói vậy thôi chớ thằng Hun nó đi trễ đến 99 lần rồi mà cũng cho vào đấy thôi)
_Anh biết lỗi ồi mà, vợ yêu, hì hì- Hun cười tít hai con mắt
_Anh ăn gì chưa, em nấu nhá- Han nói
_Chưa nhưng anh có mua thức ăn sang nè, đừng có nấu, mắc công em lắm- Hun đưa túi thức ăn cho Han với 2 ly trà sữa (Chiều vợ quá ha, cưới về xong rồi 2 vợ chồng dắt nhau đi ăn tiệm nghen)
_Em nấu được mà, anh mà như thế sau này làm sao e nấu được- Han nũng nói
_Anh biết ồi- Hun bếu má Han
_À mai anh đưa em đi thử đồ cưới nhá- Han nói
_Mai á, sớm thế- Hun nói
_Gì???? sớm á, tuần sau là cưới mai đi thử áo cưới mà anh kêu sớm, anh không muốn cưới em phải không????- Han bực thiệt đó
_Anh xin lỗi, nhưng mai anh phải đi bắt tội phạm ồi- Hun nói
_Công việc hơn em sao????? Anh không giao cho người khác được à- Lulu nói
_Không thể, tại anh đã đi cùng với vụ án này trong 1 tháng ồi, anh không thể- Hun nói
_Lúc trước vì công việc chúng ta đã phải đau khổ, bây giờ đến được với nhau anh lại vì công việc bỏ rơi em- Han nước mắt lưng tròng
_Anh không có ý bỏ rơi em, nhưng có thể ngày kia không, mai anh phải đi rồi- Hun nói
_Em hỏi anh, nếu mai anh không bắt được tội phạm nó sẽ kéo dài đến khi nào, hay tới ngày đám cưới anh cũng trì hoãn- Han nói
_Anh... anh sẽ.... làm được- Hun ấp úng (đến cả bản thân anh không tin anh có thể bắt được tội phạm trong ngày mai thì làm sao Han tin)
_Đấy anh không bắt được phải không????- Han nói
_Anh xin lỗi- Hun cúi đầu hối lỗi
_Bây giờ em cho anh chọn 1 là e, hai là công việc. Em trước giờ luôn yêu thương anh rất nhìu, chưa bao giờ em bắt anh phải chọn em với ai hết, nhưng bây giờ em muốn anh chọn- Han nói
_..........- Hun im lặng
_Anh còn có cả công ty của Appa và sau này thêm công ty của Baba em nữa- Han nói trong nước mắt
_...........- Vẫn im lặng
_Anh nói đi chứ- Han quỳ xuống khóc dưới chân Hun
_Anh muốn có thời gian suy nghĩ- Hun nói
_Em cho anh thời gian 8h30 sáng mai, anh không đến cửa hàng đồ cưới, em sẽ chấp nhận không đám cưới, anh về đi- Han nói xong đóng chặt cửa phòng lại và khóc, cậu lo lắng anh sẽ chọn công việc, và bản thân cậu là người yêu của anh cũng không nên bắt anh lựa chọn công việc anh yêu thích, nhưng anh ấy đang đi con đường rất nguy hiểm nên cậu không muốn, vả lại công ty của 2 gia đình sẽ dồn tất cả lên vai của 2 vợ chồng, nên Han mới làm thế
_Han à, anh xin lỗi- Hun nói xong đi ra khỏi nhà, Hun cũng rơi lệ, anh khóc vì đã làm Han tổn thương, nhưng anh phải lựa chọn thế nào, cảnh sát ngầm là công việc anh yêu thích từ nhỏ, Han là người anh muốn cưới anh chưa bao giờ nghĩ đến 1 ngày học lại bắt anh lựa chọn 2 thứ đó.
Sáng hôm sau. 8h
_Lulu sao con đi 1 mình- Appa nói
_À Hunnie có chút chuyện, tí ảnh sẽ đến- Han vẫn hi vọng Hun đến
_Thằng đó, công việc suốt ngày, dù gì thì sau nàu cũng về công ty hai nhà làm việc, làm cảnh sát rất nguy hiểm- Chen nói
_Lulu con mặc vest trắng nhá- Baek nói
_Dạ Baba- Han cười
_À mà con bé Hae Ra dạo này hẹn hò với thằng diễn viên nào đó, cũng chẳng thèm đến xem anh nó thử đồ cưới- Chan càu nhàu
_Ai nói con không tới, baba nói xấu con không à- Hae Ra cười
_Ủa người yêu em đâu?????- Lulu hỏi
_Đóng phim ồi- Hae Ra nói
_Woa có người yêu nổi tiếng sướng nha- Lulu cười
_Sướng gì chớ, ngày nào cũng lên tâng xông vì mấy câu nói yêu đương của fan, hic hic- Hae Ra chu chu giận dữ
_Yah 8h55 ồi sao anh í chưa đến, bình thường anh í rất đúng giờ mà, chậm nhất là 6 phút thôi- Hae Ra nhìn đồng hồ
_Hì không sao, anh thử trước ảnh đến sau cũng được- Han nuốt nước mắt vào trong, cười nhẹ
Khoảng 10 phút sau
_Mọi người thấy thế nào- Lulu đi ra với bộ vest trắng, được thiết kế tinh xảo, với đường may chính xác 100%
_Woa!!!!!! Đẹp toá- Hae Ra nói
_Lulu nhà ta đẹp trai quá cơ, ôi ta không muốn gả con đi nữa- Baek chạy tới ôm Lulu
_Lulu, vào đây, ta thay đồ cho con nhé- Baek cười
Tại phòng thay đồ
_Con có chuyện gì giấu chúng ta- Baek nói
_Không có ạ, Baba muốn con mang bộ nào nữa- Lulu đánh trống lãng
_Ta muốn con mang bộ nào con cảm thấy bản thân con vui vẻ và hạnh phúc khi mang nó- Baek cười
_hì hì baba, con thương baba với mọi người quá, nếu con với anh Hunnie không cưới nhau, mọi người cũng đừng nên mắng anh ấy nhé- Lulu cười gạt đi giọt nước mắt đang rơi
_Con khóc sao- Baek nói
_Không ạ, con khóc vì hạnh phúc- Lulu nói
_Hunnie nó chọn nghề nghiệp không chọn con phải không- Baek nói
_Nghề nghiệp của ảnh là trên hết con k là gì hết ạ- Lulu cười chua chát
_Lulu, Lulu à, anh xin lỗi anh đến muộn- Hun chạy đến gấp gáp nói
_Anh hết cơ hội rồi- Han cười
_Anh....anh đi đến xin nghỉ việc nhưng anh cảnh sát cứ giữ anh lại hỏi lí do, vợ à anh biết lỗi rồi- Hun nói
_Em đã nói 8h30, nhưng anh không đến, em còn tưởng anh sẽ không yêu em nữa- Han chạy đến ôm Hun khóc nức nở (Không phải vì dễ dãi mà bất cứ ai trong hoàn cảnh như Han cũng vậy thôi, chờ người yêu dù có trễ cũng chờ, như vậy mới là yêu nhau, họ yêu nhau bằng sự tin tưởng thì tình yêu mới bền)
_Vk nè, anh có cái này cho em xem, anh chọn lại ngành ồi, vì vợ anh có thể làm tất cả-Hun đưa cho Han xem tờ giấy chuyển sang quản trị kinh doanh.
_Hunnie à, anh làm cho em hạnh phúc quá, cảm ơn anh đã yêu em như thế- Han cười trong nước mắt (nước mắt hạnh phúc nha)
Sau khi cưới được 5 năm
_Chồng à, anh đi đâu thế- Hun đang mặc áo khoác ra ngoài
_Anh đi đến công ty chứ đi đâu- Hun xoa đầu Han nói
_Umma à, Papa đi chơi với chú Kai đó- Bé Sehan nói
_Sao con biết- Lulu hỏi thằng nhóc
_Khi nãy con thấy chú Kai đứng trước nhà đó- Sehan nói nói
_Yah, Sehun anh chết chắc- Lulu nghiến răng nói
_Vợ à, sao e dữ quá vậy, anh đi 1 lát anh về mà- Hun cười trừ
_Anh đi với Kai sao anh không nói, lại nói đến công ty, anh học đâu ra cái tính đó thế- Lulu nói
_Anh sợ em không cho đi- Hun nói
_Anh lâu lâu mới ra ngoài, em cũng không ích kỉ lắm mà bắt anh ở nhà- Lulu nói
_Lần sau anh nói thật mà, à mà D.O. cũng đến, dắt cả bé Su Mi đứng ngoài cửa đó em đừng buồn nha- Hun nói
_Biết ồi, chồng đi nhớ đừng uống nhiều nhá- Lulu dặn dò
_Ờ chồng đi đây, vk ở nhà vui vẻ- Hun hôn má Lulu rồi đi (Cưới nhau 5 năm ồi mà như vợ chồng son vậy nè chài)
_Umma, con muốn chơi với Su Mi cơ- Bé Sehan là trai nha, Su Mi nhà D.O. là con gái, hai bé bằng tuổi
_Này, sao con cứ thích gọi ta là umma thế, gọi ta là daddy được ồi- Lulu nói
_Ai bỉu umma giống con gái chy- Bé Sehan tính bướng, thích chọc Lulu như Papa nó vậy đó
_Thế thì tối nay nhịn cơm, không trà sữa, not Su Mi- Han doạ
_Thôi mà Daddy sociu, cute nhất quả đất, con yêu Daddy nhìu lắm cơ- Sehan nịnh, lại thêm cái tính hay nịnh giống Papa nó
_Sao cha con nhà này giống nhau quá cơ- Han nói
Không biết tôi khổ đến bao giờ nhưng chưa bao giờ Hunnie đem đến nỗi buồn, hay nước mắt cho tôi, anh ấy yêu thương tôi hết mực, cả bé Sehan nữa, có lần ng ta nói xấu tôi nó đã đứng lại chửi thẳng vào mặt bà thím đó, dù thằng bé rất mít ướt nhưng lại chỉ mít ướt với tôi còn lại thì rất mạnh mẽ nhá. Lúc nào trong nhà cũng có tiếng của Sehan, thằng bé nhảy nhót khắp nhà nhưng tôi yêu tiếng ồn và sự tinh nghịch của bé. Như vậy có xứng đáng là 1 gia đình hoàn chỉnh không nhỉ?????? Chắc có phải không???????
____________________END________________
P/s có dở lắm không ạ
Mấy bạn nào F.A như tuôi, đọc xong có ganh tị với cái gia đình nhỏ này hơm??????
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Top